Thiên Chúa Vẫn Tiếp Tục Yêu Thương
Ðời người, có lẽ ai
cũng có một lần trải qua một biến cố lớn trong lịch sử thế giới hay dân tộc...
Một ít cụ già hiện còn
sống sót có lẽ đã trải qua cuộc đại chiến thứ nhất. Nhiều người đã có thể chứng
kiến những tàn phá khốc liệt của thời đệ nhị thế chiến, cộng với nạn đói kinh
hoàng ở Bắc Việt năm 1945. Và đa số chúng ta đã trực tiếp hay gián tiếp chứng
kiến không biết bao nhiêu đổi thay, bao nhiêu cuộc chiến trong nước cũng như
tại các nước khác trong những năm gần đây... Thêm vào đó, còn có biết bao nhiêu
thiên tai và tai nạn khủng khiếp đã xảy ra cho con người.
Chiến tranh và sự sa
đọa của con người có lẽ mang lại cho chúng ta cái cảm tưởng rằng sự dữ, tội ác
đã lan tràn khắp cả mặt đất; thế giới ngày nay không còn biết đến Thiên Chúa
nữa. Cùng với tất cả một đoàn người mà Ðức cố Giáo Hoàng Gioan 23 gọi là
"các tiên tri chuyên loan báo thảm họa", có lẽ chúng ta chỉ nhìn vào
thế giới bằng đôi mắt của bi quan, thất vọng, chúng ta chỉ nhìn thấy thảm họa,
tang tóc... để rồi loan báo ngày tận cùng của thế giới như kề bên.
Thế giới có tội lỗi đó,
thế giới có tang thương đó, thế giới có nhiều thảm họa đó, nhưng chúng ta đừng
quên rằng chương trình của Thiên Chúa đang được thực hiện dọc theo chiều dài
của lịch sử nhân loại. Giữa hai cực: một bên là sự sa ngã ở khởi đầu lịch sử và
một bên là ngày tận cùng của thế giới, đã có cuộc nhập thể làm người của Con Thiên
Chúa: Ngài đã làm người ngay giữa lòng của một nhân loại tội lỗi của thời đại
Ngài...
Thế giới của chúng ta
đầy dẫy tội lỗi, Thiên Chúa vẫn yêu thương thế giới ấy. Thay vì chỉ nhìn thấy
hận thù, bạo động và sa đọa dưới mọi hình thức, chúng ta hãy cố đọc được những
dấu chỉ của thời đại để thấy rằng Thiên Chúa vẫn luôn có mặt trong lịch sử con
người, Thiên Chúa vẫn tiếp tục yêu thương con người.
Mừng lễ Ðức Mẹ Vô Nhiễm
nguyên tội, hôm nay Giáo Hội cũng muốn lập lại với chúng ta chân lý ấy: Thiên
Chúa đã yêu thương con người và không có gì Thiên Chúa không làm được.
Thiên Chúa đã tạo dựng Mẹ và gìn giữ Mẹ khỏi mọi tỳ vết của tội lỗi. Mẹ là nền
tảng của niềm hy vọng của chúng ta, Mẹ là bình minh của nhân loại mới, một nhân
loại được Thiên Chúa cứu chuộc và ban cho sức mạnh để vươn lên không ngừng.
Chúng ta hãy chiêm ngắm Mẹ
với tất cả niềm cậy trông và lạc quan ấy. Qua Mẹ, Thiên Chúa muốn tỏ bày tình
yêu không hề lay chuyển của Ngài cho nhân loại và qua Mẹ, Ngài cũng muốn chúng
ta bước đi trong vâng phục và yêu mến, cậy trông.
Thân phận yếu hèn của
chúng ta được dệt bằng những vấp ngã và chỗi dậy không ngừng. Chúa ban cho
chúng ta một người Mẹ không tỳ vết để chúng ta không ngừng ngước mắt nhìn lên.
Chúa ban cho chúng ta một người Mẹ luôn "Thưa, xin vâng!" giữa muôn
ngàn đớn đau thử thách, để chúng ta tiếp tục chỗi dậy sau những lần vấp ngã.
Chúng ta hãy nhìn lên Mẹ.
Mẹ luôn có đó để giúp chúng ta khỏi vấp ngã và nếu chúng ta có vấp ngã, Mẹ sẽ
đỡ chúng ta dậy và giúp chúng ta tiếp tục "Thưa, xin vâng!" với Chúa
để chúng ta bước đi theo Chúa Giêsu...
Ðời người, có lẽ ai
cũng có một lần trải qua một biến cố lớn trong lịch sử thế giới hay dân tộc...
Một ít cụ già hiện còn
sống sót có lẽ đã trải qua cuộc đại chiến thứ nhất. Nhiều người đã có thể chứng
kiến những tàn phá khốc liệt của thời đệ nhị thế chiến, cộng với nạn đói kinh
hoàng ở Bắc Việt năm 1945. Và đa số chúng ta đã trực tiếp hay gián tiếp chứng
kiến không biết bao nhiêu đổi thay, bao nhiêu cuộc chiến trong nước cũng như
tại các nước khác trong những năm gần đây... Thêm vào đó, còn có biết bao nhiêu
thiên tai và tai nạn khủng khiếp đã xảy ra cho con người.
Chiến tranh và sự sa
đọa của con người có lẽ mang lại cho chúng ta cái cảm tưởng rằng sự dữ, tội ác
đã lan tràn khắp cả mặt đất; thế giới ngày nay không còn biết đến Thiên Chúa
nữa. Cùng với tất cả một đoàn người mà Ðức cố Giáo Hoàng Gioan 23 gọi là
"các tiên tri chuyên loan báo thảm họa", có lẽ chúng ta chỉ nhìn vào
thế giới bằng đôi mắt của bi quan, thất vọng, chúng ta chỉ nhìn thấy thảm họa,
tang tóc... để rồi loan báo ngày tận cùng của thế giới như kề bên.
Thế giới có tội lỗi đó,
thế giới có tang thương đó, thế giới có nhiều thảm họa đó, nhưng chúng ta đừng
quên rằng chương trình của Thiên Chúa đang được thực hiện dọc theo chiều dài
của lịch sử nhân loại. Giữa hai cực: một bên là sự sa ngã ở khởi đầu lịch sử và
một bên là ngày tận cùng của thế giới, đã có cuộc nhập thể làm người của Con Thiên
Chúa: Ngài đã làm người ngay giữa lòng của một nhân loại tội lỗi của thời đại
Ngài...
Thế giới của chúng ta
đầy dẫy tội lỗi, Thiên Chúa vẫn yêu thương thế giới ấy. Thay vì chỉ nhìn thấy
hận thù, bạo động và sa đọa dưới mọi hình thức, chúng ta hãy cố đọc được những
dấu chỉ của thời đại để thấy rằng Thiên Chúa vẫn luôn có mặt trong lịch sử con
người, Thiên Chúa vẫn tiếp tục yêu thương con người.
Mừng lễ Ðức Mẹ Vô Nhiễm
nguyên tội, hôm nay Giáo Hội cũng muốn lập lại với chúng ta chân lý ấy: Thiên
Chúa đã yêu thương con người và không có gì Thiên Chúa không làm được.
Thiên Chúa đã tạo dựng Mẹ và gìn giữ Mẹ khỏi mọi tỳ vết của tội lỗi. Mẹ là nền
tảng của niềm hy vọng của chúng ta, Mẹ là bình minh của nhân loại mới, một nhân
loại được Thiên Chúa cứu chuộc và ban cho sức mạnh để vươn lên không ngừng.
Chúng ta hãy chiêm ngắm Mẹ
với tất cả niềm cậy trông và lạc quan ấy. Qua Mẹ, Thiên Chúa muốn tỏ bày tình
yêu không hề lay chuyển của Ngài cho nhân loại và qua Mẹ, Ngài cũng muốn chúng
ta bước đi trong vâng phục và yêu mến, cậy trông.
Thân phận yếu hèn của
chúng ta được dệt bằng những vấp ngã và chỗi dậy không ngừng. Chúa ban cho
chúng ta một người Mẹ không tỳ vết để chúng ta không ngừng ngước mắt nhìn lên.
Chúa ban cho chúng ta một người Mẹ luôn "Thưa, xin vâng!" giữa muôn
ngàn đớn đau thử thách, để chúng ta tiếp tục chỗi dậy sau những lần vấp ngã.
Chúng ta hãy nhìn lên Mẹ.
Mẹ luôn có đó để giúp chúng ta khỏi vấp ngã và nếu chúng ta có vấp ngã, Mẹ sẽ
đỡ chúng ta dậy và giúp chúng ta tiếp tục "Thưa, xin vâng!" với Chúa
để chúng ta bước đi theo Chúa Giêsu...
Phạm Anh chuyển
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire