Chúa Nhật XXV thường niên - Năm C |
KHÔN KHÉO |
Lm Giuse Đinh tất Quý |
1 Một hôm, Ðức Giêsu nói với các môn đệ rằng: "Một nhà phú hộ kia có một người quản gia. Người ta tố cáo với ông là anh này đã phung phí của cải nhà ông. 2 Ông mới gọi anh ta đến mà bảo: "Tôi nghe người ta nói gì về anh đó? Anh hãy phúc trình về công việc quản lý của anh, vì từ nay anh không được làm quản gia nữa!" 3 Người quản gia liền nghĩ bụng: "Mình sẽ làm gì đây? Vì ông chủ đã cất chức quản gia của mình rồi. Cuốc đất thì không nổi, ăn mày thì hổ ngươi. 4 Mình biết phải làm gì rồi, để sau khi mất chức quản gia, sẽ có người đón rước mình về nhà họ!".
5 "Anh ta liền cho gọi từng con nợ của chủ đến, và hỏi người thứ nhất: "Bác nợ chủ tôi bao nhiêu vậy?" 6 Người ấy đáp: "Một trăm thùng dầu ôliu". Anh ta bảo: "Bác cầm lấy biên lai của bác đây, ngồi xuống mau, viết năm chục thôi". 7 Rồi anh ta hỏi người khác: "Còn bác, bác nợ bao nhiêu vậy?" Người ấy đáp: "Một ngàn thùng lúa". Anh ta bảo: "Bác cầm lấy biên lai của bác đây, viết lại tám trăm thôi".
8 "Và ông chủ khen tên quản gia bất lương đó đã hành động khôn khéo. Quả thế, con cái đời này khôn khéo hơn con cái ánh sáng khi xử sự với người đồng loại.
9 "Phần Thầy, Thầy bảo cho anh em biết: hãy dùng tiền của bất chính mà tạo lấy bạn bè, phòng khi hết tiền hết bạc, họ sẽ đón rước anh em vào nơi ở vĩnh cửu. 10 Ai trung tín trong việc rất nhỏ, thì cũng trung tín trong việc lớn; ai bất lương trong việc rất nhỏ, thì cũng bất lương trong việc lớn. 11 Vậy nếu anh em không trung tín trong việc sử dụng tiền của bất chính, thì ai sẽ tín nhiệm mà giao phó của cải chân thật cho anh em? 12 Và nếu anh em không trung tín trong việc sử dụng của cải người khác, thì ai sẽ ban cho anh em của cải dành riêng cho anh em?
13 "Không gia nhân nào có thể làm tôi hai chủ, vì hoặc sẽ ghét chủ này mà yêu chủ kia, hoặc sẽ gắn bó với chủ này mà khinh dể chủ nọ. Anh em không thể vừa làm tôi Thiên Chúa, vừa làm tôi tiền của được".
|
A. DÀNH CHO THIẾU NHI
Câu 1: Qua dụ ngôn hôm nay Chúa Giêsu muốn nói gì với chúng ta?
a. Chúa muốn nói với chúng ta về cuộc sống giầu nghèo trong xã hội.
b. Chúa muốn nói với chúng ta về vấn đề tiền bạc trong cuộc sống.
c. Chúa muốn nói với chúng ta về thái độ khôn ngoan cần có trong cuộc sống con người.
d. Chúa muốn nói với chúng ta về việc phải biết tích trữ của cải để phòng thân.
Câu 2: Theo Chúa, chúng ta phải có thái độ nào với những của cải Chúa ban?
a. Phải tôn thờ chúng như thần thánh.
b. Phải đặt Thần tài lên chỗ cao nhất trong bậc thang giá trị của con người.
c. Không được làm tôi tiền tài và coi tiền tài ngang hàng với Thiên Chúa.
d. Phải phung phí thật nhiều cho việc làm đẹp cuộc sống mình.
Câu 3: Chúa muốn chúng ta làm gì với những của cải tiền tài Chúa ban?
a. Phải dùng để làm thật nhiều việc lành phúc đức.
b. Phải trung tín sử dụng như một phương tiện Chúa ban để mưu ích cho mình và mọi người.
c. Phải quảng đại đối với những người cùng khốn.
d. Tất cả đều đúng.
B. DÀNH CHO NGƯỜI LỚN
Rõ ràng tiền bạc có một sức hấp dẫn lạ thường. Nhiều người đã không ngại phong thần phong thánh cho nó. Có một bài thơ không biết phát xuất từ đâu nhưng khi đọc lên tôi cảm thấy sợ
"Tiền là tiên là Phật.
Là sức bật của lò so.
Là thước đo lòng người.
Là nụ cười của tuổi trẻ.
Là sức khỏe của người già.
Tiền là hy vọng.
Là cái lọng che thân.
Là cái cân của công lý".
Chính vì phong cho nó một giá trị như thế cho nên người ta đã gần như muốn tôn thờ nó. Hình ảnh ông thần tài mà chúng ta thường gặp trong rất nhiều cửa tiệm, nhiều khi cả những cửa tiệm của người công giáo cũng có, chắc hẳn cũng nằm trong cách suy nghĩ này.
Nhưng thử hỏi tiền bạc luôn có một giá trị vạn năng hay không?
Tiền bạc quả có một giá trị rất lớn, nhưng chắc chắn nókhông phải là tất cả. Henrik Ibsen đã viết rất hay về vấn đề này. Ông nói:
"Tiền có thể mua được cái vỏ nhưng không mua được cái nhân.
Nó có thể mang đến cho bạn thức ăn, nhưng không mang đến khẩu vị.
Nó giúp bạn có nhiều người quen, nhưng không giúp bạn có bạn bè.
Nó giúp bạn có những đầy tớ, nhưng không giúp bạn có được lòng trung thành của họ.
Nó ban cho bạn những tháng ngày hưởng thụ, nhưng không cho bạn bình an và hạnh phúc.
Có những thứ mà tiền không mua được
Tiền không mua được tình bạn chân thực.
Tiền không mua được lương tâm trong sạch.
Tiền không mua được niềm vui lành mạnh.
Châm ngôn Ý: Tiền của có thể mở tất cả các cánh cửa ngoại trừ cửa Thiên đàng.
Vậy thì chúng ta phải có thái độ thế nào đối với vấn đề tiền bạc?
+ Thánh Phaolô khuyên chúng ta: Trong cách ăn nết ở, anh em đừng có ham tiền, hãy coi những gì mình đang có là đủ, vì Thiên Chúa đã phán: Ta sẽ không bỏ rơi ngươi, Ta sẽ không ruồng bỏ ngươi!(Dt 13,5)
+ Phải làm việc để có tiền sinh sống. Những đồng tiền chân chính là những đồng tiền được chúc phúc. Còn những đồng tiền bất chính: Hãy coi chừng, Chúa không chúc phúc. Cha ông chúng ta thường nói:
"Của phù vân, của vần xuống biển"
hoặc rõ rệt hơn như những lời sau đây:
"Của làm ra, của để trong nhà.
Của ông bà, của để ngoài sân.
Của phù vân, nó có chân nó chạy".
+ Cuối cùng trong bài Tin Mừng hôm nay Chúa đưa ra những chỉ dẫn khá rõ rệt. Chúa bảo: "Hãy dùng tiền bạc"(Lc 16,9) - Dùng là sử dụng nó. Dùng chứ không tôn thờ nó. Hãy dùng nó như một phương tiện chứ đừng coi nó như một mục đích.
Hãy dùng tiền bạc mà mua lấy bạn hữu. (Lc 16,9).
Ông John Rochfeller lúc 33 tuổi có 1.000 USA nhưng đến năm 43 tuổi ông đã là chủ một cơ sở lớn nhất nước Mỹ. Đến 53 tuổi thì ông đã trở thành người giàu nhất thế giới. Nhưng chẳng may là chính lúc đó ông lại bị bịnh rụng tóc. Bác sĩ bảo cho ông biết chỉ sống được đến năm 54 tuổi. Báo chí chế diễu ông, ông cười không nói chi cả. Ông suy nghĩ rồi đi đến quyết định dùng của cải của ông để xây nhà thờ, giúp người nghèo, đỡ đầu cho các công trình nghiên cứu thuộc lãnh vực khoa học, y khoa trong việc phục vụ con người. Kết quả, ông cảm thấy đời sống thật đáng sống. Sau đó ông sống một cuộc đời thanh thản bình an và ông sống tới năm 98 tuổi.
|
▼
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire