lundi 15 juillet 2013

Tower of Pisa 2013 (Italy)

Oh là la!















Độ nghiêng của tháp rất tùy thuộc vào hướng chụp











Tháp nghiêng Pisa

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
Piazza del Duomo, Pisa
The Piazza dei Miracoli. The Baptistery is in the foreground, the Duomo is in the center, and the leaning tower in the background on the right.
Vị trí
Vùng† Europe and North America
Quốc gia Flag of Italy.svg Ý
Công nhận
Năm công nhận 1987  (Kỳ họp thứ 11th)
Dạng Cultural
Tiêu chuẩn i, ii, iv, vi
Tham khảo 395
Chú thích

Tháp nghiêng Pisa
Tháp nghiêng Pisa (thường được phiên âm trong tiếng ViệtTháp nghiêng Pi-da; tiếng Ý: Torre pendente di Pisa) là một tòa tháp chuông tại thành phố Pisa (Ý) được xây dựng năm 1173. Toà tháp cao 55,86 m (183,27 ft) từ mặt đất ở phía thấp nhất và 56,70 m (186,02 ft) ở phía cao nhất. Chiều rộng những bức tường móng là 4,09 m (13,42 ft) và ở trên đỉnh là 2,48 m (8,14 ft). Ước tính trọng lượng của nó khoảng 14.500 tấn. Tháp có 294 bậc.
Ngay trong khi xây dựng, người ta đã phát hiện toà tháp bị nghiêng. Hiện nay các biện pháp địa kĩ thuật đang được tiến hành nhằm đảm bảo độ ổn định cho tháp. Vẻ đẹp của tòa tháp cùng với độ nghiêng của nó cuốn hút khách du lịch hàng năm tới Pisa.
Gần đây, hai nhà thờ Đức đã cạnh tranh danh nghĩa của tháp là tòa nhà nghiêng nhất trên thế giới: tháp hình vuông tại Suurhusen, từ thế kỷ 13, và tháp chuông tại Bad Frankenhausen gần đây, từ thế kỷ 14.[1] Tháp đứng 3,97 độ nghiêng, có nghĩa là nếu tháp đứng thẳng, trần tháp sẽ cao hơn 3,9 m.[2] Sách Kỷ lục Guinness tới Pisa và Suurhusen và đo độ nghiêng của tháp Pisa là 3,97 độ.[3]

Mục lục

Xây dựng

Tháp nghiêng Pisa là một công trình nghệ thuật, chưa xác định được là do ai thiết kế, được xây dựng trong ba giai đoạn với tổng thời gian khoảng 174 năm. Việc xây dựng lầu chuông tầng thứ nhất bằng đá cẩm thạch bắt đầu ngày 9 tháng 8, 1173, một giai đoạn của sự thịnh vượng và những thắng lợi quân sự. Tầng này được bao quanh bởi những cộtđầu cột kiểu cổ điển đỡ các vòm rèm. Ngày nay sau thời gian hàng thế kỷ cùng những ảnh hưởng thời tiết chúng vẫn còn nguyên vẹn.

Lịch sử

Galileo Galilei được cho là đã thả hai quả đạn ca nông có khối lượng khác nhau từ trên tháp để chứng minh tốc độ rơi của chúng độc lập với khối lượng. Dù nhiều phần của câu chuyện này được chính các học trò của Galileo kể lại, chúng vẫn chỉ bị coi là một huyền thoại đơn thuần. Tuy Galileo thực sự đã trèo lên đỉnh tháp và thả hai vật xuống nhằm chứng minh thêm cho lý thuyết đã được chứng minh của mình, nhưng có lẽ chúng không phải là những viên đạn đại bác.
Benito Mussolini đã ra lệnh dựng thẳng tháp lên, và bê tông đã được rót vào móng của nó. Tuy nhiên, kết quả thực tế chỉ làm tháp lún sâu hơn vào trong đất.
Trong Chiến tranh thế giới thứ hai, Đồng Minh khám phá ra rằng quân Phát xít đang sử dụng tháp làm một vị trí quan sát. Một trung sĩ bình thường của Quân đội Hoa Kỳ đã được ra lệnh quyết định số phận tháp. Ông ta đã không lựa chọn sử dụng cách tấn công pháo binh để bảo vệ công trình.[4]
Ngày 27 tháng 2, 1964, chính phủ Italy yêu cầu hỗ trợ ngăn tháp không bị đổ. Tuy nhiên, việc giữ độ nghiêng hiện thời cũng là một yêu cầu quan trọng, vì vai trò rõ rệt của yếu tố này trong việc thu hút khách du lịch cho ngành công nghiệp này của Pisa.[5] Một đội gồm các kỹ sư, nhà toán học, sử học đa quốc gia đã tham gia cuộc hội thảo trên đảo Açores nhằm thảo luận về các biện pháp ổn định tháp. Sau hơn hai thập kỷ hoạt động của dự án, tháp đã bị đóng cửa với công chúng vào tháng 1, 1990. Khi tháp bị đóng cửa, những quả chuông đã được chuyển đi nhằm làm giảm trọng lượng và các dây cáp được nịt quanh tầng ba níu giữ tháp. Những chung cư và ngôi nhà dọc theo hướng tháp được di tản để đảm bảo an toàn. Sau một thập kỷ sửa chữa và ổn định, tháp được mở cửa trở lại cho công chúng ngày 15 tháng 12, 2001. Mọi người khám phá ra rằng độ nghiêng tăng lên bởi các tảng đá xây nở ra và chèn ép lên nhau vì sức nóng của ánh sáng mặt trời. Đồng thời nền móng phía thấp cũng mềm hơn. Nhiều phương án đã được đề xuất để ổn định tháp, gồm cả việc đưa thêm 800 tấn chì vào nhằm làm đối trọng với phần đáy tháp đang nâng lên.[cần dẫn nguồn] Phương án cuối cùng ngăn chặn sự sụp đổ của tháp là hơi nâng thẳng tháp lên tới một góc an toàn hơn, bằng cách rút đi 38  đất phía dưới đáy đang bị nâng lên. Tháp được tuyên bố đã ở tình trạng an toàn trong ít nhất 300 năm nữa.
Năm 1987, tháp được tuyên bố là một phần của Campo dei Miracoli - Di sản Thế giới cùng với thánh đường, nhà thờ và nghĩa trang bên cạnh.
Tháng 5 năm 2008, sau khi dời 64 tấn đất, các kỹ sư tuyên bố rằng tháp được ổng định hóa đến độ mà nó ngừng nghiêng lần đầu tiên. Họ ước lượng rằng nó sẽ đứng vững cho ít nhất 200 năm nữa.[6]

Thông tin kỹ thuật


Nhìn từ dưới lên
  • Tọa độ địa lý: 43.7231° B 10.3964° ĐTọa độ: 43.7231° B 10.3964° Đ
  • Độ cao của Piazza dei Miracoli: khoảng 2 mét (6 feet, DMS)
  • Chiều cao: 55.863 mét (183 ft 3 in), 8 tầng
  • Đường kính ngoài đế: 15.484 m
  • Đường kính trong đế: 7.368 m
  • Góc nghiêng: 3.99 độ [7] hay 3.9 m theo chiều thẳng đứng [8]
  • Trọng lượng: 14.700 tấn
  • Chiều dày tường ở đế: 8 ft (2.4 m)
  • Tổng số chuông: 7, sắp xếp theo thang âm, theo chiều kim đồng hồ
    • Chuông thứ nhất: L'assunta, đúc năm 1654 bởi Giovanni Pietro Orlandi, trọng lượng 3.620 kg (7.981 lb)
    • Chuông thứ hai: il Crocifisso, đúc năm 1572 bởi Vincenzo Possenti, trọng lượng 2.462 kg (5.428 lb)
    • Chuông thứ ba: San Ranieri, đúc năm 1719-1721 bởi Giovanni Andrea Moreni, trọng lượng 1.448 kg (3.192 lb)
    • Chuông thứ tư: La Terza (chiếc nhỏ nhất), đúc năm 1473, trọng lượng 300 kg (661 lb)
    • Chuông thứ năm: La Pasquereccia, đúc năm 1262 bởi Lotteringo, trọng lượng 1.014 kg (2.235 lb)
    • Chuông thứ sáu: il Vespruccio (nhỏ thứ hai), đúc thế kỷ 14 và đúc lại lần nữa năm 1501 bởi Nicola di Jacopo, trọng lượng 1.000 kg (2.205 lb)
    • Chiếc thứ bảy: Del Pozzetto, đúc năm 1606, trọng lượng 652 kg (1.437 lb)
  • Số bậc lên tháp chuông: 294

Du lịch

Mỗi lần tham quan tháp khách du lịch phải chia thành từng nhóm 30 người. Chuyến tham quan kéo dài 30 phút và không có thời gian nghỉ. Các hướng dẫn viên đưa ra các bài tập thể dục khởi động nhằm chuẩn bị cho các du khách để có thể leo liên tục 300 bậc thang nghiêng mà không bị chóng mặt. Lối vào ở tầng cuối cùng khá chật hẹp, và có thể gây khó khăn với những người cao lớn. Trẻ em dưới 8 tuổi không được tham quan tháp, còn trẻ dưới 18 tuổi cần đi kèm với một người lớn. Các túi xách phải để lại dưới đất nhưng máy ảnh và máy quay thì có thể mang theo. Vào năm 2007 vé cho một chuyến tham quan 20 phút là 15€/ người.

Trong văn hoá đại chúng

  • Bộ phim Superman III có một nhân vật Siêu nhân thực hiện nhiều "hành vi xấu xa" khắp thế giới - một hành động trong số đó là dựng thẳng Tháp nghiêng Pisa. Cảnh nổi tiếng cuối cùng của bộ phim nhân vật siêu nhân đẩy tháp về vị trí nghiêng như cũ.
  • Trong phần Histeria! của "The Wheel of History", Froggo được thể hiện đang gắng sức đẩy tháp vào vị trí nghiêng của nó nhưng không thành công. Sau đó anh ta tìm cách thực hiện điều này với sự trợ giúp của Archimedes (Chit Chatterson đóng) và chiếc đòn bẩy của ông.
  • Trong loạt phim hoạt hình Futurama tháp nghiêng đã được Fry and Bender dựng thẳng và sau đó lại đưa về chỗ cũ trong niềm vui của Planet Express Ship.
  • Trong bộ phim Sky High của Disney, những cảnh đầu tiên mẹ của siêu anh hùng Will Stronghold tới mua pizza từ Italy. Trong một cảnh về chiếc tàu vũ trụ, bà cầm một hộp pizza, bay ngang qua Tháp nghiêng Pisa.
  • Trong Bartimaeus Trilogy, thần Đạo Hồi Bartimaeus tuyên bố rằng mình đã giúp xây dựng Tháp Pisa, nhưng những lời khuyên của ông đã bị các nhà xây dựng bỏ qua và đó là lý do tại sao nó bị nghiêng.
  • Trong một đoạn Tool Time ở Home Improvement, Tim Taylor đã đưa ra một bức tranh về ngọn tháp như ví dụ giải thích tại sao con người có thể tạo dựng những kiệt tác với các công cụ. Trợ tá Al Borland của ông tiếp tục nói rằng tháp trên thực tế là một ví dụ về sai lầm của con người.
  • Trong một cảnh dẫn ở hồi Rocko's Modern Life, có hình một cụ tổ của Heffer đứng bên cạnh tháp, khiến nó bị nghiêng.
  • Trong phim A Goofy Movie của Disney, bạn Bobby (Pauly Shore) của Max đã so sánh tháp với Eazy Cheeze mà hắn tự tay dựng lên và nói "nhìn kìa, đó là tháp nghiêng cheesa."
  • Trong chương trình Viva La Bam của MTV, Bam tới thăm tháp cùng người cậu, Don Vito, người gọi nó là "Tháp nghiêng Pizza" và nói có một tiệm bánh pizza ở đáy tháp. Sau đó ông nói với một giọng rất kích động rằng cả thị trấn đều được đặt theo tên pizza.

Xem thêm

Tham khảo

  1. ^ Pancevski, Bojan; Colin Freeman; và Malcolm Moore (22 tháng 7, 2007). “Churches challenge Leaning Tower of Pisa”. The Sunday Telegraph (bằng tiếng Anh) (2406). Đã định rõ hơn một tham số trong |author=|last= (trợ giúp)
  2. ^ \tan 3.97\,^{\circ} \times \frac {55.86\ \mathrm{m} + 56.70\ \mathrm{m}}{2} = 3.9\ \mathrm{m}
  3. ^ “German steeple beats Leaning Tower of Pisa into Guinness book”. AFP (bằng tiếng Anh). 8 tháng 11, 2007.
  4. ^ Shrady, Nicholas. (2003). Tilt: a skewed history of the Tower of Pisa. New York: Simon & Schuster.
  5. ^ “Securing the Lean In Tower of Pisa”. The New York Times. 1 tháng 11 năm 1987.
  6. ^ Duff, Mark (28 tháng 5, 2008). “Pisa's leaning tower 'stabilised'”. BBC News (bằng tiếng Anh) (BBC). Đã định rõ hơn một tham số trong |author=|last= (trợ giúp)
  7. ^ "BBC On This Day", BBCi
  8. ^ Fall of the Leaning Tower

Sách

Liên kết ngoài

---------------------------------------------------------------------------

Leaning Tower of Pisa

From Wikipedia, the free encyclopedia
Jump to: navigation, search
Leaning Tower of Pisa
Basic information
Location  Italy
Geographic coordinates 43°43′23″N 10°23′47.10″ECoordinates: 43°43′23″N 10°23′47.10″E
Affiliation Roman Catholic
Province Pisa
District Tuscany
Ecclesiastical or organizational status open
Website www.opapisa.it
Architect(s) Bonanno Pisano
Groundbreaking 1173
Completed 1372
Height (max) 55.86 metres (183.3 ft)
Materials marble, stone
The Leaning Tower of Pisa (Italian: Torre pendente di Pisa) or simply the Tower of Pisa (Torre di Pisa) is the campanile, or freestanding bell tower, of the cathedral of the Italian city of Pisa, known worldwide for its unintended tilt to one side. It is situated behind the Cathedral and is the third oldest structure in Pisa's Cathedral Square (Piazza del Duomo) after the Cathedral and the Baptistry. The tower's tilt began during construction, caused by an inadequate foundation on ground too soft on one side to properly support the structure's weight. The tilt increased in the decades before the structure was completed, and gradually increased until the structure was stabilized (and the tilt partially corrected) by efforts in the late 20th and early 21st centuries.
The height of the tower is 55.86 m (183.27 ft) from the ground on the low side and 56.70 m (186.02 ft) on the high side. The width of the walls at the base is 4.09 m (13.42 ft) and at the top 2.48 m (8.14 ft). Its weight is estimated at 14,500 metric tons (16,000 short tons). The tower has 296 or 294 steps; the seventh floor has two fewer steps on the north-facing staircase. Prior to restoration work performed between 1990 and 2001, the tower leaned at an angle of 5.5 degrees,[1][2][3] but the tower now leans at about 3.99 degrees.[4] This means that the top of the tower is displaced horizontally 3.9 metres (12 ft 10 in) from where it would be if the structure were perfectly vertical.[5]

Contents

Construction


Leaning Tower of Pisa before cleaning work had taken place
Construction of the tower occurred in three stages across 344 years. Work on the ground floor of the white marble campanile began on August 14, 1173, during a period of military success and prosperity. This ground floor is a blind arcade articulated by engaged columns with classical Corinthian capitals.
The tower began to sink after construction had progressed to the second floor in 1178. This was due to a mere three-metre foundation, set in weak, unstable subsoil, a design that was flawed from the beginning. Construction was subsequently halted for almost a century, because the Republic of Pisa was almost continually engaged in battles with Genoa, Lucca, and Florence. This allowed time for the underlying soil to settle. Otherwise, the tower would almost certainly have toppled.[citation needed] In 1198 clocks were temporarily installed on the third floor of the unfinished construction.
In 1272 construction resumed under Giovanni di Simone, architect of the Camposanto. In an effort to compensate for the tilt, the engineers built upper floors with one side taller than the other. Because of this, the tower is actually curved.[6] Construction was halted again in 1284, when the Pisans were defeated by the Genoans in the Battle of Meloria.
The seventh floor was completed in 1319. It was built by Tommaso di Andrea Pisano, who succeeded in harmonizing the Gothic elements of the bell-chamber with the Romanesque style of the tower. There are seven bells, one for each note of the musical major scale. The largest one was installed in 1655. The bell-chamber was finally added in 1372. The total amount of years that the building of the tower took was between 185 and 195 years.
After a phase (1990–2001) of structural strengthening,[7] the tower is currently undergoing gradual surface restoration, in order to repair visual damage, mostly corrosion and blackening. These are particularly pronounced due to the tower's age and its exposure to wind and rain.[8]

Timeline

  • On January 5, 1172, Donna Berta di Bernardo, a widow and resident of the house of dell'Opera di Santa Maria, bequeathed sixty soldi to the Opera Campanilis petrarum Sancte Marie. The sum was then used toward the purchase of a few stones which still form the base of the bell tower.[9]
  • On August 9, 1173, the foundations of the Tower were laid.
  • Nearly four centuries later Giorgio Vasari wrote : "Guglielmo, according to what is being said, in [this] year 1174 with Bonanno as sculptor, laid the foundations of the bell tower of the cathedral in Pisa."
  • Another possible builder is Gerardo di Gerardo. His name appears as a witness to the above legacy of Berta di Bernardo as "Master Gerardo", and as a worker whose name was Gerardo.
  • A more probable builder is Diotisalvi, because of the construction period and the structure's affinities with other buildings in Pisa. But he usually signed his works, and there is no signature by him in the bell tower.
  • Giovanni di Simone was heavily involved in the completion of the tower, under the direction of Giovanni Pisano, who at the time was master builder of the Opera di Santa Maria Maggiore. He could be the same Giovanni Pisano who completed the belfry tower.
  • Giorgio Vasari indicates that Tommaso di Andrea Pisano was the designer of the belfry between 1360 and 1370.
  • On December 27, 1233, the worker Benenato, son of Gerardo Bottici, oversaw the continuation of the construction of the bell tower.[10]
  • On February 23, 1260, Guido Speziale, son of Giovanni, a worker on the cathedral Santa Maria Maggiore, was elected to oversee the building of the Tower.[11]
  • On April 12, 1264, the master builder Giovanni di Simone and 23 workers went to the mountains close to Pisa to cut marble. The cut stones were given to Rainaldo Speziale, worker of St. Francesco.[12]

Architect

There has been controversy about the real identity of the architect of the Leaning Tower of Pisa. For many years, the design was attributed to Guglielmo and Bonanno Pisano,[13] a well-known 12th-century resident artist of Pisa, famous for his bronze casting, particularly in the Pisa Duomo. Bonanno Pisano left Pisa in 1185 for Monreale, Sicily, only to come back and die in his home town. A piece of cast with his name was discovered at the foot of the tower in 1820, but this may be related to the bronze door in the façade of the cathedral that was destroyed in 1595. However, recent studies[14] seem to indicate Diotisalvi as the original architect due to the time of construction and affinity with other Diotisalvi works, notably the bell tower of San Nicola and the Baptistery, both in Pisa. However, he usually signed his works and there is no signature by him in the bell tower which leads to further speculation.

History following construction

Galileo Galilei is said to have dropped two cannonballs of different masses from the tower to demonstrate that their speed of descent was independent of their mass. However, this is considered an apocryphal tale, its only source being Galileo's secretary.[15]
During World War II, the Allies discovered that the Germans were using the tower as an observation post. A U.S. Army sergeant sent to confirm the presence of German troops in the tower was impressed by the beauty of the cathedral and its campanile, and thus refrained from ordering an artillery strike, sparing it from destruction.[16][17]

Lead counterweights
On February 27, 1964, the government of Italy requested aid in preventing the tower from toppling. It was, however, considered important to retain the current tilt, due to the role that this element played in promoting the tourism industry of Pisa.[18]
A multinational task force of engineers, mathematicians, and historians gathered on the Azores islands to discuss stabilisation methods. It was found that the tilt was increasing in combination with the softer foundations on the lower side. Many methods were proposed to stabilise the tower, including the addition of 800 tonnes of lead counterweights to the raised end of the base.[19]
In 1987 the tower was declared as part of the Piazza del Duomo UNESCO World Heritage Site along with the neighbouring cathedral, baptistery and cemetery.
On January 7, 1990, after over two decades of stabilisation studies, and spurred by the abrupt collapse of the Civic Tower of Pavia in 1989, the tower was closed to the public. The bells were removed to relieve some weight, and cables were cinched around the third level and anchored several hundred meters away. Apartments and houses in the path of the tower were vacated for safety. The final solution to prevent the collapse of the tower was to slightly straighten the tower to a safer angle, by removing 38 cubic meters (50 cubic yards) of soil from underneath the raised end. The tower was straightened by 45 centimeters (18 inches), returning to its 1838 position. After a decade of corrective reconstruction and stabilization efforts, the tower was reopened to the public on December 15, 2001, and was declared stable for at least another 300 years.[19]
In May 2008, after the removal of another 70 metric tons (77 short tons) of ground, engineers announced that the Tower had been stabilized such that it had stopped moving for the first time in its history. They stated it would be stable for at least 200 years.[20]

Alternative candidates

Two German churches have challenged the tower's status as the world's most lop-sided building: the 15th-century square Leaning Tower of Suurhusen and the 14th century bell tower in the town of Bad Frankenhausen.[21] Guinness World Records measured the Pisa and Suurhusen towers, finding the former's tilt to be 3.97 degrees.[22] In June 2010 Guinness World Records certified the Capital Gate building in Abu Dhabi, UAE as the "World's Furthest Leaning Man-made Tower".[23] The Capital Gate tower has an 18-degree slope, almost five times more than the Pisa Tower; however the Capital Gate tower has been deliberately engineered to slant. The Leaning Tower of Wanaka in New Zealand, also deliberately built, leans at 53 degrees to the ground.[24]

Technical information


An elevation image of the Leaning Tower of Pisa cut with laser scan data from a University of Ferrara/CyArk research partnership, with source image accurate down to 5 mm (0.2 in). This elevation shows the interesting quandary facing the campanile. The circular shape and great height (currently 55.86 m (183 ft 3.21 in) on the lowest side and 56.70 m (186 ft 0.28 in) m on the highest) of the campanile were unusual for their time, and the crowning belfry is stylistically distinct from the rest of the construction. This belfry incorporates a 14 cm (5.5 in) correction for the inclined axis below. The siting of the campanile within the Piazza del Duomo diverges from the axial alignment of the cathedral and baptistery of the Piazza del Duomo
  • Elevation of Piazza del Duomo: about 2 metres (6 feet, DMS)
  • Height from the ground floor: 55.863 metres (183 ft 3 in), 8 stories
  • Height from the foundation floor: 58.36 m (191 ft 5.64 in)
  • Outer diameter of base: 15.484 metres (50 ft 9.6 in)
  • Inner diameter of base: 7.368 metres (24 ft 2.1 in)
  • Angle of slant: 3.97 degrees[22] or 3.9 metres (12 ft 10 in) from the vertical[25]
  • Weight: 14,700 metric tons (16,200 short tons)
  • Thickness of walls at the base: 2.4 metres (7 ft 10 in)
  • Total number of bells: 7, tuned to musical scale, clockwise
    • 1st bell: L'Assunta, cast in 1654 by Giovanni Pietro Orlandi, weight 3,620 kg (7,981 lb)
    • 2nd bell: Il Crocifisso, cast in 1572 by Vincenzo Possenti, weight 2,462 kg (5,428 lb)
    • 3rd bell: San Ranieri, cast in 1719–1721 by Giovanni Andrea Moreni, weight 1,448 kg (3,192 lb)
    • 4th bell: La Terza (1st small one), cast in 1473, weight 300 kg (661 lb)
    • 5th bell: La Pasquereccia or La Giustizia, cast in 1262 by Lotteringo, weight 1,014 kg (2,235 lb)
    • 6th bell: Il Vespruccio (2nd small one), cast in the 14th century and again in 1501 by Nicola di Jacopo, weight 1,000 kg (2,205 lb)
    • 7th bell: Dal Pozzo, cast in 1606 and again in 2004, weight 652 kg (1,437 lb)[26]
  • Number of steps to the top: 296[27]
About the 5th bell: The name Pasquareccia comes from Easter, because it used to ring on Easter day. However, this bell is older than the bell-chamber itself, and comes from the tower Vergata in Palazzo Pretorio in Pisa, where it was called La Giustizia (The Justice). The bell was tolled to announce executions of criminals and traitors, including Count Ugolino in 1289.[28] A new bell was installed in the bell tower at the end of the 18th century to replace the broken Pasquareccia.

Gallery

See also

References

  1. ^ "EUROPE | Saving the Leaning Tower". BBC News. December 15, 2001. Retrieved May 9, 2009.
  2. ^ "Tower of Pisa". Archidose.org. June 17, 2001. Retrieved May 9, 2009.
  3. ^ "Leaning Tower of Pisa (tower, Pisa, Italy) – Britannica Online Encyclopedia". Britannica.com. Retrieved May 9, 2009.
  4. ^ "E la Torre di Pisa non oscilla più". Scienze.TV. May 28, 2008. Retrieved May 9, 2009.
  5. ^ tan(3.98 degrees) * (55.86 m + 56.70 m)/2 = 4.4 m
  6. ^ McLain, Bill (1999). Do Fish Drink Water?. New York: William Morrow and Company, Inc. pp. 291–292. ISBN 0-688-16512-5.
  7. ^ A profile of an engineer employed to straighten the tower Ingenia, March 2005
  8. ^ Restoration work is mentioned at the official website of the square
  9. ^ Capitular Record Offices of Pisa, parchment n. 248
  10. ^ Public Record Offices of Pisa, Opera della Primaziale, December 27, 1234
  11. ^ Public Record Offices of Pisa, Opera della Primaziale, February 23, 1260
  12. ^ Public Record Offices of Pisa, Roncioni, April 12, 1265.
  13. ^ Controversy about the identity of the architect
  14. ^ Pierotti, Piero. (2001). Deotisalvi – L'architetto pisano del secolo d'oro. Pisa: Pacini Editore
  15. ^ "Sci Tech : Science history: setting the record straight". The Hindu. June 30, 2005. Retrieved May 5, 2009.
  16. ^ Shrady, Nicholas (2003): Tilt: a skewed history of the Tower of Pisa
  17. ^ "Why I spared the Leaning Tower of Pisa". The Guardian. January 12, 2000. Retrieved July 19, 2012.
  18. ^ "Securing the Lean In Tower of Pisa". The New York Times. November 1, 1987.
  19. ^ a b "Tipping the Balance". TIME Magazine. June 25, 2001.
  20. ^ Duff, Mark (May 28, 2008). "Europe | Pisa's leaning tower 'stabilised'". BBC News. Retrieved May 5, 2009.
  21. ^ Sunday Telegraph no 2,406- July 22, 2007
  22. ^ a b "German steeple beats Leaning Tower of Pisa into Guinness book". The Raw Story. Retrieved May 9, 2009.[dead link]
  23. ^ "Not so fast, Pisa! UAE lays claim to world's furthest leaning tower". CNN news. June 7, 2010. Retrieved June 6, 2010.
  24. ^ 'Leaning and tumbling towers' on Puzzling World website, viewed 2011-07-30
  25. ^ tan(3.97 degrees) * (55.86m + 56.70m)/2 = 3.9m
  26. ^ "Leaning Tower of Pisa: 1920's Photo of Dal Pozzo". www.endex.com. Retrieved August 9, 2010.
  27. ^ Davies, Andrew (2005). The Children's Visual World Atlas. Sydney, Australia: The Fog Press. ISBN 1-74089-317-4.
  28. ^ "Torre pendente" (in Italian). Lucca turismo. Retrieved March 19, 2008.

External links

samedi 13 juillet 2013

Sorrento 2013 (Italy)

 


Sorrento (tiếng Neapolita: Surriento) là một đô thị của Ý. Đô thị này thuộc tỉnh Napoli trong vùng Campania. Thị xã nhìn ra vịnh Napoli và là một địa điểm chính của bán đảo Sorrentine và có nhiều địa điểm ngắm thành phố Napoli. Thị xã này là một địa điểm du lịch. Sorrento nổi tiếng với các sản phẩm nông nghiệp như trái cây, rượu vang, ô liu, đồ gỗ thủ công và nước uống tiêu hóa làm từ chanh, đường. 
 Bản nhạc nổi tiếng " Come back to Sorrento" hay Trở Về Mái Nhà Xưa có xuất xứ từ thành phố dễ thương này

)
 











 



Cam trồng dọc 2 bên vỉa hè

Sorrento

From Wikipedia, the free encyclopedia
Jump to: navigation, search
Sorrento
—  Comune  —
Comune di Sorrento
Vesuvius overlooking Sorrento and the Bay of Naples.

Coat of arms
Sorrento is located in Italy
Sorrento
Location of Sorrento in Italy
Coordinates: 40°37′34″N 14°22′34″E
Country Italy
Region Campania
Province Naples (NA)
Frazioni Casarlano, Cesarano, Marano, Priora, Santa Lucia, Sorrento Capo, Sorrento Marina Grande
Government
 • Mayor Giuseppe Cuomo (since 2010)
Area
 • Total 9 km2 (3 sq mi)
Elevation 50 m (160 ft)
Population (31 August 2007)
 • Total 16,547
 • Density 1,800/km2 (4,800/sq mi)
Demonym Sorrentini
Time zone CET (UTC+1)
 • Summer (DST) CEST (UTC+2)
Postal code 80060 and 80067
Dialing code 081
Patron saint St. Antoninus
Saint day February 14
Website Official website
Sorrento (Neapolitan: Surriento) is a small town in Campania, southern Italy, with some 16,500 inhabitants. It is a popular tourist destination which can be reached easily from Naples and Pompeii, as it lies at the south-eastern end of the Circumvesuviana rail line. The town overlooks the Bay of Naples as the key place of the Sorrentine Peninsula, and many viewpoints allow sight of Naples itself, Vesuvius and the Isle of Capri.
The Amalfi Drive (connecting Sorrento and Amalfi) is a narrow road that threads along the high cliffs above the Tyrrhenian Sea.
Ferry boats and hydrofoils provide services to Naples, Amalfi, Positano, Capri and Ischia. Sorrento's sea cliffs and luxury hotels have attracted notable people, including Enrico Caruso and Luciano Pavarotti.
Sorrento is famous for the production of limoncello, a digestif made from lemon rinds, alcohol, water and sugar. Other agricultural production includes citrus fruit, wine, nuts and olives. Wood craftsmanship is also developed.

Contents

History

Roman origins

The Roman name for Sorrento was Surrentum. Legends indicate a close connection between Lipara and Surrentum, as though the latter had been a colony of the former; and even through the Imperial period Surrentum remained largely Greek. The oldest ruins are Oscan, dating from about 600 BC. Before its control by the Roman Republic, Surrentum was one of the towns subject to Nuceria, and shared its fortunes up to the Social War; it seems to have joined in the revolt of 90 BC like Stabiae; and was reduced to obedience in the following year, when it seems to have received a colony.
Numerous sepulchral inscriptions of Imperial slaves and freedmen have been found at Surrentum. An inscription shows that Titus in the year after the earthquake of 79 AD restored the horologium (clock) of the town and its architectural decoration. A similar restoration of an unknown building in Naples in the same year is recorded in an inscription from the last-named town.
The most important temples of Surrentum were those of Athena and of the Sirens (the latter the only one in the Greek world in historic times); the former gave its name to the promontory. In antiquity, Surrentum was famous for its wine (oranges and lemons which are now widely cultivated there were not yet introduced in Italy in antiquity), its fish, and its red Campanian vases; the discovery of coins of Massilia, Gaul, and the Balearic Islands here indicates the extensive trade which it carried on.

Vintage near Sorrento, Jacob Philipp Hackert, c. 1784.
The position of Surrentum was very secure, protected by deep gorges. The only exception to its natural protection was 300 metres on the south-west where it was defended by walls, the line of which is necessarily followed by those of the modern town. The arrangement of the modern streets preserves that of the ancient town, and the disposition of the walled paths which divide the plain to the east seems to date in like manner from Roman times. No ruins are now preserved in the town itself, but there are many remains in the villa quarter to the east of the town on the road to Stabiae, of which traces still exist, running much higher than the modern road, across the mountain; the site of one of the largest (possibly belonging to the Imperial house) is now occupied by the Hotel Victoria, under the terrace of which a small theatre was found in 1855; an ancient rock-cut tunnel descends hence to the shore. Remains of other villas may be seen, but the most important ruin is the reservoir of the (subterranean) aqueducts just outside the town on the east, which had no less than twenty-seven chambers each about 270 by 60 cm. Greek and Oscan tombs have also been found.
Another suburb lay below the town and on the promontory on the west of it; under the Hotel Sirena are substructions and a rock-hewn tunnel. To the north-west on the Capo di Sorrento is another villa, the so-called Bagni della Regina Giovanna, with baths, and in the bay to the south-west was the villa of Pollius Felix, the friend of Statius, which he describes in Silvae ii. 2, of which remains still exist. Farther west again are villas, as far as the temple of Athena on the promontory named after her at the extremity of the peninsula (now Punta Campanella). Neither of this nor of the famous temple of the Sirens are any traces existing.
According to the Greek historian Diodorus Siculus, Sorrento was founded by Liparus, son of Ausonus, who was king of the Ausoni and the son of Ulysses and Circe. The ancient city was probably connected to the Ausoni tribe, one of the most ancient ethnic groups in the area. In the pre-Roman age Sorrento was influenced by the Greek civilization: this can be seen in its plant and in the presence of the Athenaion, a great sanctuary, also, according to the legend, founded by Ulysses and originally devoted to the cult of the Sirens, whence Sorrento's name.

Middle Ages and modern era


View of Sorrento from above the harbour
Sorrento became an archbishopric around 420 AD. After the fall of the Western Roman Empire, it was ruled by the Ostrogoths and then returned to the Eastern Empire. The Lombards, who conquered much of southern Italy in second half of the 6th century, sieged it in vain.
In the following centuries the authority of the far Byzantium empire faded, Sorrento became an autonomous duchy. It fought against the neighbour/rival Amalfi and the Saracens, and in 1133 it was conquered by the Norman Roger II of Hauteville, and thenceforth Sorrento's history followed that of the newly created Kingdom of Naples (known to contemporaries as Kingdom of Sicily; it is dubbed Kingdom of Naples to distinguish it from the island-based polity).
On June 13, 1558 it was sacked by elements of the Ottoman navy under the command of Dragut and his lieutenant Piali, as part of the struggle between the Turks and Spain, which controlled the southern half of Italy at that time. 2,000 captives were reportedly taken away. This struggle was waged throughout the Mediterranean and lasted many decades. The attackers were not "pirates" as often characterized, though some may have been mercenaries from North Africa. The campaigns were conducted on direct orders of Sultan Suleiman. The attack led to the construction of a new line of walls. The most striking event of the following century was the revolt against the Spanish domination of 1648, led by Giovanni Grillo. In 1656 a plague struck the city. However, Sorrento remained one of the most important centres of the southern Campania.

View from Piazza Tasso.
Sorrento entered into the Neapolitan Republic of 1799, but in vain. In the 19th century the economy of the city improved markedly, favoured by the development of agriculture, tourism and trade. A route connecting Sorrento to Castellammare di Stabia was opened under the reign of Ferdinand II (1830–1859).
In 1861 Sorrento was officially annexed to the new Kingdom of Italy. In the following years it confirmed and increased its status of one of the most renowned tourist destinations of Italy, a trend which continued into the 20th Century. Famous people who visited it include Lord Byron, Keats, Goethe, Henrik Ibsen and Walter Scott.

Rites of Holy week

The two main processions that take place in Sorrento on Good Friday are the Procession of Our Lady of Sorrows (or the "Visit in the Sepulchres"), organised by the Venerable Arciconfraternita of Saint Monica[1] and the Procession of the Crucified Christ, organised by the Venerable Arciconfraternita of the Death.
The first procession takes place at 3:30 a.m. on Holy (Maundy) Thursday and involves hundreds of participants dressed in hooded white gowns. The Madonna is carried aloft in the procession and is accompanied by several religious articles as she searches the town looking for her son. The procession starts in Corso Italia, turns through Piazza Tasso, and then visits each of the town's churches—stopping in each one for a short ceremony. The Madonna is accompanied by aides carrying incense, and a large male choir and band. The procession concludes at 5:30 a.m.
The second procession occurs at 8 p.m. on Good Friday and reflects the Madonna's mourning as she finds her son dead. Hundreds of participants, dressed this time in hooded black gowns, march down Corso Italia and then wind through the smaller lanes of Sorrento. This second procession is much larger and better attended.

Geography

Climate

Sorrento experiences a Mediterranean climate (Köppen climate classification Csa).[2] with mild, wet winters and warm, dry summers. The mild climate and fertility of the Gulf of Naples made the region famous during Roman times, when emperors such as Claudius and Tiberius holidayed nearby.[3] Temperatures can get as high as 29 °C (84 °F) in April, as happened in 2013.[4]
[hide]Climate data for Sorrento
Month Jan Feb Mar Apr May Jun Jul Aug Sep Oct Nov Dec Year
Average high °C (°F) 12.5
(54.5)
13.2
(55.8)
15.2
(59.4)
18.2
(64.8)
22.6
(72.7)
26.2
(79.2)
29.3
(84.7)
29.5
(85.1)
26.3
(79.3)
21.8
(71.2)
17
(62.6)
13.6
(56.5)
20.4
(68.8)
Average low °C (°F) 3.8
(38.8)
4.3
(39.7)
5.9
(42.6)
8.3
(46.9)
12.1
(53.8)
15.6
(60.1)
18
(64.4)
17.9
(64.2)
15.3
(59.5)
11.6
(52.9)
7.7
(45.9)
5.1
(41.2)
10.4
(50.8)
Precipitation mm (inches) 104
(4.1)
99
(3.9)
86
(3.4)
76
(3.0)
51
(2.0)
33
(1.3)
25
(1.0)
41
(1.6)
81
(3.2)
130
(5.1)
163
(6.4)
122
(4.8)
1,011
(39.8)
Source: [5]

Culture


View of Vesuvius from Sorrento
Sorrento was the birthplace of the poet Torquato Tasso, author of the Gerusalemme Liberata. The town was quite famously featured in the early-20th-century song "Torna a Surriento" (Come Back to Sorrento) with lyrics by Giambattista De Curtis, brother of the song's composer, Ernesto De Curtis. In the 1920s, famous Soviet writer Maxim Gorky lived in Sorrento. In the 1940s, widely renowned astro-physicist Ian Dickson lived in Sorrento. He owned one of the most expensive houses on the bay of Naples. The local football team is Sorrento Calcio who play in the Stadio Italia, and have achieved promotion into Serie C1 of the Italian Football League.

Main sights


Marina Grande, Sorrento

Monuments

  • Cathedral of Sorrento (Santi Filippo e Giacomo Cathedral), from the 14th century with façade reconstructed in 1924. Built over time in different styles. Doors of the 11th century from Constantinople.[7]
  • Church of Santi Felice e Baccolo
  • Monastery of St. Francesco, 14th century
  • Roman ruins at the Punta del Capo

Transport

Sorrento is served by ferry or hydrofoil from Naples en Capri as well as by boat services from the ports of the Bay of Naples and the Sorrentine Peninsula. Naples is served by two ports, Mergellina and Molo Beverello. Sorrento is connected to Naples by the Circumvesuviana rail line. Friends of Sorrento[8] has details of buses serving Sorrento.

Airports

Aereo The nearest airports are:

International relations

Twin towns – Sister cities

Sorrento is twinned with:

Born in Sorrento

  • Torquato Tasso (11 March 1544 – 25 April 1595), Italian poet
  • Raffaele Lauro (10 February 1944), Prefect of the Italian Republic, Senator of XVI Legislature and writer. Author of the historical novel about Sorrento: "Sorrento. The Romance" (2013).

In popular culture

Much of the 2012 film Love Is All You Need is set in Sorrento.[12][13]

See also

Notes and references

  1. ^ http://www.arciconfraternitadisantamonica.com
  2. ^ "World Map of Köppen−Geiger Climate Classification". Institute for Veterinary Public Health – Vienna. 2011. Retrieved December 16, 2012.
  3. ^ "Antic Naples". Naples.Rome-in-Italy.com. January 8, 2008.
  4. ^ "AccuWeather.com for Sorrento, Italy". © 2013 AccuWeather, Inc. Retrieved 2013-06-24.
  5. ^ "Sorrento historic weather averages in Italy". Intellicast. Retrieved 3 June 2009.
  6. ^ Museum Correale
  7. ^ Cathedral of Sorrento
  8. ^ Friends of Sorrento
  9. ^ "Villes jumelées avec la Ville de Nice" (in French). © 2008-2010 Ville de Nice. Retrieved 2013-06-24.
  10. ^ "Skiens vennskapsbyer". Skien kommune. Retrieved 2009-01-18. (Norwegian)
  11. ^ Delgado, Gilbert L. "The Santa Fe Sister Cities Program". The Official Website of Santa Fe, New Mexico. Retrieved 2013-06-24.
  12. ^ "Love Is All You Need press kit" (PDF) (Press release). Sony Pictures Classics. p. 4. Retrieved 14 June 2013.
  13. ^ WENN (23 May 2013). "Pierce Brosnan fell in love with Sorrento on film set". Starpulse.com. Retrieved 14 June 2013.
Public Domain This article incorporates text from a publication now in the public domainChisholm, Hugh, ed. (1911). Encyclopædia Britannica (11th ed.). Cambridge University Press.


 

) )