jeudi 24 novembre 2016

MỪNG LỄ TẠ ƠN

xin thân chúc đại gia đình cùng các bạn, thân hữu  một mùa LỄ TẠ ƠN thật ấm cúng bên người thân và được tràn đầy ân phước





Lễ Tạ ơn ở Mỹ và Canada

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia

Bức tranh The First Thanksgiving at Plymouth (Lễ Tạ ơn đầu tiên tại Plymouth) của Jennie A. Brownscombe năm 1914
Lễ Tạ ơn (tiếng AnhThanksgiving) là một ngày lễ hàng năm được tổ chức chủ yếu tại Hoa Kỳ và Canada. Có ý nghĩa lúc đầu là mừng thu hoạch được mùa và tạ ơn Thiên Chúa đã cho sống no đủ và an lành. Đây cũng là ngày nghỉ lễ chính thức, cho tất cả người lao động theo luật định tại Mỹ và Canada.
Ngày và nơi diễn ra lễ Tạ ơn đầu tiên là chủ đề của một cuộc tranh cãi nhỏ. Mặc dù lễ Tạ ơn sớm nhất đã được kiểm chứng diễn ra vào ngày 8 tháng 9 năm 1565 tại khu vực ngày nay là Saint Augustine, Florida,[1][2] nhưng "lễ Tạ ơn đầu tiên" theo truyền thống được coi là đã diễn ra tại khu vực thuộc thuộc địa Plymouth vào năm 1621.
Ngày nay, tại Hoa Kỳ, lễ Tạ ơn được tổ chức vào ngày thứ Năm lần thứ tư của tháng 11 vì thế ngày này có thể không phải là ngày thứ năm cuối cùng của tháng 11 như nhiều người lầm tưởng (thí dụ năm 2012 có đến 5 ngày thứ năm). Tại Canada, nơi có cuộc thu hoạch sớm hơn, ngày lễ này được tổ chức vào ngày thứ Hai lần thứ hai của tháng 10.

Lịch sử[sửa | sửa mã nguồn]

Lễ Tạ ơn gắn liền với các lễ hội ngày mùa thường được tổ chức ở châu Âu từ xưa.
Trong truyền thống Anh, ngày tạ ơn và nghi lễ tôn giáo tạ ơn đặc biệt trở nên quan trọng trong quá trình Cải cách Kháng Cách tại Anh trong thời kỳ trị vì của vua Henry VIII.
Tại Bắc Mỹ, lễ hội này đầu tiên được tổ chức tại Newfoundland bởi Martin Frobisher và nhóm Thám hiểm Frobisher năm 1578, để mừng tạ ơn Chúa đã cho sống sót qua cuộc hành trình dài và nhiều bão tố từ Anh.[3] Một lễ hội khác được tổ chức vào ngày 4 tháng 12 năm 1619 khi 38 người khai hoang từ giáo khu Berkeley xuống thuyền tại Virginia và tạ ơn Thượng đế.[4][5]
Tuy nhiên trước đó, cũng có thông tin về một buổi tiệc Tạ ơn tổ chức bởi Francisco Vásquez de Coronado (cùng với nhóm người da đỏ Teya) ngày 23 tháng 5 năm 1541 tại Texas, để ăn mừng việc họ tìm ra lương thực. Một số người cho rằng đây là cuộc tổ chức Tạ ơn thật sự đầu tiên tại Bắc Mỹ. Một sự kiện tương tự xảy ra một phần tư thế kỷ sau, vào ngày 8 tháng 9 năm 1565 tại St. AugustineFlorida khi Pedro Menéndez de Avilés gặp đất liền; ông và những người trên thuyền đã tổ chức một buổi tiệc với người bản xứ.

Sự tích về ngày lễ tạ ơn[sửa | sửa mã nguồn]


Bức tranh The First Thanksgiving của Jean Leon Gerome Ferris, người da trắng mời người da đỏ cùng ăn
Vào khoảng thế kỷ 16-17, một số người theo Công giáo và Thanh giáo tại Anh bị hoàng đế lúc đó bắt cải đạo để theo tôn giáo của ông ta, trong cuộc Cải cách Tin Lành. Những người này không chấp nhận và bị giam vào tù. Sau khi giam một thời gian vị hoàng đế truyền họ lại và hỏi lần nữa, họ vẫn quyết không cải đạo. Hoàng đế không giam họ vào tù nữa mà nói với họ rằng nếu họ không theo điều kiện của ông ta thì họ phải rời khỏi nước Anh.
Những người này rời khỏi Anh đến Hà Lan sinh sống nhưng họ sớm nhận ra mình không thể hoà nhập ở nơi này và lo sợ con cháu của họ sẽ bị mất gốc, một số nhóm người rời khỏi Hà Lan để đến Tân Thế giới (Châu Mỹ) sinh sống, và sau này thường được gọi là Người hành hương (Pilgrims). Những người này đi trên một con thuyền tên là Mayflower, họ đặt chân đến Thuộc địa Plymouth thuộc vùng Tân Anh (New England) khi đang mùa đông. Đói và lạnh, một nửa trong số họ không qua nổi mùa đông khắc nghiệt. Đến mùa xuân, họ may mắn gặp được những thổ dân da đỏ tốt bụng và cho họ ít lương thực. Người da đỏ dạy họ những cách sinh tồn ở vùng đất này như cách trồng hoa màu, săn bắt,... Khi người Pilgrims đã có thể tự lo cho bản thân được, họ tổ chức một buổi tiệc để tạ ơn Chúa Trời vì đã cho họ có thể sống đến ngày hôm nay, họ mời những người da đỏ và cùng nhau ăn uống vui vẻ. Từ đó về sau, hằng năm con cháu của người Pilgrims luôn tổ chức lễ tạ ơn để cảm ơn cho những gì tốt đẹp đã đến với cuộc sống.[6]
Theo tài liệu, buổi lễ tạ ơn đầu tiên tại Hoa Kỳ, do người Pilgrims tổ chức, là vào năm 1621 tại Thuộc địa Plymouth, ngày nay thuộc Massachusetts, sau một vụ thu hoạch tốt.

Tổ chức truyền thống[sửa | sửa mã nguồn]


Gà tây nướng lò, một món ăn thường thấy trong ngày Lễ Tạ ơn

Bánh Pumpkin(Pumpkin pie) thường dùng trong mùa Lễ Tạ ơn tại Bắc Mỹ
Lễ Tạ ơn thường được tổ chức với một buổi tiệc buổi tối cùng với gia đình và bạn bè với món thịt gà tây. Tại Canada và Hoa Kỳ, nó là một ngày quan trọng để gia đình sum họp với nhau, và người ta thường đi xa để về với gia đình. Người ta thường được nghỉ bốn ngày cuối tuần cho ngày lễ này tại Hoa Kỳ: họ được nghỉ làm hay học vào ngày thứ Năm và thứ Sáu của tuần đó. Lễ Tạ ơn thường được tổ chức tại nhà, khác với ngày Lễ Độc lập Hoa Kỳ hay Giáng Sinh, những ngày lễ mà có nhiều tổ chức công cộng (như đốt pháo hoa hay đi hát dạo). Tại Canada, nó là một cuối tuần ba ngày, người ta thường được nghỉ vào ngày thứ Hai thứ nhì của tháng 10 mỗi năm.
Tại Hoa Kỳ, người ta thường tưởng nhớ đến một bữa ăn tổ chức trong năm 1621 giữa người da đỏ Wampanoag và nhóm Pilgrim đã di cư tại Massachusetts. Lễ Tạ ơn đã được thực hiện chủ yếu bởi các nhà lãnh đạo tôn giáo tại New England cho đến năm 1682, và sau đó bởi cả hai nhà lãnh đạo chính quyền và tôn giáo cho đến sau Cách mạng Hoa Kỳ. Tổng thống Hoa Kỳ George Washington đã công bố lễ tạ ơn toàn quốc đầu tiên ở Mỹ vào ngày 26 tháng 11 năm 1789, "là một ngày tạ ơn công cộng và cầu nguyện bởi sự công nhận với lòng biết ơn sự gia ân và tín hiệu tốt của Thiên Chúa Toàn Năng".[7][8] Nhiều chi tiết của câu chuyện là truyền thuyết được đặt ra trong những năm 1890 và đầu thế kỷ 20 để tạo một biểu hiện sự đoàn kết quốc gia sau Nội chiến Hoa Kỳ cũng như để đồng hóa các người nhập cư.
Tại Canada, Lễ Tạ ơn là một cuối tuần ba ngày. Trong khi ngày Lễ Tạ ơn nằm vào ngày thứ Hai, người Canada có thể ăn buổi tiệc trong bất cứ ngày nào trong ba ngày cuối tuần đó. Việc này thường dẫn đến việc ăn một buổi tiệc với nhóm người này hôm này, rồi với nhóm khác hôm kia.

Diễn hành Lễ Tạ ơn của Macy tại New York năm 1979
Từ cuối thập niên 1930, mùa mua sắm cho Giáng Sinh tại Hoa Kỳ chính thức bắt đầu khi ngày Lễ Tạ ơn chấm dứt. Tại Thành phố New York, cuộc diễn hành Lễ Tạ ơn của Macy (Macy's Thanksgiving Day Parade) được tổ chức hằng năm vào ngày này tại Manhattan.[9] Diễn hành thường có nhiều khán đài với nhiều chủ đề, có bong bóng lớn hình các nhân vật trên Truyền hình và các ban nhạc từ những trường trung học. Diễu hành này lúc nào cũng kết thúc với một Ông già Nôen. Có nhiều cuộc diễn hành khác tại nhiều thành phố khác.
Trong khi ngày thứ Sáu (còn gọi là Thứ Sáu Đen) sau ngày Lễ Tạ ơn là ngày mua sắm đông nhất trong năm tại Hoa Kỳ, nhiều cửa hàng đã bắt đầu chào đón khách hàng với các món hàng cho mùa lễ ngay sau Halloween.
Bóng bầu dục (American football) thường là một phần quan trọng trong ngày Lễ Tạ ơn tại Hoa Kỳ cũng như tại Canada. Các đội chuyên nghiệp thường đấu nhau trong ngày này để khán giả có thể xem trên truyền hình. Thêm vào đó, nhiều đội banh trung học hay đại học cũng đấu nhau vào cuối tuần đó, thường với các đối thủ lâu năm.

Các lễ tạ ơn tại Hoa Kỳ và Canada[sửa | sửa mã nguồn]

Hoa KỳCanada
26 tháng 11 năm 200912 tháng 10 năm 2009
25 tháng 11 năm 201011 tháng 10 năm 2010
24 tháng 11 năm 201110 tháng 10 năm 2011
22 tháng 11 năm 20128 tháng 10 năm 2012
28 tháng 11 năm 201314 tháng 10 năm 2013
27 tháng 11 năm 201413 tháng 10 năm 2014
26 tháng 11 năm 201512 tháng 10 năm 2015
24 tháng 11 năm 201610 tháng 10 năm 2016
23 tháng 11 năm 20179 tháng 10 năm 2017
22 tháng 11 năm 20188 tháng 10 năm 2018
28 tháng 11 năm 201914 tháng 10 năm 2019
26 tháng 11 năm 202012 tháng 10 năm 2020

Ghi chú[sửa | sửa mã nguồn]

Liên kết ngoài[sửa | sửa mã nguồn]

Liên kết thức ăn Lễ Tạ ơn[sửa | sửa mã nguồn]


Mục Đời Sống Người Việt Khắp Nơi hôm nay rơi đúng vào Thanksgiving Day, Ngày Lễ Tạ Ơn, một truyền thống tri ân cao đẹp ở đất 

Và Thanh Trúc cũng mạn phép nhân ngày Lễ Tạ Ơn để xin được chia sẻ cùng quí vị câu chuyên cảm động và ý nghĩa về một người đã khuất, ông Al Christine, còn gọi là Alex Christine Sr., vị khách mời quen thuộc của mục Đời Sống người Việt Khắp Nơi, linh mục Martino Nguyễn một người Mỹ luôn tươi cười.

Giáo đường Saint Mary On The Hill, Augusta, Georgia, đã không biết tự bao giờ, hàng cuối cùng bên tay phải, ghế thứ ba từ ngoài đếm vào, mỗi chiều thứ Bảy, đó là chỗ ngồi của ông.

Một người Mỹ trắng, cụt một tay, cụt một chân, mặt luôn tươi cười mà chừng như thân xác đang chịu đựng nỗi đau triền miên, đó là Alex Christine. Và câu chuyện bắt đầu:

Chúng ta đang sống được trên thế giới tự do, chúng ta phải cám ơn những người như ông. Trong ngày Lễ Tạ Ơn này chúng tôi cám ơn ông.

LM Nguyễn Bá Thông

“Thật sự đó là một phần mình viết cho bài giảng trong Lễ Tạ Ơn này. Như quí vị biết tôi chịu chức linh mục năm 2004, về một giáo xứ hoàn toàn là người Mỹ trắng. Tôi cứ nói đùa là giáo xứ chỉ có một mình tôi không giống ai. 

Trong mỗi buổi thánh lễ thì tôi cũng nhìn ông và ông cũng nhìn tôi. Là một linh mục thì tôi cũng chào hỏi ông, dừng lại hỏi năm ba câu. Được vài tháng thì bà vợ của ông đến nói: “Cha ơi xin Cha, bà dùng chữ là xin Cha thân mật với ông một tí bởi vì ông có nhiều điều muốn chia xẻ với Cha lắm mà thật tình ông không dám. Ông có những tâm sự bên trong bởi vì ông đã từng ở chiến trường Việt 
Sau đó, linh mục Martino cố tình làm thân và trò chuyện với người đàn ông tàn tật đó nhiều hơn, biết được ông là người chuyên tháo gỡ mìn, đã qua chiến trường Việt Nam hai lần:

“Đầu tiên ông qua chiến trường Việt Nam là năm 65, sau đó ông trở lại nữa. Ông là người chuyên môn hướng dẫn các quân nhân cách gỡ mìn và bom đạn được cài đặt. 

Năm 70 khi ông trở lại chiến trường Việt Nam lần thứ hai, lúc đó ông đứng đầu quân đoàn chuyên dạy cho người ta cách gỡ bom mìn. Trong một lần như thế thì mìn nổ, ông mất đi một chân và cụt một tay, trong thân xác còn nhiều mảnh đạn và ông cứ đau đớn triền miên như vậy.

Chắc quí vị đặt câu hỏi là chuyện này dính gì đến Lễ Tạ Ơn? Câu chuyện dính với Lễ Tạ Ơn là bởi vì sáu năm sau đó, năm 2010, tôi là người chủ tế nghi thức tẩm liệm cho ông tại nhà quàn vào đêm hôm trước thánh lễ an táng. Có nhiều điều làm cho tôi phải nghĩ tới, nhất là trong Lễ Tạ Ơn này. Bởi có những điều ông chưa bao giờ kể với tôi, và ngày hôm đó tôi và mọi người đều bất ngờ.”

Sau khi hoàn tất nghi thức tẩm liệm, linh mục Martino Nguyễn Bá Thông mời trưởng nam của ông Alex, một luật sư, lên nói đôi lời về người cha quá cố của mình. Và Alex Christine Jr. bắt đầu như thế này:

Nhưng, con yêu dấu, một người đàn ông còn có nhiều trách nhiệm khác cũng quan trọng không kém trách nhiệm đối với gia đình của mình.

Alex Christine Sr.

“Bạn thử hình dung khi đang ở trong trận chiến khốc liệt, tại một chiến trường xa tổ quốc, với cái chết rình rập chung quanh, tương lai không biết đi về đâu. Hơn thế nữa, bạn không biết bạn còn có cơ hội để gặp gia đình một lần nữa không. Giữa không gian đó, bạn tìm dăm ba phút gởi một thông điệp tới người thân của bạn. Bạn sẽ nói gì viết gì?

Bốn mươi lăm năm trước, cha chúng tôi, ông Al Christine, đã đối mặt với tình huống ấy. Ngày 26 tháng Bảy năm 1965, khi đang phục vụ tại chiến trường Việt Nam trong binh đoàn Mũ Xanh Green Beret đặc trách thao gỡ bom mìn, ông đã viết lá thư đầu tiên cho người con trai trưởng trong gia đình, Alex Junior, lúc đó 14 tuổi. Đó là tôi. Ông không biết rằng đúng bốn mươi lăm năm sau ngày ông thảo lá thư đó từ chiến trường, tôi, em trai Brian, em gái Kathleen, em trai út Bobby, lại có mặt nơi đây để đưa tiễn ông. 

Ông đã bị thương tại chiến trường Việt Nam, nhưng vẫn tiếp tục hoàn thành hai năm phục vụ trước khi trở về quê hương. Năm 1969 ông trở qua Việt Nam, đến ngày 7 tháng Mười Một năm 1970, trong một lần chỉ huy tháo gỡ bom mìn, ông đã mất cánh tay phải và một chân trái khi đang cùng các binh sĩ Hoa Kỳ và Việt Nam chiến đấu chống lại một lực lượng quân đội hùng hậu của miền Bắc. 

Cha tôi đã nhận lãnh nhiều huy chương danh dự và cao quí của quân đội Hoa Kỳ và Đồng Minh, những huân chương như Purple Hearts, Chiến Thương Bội Tinh, Silver Star, Bronze Star, Air Medal, Bảo Quốc Huân Chương Vietnamese Cross Of Gallantry.

Cuộc chiến Việt Nam đã cướp đi cánh tay phải và chân trái của cha tôi, để lại trong người ông hàng trăm mảnh đạn. Từ ngày đó, năm 1970, ông phải hàng ngày đối diện với nỗi đau đớn triền miên của thân xác. Thế nhưng ông luôn tươi cười và muốn làm cho mọi người chung quanh cười tươi. Hôm nay, ép đọc thư ông 1965 từ chiến trường. Có điều tôi e rằng tôi khó có thể hoàn tất, nên tôi xin ngừng.

Đó là những lời phát biểu của Alex Jr. về người cha thân yêu của anh hiện đang nằm kia, một buổi chiều năm 2010. Ông Al Christine nằm đó mà như mỉm cười, lặng lẽ, bình an, không còn đau đớn. Trở lại với linh mục Martino Nguyễn Bá Thông: 

“Thì quí vị tự hỏi chuyện này có liên quan gì với Lễ Tạ Ơn? Thưa quí vị có liên quan. Trong cuộc đời linh mục của tôi thì đám tang này là đám tang thứ hai ba trăm rồi, có gì phải nói? Nhưng phải nói bởi vì câu chuyện đang được từ từ mở ra, cho tôi cảm nhận được tình yêu của ông, và đó tại sao tôi nói là ý nghĩa của Ngày Tạ Ơn.”

Ý nghĩa của Ngày Tạ Ơn

Thưa quí vị, trong lá thư đó, ông Alex Sr. viết như sau: 

“Alex, Con yêu dấu:

Tối nay cha không thể ngủ được và cha quyết định viết thư cho con. Cha thật sự không muốn phải xa con, nhất là trong hoàn cảnh chiến tranh, nhưng cha muốn con hiểu được lý do tại sao cha phải quyết định xa con.

Chắc đã có nhiều lần con tự hỏi tại sao cha rời con, rời mẹ con, và cả gia đình! Và chắc cũng không ít lần con buồn phiền, bực tức và là cha không có mặt để chơi với con, để dẫn con đi câu cá, và làm những việc rất bình thường mà tất cả các người cha làm với các đứa con trai của mình! Và có thể, con còn ghét cha nữa. 

Con, có nhiều điều mà người đàn ông phải làm! Dĩ nhiên cha rất thương con, thương mẹ con, thương các em của con! Và bởi vì cha thương các con, cha muốn được gần gũi với con!

Cha không ao ước gì hơn là được ở bên con và mẹ con, để được thấy con và giúp con khôn lớn. Cha sẽ rất hạnh phúc khi được làm điều đó, bởi vì người đàn ông sẽ không có gì cả nếu ông ta không có con cái. Vì một ngày nào đó, cha sẽ chết đi, và qua con và các em của con mà tên của cha sẽ tiếp tục sống.

Nhưng, con yêu dấu, một người đàn ông còn có nhiều trách nhiệm khác cũng quan trọng không kém trách nhiệm đối với gia đình của mình. Cha có trách nhiệm này đơn giản thôi, vì cha là một người đàn ông tự do, sống trong một đất nước tự do, Hiệp Chủng Quốc Hoa Kỳ. 

Đúng bốn mươi lăm năm sau ngày viết lá thư đó, ông Alex đã không còn đau đớn. Ông đã được diễm phúc nhìn thấy bốn đứa con của mình trưởng thành và thành đạt.

Tất cả các quyền lợi và cơ hội mà con được hưởng, đôi lúc có phần lạm dụng, không phải dễ dàng mà có đâu con. Chúng ta được hưởng những cơ hội đó vì đã có những người đàn ông khác xả thân để bảo vệ nó. Có thể bây giờ con không hiếu được điều ấy, nhưng một ngày nào đó con sẽ hiểu. Chắc chắn con sẽ phải hiểu. Đó là tại sao đêm hôm nay cha viết lá thư này cho con.

Con, đừng bao giờ chần chừ bước ra khỏi cái ích kỷ của mình để chiến đấu bảo vệ tự do và quyền lợi đó. Vì nếu con chần chừ, con sẽ mất tất cả. Nếu con không sẵn sàng chiến đấu để bảo vệ nó, người ta sẽ cướp nó ra khỏi tay con. Cha tin rằng đó là chân lý, là sự thật như cha tin rằng Chúa đã ban con cho cha để tiếp nối cuộc đời khi cha nằm xuống. 

Cha đang mong tới ngày cha trở về quê hương và sống bên cạnh con như cha con ta đã từng sống cách đây vài tháng. Cha mong ước điều đó hơn bất cứ điều gì khác. Nhưng con yêu dấu, nếu điều đó không xảy ra, con hãy hiểu cho cha là “tại sao cha quyết định phải xa con”, Cha tin rằng con sẽ trưởng thành và trở nên người đàn ông mà bất cứ người cha nào cũng phải hãnh diện.


Chiến trường Việt Nam 1969,

Cha của con,

Alex Christine.”

Chúng tôi cám ơn ông





LM Nguyễn Bá Thông

Chia sẻ với Thanh Trúc, linh mục Martino Nguyển Bá Thông cho biết nước mắt ông đã tuôn trào khi đọc lá thư của người quá cố, một cựu chiến binh Mỹ từng tham chiến ở Việt Nam, nay đã xuôi tay nhắm mắt:




Linh mục Martino Nguyễn Bá Thông. Courtesy OBV. Photo: RFA

“Có thể tôi là người đầu tiên mở màn cho những giọt nước mắt, thế là cả nhà nguyện được tự do khóc, cha con chúng tôi cùng khóc. Tôi khóc, những người Công giáo khóc, những anh em Tin Lành khóc, những người Phật giáo cũng khóc, những người vô thần cũng khóc.

Nhưng quí vị thân mến, chúng tôi khóc vì chúng tôi hãnh diện và chúng tôi tự hào. Chúng tôi tự hào và chúng tôi cám ơn nữa. Cám ơn bởi vì trên thế giới này cũng vẫn có những người như ông.

Đặc biêt đối với tôi, tôi cám ơn ông đã cùng đồng hành với bố tôi, mẹ tôi, các cậu của tôi, cả giòng họ nhà tôi trong chiến trường. Ông không phải người Việt Nam nhưng ông tin vào một thế giới tự do và ông muốn chia xẻ cái tự do đó không phải chỉ với con cái của ông mà đối với tất cả chúng ta. Quí vị thân mến, giờ đây tôi đang ngồi chia sẻ lá thư này mà nước mắt tôi vẫn tuôn giống như lúc đó. 

Ngày hôm nay nghe câu chuyện này, có thể chúng ta cảm thấy mơ hồ, nhất là các bạn trẻ. Nhưng các bạn thân mến, chúng ta đang sống được trên thế giới tự do, chúng ta phải cám ơn những người như ông. Trong ngày Lễ Tạ Ơn này chúng tôi cám ơn ông.”

Quí vị vừa theo dõi câu chuyện cảm động về một cựu chiến binh Al Chritine, đã về bên kia thế giới và đã để lại một phần thân thể của mình ở Việt Nam, trong tinh thần và trách nhiệm của một người lính chiến. 

Một chút suy tư của linh mục Martino Nguyễn Bá Thông, một lời tri ân trong buổi tối Lễ Tạ Ơn này:

"Đúng bốn mươi lăm năm sau ngày viết lá thư đó, ông Alex đã không còn đau đớn. Ông đã được diễm phúc nhìn thấy bốn đứa con của mình trưởng thành và thành đạt. Các con của ông tiếp tục làm những gì ông đã làm dang dở. 

Alex, người con trưởng, trở thành một luật sư và cũng là chủ tịch hội đồng tài chánh của nhà thờ chính tòa giáo phận Saint Augustine. Người em gái kế, cô Kathleen, có bằng cao học giáo dục, và ông rất hãnh diện nói về người con gái này vì cô là phụ nữ đầu tiên trong cả giòng họ nhà ông, những di dân từ Ý, có bằng đại học. Người con trai thứ ba, anh Brian, là một bác sĩ giải phẫu thẩm mỹ rất nổi tiếng. Cậu con út, anh Bobby,là thẩm phán của quận mà chúng tôi đang sống, cũng là chủ tịch hội đồng mục vụ thuộc giáo xứ tôi đang chăm sóc lúc bấy giờ.”

Hay là quí vị Hãy cùng Thanh Trúc cảm ơn Thượng Đế đã ban cho đời những con người như ông.

mercredi 23 novembre 2016

Cứu gan, diệt mỡ thừa: thực hiện chỉ 10 phút, uống trong 2 ngày là đủ

Gan là bộ phận đảm nhiệm khoảng 500 chức năng khác nhau, bao gồm cả trung hòa độc tố, chống nhiễm trùng và thực hiện sản xuất hormone cùng với protein cho cơ thể.
Trong cơ thể con người, gan là bộ phận duy nhất có khả năng tự phục hồi sau các chấn thương. Đây được xem là “tấm lá chắn” bảo vệ sức khỏe của con người. Vậy nếu gan bị suy yếu do uống quá nhiều bia rượu, do chế độ ăn uống thiếu hợp lí thì cơ thể chúng ta sẽ thế nào?
 Gan đảm nhiệm hơn 500 chức năng khác nhau.
Với chế độ ăn uống và sinh hoạt không lành mạnh sẽ khiến gan suy yếu chức năng, quá tải do chức năng thanh lọc chất độc và các bệnh mãn tính trong cơ thể. Ngoài việc sinh hoạt điều độ, hạn chế chất béo và rượu bia, bạn cần có phương pháp thanh lọc gan. Dưới đây là loại nước uống giúp bạn “cứu gan” ra khỏi tình trạng nguy cấp, phục hồi lại chức năng phân giải chất béo giúp giảm cân hiệu quả.
Thành phần:
- 25 g cần tây
- 1 mảnh gừng nhỏ chừng 3cm
- 125g bắp cải tím
- 1 trái chanh
- 250g trái lê
- 10g lá bạc hà
- 500ml nước
Tất cả các nguyên liệu đủ để chế biến đủ cho quá trình thanh lọc gan, diệt mỡ thừa trong vòng 2 ngày.
Thực hiện:

Bước 1: Rửa sạch tất cả các nguyên liệu trên. Gọt bỏ vỏ lê, gừng rồi thái thành từng miếng nhỏ. Tương tự cắt nhỏ bắp cải, cần tây.
Bước 2: Cho tất cả vào một máy xay sinh tố, thêm 500ml nước lọc vào và xay đều.
Bước 3: Cho vào hỗn hợp ½ muỗng canh vỏ trái chanh, vắt nước cốt chanh vào trong hỗn hợp. Cuối cùng, cho lá bạc hà vào và xay đều hỗn hợp thêm 1 lần nữa. Như vậy là bạn đã có được hỗn hợp giúp thanh lọc gan, giảm cân vô cùng hiệu quả.
Sử dụng hỗn hợp thế nào?
Hỗn hợp này nên uống 2 lần/ ngày để cho kết quả tốt nhất. Nên uống 1 ly đầu tiên vào buổi sáng khi bụng đói và uống 1 ly trước khi đi ngủ 2 tiếng đồng hồ.
Phần còn dư, bạn có thể bảo quản trong ngăn mát tủ lạnh đến 2 ngày. Sử dụng hết hỗn hợp bạn sẽ cảm nhận cơ thể tràn đầy năng lượng do chức năng gan được phục hồi, chất béo và mỡ thừa cũng bị tiêu diệt phần nào giúp cơ thể nhẹ nhàng hơn.
Hỗn hợp đã tác động lên cơ thể thế nào?
Cần tây
Một vài nghiên cứu động vật cho thấy chiết xuất từ cần tây có thể giúp giảm huyết áp và cholesterol, cũng như bảo vệ gan khỏi các tổn hại chất như tynenol. Nó cũng là một chất lợi tiểu nhẹ, giúp tống chất độc ra khỏi cơ thể.
Củ gừng
Gừng có tác dụng tích cực đến gan, nó cũng xử lý chất béo dư thừa trong gan để làm sạch gan, giảm mỡ gan và mỡ thừa trong cơ thể.
Cải bắp
Bắp cải giúp cân bằng chất béo, men gan osmolytes thận gây ra bởi một chế độ ăn giàu cholesterol. Nó cũng ngăn ngừa tình trạng viêm và chết tế bào trong gan, giúp chữa lành những tổn thương do gan.
Chanh
Chanh và vỏ chanh có chứa hesperidin, naringenin và eriocitrin, bảo vệ gan chống lại viêm nhiễm và stress oxy hóa. Hesperidin cũng làm giảm nồng độ cholesterol trong máu và gan.

P.Anh chuyển

mardi 22 novembre 2016

5 huyệt vị mát-xa còn có công hiệu gấp chục lần uống thuốc bổ


5 huyệt vị mát-xa còn có công hiệu gấp chục lần uống thuốc bổ


Trong y học cổ truyền, mát xa huyệt vị được coi là một trong những phương pháp cực kỳ hiệu quả trong việc chăm sóc và bảo vệ sức khỏe.

Huyệt vị là những điểm đặc biệt trên cơ thể con người. Theo lý giải của y học hiện đại, vị trí huyệt trên cơ thể là đầu mối các dây thần kinh và mạch máu. 

Điều đặc biệt là điện trở của huyệt vị thường nhỏ hơn rất nhiều so với những điểm lân cận. Nhờ đặc điển này mà khí huyết lưu thông qua huyệt vị sẽ dễ dàng hơn các điểm khác trên cơ thể. 

Thời xưa, châm cứu huyệt vị được coi là một trong những phương pháp cực kỳ hiệu quả để chữa bệnh. Trong thời hiện đại, nhiều nơi vẫn sử dụng các phương pháp tác động đến huyệt vị như châm cứu, bấm huyệt, điện châm... để chữa bệnh và chăm sóc sức khỏe, nhan sắc.
Trong y học cổ truyền, mát-xa huyệt vị được coi là một trong những phương pháp cực kỳ hiệu quả trong việc chăm sóc và bảo vệ sức khỏe. Theo các chuyên gia, trên cơ thể ta có 5 huyệt vị đặc biệt, thường xuyên mát-xa sẽ giúp cơ thể khỏe mạnh và giảm trừ bệnh tật rất hiệu quả.

1. Huyệt Nội Quan

Huyệt Nội Quan có liên quan đến các bệnh như bệnh tim và khí quan trong cơ thể như: viêm cơ tim, bệnh ở vành động mạch, đề phòng bệnh tắc mạch máu cơ tim...




Huyệt Nội Quan nằm ở cổ tay trái. Chúng ta có thể dùng 2 ngón tay áp lên cổ tay để tìm huyệt chính xác hơn. Mát-xa huyệt Nội Quan khoảng 1 tháng sẽ thấy tác dụng. Đặc biệt với những người mắc bệnh hô hấp kém, tim đập nhanh, tức ngực... kiên trì lâu ngày các triệu chứng này sẽ giảm hoặc biến mất.


2. Huyệt Thái Khê

Huyệt Thái Khê có tác dụng với những người mắc bệnh về thận như viêm thận mãn tính, tiểu đường..




Thái Khê là huyệt quan trọng liên quan đến các bệnh thận. Huyệt Thái Khê nằm ở gần mắt cá trong của chân, là phần hơi lõm có thể nhận biết bằng mắt thường. Đối với những ai mắc bệnh viêm thận, mát-xa, day ấn huyệt Thái Khê sẽ làm giảm bệnh rõ rệt.


3. Huyệt Túc Tam Lý

Huyệt Túc Tam Lý có liên quan đến những chứng hư hoại, hao hụt cơ thể như thiếu máu, tổn thương sau khi sinh mổ, bệnh nặng...



Huyệt Tam Túc Lý là huyệt vị quan trọng trong việc bảo vệ và tăng cường sức khỏe, cân hòa âm dương, giúp lá lách và dạ dày khỏe mạnh hoạt động hiệu quả, giúp máu lưu thông tốt. Huyệt Tam Lý Túc nằm ở cẳng chân, phía dưới đầu gối khoảng 3 lóng tay. Có thể dùng ngón tay cái hoặc cây gỗ để ấn nhu huyệt này hàng ngày.


4. Huyệt Hợp Cốc
Huyệt Hợp Cốc thường dùng để giảm đau, đặc biệt thường được dùng cho các bệnh nhân ung thư giai đoạn cuối, giúp họ giảm đau đớn hơn.





Huyệt hợp cốc nằm phần giữa ngón cái và ngón trỏ. Huyệt Hợp Cốc có tác dụng giảm đau, khai thông mạch máu. Dùng ngón tay cái hoặc dùng 3 ngón tay để nhu ấn.


5. Huyệt Quan Nguyên
Huyệt Quan Nguyên thuộc về sinh lực, rất tốt khi kết hợp mát-xa huyệt và điều trị cho những bệnh nhân khó mang thai, hiếm muộn và các bệnh liên quan đến cơ quan sinh dục như sớm tiết, đau bụng kinh, kinh nguyệt không đều…





Theo y học cổ, huyệt Quan Nguyên giúp phục hồi sinh lực cơ thể. Huyệt nằm phía dưới cách rốn 4 ngón tay. Phương pháp thường dùng làm mát-xa, nhu ấn bằng ngón tay. Một cách hiệu quả hơn là dùng phương pháp "chấn chiến": 2 bàn tay giao nhau, đặt lên huyệt Quan Nguyên, đè mạnh rồi đẩy lên xuống.

HỒNG CÔNG chuyển