mardi 5 décembre 2017

9 mẹo cầm máu cho vết thương

9 mẹo cầm máu cho vết thương, chỉ mất 30 giây với nguyên liệu trong ngăn bếp

Trong cuộc sống không tránh khỏi những lúc lỡ tay bị dao cắt hoặc bị va quệt khiến bạn chảy máu, đặc biệt là chị em phụ nữ thường phải đảm việc bếp núc. Khi vết thương không quá lớn, bạn có thể sử dụng những vật dụng ở ngay trong nhà bếp để kịp thời cầm máu tức thì.

Khi thành mạch máu bị tổn thương, máu được cầm nhờ chỗ tổn thương được che phủ bởi cục máu đông chứa tiểu cầu và sợi huyết để hình thành cục máu đông. Sự đông máu là một quá trình hoá sinh rất phức tạp nhưng bạn có thể dùng các nguyên liệu thông dụng sau để hỗ trợ kích thích phản ứng đông máu.

1. Túi trà
alt
Túi trà
Nếu bạn có thói quen sử dụng trà gói, hoặc trà khô thì hãy tận dụng chúng khi gặp phải một vết thương nhỏ. Chỉ cần nhúng một túi trà vào nước lạnh, rồi đặt và nhấn nhẹ nhàng lên vết cắt hay vết thương hở trong 30 giây hoặc có thể lâu hơn. Cách này sẽ giúp máu ngưng chảy và hình thành các cục máu đông.

2. Kem đánh răng
alt
Kem đáng răng
Ít ai biết kem đánh răng có khả năng ngăn ngừa chảy máu, làm se da đồng thời giúp vết thương hoặc vết cắt nhỏ lành lại nhanh chóng Chỉ cần dùng một ít kem đánh răng đắp trực tiếp lên vết thương và để cho khô là được bạn nhé.

3. Muối
Tuy bôi muối lên vết thương sẽ khiến bạn cảm thấy xót, đau. Nhưng muối lại có tác dụng làm khô vết thương và không bị nhiễm trùng, vết thương vì thế sẽ mau lành hơn.

4. Bột cà phê
alt
Bột cà phê còn có công dụng cầm máu
Bạn có thể dùng bột cà phê bôi lên vết thương, bột cà phê có tác dụng làm se khít vết thương trên da, giúp cầm máu và vết thương cũng mau lành hơn. Bạn cũng có thể dễ dàng tìm thấy bột cà phê trong nhà nữa.

5. Kính
alt
Dùng một mảnh kính sạch hoặc một cái ly thủy tinh đặt lên vết thương hở và ấn nhẹ trong vòng một vài phút. Nó có thể giúp máu đông lại và ngưng chảy. Bề mặt thủy tinh với đặc tính electron mang điện tích âm có tác dụng kích hoạt quá trình đông máu. Tuy nhiên, với cách này, bạn phải rất cẩn thận để không gây ra chấn thương khác từ chính mảnh thủy tinh ấy.

6. Bột nghệ
alt
Bôi bột nghệ lên trên vết thương hở vừa giúp cầm máu vừa ngăn ngừa nhiễm trùng.

7. Đá viên
alt
Nước đá giúp hình thành các khối máu đông và thắt chặt vết thương hở, tình trạng chảy máu của bạn sẽ được xử lý nhanh chóng.

8. Bột ngô
alt
Bột ngô
Bôi một ít bột ngô lên vết thương cũng có tác dụng giúp máu đông nhanh hơn và giúp cầm máu.

9. Bột ớt
alt
Những lúc bị thương gấp rút, không có dụng cụ sát trùng trong tay, bạn chỉ cần với ngay lọ đựng gia vị này rắc vào vết thương, bảo đảm chưa đến 10 giây sau vết thương sẽ cầm máu ngay tức khắc. Loại gia vì “thần kì” đó chính là ớt bột cayenne.
Nghe qua có lẽ bạn cảm thấy rất phi lí, vết thương chảy máu hở thịt như vậy mà xát ớt vào thì chẳng khác gì tra tấn thời trung cổ? Thực chất, từ thời xa xưa những người Mỹ bản địa đã sử dụng loại gia vị này như một liều thuốc bởi những tác dụng đáng kinh ngạc của nó đối với sức khỏe. Khoa học ngày nay cũng chứng minh được, ớt cayenne có hiệu quả trong việc làm hạ huyết áp, giảm nguy cơ ung thư, hạn chế cơn đói, thậm chí có thể cứu nguy khi một người bị đột quỵ hoặc lên cơn đau tim.
Khi rắc bột ớt cayenne lên vết thương, nó ngay lập tức tác động lên cơ thể, cân bằng lại huyết áp vì vậy máu sẽ không tập trung chảy đến vết thương nữa, miệng vết thương cũng se lại do máu đông rất nhanh chóng.


lundi 23 octobre 2017

TRUYỀN GIÁO BẰNG ĐỜI SỐNG

Chúa Nhật Truyền Giáo - Năm A
TRUYỀN GIÁO BẰNG ĐỜI SỐNG
ĐTGM Ngô Quang Kiệt
Hai thánh Phêrô và Phaolô Tông đồ là hai nhà truyền giáo vĩ đại. Ngay sau khi nghe bài giảng đầu tiên của thánh Phêrô, 3 nghìn người đã xin được rửa tội. Thật là một kết quả ngoài sức tưởng tượng. Còn thánh Phaolô là người ra đi không biết mệt mỏi. Đã thành lập nhiều giáo đoàn. Đã đào tạo được nhiều giám mục. Đã viết nhiều thư dạy dỗ khuyên nhủ. Tuy không được chính thức ở trong nhóm 12, nhưng Ngài vẫn được gọi là Tông đồ. TÔNG ĐỒ viết hoa. 
Nhờ đâu cuộc truyền giáo của các ngài có kết quả lớn lao như thế? Trước hết ta phải kể đến ơn Đức Chúa Thánh Thần. Chính Đức Chúa Thánh Thần đã ban cho công cuộc truyền giáo thành công. Tuy nhiên cũng phải có sự đóng góp của các ngài. Cuộc đời của hai thánh Phêrô và Phaolô Tông đồ, trước khi ra đi truyền giáo đã trải qua những bước chuẩn bị chu đáo.
Bước thứ nhất: Gặp gỡ Cha. Thánh Phêrô đã được hạnh phúc sống bên Chúa Giêsu 3 năm trời. Hơn thế nữa, ngài còn được gặp Cha sau khi Chúa Phục Sinh, được Chúa dạy dỗ, cùng ăn uống, cùng trò chuyện với Cha. Còn thánh Phaolô tuy muộn màng nhưng cũng đã gặp được Chúa trên đường đi Đa mát. Được Chúa trực tiếp dạy dỗ trong những năm tháng sống tại sa mạc. Được Chúa đưa lên tầng trời thứ ba. Việc gặp gỡ Chúa đã để lại những dấu ấn không thể phai mờ trong tâm hồn các ngài. Sau này, các ngài có đi truyền giáo cũng chỉ là để kể lại những điều mắt thấy tai nghe.
Bước thứ hai: Cảm nghiệm được tình thương của Cha. Thánh Phêrô được Cha yêu thương. Điều này ngài đã cảm nghiệm sau 3 năm chung sống với Chúa. Nhưng nhất là sau khi phạm tội chối Thày. Cha vẫn yêu thương tha thứ. Sau khi Phục Sinh, Cha không một lời trách móc. Chỉ nhẹ nhàng hỏi: “Phêrô, con có mến Thày không?”. Và lạ lùng không thể ngờ, Chúa đặt Phêrô lên làm giáo hoàng, coi sóc Giáo Hội của Chúa. Còn thánh Phaolô, trước kia là một người đi bắt đạo. Nhưng Chúa đã cho ngài được ơn ăn năn trở lại. Và tuyển chọn ngài làm Tông đồ đi rao giảng cho dân ngoại.
Cảm nghiệm tình thương của Chúa, các ngài đã đem hết tình yêu đền đáp. Tình yêu đã làm thay đổi hẳn cuộc đời các ngài.
Bước thứ ba: Thay đổi đời sống. Các ngài đã biến đổi từ những con người yếu hèn nên dũng mạnh. Từ tự tin tự phụ vào sức mình đến chỉ tin cậy vào sức mạnh của Thiên Chúa. Từ hoạt động suy nghĩ theo ý riêng đến toàn tâm toàn ý theo ý Cha. Từ sống cho mình đến sống cho Chúa và chết cho Chúa. Tình yêu gắn bó với Cha đến nỗi không có gì có thể tách lìa các ngài ra khỏi Thiên Chúa.
Bước thứ bốn: Hăng hái ra đi truyền giáo. Tình yêu thôi thúc các ngài ra đi làm chứng cho Chúa. Các Ngài đã ra đi không ngừng. Các Ngài sẵn sàng chấp nhận tất cả: làm việc mệt mỏi, gian truân khốn khó, bị xua đuổi, bị chống đối, bị hành hạ, bị giam cầm và sau cùng các Ngài đã hiến mạng sống làm chứng cho tình yêu Chúa.
Chúa và Hội Thánh đang mời gọi chúng ta lên đường truyền giáo. Chúng ta tha thiết muốn làm việc truyền giáo. Hãy noi gương hai thánh Tông đồ Phêrô và Phaolô ở ba điểm.
Trước hết phải sống thân mật với Cha. Đây chính là nội lực. Gặp được Chúa. Tiếp xúc thân mật với Chúa. Cảm nghiệm được tình thương của Chúa. Đó là bước khởi đầu quan trọng cho việc truyền giáo.
Tiếp đến, ta phải thay đổi đời sống. Sống tin cậy phó thác. Sống công bình và nhất là sống bác ái với mọi người.
Sau cùng, hãy hăng hái bắt tay vào việc. Trong thư chung của Hội đồng Giám mục Việt Nam có đề nghị với chúng ta hãy làm những việc cụ thể. Đó là phải cầu nguyện cho việc truyền giáo, sống nêu gương thánh thiện, đối thoại và nhất là hãy kết nghĩa và làm việc bác ái.
Việc kết nghĩa là học hỏi kinh nghiệm của Giáo Hội Hàn quốc. Vào năm 1983 Hàn quốc có 3 triệu rưỡi người Công giáo. Năm đó, Đức Thánh Cha đi thăm Hàn quốc và phong thánh cho 103 vị tử đạo. Đức Hồng Y Stephano Kim đã hứa với Đức Thánh Cha sẽ hăng hái làm việc truyền giáo. Ngài đưa ra một chương trình đó là mỗi gia đình Công giáo phải truyền giáo cho một gia đình ngoài Công giáo. Mỗi người Công giáo phải truyền giáo cho một người ngoài Công giáo.
Các gia đình Công giáo kết nghĩa với những gia đình ngoài Công giáo. Đi lại thăm viếng, giúp đỡ và giới thiệu Chúa cho họ. Và kết quả thật khả quan. Khoảng 10 năm sau, số giáo dân Hàn quốc đã tăng lên gấp đôi. Người Công giáo Hàn quốc đã hăng hái làm việc truyền giáo và đã có kết quả.
Tai Hà nội có một người Hàn quốc mở doanh nghiệp làm ăn. Doanh nghiệp của ông có khoảng 50 công nhân. Trong đó có mấy thanh niên Công giáo. Một hôm ông hỏi họ: Các anh là đạo gốc, thế các anh đã truyền giáo cho ai chưa? Mấy thanh niên trả lời: Chúng cháu giữ đạo còn chưa xong, làm sao dám truyền giáo. Ông chủ nói: Thế là các cậu thua tôi rồi. Tôi là đạo mới, chỉ theo đạo khi lập gia đình. Và tôi mới tới Việt Nam được 3 năm thế mà tôi đã thuyết phục được hai người vào đạo.
Lạy Cha xin vì lời bầu cử của hai thánh Tông đồ Phêrô và Phaolô ban cho chúng con những nhà truyền giáo nhiệt thành. Amen.
III. TẤM BÁNH HÓA NHIỀU.
1- Hai thánh Phêrô và Phaolô đã trải qua những biến đổi nào trước khi trở thành những nhà truyền giáo lớn của Hội Thánh?
2- Bạn mong muốn trở thành nhà truyền giáo, bạn phải làm gì?
3- Bạn có những kinh nghiệm gì về truyền giáo (của bản thân hoặc của người khác)?

vendredi 20 octobre 2017

Bút thử… ung thư, phát hiện bệnh trong 10 giây!

Bút thử… ung thư, phát hiện bệnh trong 10 giây! 
                                                    BBC
Bút thử… ung thư, phát hiện bệnh trong 10 giây!
Công nghệ mới này có thể chẩn đoán ung thư nhanh và chính xác đến 96%, được kỳ vọng sẽ giúp việc phẫu trị ung thư đạt hiệu quả cao, triệt để và ít xâm lấn hơn.
Phát minh độc đáo của các nhà khoa học thuộc Đại học Texas (Mỹ) và một số đơn vị đối tác khác là một thiết bị cầm tay có hình dạng không khác một cây bút thử điện, mang tên MasSpec. Chỉ có điều, thứ mà nó thử chính là các mô<!>
Hoạt động của bút khá đơn giản. Các bác sĩ sẽ chạm bút vào khối u mà họ cần xác định là lành tính hay ác tính. Một giọt dung dịch nhỏ sẽ được bơm ra từ bút. Các hóa chất bên trong tế bào sống sẽ tự di chuyển vào giọt này, sau đó bút sẽ hút lại giọt dung dịch và tiến hành phân tích.
Sau đó, bút được cắm vào một máy quang phổi khối – một dụng cụ có khả năng phân tích hàng ngàn hóa chất mỗi giây. Nó tạo ra một dấu tích hóa học có thể nói lên các mô được thử là lành tính hay mô ung thư.
https://www.youtube.com/watch? v=Fi4IajVBviI
Theo các báo cáo vừa được công bố trên tạp chí khoa học Science Translational Medicine, công nghệ này đã xác định đúng 96% trong số 253 mẫu thử nghiệm, và chỉ mất khoảng 10 giây cho một lần thử.
Công nghệ mới được kỳ vọng sẽ giúp các bác sĩ phẫu thuật giải quyết rắc rối muôn thuở: phân biệt rạch ròi giữa mô bệnh và mô lành khi mổ. Trong phẫu trị ung thư, ranh giới giữa các mô lành và mô bệnh đôi khi khá mờ nhạt.
Nếu loại bỏ quá ít mô, bất cứ tế bào ung thư nào còn sót lại cũng có thể phát triển thành khối u mới. Ngược lại, cắt lọc quá nhiều sẽ gây thiệt hại cho cơ quan đang được phẫu thuật, khiến sức khỏe bệnh nhân xấu đi và càng khó khăn trong việc phục hồi.
Tiến sĩ James Suliburk, thành viên nhóm nghiên cứu, người đứng đầu nhóm phẫu thuật nội tiết Đại học y Baylor, cho biết: "Điều chúng tôi muốn là đem đến cho bệnh nhân một cuộc phẫu thuật chính xác hơn, nhanh hơn và an toàn hơn".
Hiện bút MasSpec vẫn đang được tiếp tục nghiên cứu và cải tiến để độ chính xác cao hơn, tiện dụng hơn và có giá thành thấp hơn.
Nguồn BBC

T.Anh chuyển

mercredi 18 octobre 2017

Thịt công nghệ ngon, lành, và nhân đạo.

Tỷ phú Bill Gates đã đầu tư vào việc nghiên cứu sản xuất thịt "công nghệ" với đầy đủ phẩm chất như thịt tự nhiên, mà không cần phải “chăn nuôi” và “giết mổ”. Trước tin này, ngành chăn nuôi đang rất lo sợ.


Nhờ kỹ thuật chế tạo “thịt thật” từ các tế bào của động vật, ngành công nghiệp sản xuất và tiêu thụ thịt sắp bước sang một trang mới, nhân đạo hơn.

Memphis Meats, với tiền đầu tư của Bill Gates và Richard Branson, đang phát triển một quy trình sản xuất thịt bò heo gà vịt, mà không cần phải nuôi và giết mổ gia súc gia cầm. Công nghệ mới này không chỉ bảo vệ động vật, mà còn giải pháp cho vấn đề môi sinh và sức khỏe con người trong quá trình chăn nuôi để lấy thịt.

Các công ty khác cũng đang đầu tư vào công nghệ này, hi vọng rằng loại "thịt sạch" này sẽ sớm có mặt trên thị trường đại chúng.


Sản xuất thịt là một ngành công nghiệp lớn.

Mặc dù đã có vô số cuộc tranh luận chống lại việc ăn thịt, hàng tỉ người trên thế giới vẫn tiếp tục ăn, và chi gần 1000 tỷ USD/năm cho thịt! Tại một số nơi trên thế giới, nhu cầu được dự kiến sẽ tăng gấp đôi trong những thập kỷ tới.

"Thịt sạch" có thể giải quyết được một số vấn đề lớn về đạo đức và môi trường. Các sản phẩm đầu tiên đã ra mắt với giá ‘cắt cổ’ – chiếc bánh burger nhân thịt “công nghệ” có giá khoảng 330.000 USD vào năm 2013. Nhưng Memphis Meats đang sản xuất "thịt sạch" với giá chỉ 40 USD/gram. Mục tiêu cuối cùng là làm cho nó rẻ hơn so với loại gà rẻ nhất được sản xuất theo cách truyền thống.

"Thịt sạch" được sản xuất bằng cách dùng một mẫu nhỏ các tế bào động vật, và để nó tự tái tạo bên ngoài cơ thể động vật trong các bể chứa bằng thép lưới. Các sản phẩm thu được là thịt thật 100%, mà các ủng hộ viên khen thơm ngon y như loại thịt truyền thống. Và do được sản xuất trong môi trường phòng thí nghiệm, loại thịt mới không chứa kháng sinh, E. coli hay salmonella (nguyên nhân một số bệnh như thương hàn, nhiễm trùng máu, ngộ độc thực phẩm).
Phương pháp sản xuất "thịt sạch" Memphis Meats lại chỉ cần đến 1/10 lượng nước và 1/100 diện tích đất đang cần để nuôi gia súc, gia cầm.
Công nghệ mang tính cách mạng này đã nhận được sự ủng hộ của các nhóm bảo vệ quyền lợi động vật; PETA ca ngợi công nghệ "thịt sạch" có thể cứu sống hàng tỷ động vật/năm. (Riêng ở Mỹ, mỗi năm khoảng 9 tỷ con gà bị giết lấy thịt !

Tài trợ cho tương lai của "thịt sạch".
"Thịt sạch" đang tạo nên một cơn sốt trong cộng đồng doanh nghiệp với một số tập đoàn lớn kêu gọi đầu tư vào công nghệ này. Tính tới thời điểm hiện tại, Memphis Meats đã huy động được 22 triệu USD tài trợ, phần lớn từ các nhà đầu tư như Gates, Branson và Cargill Inc. – một trong những công ty nông nghiệp lớn nhất trên thế giới.
Branson nói: "Tôi đầu tư vào Memphis Meats vì tin rằng trong 30 năm nữa, chúng ta sẽ không còn cần phải giết bất kỳ con vật nào, và tất cả các loại thịt sẽ sạch hoặc làm từ thực vật, có hương vị giống (thịt truyền thống) và cũng tốt hơn cho sức khỏe rất nhiều."

Một số công ty khác như Mosa Meat và SuperMeat đang tranh đua trở thành nhà cung cấp đầu tiên đem "thịt sạch" đến với người tiêu dùng.

Therealtz © VietBF
Minh Phượng sưu tầm

Cách xử thế của người thành công

Muốn thành việc lớn, đừng quên tiểu tiết. Người thành công không bao giờ bỏ qua những điều nhỏ nhặt này

Người có học thức rộng, văn hóa cao không bao giờ quên tiểu tiết. Chính ở những tình huống nhỏ nhặt, tính chất và phong cách của một người mới được thể hiện ra rõ ràng nhất. Dưới đây là kinh nghiệm của một vị giảng viên đại học.

***
Tôi là một giảng viên đại học có tiếng, về học thức, bằng cấp lẫn kinh nghiệm…, tôi đều được đồng nghiệp và các em sinh viên nhìn bằng ánh mắt ngưỡng mộ. Tôi cũng khá tự hào về bản thân, cũng có một chút đắc ý về sự thành công trong sự nghiệp của mình.
Tuy nhiên, những kinh nghiệm khó quên trong một chuyến đi gần đây đã khiến tôi phải giật mình hổ thẹn…
Kẻ khiếm nhã giữa thành La Mã
Khi tới La Mã du lịch, tôi đã tìm đến hai con phố chuyên bán đồ cổ. Tôi vào xem từng cửa hàng một. Sau khi chọn được một cửa hàng nhỏ xinh xắn, tôi bèn vùi đầu xem những đồ điêu khắc và văn vật nhỏ nhắn. Rồi tôi hỏi giá ông chủ. Đó là một ông lão lớn tuổi tóc bạc trắng. Nhưng khi tôi đụng đến món đồ nào ông lão cũng đều lắc đầu quầy quậy, nói rằng không bán.
Tôi thắc mắc: “Sao lại không bán ạ?”. Ông bèn nghiêm nghị nói: “Đây là cửa hàng của tôi. Cậu bước chân vào mà không thèm chào hỏi tôi lấy một câu nào, cứ tự tiện nhìn ngó, sờ mó hết thứ này tới thứ khác. Một lúc sau cậu mới hỏi tôi có bán hay không, thì tôi nói rằng tôi không muốn bán. Đơn giản là thế!”.
Tôi rất ít khi xấu hổ nhưng lúc đó mặt tôi đỏ như mặt trời, cả tai cả cổ cũng đỏ gay gắt. Tôi lúng túng như con gà mắc tóc.
Hồi nhỏ tôi hay bị người lớn mắng mỏ. Lý do là tôi ngang bướng, ương ngạnh, khó ưa, thích trèo tường, đập đồ, lại không lễ phép. Không hẳn là tôi không tốt, thực ra là tôi thiếu hiểu biết. Đến tuổi thanh niên choai choai, tôi cũng không biết đến khái niệm lễ phép là gì. Tính cách khá ngang ngạnh, thậm chí là thô lỗ, lại còn ngông cuồng, ngạo mạn.
Nhưng sau khi ngụp lặn giữa dòng đời, qua nhiều thăng trầm, tôi đã dần học được cách khiêm nhường và tôn trọng người khác. Vậy mà một người đàn ông từng trải đã 54 tuổi như tôi, ở La Mã, một đất nước thấm nhuần văn hóa phục hưng này, vô tình lại trở thành một kẻ vô cùng khiếm nhã. Ông chủ cửa hàng đã khiến tôi bừng tỉnh.
Chuyện dở khóc dở cười trong nhà vệ sinh
Một lần khi tôi vừa bước vào cửa nhà vệ sinh thì bắt gặp một thanh niên mặt mũi sáng sủa, còn khá trẻ, chừng 22 tuổi. Cậu bất chợt chạy tới đứng trước mặt tôi, mắt sáng rõ, vẻ mặt hân hoan, hét lên: “Thầy có phải thầy Khiêm không ạ? Em nghe danh thầy đã lâu giờ mới được gặp mặt. Em muốn một chụp bức hình kỷ niệm với thầy ạ”.
Tôi rất lúng túng. Bởi lúc ấy tôi quả thực không thể kìm nén nổi ‘nhu cầu thiết yếu’ của mình nên chỉ cười trừ, bước vội vào phòng vệ sinh. Tôi mở cửa bước ra, vặn vòi nước rửa tay, bất chợt quay sang vẫn thấy cậu ấy đứng nguyên tại đó. Thật chẳng lịch sự chút nào, lẽ ra cậu ấy nên đợi tôi ở ngoài mới đúng!
Tay cậu lăm lăm chiếc chiếc máy ảnh, sớm đã chuẩn bị lên hình. Đôi tay chắc khỏe của cậu như hai gọng kìm kéo tôi ra một góc, giữ tôi như khúc gỗ, rồi toét miệng cười, chụp tách một tiếng. Mặt tôi méo xệch, tôi trở tay không kịp thì cậu ấy đã chụp xong rồi. Cảnh dở khóc dở cười như vậy xảy ra với tôi không chỉ một lần. Mấy cô cậu thanh niên hễ gặp mặt tôi là giữ chặt lại, chụp xong kiểu ảnh là bỏ đi. Sau đó lại rất mãn nguyện khoe với bạn bè rằng: “Xem này! Tôi chụp ảnh với thầy Khiêm rồi đấy nhé!”.
Hồi nhỏ, người lớn không cho phép chúng tôi đối xử với họ như vậy. Nhưng bây giờ nó lại trở thành chuyện cơm bữa trong các trường đại học. Những thói quen của lớp trẻ có lẽ cần phải nhìn lại lại một chút. Nói nặng nề hơn thì việc này chính là thể hiện sự thiếu tu dưỡng của con người.
Kỳ thực sự tu dưỡng không phải là thấu hiểu những đạo lý thâm sâu, to tát, mà được thể hiện ngay trong những thói quen sinh hoạt thường ngày, cũng là những tiểu tiết mà rất nhiều người chúng ta xem nhẹ.
sự tu dưỡng không phải là thấu hiểu những đạo lý thâm sâu, to tát, mà được thể hiện ngay trong những thói quen sinh hoạt thường ngày. (Ảnh dẫn theo Toplist.vn)
Dưới đây, xin mạn phép được viết ra là những điều tưởng chừng như rất nhỏ nhặt trong cuộc sống thường ngày, hy vọng rằng chúng ta đừng xem nhẹ chúng. Bởi tuy nhỏ nhặt thôi nhưng có thể toát lên sự tu dưỡng của một người.

1. Khi nhận truyền đơn trên phố, nếu không thể nhận được thì hãy đáp lại họ bằng nụ cười, và tỏ lòng cảm ơn.
2. Khi nhân viên phục vụ bê đồ ăn ra bàn hoặc khi trả tiền tại quầy thu ngân hãy nói lời cảm ơn với họ.
3. Khi ra vào khu chung cư hay những nơi công cộng hãy giữ cửa giúp người khác để tiện cho họ ra vào, đặc biệt là những người có dắt theo trẻ nhỏ hoặc tay cầm đồ.
4. Giữ thang máy để người khác ra trước.
5. Khi đi qua đường hãy nghiêm túc chấp hành tín hiệu đèn xanh đèn đỏ. Nếu tắc đường thì hãy nhường lối cho người đi bộ. Ăn cơm không nên chép miệng, gõ mâm, gõ bát, không lật giở đồ ăn, không chọn đồ ăn, không bỏ mứa.
6. Lịch sự với bảo vệ, lễ tân và nhân viên phục vụ. Khi nhận được sự giúp đở của họ tối thiểu cũng phải gật đầu, mỉm cười với họ. Bởi lẽ họ thường là những người dễ bị coi thường nhất.
7. Không nói tục.
8. Ở nơi công cộng, hãy để ý âm lượng, giọng nói và hành động của mình có ảnh hưởng tới người khác hay không.
9. Không dò la chuyện riêng tư của người khác. Không truy hỏi người khác nguyên nhân vì sao. Khi nói chuyện nơi công cộng, cố gắng tránh những chủ đề tế nhị như tình trạng gia đình, phương thức sống, thu nhập.
10. Khống chế cảm xúc của mình, khi xảy ra chuyện không lập tức đáp lại bằng những lời hằn học, hãy bình tĩnh, nhẫn nại.
11. Khi uống canh đừng để phát ra tiếng, dù là canh nóng.
12. Khi lái xe dưới trời mưa cần giảm tốc độ, hoặc đi chậm lại nếu thấy có người già, trẻ con, thú cưng ở phía trước.
13. Khi rời khỏi thư viện hay nơi công cộng hãy nhẹ nhàng xếp ghế trở lại vị trí ban đầu.
14. Khi đưa dao, kéo, hay những đồ vật có đầu sắc nhọn, hãy để mũi dao, mũi kéo hướng về phía mình.
15. Con gái khi đứng ngồi ở nơi công cộng cần khép hai chân lại, hoặc xếp sang một bên. Nếu mặc váy thì khi ngồi xuống cần để ý đến váy, tránh lộ liễu.
16. Khi đi bộ thì đi sang lề đường, nhường phần đường bên trong cho người khác. Đặc biệt là con trai, khi đi qua đường nên để con gái đi bên trong để bảo vệ họ.
17. Khi đeo tai nghe thì không nói chuyện với người khác. Nếu muốn nói chuyện thì hãy tháo tai nghe ra.
18. Dù là con trai hay con gái cũng luôn mang khăn giấy theo mình.
19. Khi đỗ xe hãy chừa lại lối đi cho xe cộ và người khác.
20. Khi nói hãy nhìn vào mắt người khác và mỉm cười.
21. Nếu ho hay hắt hơi thì hãy che miệng lại.
22. Không tùy tiện bình luận người khác. Hãy tôn trọng sự khác biệt của họ dù có những điều khiến bạn cảm thấy khó hiểu. Rốt cuộc thì bạn không biết được người khác đã phải trải qua những gì.
23. Ở ga tàu, bến xe đông người hãy bỏ ba lô xuống. Hãy giúp người khác cất hành lý trên máy bay hay tàu hỏa.
24. Không tự ý sờ vào đồ của người khác, hãy tôn trọng sự riêng tư của họ, đùa vui một cách vừa phải.
25. Khi gặp phiền toái hãy nghĩ cách giải quyết, đừng oán trách hết người nọ tới người kia.
26. Khi người khác đang nói chuyện đừng tùy tiện ngắt lời.
27. Khi nghe nhạc tại nơi công cộng không mở loa ngoài.
28. Khi bên cạnh có người quen, đừng cúi đầu chơi di động. Khi ăn cơm không nghịch điện thoại.
29. Không vứt rác bừa bãi, khạc nhổ lung tung.
30. Khi nhận quà của người khác hãy thể hiện sự trân trọng và biết ơn.
31. Muốn vào nhà vệ sinh công cộng hãy gõ cửa trước. Nếu không thấy ai trả lời thì mới được đẩy cửa vào. Có một vài nhà vệ sinh bị hỏng khóa, nếu đẩy cửa vào luôn đôi khi bạn sẽ rất bối rối. Có một vài nhà vệ sinh có không gian khá hẹp, chỉ cần đẩy cửa là sẽ đập vào người đang ngồi bên trong.
32. Không nhìn chằm chằm vào người tàn tật.
33. Khi họp mặt gọi đồ ăn hãy suy nghĩ tới khẩu vị của mọi người, hỏi xem có ai bị dị ứng thứ gì không, có ăn được đồ lạnh, đồ sống không.
34. Khi người khác đang lúng túng hãy giải vây cho họ một cách phù hợp.
35. Khi từ chối, hãy nói thẳng một chút, nhưng cần lịch sự, có hòa khí, không làm người khác tổn thương. Đừng ám hiệu gì không tốt, hãy mang tới hy vọng có thể thành công cho người khác.
Kỳ thực, từ xưa đến nay, có rất nhiều người vì “quên tiểu tiết” mà hỏng việc lớn, nhưng cũng có người vì một ý tưởng nhỏ mà trở thành vĩ nhân. Đời người chính là một dãy các việc nhỏ xếp lại cùng nhau, nếu kịp thời tích lũy, nắm vững kinh nghiệm thì những việc nhỏ tưởng chừng “vụn vặt” ấy lại có thể giúp ta hoàn thành đại nghiệp.
Vậy nên, chúng ta hãy bắt đầu từ những việc nhỏ, từ những điều xung quanh mình, làm đến nơi đến chốn, thể hiện sự tu dưỡng của mình bạn nhé!
Theo Moneyaaa
Hiểu Mai biên dịch

lundi 16 octobre 2017

LỜI MỜI GỌI

Chúa Nhật XXVIII thường niên - Năm A
LỜI MỜI GỌI
SƯU TẦM
Tại một xứ đạo ở một thành phố lớn, trong lớp giáo lý cha sở để ý thấy một em nhỏ xanh xao khoảng 13 tuổi. Ngày kia em đến với cha và cặp mắt đỏ hoe, em nói: Con không thể xưng tội rước lễ lần đầu. Tại sao? Vì cha mẹ con ngăn cấm. Cha sở bảo: Con thử về xin phép cha mẹ con một lần nữa xem thế nào? Mấy ngày sau, em lại đến với một điệu bộ thất vọng: Không được đâu cha ạ, bố mẹ con đã nổi nóng và đã đánh con. Cha sở an ủi: Con hãy cầu nguyện và Chúa sẽ giúp đỡ con. Ngày trọng đại đã đến nhưng vẫn không có em nhỏ trong số những em được xưng tội rước lễ lần đầu. Rồi một tuần sau, vào một buổi sáng, em chạy đến nhà xứ, hổn hển thưa: Xin cha giải tội cho con, kẻo mẹ con hay biết. Cha sở giải tội cho em rồi nói: Bây giờ con hãy về kẻo má con biết được. Em do dự một lát rồi nói với một giọng van xin: Cha có thể cho con rước lễ được chứ? Dĩ nhiên cha sở chấp thuận và ngài đã phát biểu: Tôi đã tổ chức nhiều cuộc xưng tội rước lễ lần đầu một cách trọng thể nhưng không lần nào làm tôi cảm động cho bằng lần này.
Chúng ta cũng vậy, có lẽ chúng ta cảm phục em bé đói khát Mình Máu Thánh Chúa. Trong khi đó những người khách trong đoạn Tin Mừng sáng hôm nay lại có một thái độ lãnh đạm. Họ đã được mời nhưng lại không đến. Nhưng đâu là ý nghĩa của dụ ngôn?
Vào thời Chúa Giêsu những kẻ được mời là những người Do Thái. Còn bây giờ những kẻ được mời lại là những Kitô hữu. Mọi sự đã sẵn ngay từ lúc chúng ta còn nhỏ bé: Các bí tích và những ơn lành của Chúa. Hằng tuần bàn tiệc Thánh Thể và bàn tiệc Lời Chúa cũng đã được dọn sẵn. Chúa vẫn kêu mời: Hãy đến vì tất cả đã sẵn. Nhưng người ta đã đưa ra những lý do: tậu bò, cưới vợ, mua đất để từ chối. Nếu chúng ta coi bí tích Thánh Thể là một quà tặng quý giá và chúng ta là những kẻ túng thiếu thì lẽ nào chúng ta lại từ chối.
Không phải chúng ta chỉ là những khách dự tiệc, mà hơn thế nữa, chúng ta còn là những gia nhân của Chúa, chúng ta có bổn phận tiếp tay với Chúa và kêu mời những người khác còn ở ngoài đường trở về bàn tiệc của Chúa qua những hoạt động tông đồ và truyền giáo. Thiên Chúa muốn rằng mọi người đều được dự tiệc vì phòng tiệc thì lúc nào cũng còn chỗ. Những kẻ còn ở ngoài đường, còn ở ngoài Giáo Hội, đó là những anh em lương dân chưa nhận biết Chúa, nhất là những người khổ đau và túng thiếu, chúng ta không được phép bỏ rơi họ.
Phương thế hiệu nghiệm hơn cả để cảm hoá họ, đó chính là tình thương, đó chính là bác ái được biểu lộ qua việc thăm viếng và giúp đỡ. Nhờ tình thương và bác ái, chúng ta sẽ gây được những cảm tình tốt đẹp và tạo được những điều kiện cần thiết, để rồi một ngày kia họ quay trở về với Chúa và nhất là họ sẽ hưởng được sự dịu ngọt tình thương của Chúa và tiệc cưới chính là niềm hạnh phúc Nước Trời mà Thiên Chúa đã dọn sẵn cho họ.