mardi 18 juin 2013

Quan điểm mới về bệnh ung thư

Một trong những bệnh viện nổi tiếng nhất trên thế giới đã thay đổi quan điểm của mình về bệnh ung thư
-         Xuân Phong dịch từ bản tiếng Pháp
-         Tài liệu thảo luận của CFQ (Cercle Francophone à Quinhon) ngày 21/3/2013
-         Tài liệu này có giá trị nên đọc đi đọc lại.
          Một trong những bệnh viện nổi tiếng nhất trên thế giới thay đổi quan điểm của mình về bệnh ung thư. Bệnh viện Johns Hopkins là một bệnh viện trường đại học nằm ở Baltimore, Maryland ở Hoa Kỳ.
          Được thành lập nhờ tài trợ từ John Hopkins, ngày hôm nay là một trong những bệnh viện nổi tiếng nhất trên thế giới và năm thứ 17 liên tiếp được phân loại ở vị trí đầu tiên trong bảng xếp hạng của các bệnh viện tốt nhất tại Hoa Kỳ.
         
Sau nhiều năm nói với mọi người hóa trị liệu là cách duy nhất để điều trị và loại bỏ ung thư, Bệnh viện Johns Hopkins đã bắt đầu nói với mọi người rằng có những lựa chọn thay thế khác với hóa trị liệu: một cách hiệu quả để chống lại ung thư là không nuôi các tế bào ung thư với các chất dinh dưỡng cần thiết cho nó để nó không phát triển được.
THỨC ĂN CỦA TẾ BÀO UNG THƯ
a. ĐƯỜNG là một loại thực phẩm của bệnh ung thư. Không tiêu thụ đường là cắt bỏ một trong những nguồn quan trọng nhất của các tế bào ung thư. Có sản phẩm thay thế đường như saccharin, nhưng chúng được làm từ Aspartame và rất có hại. Tốt hơn nên thay thế đường bằng mật ong Manuka hay mật đường nhưng với số lượng nhỏ. Muối có chứa một hóa chất phụ gia để xuất hiện màu trắng. Một lựa chọn tốt hơn cho muối trắng là muối biển hoặc các loại muối thực vật.
b. SỮA làm cho cơ thể sản xuất chất nhầy, đặc biệt là trong đường ruột. Tế bào ung thư ăn chất nhầy. Loại bỏ sữa và thay thế bằng sữa đậu nành, các tế bào ung thư không có gì để ăn, vì vậy nó sẽ chết.
c. Các tế bào ung thư trưởng thành trong môi trường axit. Một chế độ ăn uống là THịT ĐỎ có tính axit, tốt nhất là ăn cá, và một chút thịt gà thay vì thịt bò hay thịt heo. Hơn nữa, thịt chứa kháng sinh, hormon và ký sinh trùng, rất có hại, đặc biệt đối với những người mắc bệnh ung thư. Protein thịt khó tiêu hóa và đòi hỏi nhiều enzym. Thịt không tiêu hóa ở lại và hư hỏng trong cơ thể dẫn tới tạo ra các độc tố nhiều hơn.
GÓP PHẦN GIẢI QUYẾT VẤN ĐỀ
 a) Một chế độ ăn uống gồm 80% rau quả tươi và nước ép, ngũ cốc, hạt, các loại hạt quả, quả hạnh nhân và một ít loại trái cây đặt cơ thể trong môi trường kiềm. Chúng ta chỉ nên tiêu thụ 20% thực phẩm nấu chín, bao gồm cả đậu. Nước ép rau tươi cung cấp cho cơ thể co-enzyme có thể dễ dàng hấp thu và ngấm vào các tế bào 15 phút sau khi được tiêu thụ để nuôi dưỡng và giúp định hình các tế bào khỏe mạnh. Để có được các enzyme sống, giúp xây dựng các tế bào khỏe mạnh, chúng ta phải cố gắng uống nước ép rau (tất cả, bao gồm cỏ linh thảo) và ăn nhiều rau quả tươi 2 hoặc 3 lần mỗi ngày.
b) Không nên dùng CÀ PHÊ, TRÀ và SÔ CÔ LA có chứa nhiều caffeine. TRÀ XANH là một lựa chọn tốt hơn vì có chất chống ung thư. Tốt nhất là uống nước tinh khiết hoặc nước lọc để tránh các chất độc và kim loại nặng trong nước thường. Không uống nước cất vì nước này có chứa axit.
c) Các thành các tế bào ung thư được bao phủ bởi một loại protein rất cứng. Khi không ăn thịt, những thành tế bào phóng thích nhiều enzime hơn, tấn công các protêin của các tế bào ung thư và cho phép hệ thống miễn dịch tiêu diệt các tế bào ung thư.
d) Một số chất bổ sung giúp xây dựng lại hệ thống miễn dịch: Floressence, Essiac, chất chống oxy hóa, vitamin, khoáng chất, EPA, dầu cá … giúp các tế bào để chiến đấu và tiêu diệt các tế bào ung thư. Các chất bổ sung khác như vitamin E được biết đến bởi vì nó gây ra apoptose, cách bình thường của cơ thể để loại bỏ các tế bào vô dụng hoặc bị lỗi.
e) Ung thư là một căn bệnh của cơ thể, tâm trí và tinh thần. Một thái độ hoạt động và tích cực hơn sẽ giúp các bệnh nhân ung thư chiến đấu và sống còn. "Giận dữ và không hiểu biết, không tha thứ sẽ đặt cơ thể vào tình trạng căng thẳng và một môi trường axit".
Học để có tâm hồn khả ái và yêu thường với một thái độ sống tích cực là rất có lợi cho sức khỏe. Học thư giãn và tận hưởng cuộc sống.
 f) Các tế bào ung thư không thể sống trong một môi trường dưỡng khí (oxygénée). Luyện tập thể dục hàng ngày, hít thở sâu giúp lấy thêm nhiều oxy vào các tế bào. Liệu pháp oxy là một yếu tố giúp tiêu diệt các tế bào ung thư.
 1. Không để hộp nhựa trong microwave.
 2. Không để chai nước trong tủ lạnh.
 3. Không để tấm nhựa trong microwave.
g) Các hoá chất như dioxin gây ung thư, đặc biệt là ung thư vú. Dioxin rất có hại, đặc biệt là đối với các tế bào cơ thể.
          Đừng để trong tủ lạnh chai nước nhựa bởi vì nhựa sẽ "đổ mồ hôi" dioxin và làm nhiễm độc nước uống.
          Gần đây, Tiến sĩ Edward Fujimoto, Giám đốc chương trình Wellness ở bệnh viện Castle, xuất hiện trong một chương trình truyền hình giải thích sự nguy hiểm của dioxin.
          Ông nói rằng chúng ta không nên đặt hộp nhựa trong microwave, đặc biệt là các loại thực phẩm có chứa chất béo. Ông nói rằng do sự kết hợp của chất béo và nhiệt lượng cao, nhựa sẽ truyền dioxin vào thực phẩm và do đó vào cơ thể chúng ta. Thay vào đó, bạn có thể sử dụng thủy tinh như Pyrex hoặc gốm sứ để đun nấu.
         "Hãy vui lòng chia sẻ bài viết này với tất cả bạn bè của bạn."
-------------------------------------------------------------------------------------------------------
Langue Francaise:
Un des hôpitaux les plus reconnus au monde change sa vision au sujet du cancer
- Ça vaut la peine d'être lu et relu.
            Un des hôpitaux les plus reconnus au monde change sa vision au sujet du cancer. John's Hopkins Hospital est un hôpital universitaire situé à Baltimore dans l'État du Maryland aux États-Unis.
            Fondé grâce à un don de John Hopkins, il est aujourd'hui un des hôpitaux les plus reconnus au monde et est classé pour la 17ème année consécutive en première place du classement des meilleurs hôpitaux des États-Unis.
            Après de nombreuses années à dire aux gens que la chimiothérapie est l'unique manière de traiter et éliminer le cancer, l'hôpital John Hopkins commence à dire aux gens qu'il y a d'autres alternatives que la chimio: une manière efficace de combattre le cancer est de ne pas donner à manger aux cellules cancéreuses avec les aliments dont elles ont besoin pour se multiplier.

LES CELLULES DU CANCER S'ALIMENTENT DE :
a. Le SUCRE est un aliment du cancer. Ne pas consommer de sucre coupe un des éléments les plus importants des cellules cancéreuses. Il existe des substituts du sucre comme la saccharine, mais ils sont faits avec de l'  Aspartame et sont très nocifs. Un meilleur substitut du sucre est le miel de manuka ou la mélasse (mật đường) mais en petites quantités. Le SEL contient un additif chimique afin de paraître blanc. Une meilleure alternative pour le sel est le sel de mer ou les sels végétaux.

b. Le LAIT cause dans le corps la production de mucus, spécialement dans le conduit intestinal. Les cellules cancéreuses s'alimentent de mucus. En éliminant le lait et en lui substituant du lait de soja (sữa đậu nành), les cellules du cancer n'ont rien à manger, par conséquent elles meurent.
c. Les cellules cancéreuses mûrissent dans un milieu ambiant acide. Un régime à base de VIANDE ROUGE est acide, il vaut mieux manger du poisson et un peu de poulet à la place de la viande de boeuf ou de porc. De plus, la viande contient des antibiotiques, hormones et parasites qui sont très nocifs, spécialement pour les personnes cancéreuses. La protéine de la viande est très difficile à digérer et requiert beaucoup d'enzymes. La viande qui ne se digère pas reste dans le corps et se putréfie (hư hỏng) ce qui entraine la création de plus de toxines.

COMMENT CONTRIBUER A LA SOLUTION DU PROBLÈME
            a) Un régime de 80% de végétaux frais et jus (nước ép), céréales, graines, noix (hạt), amandes (hạnh nhân) et seulement un peu de fruits mettent le corps dans un milieu ambiant alcalin. On doit consommer seulement 20% de nourriture cuite, incluant les haricots. Les jus de légumes frais provisionnent le corps en co-enzymes qui sont faciles à absorber et arrivent aux cellules 15 minutes après avoir été consommés pour nourrir et aider à former des cellules saines. Pour obtenir des enzymes vivantes qui aident à construire des cellules saines, on doit essayer de boire des jus de légumes (pratiquement tous incluant l'alfafa -cây linh thảocây linh thảo- cây linh thảo) et manger beaucoup de légumes frais 2 ou 3 fois par jour.
b) Éviter de prendre du CAFÉ, THÉ ET CHOCOLAT, qui contiennent beaucoup de caféine. Le THÉ VERT est une meilleure alternative et a des propriétés qui combattent le cancer. Il est préférable de boire L'EAU purifiée ou filtrée pour éviter les toxines et métaux lourds de l'eau du robinet. L'eau distillée est acide, ne pas la boire.
c) Les parois (bức tường) des cellules cancéreuses sont couvertes par une protéine très dure. En évitant de manger de la viande, ces parois libèrent plus d'enzymes qui attaquent les protéines des cellules cancéreuses et permet au système immunitaire de détruire les cellules cancéreuses.
d) Quelques suppléments aident à reconstruire le système immunitaire: Floressence, Essiac, anti-oxydants, vitamines, minéraux, EPA ,huile de poisson) pour aider les cellules à lutter et détruire les cellules cancéreuses. D'autres suppléments comme la vitamine E sont très connues parce ce qu'elles causent l'apoptose, la méthode normale du corps pour éliminer les cellules inutiles ou défectueuses.
e) Le cancer est aussi une maladie du mental, du corps et de l'esprit. Une attitude plus active et positive aidera le malade du cancer à combattre et à se convertir en survivant. « La rage et l'incompréhension, le non-pardon mettent le corps dans une situation de stress et dans un milieu ambiant acide ».
Apprendre à avoir un esprit aimable et amoureux avec une attitude positive est très bénéfique pour la santé. Apprendre à se relaxer et jouir de la vie.

            f) Les cellules du cancer ne peuvent vivre dans une ambiance oxygénée.L'exercice journalier, la respiration profonde aide à recevoir plus d'oxygène jusqu'aux niveaux cellulaires. La thérapie d'oxygène est un autre élément qui aide à détruire les cellules du cancer.

            1. Pas de contenants en plastique dans le micro-ondes.
            2. Pas de bouteille d'eau dans le congélateur (tủ đông).
            3. Pas de film plastique dans le micro-ondes.

g) Les substances chimiques comme les dioxines causent le cancer, spécialement du sein. La dioxine est très destructrice, Spécialement pour les cellules du corps.
Ne pas mettre au réfrigérateur des bouteilles d'eau en plastique car le plastique « transpire-đổ mồ hôi» les dioxines et empoisonne l'eau.
            Récemment, le Docteur Edward Fujimoto, Directeur du programme Bien-Être à l'hôpital Castle, parut dans une émission télévisée et expliquait le danger de la dioxine.
            Il a dit que nous ne devons pas mettre les contenants en plastique au micro-onde, surtout les nourritures qui contiennent du gras. Il dit que la combinaison de gras et la forte chaleur avec le plastique transportent la dioxine à l'intérieur de la nourriture et par conséquent ensuite à notre corps.
A la place, on peut utiliser du verre comme Pyrex ou de la céramique pour chauffer la nourriture.

Hiền chuyển

dimanche 16 juin 2013

Ngày lễ các cha (KĐ)



 Nhớ về hình ảnh của cha 

Mỗi khi nhớ về cha tôi, hình ảnh một sĩ quan lên nhận lãnh trophy ( khẩu súng lục) vào ngày tốt nghiệp trường Võ Bị Đà Lạt sao thấy hào hùng quá, trong cuộc đời gặp rất  nhiều thăng trầm đôi lúc tưởng không thể gặp lại vợ con, nhất là trong giai đoạn 8 năm tù cải tạo. Cách ăn ở kính hiếu với mẹ cha, thuận thảo với anh em luôn là tấm gương cho các con noi theo và cũng là những câu các cô tôi thường nói đến trong những buổi họp mặt đại gia đình.

Nhìn cách làm việc tôi rất khâm phục, ngày đoàn tụ ở Canada dù tuổi cũng đã khá cao, cha tôi vẫn tiếp tục đi làm, mong có dư chút ít để có thể giúp trong gia đình còn lại ở VN kém may mắn hơn. Việc tập luyện thể thao mỗi ngày cha tôi rất ư là kỷ luật, tôi khó mà theo kịp.

Tôi thật may mắn, 2 tuần lễ trước khi cha tôi rời trần thế, đã được ở gần để chăm sóc và cha tôi cũng có nói một ít về triết lý sống :

 -Nhân vô thập toàn, ai trong đời cũng có những lúc lầm lỗi, điều quan trọng là khi nhìn thấy được điều ấy thì cố gắng sửa sai nhưng  nếu sự việc không dễ thì trong khả năng nên làm những gì để bù đắp lại; ngoài ra cuộc sống luôn có những sóng gió, nên sống, cần phải có niềm tin mới dễ vượt qua những giai đoạn khó khăn, vì lúc ấy sẽ có sự đồng hành của đấng tối cao, giúp cho mình có thêm sức mạnh, sự bình an để lướt qua cơn hoạn nạn.

Ngày lễ các cha luôn làm tôi nhớ những lời nhắn nhủ ấy và cảm ơn cha tôi rất nhiều về công  sinh thành dưỡng dục, luôn cảm kích về những nhìn nhận thiếu xót ‘Nhân vô thập toàn’ . 

Kim Đoan

Hôm nay ngày lễ các cha 16-06-2013, cha tôi đã được an nghỉ nơi cõi vĩnh hằng vào năm 2009, thỉnh thoảng ngồi trầm tư hay nhớ đến cha mình với những lời nhắc nhở, tuy nhẹ nhàng nhưng cũng đã ăn sâu vào tâm khảm. Tình cha tuy nhẹ nhàng nhưng bao la , cách đây vài năm KĐ cũng đã làm bài thơ  để hướng lòng về người đã khuất


Tình cha*

Tâm tình cha con khó mà bầy tỏ,
Là điểm tựa của bầy con thơ ngây,
Là cột trụ cho sức sống gia đình,
Tình cha bao la, nhẹ nhàng khó tả,
Với đức tin cha hướng dẫn đàn con,
Lòng hiếu thảo, cha đặt trên tất cả,
Cho các con cứ nhìn đấy mà theo.

Cuộc đời cha sao ba chìm bẩy nổi,
Đời gian nan, sao vẫn mang hy vọng,
Đem yêu thương, để xóa đi lăng nhục,
Đem tha thứ, để xóa bỏ hận thù.
Người dạy con hãy sống theo ý Chúa,
Việc gì đến, rồi cũng sẽ bình an,
Cõi thế gian, hay lúc trầm lúc bổng,
Có đức tin con có Chúa đồng hành,

Cuộc đời trôi, nhiều lúc cần phó thác,
Dù phong ba, dù hiểm nguy bão táp
Chúa quan phòng sẽ che chở các con,
Con thức đêm, mới biết đến đêm dài,
Có trải qua mới cảm nghiệm 'tình Ngài'.

KIM ĐOAN
CANADA, Sherbrooke (06/2010)

* Bài này đã đã được đăng trong đặc san TV6370 :  http://trungvuong6370.blogspot.ca/2010/09/ngay-me.html

Ngày của cha

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia

Ngày Của Cha là một lễ được dùng để tôn vinh những người làm cha, tôn vinh cương vị làm cha, mối quan hệ với người cha và ảnh hưởng của người cha trong xã hội. Ngày này được ăn mừng vào Chủ nhật thứ ba của tháng 6 tại nhiều quốc gia và có thể rơi vào những ngày khác ở một số nơi. Ngày này bổ sung cho Ngày của Mẹ - lễ tôn vinh các bà mẹ.

Lịch sử

Ngày Của Cha được ăn mừng phổ biến từ những năm đầu thế kỷ 20 để bổ sung cho Ngày của Mẹ trong những ngày lễ tôn vinh những bậc làm cha mẹ. Ngày của Cha được cử hành vào nhiều ngày khác nhau trên toàn thế giới và thường liên quan đến việc tặng quà, bữa ăn tối đặc biệt cho cha, mẹ, và các hoạt động mang tính gia đình.
Nhưng việc ăn mừng Ngày của Cha sớm nhất được biết đến đã diễn ra ở Fairmont, Tây Virginia vào ngày 5 tháng 7 năm 1908. Sự kiện được bà Grace Golden Clayton tổ chức, với mong muốn vinh danh cuộc đời của 210 người cha bị mất vài tháng trước trong Thảm họa Monongah MiningMonongah, Tây Virginia, vào ngày 06 tháng 12 năm 1907. Có thể Clayton chịu ảnh hưởng bởi việc ăn mừng Ngày của Mẹ lần đầu tiên trong năm đó, và chỉ cách đó một vài dặm. Clayton đã chọn ngày Chủ nhật gần nhất so với ngày sinh của người cha vừa mới qua đời của bà.
Tuy nhiên, sự kiện đó bị lu mờ bởi các sự kiện khác trong thành phố. Tiểu bang Tây Virginia không chính thức công nhận ngày lễ này, và nó không được tổ chức trở lại. Tất cả công lao trong việc giúp Ngày của Cha ra đời về sau lại được ghi nhận cho Sonora Dodd người Spokane, đã tổ chức Ngày của Cha một cách độc lập vào 2 năm sau đó. Sự kiện của bà cũng chịu ảnh hưởng từ Ngày của Mẹ.
Lễ kỷ niệm của bà Clayton đã bị lãng quên cho đến năm 1972, khi một trong những người tham dự để buổi lễ do bà tổ chức nhìn thấy Tổng thống Mỹ Richard Nixon công bố Ngày của Cha, và làm việc để phục hồi di sản của nó. Ngày lễ này hiện được tổ chức hàng năm nhà thờ Tin Lành Giám Lý Williams Memorial Methodist Episcopal Church. Fairmont nay được đề cử là "Quê hương Ngày của Cha đầu tiên".
Một dự luật công nhận Ngày của Cha là ngày lễ quốc gia được đưa lên Quốc hội Mỹ vào năm 1913. Năm 1916, Tổng thống Woodrow Wilson đến Spokane để nói chuyện trong lễ kỷ niệm Ngày của Cha và muốn công nhận nó chính thức, nhưng Quốc hội phản đối, vì sợ rằng nó sẽ bị thương mại hóa. Tổng thống Mỹ Calvin Coolidge đề nghị vào năm 1924 rằng nên đưa Ngày của Cha vào diện ngày được quan sát bởi quốc gia, nhưng chưa phát hành một công bố quốc gia.
Năm 1957, Thượng nghị sĩ Margaret Chase Smith viết một kiến nghị buộc tội Quốc hội đã bỏ phớt lờ Ngày của Cha suốt 40 năm, trong khi tôn vinh các bà mẹ, do đó "chỉ tôn vinh 1 trong 2 phụ huynh của chúng ta". Năm 1966, Tổng thống Lyndon B. Johnson đã đưa ra lời loan báo tổng thống đầu tiên tôn vinh những người cha, và chỉ định dành ngày Chủ nhật thứ ba trong tháng 6 làm Ngày của Cha.
Sáu năm sau, ngày này đã được chính thức trở thành ngày nghỉ lễ trên toàn quốc ở Mỹ sau khi Tổng thống Richard Nixon ký nó thành luật vào năm 1972. Ngoài Ngày của Cha, còn có Ngày Quốc tế Đàn ông được tổ chức tại nhiều quốc gia vào ngày 19 tháng 11 để dành cho những người đàn ông con trai không phải là cha.

Ngày của Cha ở các quốc gia

Những nơi có ăn mừng Ngày của Cha là: thế giới Arab, Argentina, Úc, Brazil, Canada, Costa Rica, Đan Mạch, Đức, Hồng Kông, Ireland, Pakistan, Nhật Bản, Hàn Quốc, Seychelles, Nepal, New Zealand, Philippines, Romania, Singapore, Tây Ban Nha, Đài Loan, Vương quốc Anh, Mỹ... Ngoài ra, Ngày của Cha còn được nhắc đến trong văn hóa Thiên Chúa giáo, với việc ăn mừng chung với ngày lễ Thánh Giuse.
  • Thái Lan:
Tại Thái Lan, Ngày của Cha được thiết lập như ngày sinh nhật của nhà vua. ngày 05 tháng 12 là ngày sinh của vua hiện tại, Bhumibol Adulyadej (Rama IX). Theo truyền thống, người Thái ăn mừng bằng cách cho cha hay ông nội của họ một hoa Canna (ดอก พุทธรักษา), được coi là một bông hoa nam tính, tuy nhiên, đây không phải là điều thường được thực hiện ngày hôm nay. Người Thái sẽ mặc màu vàng vào ngày này để tôn trọng nhà vua, bởi vì màu vàng là màu của ngày Thứ Hai, ngày vua Bhumibol Adulyadej ra đời. Năm 2007, vua Bhumibol Adulyadej được nhìn thấy rời khỏi bệnh viện trong trang phục một áo em bé màu hồng (?). Vì vậy, ngày nay người Thái mặc màu hồng thay vì màu vàng.



Nguồn Gốc Father’s Day

Nguồn: http://www.thuvientinlanh.org/2012/05/nguon-goc-fathers-day/
BambooPath

Tháng 5 năm 1910, hai năm sau ngày Mother’s Day đầu tiên được tổ chức tại West Virginia, khi ngồi trong băng ghế nhà thờ tại Spokane, Washington dự lễ Mother’s Day, bà Sonora Smart Dodd nghe nhắc đến công ơn của người mẹ, chợt nhớ đến phụ thân của mình.

Sorona mồ côi mẹ nên ký ức của người cha trong lòng Sorona thật khó phai.  Cha của Soroma là cụ William Jackson Smart.  Ông vốn là một cựu chiến binh trong cuộc nội chiến Hoa Kỳ.  Từ giã chiến trường trở về, William Jackson Smart buông tay súng nắm tay cày làm lụng vất vả để nuôi sống gia đình. Chẳng may vợ ông mất khi sanh đứa con út.  Trong cảnh đơn chiếc, ông kiên trì làm lụng vất vả trong một trang trại nhỏ thuộc miền Đông của tiểu bang Washington để nuôi sáu đứa con – năm trai, một gái – thành người.

Khi mẹ mất, Sorona Smart Dodd, là con gái đầu lòng, đã giúp cha nuôi các em.  Nhớ lại tình thương của cha, Sorona Smart Dodd chợt liên tưởng đến bao nhiêu người cha khác khắp nơi đã hy sinh cuộc đời cho con cái.  Sorona quyết định kêu gọi thành lập một ngày để tưởng nhớ công ơn người cha.

Đề nghị tổ chức ngày Father’s Day của bà Sonora Smart Dodd được hưởng ứng nhanh chóng.  Những người ủng hộ mạnh mẽ nhất ý kiến này là các mục sư trong Mục Sư Đoàn và cơ quan Young Men’s Christian Association (YMCA) tại Spokane.

Bà Sonora Smart Dodd đề nghị tổ chức ngày Father’s Day vào ngày 5 tháng 6 năm đó để kỷ niệm sinh nhật của cụ William Jackson Smart. Tuy nhiên do thời gian chuẩn bị quá ngắn, chỉ có ba tuần lễ, cho nên mục sư quản nhiệm tại Hội Thánh của bà Sonora Smart Dodd đề nghị dời thêm hai tuần nữa. Các mục sư cần thời gian để chuẩn bị bài giảng cho một ngày lễ mới như vậy; đồng thời để đủ thời giờ thông báo cho các Hội Thánh khác cùng tổ chức.  Ngày Father’s Day đầu tiên được tổ chức vào ngày 19/6/1910.

Trong thời gian ấy, dư âm việc vận động thành lập ngày Mother’s Day của bà Anna Jarvis vẫn còn nóng hổi (1908).  Bên cạnh đó, tháng 7 năm 1908, Grace Golden Clayton, một tín hữu Tin Lành Giám Lý tại Fairmont, West Virginia, đã yêu cầu William Memorial Methodist Espiscopal Church tổ chức lễ tưởng niệm cho 210 người cha đã chết trong một tai nạn tại mỏ than vài tháng trước đó.  Do đó báo chí toàn quốc khi nghe tin các hội thánh tại thành phố Spokane dự định tổ chức lễ Father’s Day, tin tức được lan truyền thật nhanh.  Khắp Hoa Kỳ từ Đông sang Tây, từ Bắc xuống Nam, dân chúng đồng lòng hưởng ứng.  Một trong những người mạnh mẽ ủng hộ ý kiến của bà Sonora Smart Dodd về việc quốc gia nên dành một ngày để tưởng nhớ công ơn người cha là chính trị gia William Jenning Bryan.  Ông cũng là người đã ủng hộ việc thành lập ngày Mother’s Day.    William Jenning Bryan đã viết thư cho bà Sonora Smart Dodd nói rằng: “Tình cha con thật sâu đậm, nồng nàn không nên để lãng quên.”

Tuy nhiên, việc Father’s Day trở thành quốc lễ tại Hoa Kỳ gặp nhiêu khê hơn so với việc thành lập Mother’s Day.  Lý do thật đơn giản:  Tất cả thành viên tại Lưỡng Viện Quốc Hội Hoa Kỳ khi ấy đều là nam giới; do đó, các ông nghĩ rằng thông qua một đạo luật để tri ân phái nam thì tự mình tâng bốc  mình.  Vì thế, dầu cho Mother’s Day được Quốc Hội Hoa Kỳ thông qua và Tổng Thống Woodrow Wilson ký duyệt vào năm 1914, dự luật về ngày Father’s Day không được thông qua.  Có lẽ Quốc Hội Hoa Kỳ dè dặt khi nhớ lại câu chỉ trích của Dân Biểu Simon Legree khi tranh luận về ngày Mother’s Day: “Không chừng rồi đây sẽ có ngày Father’s Day, Mother-in-Law’s Day hoặc Uncle’s Day nữa.”  Dù Quốc Hội không thông qua, khắp nơi tại Hoa Kỳ, người dân vẫn tưởng niệm ngày Father’s Day.

Năm 1916, Tổng Thống Woodrow Wilson chính thức tham dự Father’s Day.  Năm 1924, Tổng Thống Calvin Coolidge gợi ý rằng nếu ngành lập pháp Hoa Kỳ muốn dành một ngày để tri ân người cha, Tổng Thống sẽ thông qua. Tổng Thống Calvin Coolidge đã viết thư cho Thống Đốc các tiểu bang như sau: “Việc tưởng niệm rộng rãi ngày lễ này trong những năm qua đã chứng minh cho tình cảm mật thiết giữa cha và con.  Ý nghĩa ngày lễ thật tốt đẹp vì nó cũng là dịp nhắc nhở người cha bổn phận của mình đối với con cái.”  Dầu có những gợi ý tích cực từ phía hành pháp, giới lập pháp Hoa Kỳ vẫn phớt lờ đề nghị trên.

Trong suốt nửa thế kỷ tiếp theo, nhiều người đã ráng hết sức để vận động cho Father’s Day trở thành quốc lễ.  Một trong những người có nỗ lực đáng kể là Nữ Thượng Nghị Sĩ Margaret Chase Smith.  Năm 1957, bà đã viết cho những đồng viện của mình rằng: “Hoặc là chúng ta tri ân cả hai bậc sinh thành: cha và mẹ, hoặc chúng ta chấm dứt đãi ngộ có một bên.  Chỉ tri ân một trong hai bậc sinh thành của chúng ta và bỏ quên người kia là một điều sỉ nhục không tưởng tượng nỗi.” Mặc dù đã có phụ nữ can thiệp, và bằng những lời mạnh mẽ như vậy, nhưng Quốc Hội Hoa Kỳ chẳng chuyển lay.

Năm 1966, dự luật về Father’s Day một lần nữa lại được đề nghị.  Mãi 6 năm sau, Quốc Hội Hoa Kỳ mới chịu thông qua.  Năm 1972, Tổng Thống Richard Nixon nhanh chóng ký duyệt đạo luật và công bố Father’s Day trở thành một quốc lễ tại Hoa Kỳ.  Hằng năm quốc gia Hoa Kỳ tưởng niệm Father’s Day vào Chúa Nhật thứ ba của tháng Sáu.

Sau 62 năm kiên trì, dân chúng Hoa Kỳ đã thở phào nhẹ nhõm vì giờ đây hai đấng sinh thành đã được chính phủ coi trọng như nhau.  Mỗi năm có hơn 85 triệu cánh thiệp được bán ra trong dịp tri ân người cha.

Trở lại với câu nói của Dân Biểu Simon Legree, năm 1981 Hạ Viện Hoa Kỳ thông qua đạo luật Mother-in-Law’s Day.  Dự luật này chọn Chúa Nhật thứ tư của tháng Mười để cảm ơn mẹ chồng hay mẹ vợ.  Tuy nhiên, dự luật Mother-in-Law’s Day đã bị Thượng Viện Hoa Kỳ bác bỏ với lý do thật đơn giản.  Mẹ và cha ai cũng có, nhưng đâu phải ai cũng có mẹ chồng hay mẹ vợ.  Dành một ngày để tưởng niệm những vị này sẽ gây ấn tượng không tốt, và bất công, cho những người sống độc thân.

Dầu có lý luận hợp lý như vậy, nhiều người vẫn nghĩ rằng Quốc Hội Hoa Kỳ phủ quyết đạo luật Mother-in-Law’s Day vì “hội chứng Simon Legree” vẫn chưa phai.  Cho đến ngày nay, chưa có vị dân cử nào có ý định bảo trợ dự luật này trở lại.  Dầu có thành luật hay không, giới kinh doanh Hoa Kỳ vẫn cổ xướng đề nghị này.  Mỗi năm hơn một triệu cánh thiệp được gởi ra trong ngày lễ đó.
 
Châu Thanh
Tháng 5/1997
Nguyệt San Linh Lực

samedi 15 juin 2013

Alzheimer

Ɖoản văn

Alzheimer
Hải Phong

            Nếu phải kể hết mấy cái tật lỉnh kỉnh của tôi thời bé đã làm phiền đến Bố Mẹ thế nào thì có lẽ phải kể đến mai mới hết. Có những chuyện tôi còn nhớ, cũng như những chuyện tôi đã quên. Cũng có những chuyện in sâu trong kýức tôi kể từ khi tôi bắt đầu có trí nhớ.

          Chẳng hạn như khi còn học tiểu học, mỗi khi đến ngày tập thể dục, tập chạy, tập nhảy là tôi sợ lắm, vì thể nào đêm đến cũng đau nhức chân tay, cóđêm tôi nằm khóc ti tỉ cảđêm làm cả nhà không ai ngủ được. Ɖã nhiều lần giữa đêm, Bố phải lần mò sang nhà Bà Nội mượn cho được chai dầu Hồng Hoa mà Bà tôi rất quí vì phải gửi mua tận đẩu tận đâu ấy, đem về để Mẹ thoa bóp chân cho tôi.

Dạo ấy, Sàigòn giới nghiêm, cấm di chuyển ban đêm. Nằm trong phòng nhìn qua song cửa, thấy Bố lầm lũi trong đêm, tay cầm đèn manchon phải đi qua mấy trạm Nhân Dân Tự Vệ trình lý do rồi mới được qua trạm. Những lần như thế, nằm khóc chán, tôi luôn ngủ thiếp đi trước khi Bố về đến nhà, sáng hôm sau tỉnh giấc, chai dầu vẫn nằm ở đầu giường, chị Loan bảo:"để chị đến xin cô giáo cho em miễn chạy bộ, chứ mỗi lần lại hành Bố như thế!".Về sau, Bà Nội bắt mẹ tôi lúc nào cũng phải có chai dầu Hồng Hoa để sẵn trong nhà.

Nào hết đâu! Hôm nào đi học gặp mưa làđêm về ho sù sụ như gà gáy, uống sirop gì cũng chẳng hết. Bà Nội mách (cũng lại bà Nội!) cho mẹ tôi dùng quả cam, chỉ chấm một tíá phiện bằng đầu que tăm vào giữa quả cam rồi nướng cho vàng, cứ ngậm dần cho tan vào miệng, hết quả cam thì… hết ho! Nhà lấy đâu ra á phiện, Bố lại nửa đêm lò mò sang nhà bà Nội, vì cạnh nhà bà cóông cụ nghiện á phiện, bà sang nài nỉ thế nào cũng xin chấm được một đầu que tăm! Mỗi lần như thế, Bố phải dấu kín quả cam trong túi, giảvờcầm đèn manchon và chai dầu Hồng Hoa để che mắt Nhân Dân Tự Vệ. Mang á phiện trong người làđi tù! Tôi nào biết đến cái đoạn trường ấy, chỉ biết là cam nướng lên thì thơm ngon gấp bội, cho nên thỉnh thoảng thèm cam nướng thì lại rặn lên mà ho cho Bố sợ!

Khi lớn lên rồi khi… già, tôi vẫn băn khoăn không biết bao giờ mới làm lại được chút gì cho Bố, thì bỗng dưng gần đây, đùng một cái, Ȏng Già đứng lên bật tivi thì télăn đùng ra sàn. Các em tôi hoảng hốt cho Ȏng Giàđi nằm hôtel năm sao, ăn cơm nhà nước, có y tá phục dịch 24/24, rồi cấp tốc phôn xuống cho tôi, báo tin:"Ȏng Già làm hết hồn à, xém chút thì rớt bể cái tivi!". Và theo chẩn đoán của cô em "bác sỹ không bằng cấp" của tôi thì chắc là Ȏng Già bị đường xuống thấp nên choáng váng ngã cái đùng.

Thấy các em vất vả thay phiên nhau vào túc trực trong bệnh viện, tôi xin nghỉ hai hôm, lái xe hai tiếng đường dài để vào bệnh viện thay thế cho các em về nghỉ. Cả ngày trời, Ȏng Già cứ mê man, nói úớ cái gì chẳng rõ, tôi chắc Ȏng Già bị alzheimer rồi, tẩu hỏa nhập ma nói lung tung, không biết khi tỉnh lại, Ȏng Già có còn nhận ra tôi không nữa? Rồi có lúc nói được rõ hơn thì tôi nghe loáng thoáng nhưđang nói chuyện với người nào trước mặt vậy:"ấy, tôi vào đây cả ba hôm rồi mà họ vẫn chưa cho ăn cái gì vào bụng". Giời ạ! Nằm ngay đơ cán cuốc ra thế mà vẫn còn nhớ đến chuyện ba ngày chưa được ăn, thế thì chắc không phải là alzheimer rồi.

          Y như rằng, hôm sau vừa tỉnh lại nhìn thấy tôi, Ȏng Già tỉnh như sáo sậu hỏi:"ủa, con không đi làm à, sao ởđây?". Tôi biết trả lời sao? Bố cứ nhìn đồng hồ rồi giục tôi về kẻo lái xe đường xa về muộn nguy hiểm. Nán lại một lúc, tôi đành nhờ cô y táđểý dùm rồi sửa soạn chào Bốđể về. Ȏng Già vẫn nằm trên giường, yếu ớt vẫy tay bảo tôi đi, và nói:"Cám ơn con".

          Con đường về chiều cuối đông gió buốt, tuyết không còn mà lòng tôi giá lạnh. Tôi lái xe mà còn như nghe văng vẳng tiếng cám ơn của Bố. Tôi choàng tỉnh cơn mơ, thì ra chính tôi mới là người bị bệnh alzheimer từ bé chứ không phải Bố. Bao năm trời qua, chính tôi đã là người quên nói với Bố hai chữ CÁM ƠN.



Hải Phong








jeudi 13 juin 2013

Lễ Đức Chúa Thánh Thần hiện xuống 2013

Khánh Tiết chuyển
 
 
 
Thật tuyệt vời, chim bồ câu đậu trên ngón tay Đức Giáo Hoàng François nhân ngày Lễ Đức Chúa Thánh Thần hiện xuống 2013.
 
 
 
Signe du ciel !  Place St Pierre , Pentecôte 2013.  

Trop trop beau!


Ceci n'est pas un trucage !   Une tourterelle , vole autour du Pape François et se pose sur sa main !

Colombe de paix rencontrant l'homme de paix !  Signe du ciel !
 

lundi 10 juin 2013

ĐỜI SỐNG và SỨC KHỎE

 
ĐỜI SỐNG &SỨC KHỎE 
 

Têrêsa  Ngọc Nga

Phương Dung chuyển