vendredi 21 août 2015

Bí quyết chấp nhận lời chỉ trích

http://baomai.blogspot.com/
Chỉ cần những từ 'đánh giá thời gian làm việc' đã đủ khiến một người lao động thấy gai cả người.
Việc đánh giá thời gian làm việc đã trở thành chuẩn mực trong các công ty từ lớn đến nhỏ.

Gần 90% các công ty ở Hoa Kỳ thực hiện quy trình này ít nhất một năm, theo một kết quả nghiên cứu hồi năm 2014 của Hiệp hội Quản lý Nhân sự đóng tạiVirginia.

78% các công ty trên thế giới có các cuộc thảo luận trực tiếp tay đôi về hiệu suất làm việc giữa sếp và nhân viên, theo nghiên cứu của hãng tư vấn Mercer.

http://baomai.blogspot.com/
Vậy điều gì sẽ xảy ra khi đánh giá về hiệu suất làm việc của bạn không được tốt như bạn hy vọng?
Thường thì con người ta rất dễ để lộ cảm giác khó chịu khi người lãnh đạo trực tiếp nói họ muốn bạn thay đổi cách làm việc so với những gì bạn đã làm trong sáu tháng hoặc một năm qua.

Hãy cố gắng đừng thủ thế, Ruth Ross, một nhà tư vấn, đồng thời là một diễn giả chuyên về tuyển dụng đóng ở phía bắc California nói.
"Thay vào đó, hãy hít một hơi thật sâu và yêu cầu thêm thông tin giúp làm rõ những đánh giá, nhận xét về mình, ví dụ như những dẫn chứng cụ thể để giúp bạn xác định những vấn đề và hành động cần chỉnh sửa," bà nói trong một email.

Thay vì nói "tôi không biết quý vị muốn gì từ tôi nữa," thì hãy nói rằng "tôi muốn chắc chắn rằng quý vị trông đợi gì từ tôi," bà Ross nói.

“Hãy đề nghị được cho thêm thông tin và thời gian để nghiền ngẫm những thông tin đó".

Một trong những cách làm điều này là nói với sếp rằng bạn cần thời gian để suy nghĩ về nhận xét của họ và muốn có một cuộc họp thứ hai để thảo luận tiếp về việc này.

http://baomai.blogspot.com/
Nếu bạn cảm thấy bị tổn thương và muốn làm mình làm mẩy một chút thì cũng được, Tiến sĩ Uta Bindl từ Học viện Kinh tế và Chính trị London (LSE) nói.
“Nếu bạn cảm thấy yêu và tự hào về công việc của mình, thì việc bị đánh giá thấp thành quả công việc có thể là một đòn giáng mạnh vào sự kiêu hãnh của bạn.”

Tuy nhiên nên cẩn thận không thể hiện quá nhiều cảm xúc tại công sở.
"Điều mà bạn tuyệt đối không nên làm là thể hiện những cảm xúc tiêu cực trước mặt các đồng nghiệp hoặc sếp," Bindl nói.

"Việc thể hiện những cảm xúc tiêu cực ở công sở tuy có thể sẽ khiến bạn ngay lập tức cảm thấy đỡ bức bối hơn, nhưng nó sẽ tạo ảnh hưởng xấu về sau." Thay vào đó, hãy tỏ ra lịch sự và chuyên nghiệp.

"Hãy cố gắng coi những nhận xét tiêu cực về kết quả làm việc như điều giúp bạn cải thiện chất lượng công việc, thay vì xem đó là đánh giá về chính bản thân bạn," theo tiến sỹ Bindl.
"Hãy cố gắng đừng đặt mình vào vị trí như một nạn nhân mà hãy coi mình là một người tham gia một tình huống mà mình có thể giúp cải thiện trong tương lai."

http://baomai.blogspot.com/
Nếu như việc nhận xét đánh giá của sếp khiến bạn bị ảnh hưởng tâm lý nhưng bạn vẫn cần phải ở lại công ty trong suốt thời gian còn lại trong ngày, hãy nghỉ giải lao một chút, ra ngoài đi bộ hoặc làm một tách cà phê, bà Bindl gợi ý.

“Hãy làm điều gì đó để làm cho bản thân phấn chấn lên và quay trở lại làm việc khi bạn đã cảm thấy bình tĩnh hơn."

Khi về nhà, bạn có thể vẫn cảm thấy tiếp tục buồn phiền. Tuy nhiên hãy tìm cách khuây khỏa như đi uống cà phê với bạn bè, hoặc ra ngoài ăn một bữa ngon với người bạn đời.
"Hãy tham gia vào những hoạt động mà bạn thích để cảm thấy phấn chấn hơn."

http://baomai.blogspot.com/
Sau khi bạn thấy ổn hơn, hãy đọc các đánh giá về mình một lần nữa một cách chậm rãi.
"Hãy đặt ra những câu hỏi trọng tâm trước những ví dụ hoặc đánh giá cụ thể, từ đó đề ra kế hoạch để cải thiện," bà Ross nói.
Nếu bạn có thể hẹn một cuộc họp tiếp theo, hãy bắt đầu điều đó bằng việc thừa nhận những đánh giá về mình và đề nghị cùng nhau đưa ra một kế hoạch để tiến tới.
"Hãy tỏ thái độ cởi mở, sẵn sàng tiếp nhận và sẵn sàng thay đổi," bà Ross nói.

Nếu bạn không đồng ý với tất cả mọi thứ trong phần đánh giá?
“Đối với những điều bạn đồng ý là chính xác, hãy thừa nhận và chia sẻ cách cải thiện để chúng không còn lặp lại,” Mike Stallard, nhà sáng lập hãng tư vấn quản trị kinh doanh E Pluribus Partners nói.
“Đối với những điểm bạn không đồng ý, hãy giải thích vì sao.”

http://baomai.blogspot.com/
Tuy nhiên đừng làm điều này một mình. Trước cuộc gặp tiếp theo đó, hãy nhờ một số người bạn thân thử nghe cách bạn trình bày và đề nghị họ nhận xét về cách phản ứng của bạn.

Hãy dành thời gian để “tự nói với mình rằng việc bị đánh giá hiệu quả thấp không có nghĩa là trời sập mà đây sẽ là một cách giúp bạn phát triển bản thân cũng như sự nghiệp", ông Stallard nói.
"Một nhà quản lý từng nói với tôi rằng tôi cứ thích làm hài lòng mọi người. Ông ấy nói đúng. Tôi đã rút kinh nghiệm và trở thành một lãnh đạo hiệu quả hơn."


Elizabeth Garone

Khi nào chúng ta ngừng kiếm tiền và biết cách hưởng thụ?


Khi nào thì chúng ta ngừng kiếm tiền? Bao nhiêu thì đủ? Một trăm ngàn? Một triệu? Mười triệu?

Khi bạn qua tuổi 50 – 60, bạn không còn nhiều thời gian ở phía trước nữa, và bạn cũng không thể mang đi những gì bạn đã có được, sẽ là vô ích nếu bạn vẫn bận tâm đến kiếm tiền và dành dụm.

Bởi thế, bạn hãy chi tiêu những đồng tiền mà bạn đã cất giữ để đi du lịch, mua sắm thứ bạn thích và cho đi những gì bạn có thể và đừng quan tâm đến nhận lại.

Đừng nghĩ là phải để lại tất cả những gì bạn đã kiếm được cho các con cháu, chẳng phải thế sao ? vì bạn không hề muốn chuyển giao lại cho những kẻ sống ký sinh, những người đang nóng lòng chờ đợi ngày chết của bạn.
Bạn cũng không cần lo lắng về những điều sẽ xảy ra cho các con bạn, hay việc bạn sẽ bị đánh giá thế nào, bởi vì khi chúng ta trở về với cát bụi rồi thì ta không còn nghe thấy bất kỳ lời khen hay tiếng chê nào nữa

Thời gian mà các bạn sống vui vẻ trên đời, thời gian để tìm kiếm của cải bằng biết bao gian khó sẽ chấm dứt.

Bao giờ bạn mới biết cách hưởng thụ



Bạn đừng lo lắng nhiều đến mối quan hệ với con cái, bởi lẽ chúng có số phận riêng của chúng, và chúng sẽ tìm được, chắc chắn là như vậy, con đường của chúng trong cuộc đời. 

Chớ làm nô lệ cho con cái bạn. Hãy giữ quan hệ với chúng, yêu thương chúng và giúp đỡ chúng khi chúng cần, nhưng đồng thời hãy bằng lòng với số của cải bạn đã dành dụm cho chúng. 

Cuộc sống dài hơn cuộc đời lao động. Hãy nghĩ đến việc nghỉ hưu sớn nhất khi bạn có thể và bằng lòng với cuộc sống. 

Đừng kỳ vọng quá nhiều vào con cái bạn. Đa phần, chúng đều yêu quý cha mẹ, nhưng chúng quá bận với công việc và những ràng buộc khác mà chúng cần quan tâm nhiều hơn.

Cũng có những đứa con bất cẩn, chúng có thể cãi nhau về của cải của bạn ngay cả lúc bạn đang còn sống và có thể là chúng muốn bạn chết sớm hơn để thừa hưởng nhà cửa và của cải của bạn. 

Nói chung, con cái đều cho rằng chúng đương nhiên được thừa hưởng tất cả những gì bạn đang sở hữu trong khi bạn chẳng có quyền gì với tiền bạc của chúng.

Vì thế , sau tuổi 50-60 bạn không cần phí sức, không cần phải hao tổn thêm sức khỏe để đổi lấy số của cải nhiều hơn mà phải làm việc đến lúc xuống mồ. Rất có thể là tiền bạc của bạn chẳng có chút giá trị nào trước mặt thần chết.

Khi nào thì chúng ta ngừng kiếm tiền? Bao nhiêu thì đủ? Một trăm ngàn? Một triệu? Mười triệu? 

Bao giờ bạn ngưng kiếm tiền?

Từ hàng ngàn hecta ruộng đất bạn cũng chỉ ăn được chút ít rau quả và một nửa chiếc bánh mì mỗi ngày; từ vài ba căn nhà bạn đã xây, thực tế là bạn chỉ cần vài mét vuông cho bạn: một chỗ ngủ, một chỗ nghỉ ngơi, một chỗ tắm và một chỗ làm bếp.

Với chừng ấy thời gian mà bạn cần một chỗ ở, một số tiền để ăn, để mặc và một số vật dụng cần thiết khác … thế là bạn đã sống tốt rồi. Chỉ cần sống vui vẻ hạnh phúc là được.

Gia đình nào cũng có vấn đề, bất luận là ở chế độ xã hội nào.

Bạn đừng so sánh với người khác về phương diện tài chính, Đừng quan tâm đến việc ai có nhiều của cải hơn , hoặc con cái ai thành đạt hơn về vật chất, mà hãy đi chơi nhiều hơn, đến các bar, kể cả đi du lịch nước ngoài.

Hãy nhanh chóng đặt lên bàn cân để so sánh xem ai có nhiều thời gian rỗi hơn, ai hạnh phúc hơn, ai khỏe mạnh và sống lâu hơn.

Đừng bận tâm đến những điều mà bạn không thể thay đổi. Nó chẳng giúp gì cho bạn, mà trạng thái tinh thần không tốt còn dẫn đến bệnh tật. 

Hãy tạo cho mình một trạng thái thường xuyên ổn định, và hãy xác định xem điều gì khiến bạn hạnh phúc. 

Bao giờ bạn bớt lo lắng cho con cái

Với chừng ấy thời gian bạn sống khỏe mạnh và vui vẻ, bạn hãy dự thảo cho mình một kế hoạch, rồi nóng lòng chờ đợi những ngày tiếp theo.

Một ngày sống mà không có phút giây nào vui vẻ là một ngày mất đi. Một ngày có dù chỉ một giây phút vui vẻ là một ngày được lợi. Một tâm hồn lạc quan thì chữa khỏi bệnh tật nhanh chóng.

Nhưng một tâm hồn hạnh phúc thì không có căn bệnh nào phải chữa, bởi nó không quen biết bệnh tật …

Hãy giữ cho bạn một trạng thái tinh thần tốt; hãy di chuyển, ra ngoài thường xuyên, đi dưới nắng mặt trời, ăn nhiều thực phẩm chứa vitamin và khoáng chất, và hãy vượt qua mọi trở ngại để sống thêm 30-40 năm với thể lực và sức khỏe dồi dào. 


Hãy bằng lòng với những gì bạn đang có và những gì có ở xung quanh bạn.

Và đừng quên bạn bè. Họ chính là sự giàu có của cuộc đời bạn. Hãy giữ mối quan hệ bạn bè lâu dài, hãy tôn trọng một số nguyên tắc cơ bản: chịu khó nghe và đừng ngắt lời; hãy nói chuyện chứ đừng nhạo báng; hãy cho đi mà không bận tâm đến nhận lại; hãy trả lời câu hỏi chứ đừng phản đối; hãy tha thứ chứ đừng trách cứ, và đã hứa thì không được quên.

Như thế bạn sẽ không bao giờ cô đơn. Chúc bạn có một cuộc sống dài lâu và đầy đủ!

mercredi 19 août 2015

Giúp người già được… sướng!


Giúp người già được… sướng!

(http://thuocsuckhoe.com.vn/giup-nguoi-gia-duoc-suong-post1002220.html)

Sáng 12-8, BS Đỗ Hồng Ngọc đã có buổi giao lưu ra mắt sách Già sao cho sướng của mình ở cà phê sách Phương Nam, quận 11, TP.HCM.
Buổi giao lưu có đông người già đến tham dự. Nhiều vấn đề thú vị về cuộc sống của người già hiện đại được đặt ra, nhất là người già ở đô thị.

Hỏi: Thưa bác sĩ, khi nào thì người ta thấy già, có nên chấp nhận là mình già rồi vì hiện nay số người già trên thế giới ngày càng tăng và số người chưa thấy mình già, muốn làm việc tiếp ngày càng nhiều?

BS Đỗ Hồng Ngọc: “Cách đây gần 20 năm, khi tôi viết một bài báo, gọi GS Trần Văn Khê là “một ông già Nam Bộ dễ thương”, ông Khai Trí – chủ nhà sách Khai Trí nổi tiếng trước 1975 đã cự nự tôi là tại sao dám gọi ông Trần Văn Khê là già khi ông mới có 77 tuổi. Theo ông Khai Trí, không có tuổi nào là tuổi già cả và ông dẫn chứng bằng một câu trong sách Tây ông đã đọc: “Khi người ta 20-30 tuổi, người ta còn quá trẻ, 30-40 tuổi đang trẻ, 50-60 trẻ không ngờ, 60-70 trẻ lạ lùng. Và trên 70 người ta trẻ vĩnh viễn”. Còn Trịnh Công Sơn đã viết lời bạt cho quyển sách Gió heo may đã về của tôi như vầy: “Nói với một người trẻ, tôi già rồi em ạ là một điều vô lễ… Không có già, không có trẻ…”. Vậy nhưng chính nhạc sĩ cũng có lúc đã thấy “Ôi cát bụi mệt nhoài…”, “Cuồng phong cánh mỏi…”. Thấy chưa, cái già là cái có thật bởi ai cũng đến lúc thấy mệt mỏi, mệt nhoài. Cái già nó đến bất ngờ, đến xồng xộc không báo trước. Vậy nên phải biết già sao cho sướng, làm sao để có một tuổi già hạnh phúc.

Hỏi: Người già phải sống làm sao để bản thân họ thấy khỏe và con cháu vui?

Bs Đỗ Hồng Ngọc: Cái sướng đầu tiên của tuổi già là biết mình già và có một “ kế hoạch già”. Hãy biết làm bạn với tuổi già và “kết bạn” với thần chết nữa để không sợ già, sợ chết vì nỗi sợ già sợ chết đáng sợ hơn chính tuổi già và cái chết. Mình phải chấp nhận già, chết là quy luật, là tự nhiên để thấy thân tâm an lạc. Không có một thứ thuốc nào, bác sĩ nào chống lại được quy luật tuổi già. Hãy thấy già là một niềm hạnh phúc. Theo một nghiên cứu, tuổi hạnh phúc của con người là tuổi mới lớn 15-20, thấy cái gì cũng đẹp. Những tuổi sau đó là cơm áo gạo tiền, lo toan, gánh nặng nên bớt hạnh phúc đi. Nhưng đến tuổi 60-65, khi con cái đã lớn, bỏ được gánh nặng, người ta hạnh phúc trở lại và hạnh phúc nhiều hơn, hai vợ chồng như sống lại đời sống tình nhân. Hãy để cho tuổi già của mình sống tự tại, có một sức khỏe tâm thần hạnh phúc, tiếp tục đóng góp cho gia đình và xã hội tùy năng lực; giữ các mối quan hệ thân thiết trong gia đình, cộng đồng, xã hội…, biết đón nhận cái chết để có một cái chết hạnh phúc.

Hỏi: Ông cho rằng sức khỏe, chất lượng cuộc sống của người già nói riêng và con người nói chung phụ thuộc vào sự “sảng khoái” về đời sống tâm thần và xã hội. Mà xã hội hiện nay có những bất an…, vậy làm thế nào để già sao cho sướng?

Bs Đỗ Hồng Ngọc: Lâu nay ở nước ta ít quan tâm đến vấn đề xã hội của sức khỏe mà chỉ quan tâm đến vấn đề y tế như bệnh tật. Ở nước ngoài người ta gọi Bộ Sức khỏe chứ không gọi Bộ Y tế như bên ta, đây là vấn đề nước ta sẽ phải dần dần cải tiến. Người ta nói thân tâm an lạc. Thân không an thì tâm làm sao lạc. Bây giờ ra đường kẹt xe, hít khói bụi; cây cối bị chặt đi không có oxy để thở… thì làm sao mà không buồn bực, căng thẳng, làm sao mà thân tâm an lạc được. Ra đường nào nạn rải đinh, nào nhìn nhau một cái không thích thì bị đâm chém… khiến tâm lý xã hội bất an. Nhiều người già không dám ra đường, không dám kết bạn. Chính người già phải nhìn vào những mảng tích cực của xã hội để vượt qua điều này chứ không có cách nào khác để có tâm an được. Ngoài ra người gìa còn phải biết “nương tựa vào chính mình”, biết sống Tự tại, độc cư thiền tịnh.

Hỏi: Thưa bác sĩ, rất nhiều người già có vấn đề với trí nhớ, quên trước, quên sau, thậm chí có người quên cả chuyện mình đã ăn rồi hay chưa. Có cách nào khắc phục căn bệnh này?

Bs Đỗ Hồng Ngọc: Trong cơ thể chúng ta có đến hàng ngàn tỉ tế bào thần kinh kết nối với nhau. Nếu não bộ ta hoạt động thường xuyên thì các tế bào này vẫn sẽ tiếp tục sinh sản, duy trì các đường kết nối. Do đó tôi khuyến khích người già nên có nhiều hoạt động tích cực, đi học ngoại ngữ, vi tính, vẽ tranh, cắm hoa, nấu ăn, thiền… để giữ trí tuệ, tinh thần luôn minh mẫn.
. Xin cám ơn ông.

Hòa Bình

(Báo Thuốc và Sức khỏe)

33.5 M$ pour accélérer le développement de technologies quantiques-La plus importante subvention de recherche de l'histoire de l'UdeS



La plus importante subvention de recherche de l'histoire de l'UdeS

33.5 M$ pour accélérer le développement de technologies quantiques


30 juillet 2015Nouvelles UdeS

De gauche à droite, le professeur Alexandre Blais et certains des chercheurs sous sa direction pour ce projet : Christian Sara-Bournet et les professeurs André-Marie Tremblay, Michel Pioro-Ladrière et David Poulin.
De gauche à droite, le professeur Alexandre Blais et certains des chercheurs sous sa direction pour ce projet : Christian Sara-Bournet et les professeurs André-Marie Tremblay, Michel Pioro-Ladrière et David Poulin.
Photo : Université de Sherbrooke
L’Université de Sherbrooke lance aujourd’hui un projet ambitieux, résolument tourné vers l’avenir, qui la positionne comme leader mondial de grands partenariats de recherche. Un projet qui sera sans doute l’une des grandes révolutions industrielles du XXIe siècle : De la science quantique aux technologies quantiques.
Pour propulser cette initiative, le gouvernement du Canada vient d’octroyer un investissement remarquable de 33,5 M$ sur sept ans à l’Université de Sherbrooke, au terme du premier concours inaugural du Fonds d’excellence en recherche Apogée Canada. L’Université de Sherbrooke fait partie des cinq universités canadiennes sélectionnées dans le cadre du plus important fonds de recherche de l’histoire du Canada, démontrant ainsi toute l’excellence et la qualité de ses recherches de classe mondiale.
« Il s’agit de la plus importante subvention de recherche de l’histoire de l’Université de Sherbrooke. C’est une reconnaissance nationale et internationale majeure qui confirme la qualité de nos équipes de recherche et la justesse de notre approche de partenariat avec les entreprises, explique la rectrice, professeure Luce Samoisette. L’UdeS déploie une vaste stratégie pour propulser l’innovation, décupler les partenariats et intensifier l’entrepreneuriat. L’annonce d’aujourd’hui constitue le premier financement majeur pour cette approche, a-t-elle ajouté. »
Plus spécifiquement, cette initiative majeure se situe à l’interface des matériaux quantiques et de l’informatique quantique, un champ de recherche qui offre des possibilités immenses de découverte et d’innovation. Sous la direction du professeur Alexandre Blais de la Faculté des sciences, le projet regroupe une équipe de physiciens mondialement reconnus, tout en s’appuyant sur le savoir-faire de chercheurs de la Faculté de génie, particulièrement en micro-nanofabrication. « Nos collaborations avec de grandes entreprises de haute technologie, comme Google, IBM et Microsoft, des centres de recherche mondiaux, de même que des entreprises en démarrage innovantes, telles que Anyon Systems, repousseront les limites de ce champ de recherche, tout en positionnant avantageusement l’Université de Sherbrooke sur la scène internationale », explique Jacques Beauvais, vice-recteur à la recherche, à l’innovation et à l’entrepreneuriat.
Les technologies quantiques, en particulier l'informatique quantique, joueront un rôle important dans les technologies de l'information de demain. « Alors que nos propres experts travaillent sur les aspects théoriques et expérimentaux de l’information quantique, la compréhension détaillée de l'équipe du professeur Blais de la théorie des circuits quantiques supraconducteurs apporte une expertise unique et inestimable pour nos efforts », explique le Dr Masoud Mohseni, chercheur scientifique principal au Google Quantum Artificial Intelligence Laboratory.
En mobilisant les connaissances, l’UdeS fournira un écosystème favorable au milieu des affaires. Elle stimulera la collaboration avec l'industrie et favorisera la création d’entreprises innovantes, dans des secteurs socio-économiques stratégiques tels que les technologies de l'information, l’industrie de la fabrication, l'énergie et la santé. « Le potentiel d’innovation du quantique est phénoménal et il stimule déjà l’esprit d’entrepreneuriat non seulement de nos professeurs et de leurs collaborateurs, mais aussi de nos étudiants », indique le professeur Blais.
Le potentiel du quantique
Parmi les personnes présentes lors du lancement du projet, notons, de gauche à droite, le doyen de la Faculté de génie Patrick Doucet, le vice-recteur à la recherche, à l'innovation et à l'entrepreneuriat Jacques Beauvais, le professeur et responsable du projet Alexandre Blais, la rectrice Luce Samoisette, le doyen de la Faculté des sciences Serge Jandl et le professeur André-Marie Tremblay.
Parmi les personnes présentes lors du lancement du projet, notons, de gauche à droite, le doyen de la Faculté de génie Patrick Doucet, le vice-recteur à la recherche, à l'innovation et à l'entrepreneuriat Jacques Beauvais, le professeur et responsable du projet Alexandre Blais, la rectrice Luce Samoisette, le doyen de la Faculté des sciences Serge Jandl et le professeur André-Marie Tremblay.
Photo : Université de Sherbrooke
L’Université a reconnu très tôt le potentiel de la physique quantique pour générer de nouvelles technologies transformatrices, mentionne le doyen de la Faculté des sciences, Serge Jandl. « Depuis près de 40 ans, ce domaine fait partie de nos thèmes de recherche porteurs, et nous y avons investi considérablement. »
La physique quantique recèle de propriétés déconcertantes, encore inexploitées. Jusqu’à présent, les physiciens et les ingénieurs ont appris à utiliser cette théorie pour développer la base technologique de la société moderne : le transistor et le laser. Sans la physique quantique, l’Internet n’existerait pas, et les ordinateurs occuperaient des édifices entiers plutôt que de tenir confortablement dans notre poche. Le potentiel de la théorie quantique de surprendre et de transformer la société est cependant loin d’être épuisé. Il reste encore à exploiter ses aspects les plus étranges pour générer de nouvelles technologies quantiques transformatrices.
Une équipe de chercheurs clés
Le projet De la science quantique aux technologies quantiques mobilise une équipe de chercheurs clés de renommée internationale soit les professeurs Alexandre Blais, Patrick Fournier, Ion Garate, Michel Pioro-Ladrière, David Poulin, David Sénéchal, André-Marie Tremblay, Bertrand Reulet et Louis Taillefer de la Faculté des sciences.
L’expertise mondiale de nombreux chercheurs de la Faculté de génie s’ajoutera aux forces vives de l’équipe de recherche principale, dont les professeurs François Boone, Serge Charlebois, David Danovitch, Dominique Drouin, Jean-François Pratte et Julien Sylvestre.
Les partenaires du projet
  • Anyon Systems Inc.;
  • BBN-Raytheon Technologies;
  • BlueFors Cryogenics Oy Ltd;
  • C2MI;
  • CIFAR/ICRA (Institut Canadien de Recherches Avancés);
  • Google;
  • IBM;
  • INTRIQ;
  • Keysight Technologies Canada Inc
  • Lockheed-Martin;
  • Microsoft;
  • RQMP;
  • Thales Canada.

Informations complémentaires




Recognizing the 4 Major Types of Cancer



Muscle tissue sarcoma

The cells in our body grow, multiply, and die naturally. Each cell holds a copy of your DNA; the genetic blueprints that instruct them how, what, and where to grow, as well as how to replicate themselves. When the genetic data in a cell is damaged, the cell can start replicating uncontrollably, forming a growth. We know that growths can become cancerous, but what is a growth and how does it relate to cancer? This article will tell you what happens in your body when you develop the four basic cancer types, which encompass the most well-known types of cancer.

Cancerous cells


Growths and Tumors
What is a growth, and how can it become cancerous? A growth is a state where one of the cells in your body continues to replicate, even when it is no longer needed and creates many cells of the same kind. These growths can remain benign without metastasizing (spreading) to other parts of the body, or become malignant (even benign growths can become malignant). Malignant tumors form when part of the genetic code in the cell is damaged, forcing the cell to replicate itself uncontrollably, including the damaged genetic code. Usually, our bodies will destroy these cells on their own, but at times they can replicate beyond the body’s control. When the body can no longer stop these cells from growing, they become a cancerous tumor.

The 4 Basic Cancer Types
There are different kinds of cancer, but they all have 2 things in common – a cancerous cell has the ability to replicate uncontrollably, as well as metastasize. When cancer metastasizes to other parts of the body, even ones that are unrelated to the initial spot, it usually does so via the bloodstream, spinal fluid, or the lymphatic system.


1. Carcinoma
This type of cancer damages your skin, mucous membranes, glands, and internal organs. The most common type of carcinoma is called “Basal Cell Carcinoma,” which damages the internal parts of the skin’s epidermis. This type of cancer is usually referred to as “skin cancer” and often results from spending long periods of time in direct sunlight.
Another type is Squamous Cell Carcinoma, another type of skin cancer. However, this type can also be found in the respiratory and digestive systems. The third type of carcinoma is called “Mesothelioma”, and is caused by exposure to asbestos particles. The most common place to find this type of carcinoma is in the lungs’ outer layers and is usually caused by exposure to asbestos dust. When asbestos breaks, it releases dust that is highly carcinogenic. Other locations that carcinoma may appear in are the kidneys, breasts, lungs, colon, and prostate.
To prevent this type of cancer, avoid prolonged and unprotected exposure to sunlight, and learn how to recognize skin cancer. Additionally, avoid contact with asbestos, and remove it from your immediate environment.


Carcinoma of the breast (Breast cancer)

2. Leukemia
You may also know it as “Cancer of the Blood”, as it originates in the bone marrow, where blood is produced. The affected blood cells are your white blood cells, which are produced uncontrollably. There are 4 major types of leukemia:
Chronic leukemia: Begins as asymptomatic but worsens over time.
Acute leukemia: A rapid increase in the production of white blood cells.
Lymphoblastic leukemia: The leukemia affects the part of the marrow the produces lymphocytes – a type of white blood cells.
Myeloid leukemia: The leukemia affects the part of the marrow that produces red blood cells, as well as some minor white blood cells.
Prevention is managed by avoiding radiation sources, chemicals such as benzene, which is mostly produced by burning gasoline, as well as cigarette smoke.

Bone marrow sample of leukemia patient

3. Sarcoma
This is a type of malignant tumor that appears in connective or other nonepithelial tissue. Nonepithelial tissue is a type of tissue that covers a surface, or lines a cavity or the like. It can cover bones, cartilage, fat, muscles, or blood vessels. It is most common in the bones, tendons, muscles, cartilage, nerves, fat, and blood vessels in the arms and legs.
Sarcoma is often hereditary. If your family has a history of sarcoma, be aware that you are at risk, and pay attention to any sign that might indicate you have contracted it. If you notice a bump on your body that is growing rapidly, mainly on the arms or legs, and you’re experiencing stomach aches that are getting worse over time, consult your doctor as soon as possible.

Muscle tissue sarcoma

4. Lymphoma
Lymphatic cancer is a group of cancerous blood cells that evolve from lymphatic cells. There are plenty of sub-categories, but the 2 major kinds are Hodgkin’s and non-Hodgkin’s lymphoma. Hodgkin’s lymphoma develops from white blood cells called lymphocytes and is one of the easiest types of cancer to cure. Non-Hodgkin’s lymphoma usually appears in the lymph nodes and lymphatic tissues. Doctors take great care to differentiate between these 2 types because treatment is different for each one. Lymphatic cancer has certain variables, such as the patient’s age, the lymphoma’s stage, and if it metastasizes to the internal organs or outside of the lymphatic system.
Most lymphoma cases cannot be prevented because we still don’t fully understand what triggers them. It may be caused by exposure to radiation, but there are other variables that seem to be related.
Hodgkin’s lymphoma can be genetic, and is more common in men than women. It has correlations to infectious mononucleosis (“mono”) and herpes. Additionally, it can appear in people who take growth hormones, as well as people with a weakened immune system (such as AIDS patients). The most common symptoms include swelling of the neck, shoulders or chest, stomach aches, fever, itchy and red skin, lower back pain, pain and swelling after consuming alcohol, and rapid, extreme loss of weight.
Non-Hodgkin’s lymphoma becomes more common the older a patient is, and it too seems to appear more in men than in women. It’s often caused by exposure to fertilizers, industrial glue, and rubber industry-related chemicals. It is more likely to occur in people with a weak immune system. Common symptoms are coughing and shortness of breath, swelling in the neck, armpits or groin, extreme lethargy, red, itchy skin, night sweats, stomach aches, back pain, and sudden and extreme weight loss.

Hodgkin's lymphoma


On top of knowing these 4 major types of cancer, prevention methods, and symptoms, you may want to learn how to diagnose the most common types of cancer at home. These are easy-to-perform tests you can do in the privacy of your own home, and performing them once in a while can save you a lot of suffering. Remember: this is your health.

Tri ân vị ngoại trưởng Canada đã cứu vớt hàng chục ngàn thuyền nhân Việt - RFA


Hình chụp kỷ niệm lần thứ 25 Dự Án 4000 cứu thuyền nhân đến Canada. Tiến sĩ Lê Duy Cần ngoài cùng bên phải và bà ngoại trưởng Flora Isabel MacDonald đứng giữa.


Ngày 26 tháng Bảy 2015 vừa qua, báo chí Canada loan tin về sự qua đời của một chính trị gia lỗi lạc 89 tuổi, bà Flora Isabel MacDonald, nói rằng Canada vừa mất đi một biểu tượng nhân bản và hào hiệp của con người và đất nước này.
Bà Flora MacDonald là phụ nữ đầu tiên ở Canada được bổ nhiệm chức vụ ngoại trưởng trong nội các của thủ tướng Joe Clark. Tuy chỉ hoạt động trên chính trường Canada một thời gian ngắn, bà Flora MacDonald đã thành công trong việc cứu vớt mấy chục ngàn người tị nạn , trong đó phần lớn là Việt Nam, sang Canada định cư và làm lại cuộc đời.
Tháng Bảy năm 1979, trước làn sóng vượt biên Việt Nam tấp vào các trại tị nạn Đông Nam Á, bà Flora McDonald từng mạnh dạn tuyên bố rằng Canada đồng ý chấp nhận 50.000 người tị nạn, 50% do chính phủ bảo trợ và 50% còn lại do các tổ chức hay đoàn thể tư nhân bảo trợ.
Đó là kết quả sự vận động và những vòng họp về thảm trạng hay khủng hoảng thuyền nhân giữa bà ngoại trưởng McDonald, ông Ron Aikey, bộ trưởng Bộ Di Trú Canada cùng với thủ tướng Joe Clark lúc bấy giờ.
Quyết định đã khơi gợi lòng nhân đạo, khởi đầu cho phong trào yểm trợ thuyền nhân Việt Nam trên toàn quốc Canada. Cần biết là trước đó Canada chỉ mới có Project 4000, tức Dự Án 4000, do đô trưởng Ottawa là bà Marian Dewar khởi xướng, và mục tiêu là chỉ nhận bốn hay năm ngàn người tị nạn cộng sản vào Canada mà thôi.
Thực ra khi vận động chính phủ Canada nhận thêm mấy chục ngàn người tị nạn hồi năm 1979 , theo mô thức 50% do chính phủ và 50% do tư nhân, bà Flora MacDonald đã dựa căn bản trên một đạo luật tu chính hai năm trước đó. Từ Ottawa, tiến sĩ Lê Duy Cấn, hiện là trưởng dự án Viện Bảo Tàng Thuyền Nhân bên Canada, giải thích thêm:
Năm 1977 chính phủ Canada đã tu chính Bộ Luật Di Trú, trong đó lần đầu tiên chính phủ Canada cho phép tư nhân được phép bảo trợ. Tức là thường trú nhân hay công dân Canada có công ăn việc làm và không có tiền án được quyền đứng ra để bảo lãnh người tị nạn. Tùy theo lợi tức của người đó, có thể bảo lãnh từ 1 đến 5 người tị nạn.
Theo chính sách tư nhân bảo trợ này thì những người bảo trợ phải chịu trách nhiệm về vấn đề ăn ở, chi phí định cư của người tị nạn trong vòng một năm thôi. Những chương trình tư nhân bảo trợ này sau đó rất là phổ thông. Cho đến 1979-1980, hơn 8.000 nhóm bảo trợ được thành lập ở Canada, để bảo lãnh người tị nạn Đông Dương, trong đó phần lớn là người Việt.
Là thuyền nhân đến định tại Ottawa, Canada, đã 32 năm, ông Dương Thanh Liêm, hiện là công chức Bộ Quốc Phòng Canada, cho biết:
Tôi đến đây với tư cách tị nạn và thuyền nhân năm 1983. Trước khi tôi đến thành phố Ottawa, là nơi tôi đang ở, có một chương trình gọi là Project 4000, nhưng khi bà Flora MacDonald trở thành bộ trưởng Bộ Ngoại Giao thì bà đã yêu cầu chính phủ Canada bảo trợ những người tị nạn và tăng con số lên . Tôi đến định cư tại Canada theo chương trình bảo trợ của chính phủ do sự yêu cầu của bà ngoại trưởng Flora MacDonald .
Trong truyền thống uống nước nhớ nguồn, người Việt ở Canada, nay là những công dân Canada gốc Việt, không bao giờ bỏ qua cơ hội để bày tỏ lòng tri ân đối với bà cựu ngoại trưởng Flora MacDonald khi còn sinh thời.
Đó là âm thanh buổi lễ tưởng niêm 40 năm Sài Gòn sụp đỗ, do Liên Hội Người Việt Quốc Gia tại Canada tổ chức hổi tháng Tư năm nay, mà vị ân nhân đầu tiên được long trọng giới thiệu là bà Flora MacDonald.
Lên tiếng trước cử tọa, bà Flora MacDonald cũng không bao giờ quên cảm ơn những người bà đã cứu vớt và cho định cư vào Canada, nói rằng bản tính siêng năng, lòng tự trọng và sự cố gắng vượt bực của người Việt là những cống hiến vô cùng cần thiết và quan trọng đối với đất nước Canada.
Chúa Nhật 2 tháng Tám 2015, tang lễ cố ngoại trưởng Flora McDonald diễn ra tại giáo đường Christ Church Cathedral ở thủ đô Ottawa, có sự hiện diện của cựu thủ tướng Joe Clark, bộ trưởng Bộ Lao Đông Kelly Leitch, đông đảo viên chức chính phủ, thủ lãnh các đảng chính trị, bạn bè, thân hữu cùng đại diện Hội Người Việt Toronto, đại diện Liên Hội Người Việt Canada. Vẫn lời ông Dương Thanh Liêm:
Trong buổi lễ tang ông cựu thủ tướng Canada Joe Clark có nhắc lại là bà đứng trước Liên Hiệp Quốc bà kêu gọi các quốc gia bảo trợ thuyền nhân tị nạn Việt Nam, bà cũng lên án chính phủ Việt Nam trong vấn đề gây khổ sỡ cho những người thuyền nhân ra đi.
Sau này, trong thời gian làm việc tôi có thỉnh thoảng gặp và nói chuyện với bà. Bà là một người rất bình dân và mở lòng với mọi người. Cho tới khi mất bà vẫn là một người thích hoạt động xã hội, làm thiện nguyện cho những chương trình tị nạn tại các quốc gia rất là nhiệt tình.
Không chỉ người Việt ở Canada ngưỡng mộ và tri ân bà Flora MacDonald, những viên chức cao cấp trong chính phủ thời bấy giờ, cũng hết lòng ca ngợi vị nữ ngoại trưởng đầu tiên mà họ nói rằng được làm việc chung với bà là một vinh dự.
Đó là lời ông Ron Atkey, bộ trưởng Bộ Di Trú Canada từ 1979 đến 1980, người trực tiếp lãnh trách nhiệm từ thủ tục định cư đến việc bố trí những tổ chức tư nhân bảo trợ như nhà thờ, các tổ chức từ thiện, các đoàn thể thiện nguyện thuộc các cộng đồng dân cư ở Canada, trong lúc bà ngoại trưởng MacDonald đảm nhiệm những công việc liên quan về mặt ngoại giao với bên ngoài:
Chúng tôi phải làm việc chung trong một toán trách nhiệm dưới quyền cựu thủ tướng Joe Clark, công việc không thể hoàn thành nếu có người này mà không có người khác. Tôi dám nói rằng bà MacDonald, tác giả chính của chương trình nhận thêm tới 50.000 người tị nạn vào Canada, là hành động khơi mào lòng trắc ẩn của thế giới, thôi thúc lòng nhân đạo từ hai nước bạn khác là Hoa Kỳ và Australia.
Với quan điểm Canada không thể một mình giải quyết cuộc khủng hoảng thuyền nhân, bà MacDonald đã tận dụng uy thế một vị ngoại trưởng để áp lực và thuyết phục Liên Hiệp Quốc, Hoa Kỳ và Australia trước những thảm cảnh đau thương của thuyền nhân mà bà cho rằng đã khiến Canada và thế giới bàng hoàng rúng động.
Đó là sự đóng góp vô cùng to lớn và đáng kể của bà ngoại trưởng MacDonald , và chính phủ hiện hành lúc đó ở Ottawa đồng ý tăng gấp 10 lần so với hạn ngạch khiêm nhường từ chính phủ tiền nhiệm, nghĩa là từ 5.000 lên thành 50.000 người tị nạn được tiếp nhận vào Canada. Thoạt đầu việc tái định cư cho thuyền nhân chỉ diễn ra tại các thành phố lớn rồi dần dần lan ra các tỉnh bang xa hơn. Chính vì lẽ đó mà bây giờ đi tới đâu ở Canada người ta cũng tìm thấy người Việt Nam là vậy.
Đó là cộng đồng di dân tốt nhất mà Canada có được, cái mà Canada đạt được là những người Việt Nam đàng hoàng, lương thiện, chịu khó hội nhập vào xã hội đã tiếp nhận họ, đóng góp thêm những phẩm chất tốt lành và giá trị nhân bản cho đất nước này.
Nói về cố ngoại trưởng Flora MacDonald thì có nhiều điểm khó quên lắm, nhưng cái khiến người ta nhớ rất nhiều về bà chính là sự quyết tâm và lòng nhân hậu không mệt mỏi:
Đó cũng là kỷ niệm của ông Mike Molloy, cưu đại sứ Canada ở Jordan, từng là điều hợp viên chương trình cứu vớt thuyền nhân Đông Dương Indochinese Refugee Movement mà bà ngoại trưởng Flora MacDonald khởi xướng và vận động thành công:
Trong cuộc bầu cử mùa xuân 1979, ông Joe Clark và đảng do ông dẫn đầu đánh bại chính phủ Pierre Trudeau cầm quyền đã nhiều năm. Thủ tướng Joe Clark lúc đó chỉ định bà Flora MacDonald, chính trị gia nổi tiếng, một nhà hoạt động có khuynh hướng bảo thủ, lên nắm chức ngoại trưởng trong nội các của ông.
Chỉ sau vài ngày ngồi vào ghế ngoại trưởng, bà MacDonald đã có sự chú ý đặc biệt về thuyền nhân các xứ Đông Dương và đã nêu vấn đề này với tân chính phủ của thủ tướng Joe Clark, nói rằng tại sao Canada không thể tiếp nhận 50.000 thuyền nhân đang trong lúc đau khổ như vậy.
Và chỉ hai tuần sau , yêu cầu của ngoại trưởng Flora MacDonald và bộ trưởng Bộ Di Trú Ron Atkey được thủ tướng Joe Clark chấp thuận.
Tháng Bảy năm 1979, tổng thư ký Liên Hiệp Quốc triệu tập phiên họp khoáng đại ở Geneva, kêu gọi các nước giúp giải quyết cuộc khủng hoàng thuyền nhân đang lên quá cao, nhất là từ Việt Nam. Bản thân bà MacDonald, trước khi đi dự phiên họp ở Geneva, đã gặp khá nhiều cản trở từ các vị bộ trưởng khác trong nội các.
Nhung tôi còn nhớ đến ngày 18 tháng Bảy năm 1979, bà ngoại trưởng Flora Macdonald chính thức tuyên bố trước quốc hội Canada rằng “Không, chúng ta không chỉ nhận 8.000 thuyền nhân mà chúng ta sẽ nhận 50.000 người”. Đây là con số lớn nhất trong lịch sử tiếp nhận người tị nạn của chính phủ Canada tính cho tới thời điểm đó.
Hạn ngạch 50.000 người tị nạn Đông Dương vào Canada, phần lớn là người Việt Nam, sau đó được điều chỉnh lên thành 60.000. Đến cuối năm 1980, khoảng 64.000 người Việt Nam được chấp thuận cho tái định cư tại Canada, phần lớn đổ về Toronto, Montreal và Ottawa.
Từ giã chính trường năm 1988, bà Flora MacDonald vẫn làm việc cùng các tổ chức nhân đạo, trở thành chủ tịch Hội Đồng Quản Trị của International Develpoment Center, chủ tịch tổ chức World Federalist Movement Canada.
Khi tang lễ kết thúc chiều Chúa Nhật ngày 2 tháng Tám, linh cửu của bà bà Flora Isabel Macdonald phủ quốc kỳ Canada được đưa về nguyên quán Nova Scotia, để an táng nơi phần đất bà được sinh ra.
Thanh Trúc