jeudi 22 décembre 2011

Giáng Sinh cận kề (KĐ)

chợ Giáng Sinh ‘marché de la gare’
Ông già Noel và 2 cô cháu ngoại

Giáng Sinh cận kề


Chỉ còn vài đêm nữa là đến ngày Chúa Giáng thế, không khí Noel càng rõ rệt hơn khi được dịp tản bộ quanh khu chợ Giáng Sinh ‘marché de la gare’ để ngắm nhìn cây thông cao sừng sững được trang trí ‘thật lộng lẫy’ với gần 30 ngàn bóng đèn đủ màu sắc, làm tăng thêm vẻ huy hoàng tráng lệ của thành phố vào mùa lễ hội này. Tuyết mấy hôm nay rơi nhè nhẹ như hoa, các cành cây khô được phủ lên một lớp tuyết thật mỏng, và các cây thông xanh được khoác lên một chiếc áo trắng, một màu trắng tinh khiết, phong cảnh tuyệt đẹp, khó mà có thể diễn tả hết bằng lời.


Tuy là cái lạnh của mùa đông băng giá, nhưng trong bầu không khí của lễ hội, ‘Chợ Giáng Sinh’ với người qua kẻ lại, đến mua những cây thông tươi, đem về trang hoàng nhà cửa, mừng đón Chúa giáng thế cho thêm phần ấm cúng và để tạo không khí Noël với mùi nhựa thông tỏa lan khắp nhà; nghĩ đến đó thôi cũng đủ thấy ấm lòng dù bên ngoài trời gió rét căm. Bên trong chợ, các gian hàng bán bánh thật đông đảo khách qua lại, mùi quế, mùi gừng, cùng mùi nướng bánh tỏa hương thơm ngào ngạt làm cho mình có cảm giác ‘đói bụng’ và muốn thưởng thức ngay những ổ bánh ‘mới ra lò’.
Gian hàng bán 'phó mát và thịt nguội' trưng bày thật hấp dẫn, người mua cũng phải xếp hàng chờ đợi đến phiên, vì lúc này nhiều ‘party’ được tổ chức khắp nơi, nào là bạn bè thết đãi nhau, thêm vào đó nhiều cơ sở thương mại, các chủ nhân vào dịp này cũng hay tổ chức tiệc để khoản đãi nhân viên, một hình thức cám ơn về những đóng góp vào sự hưng thịnh của ‘company’. Và cũng vì lý do ‘Christmas Party’ mà cách nay vài hôm, tôi tuy còn bận đi làm, nhưng cũng phải về sớm để đến giữ cháu ngoại cho bố mẹ cháu đi ‘party’. Tối hôm ấy, cơm nước vừa xong xuôi, 2 cô cháu ngoại đã đến nhắc khéo tôi là hôm nay con chưa mở quyển lịch ‘advent’. Tôi chưa nghe rõ lắm nên hỏi lại các cháu là lịch gì?
-Bà không nhớ à ? tấm lịch có nhiều cửa bằng chocolate đó !


À tôi nhớ ra ngay là truyền thống ở Canada hay bán lịch chocolate advent, lịch bắt đầu từ 1 tháng 12 đến 24-12. Bọn con nít hay đòi bố mẹ mua lịch chocolate này trước tháng 12 và mong đợi đến ngày 1-12 được mở lịch, cánh cửa đầu tiên, để khám phá bí mật (chocolate), và cứ mỗi ngày tiếp đó, bí mật được ‘ bật mí ’ khi cánh cửa nhỏ được hé ra. Trẻ nít nào cũng ưa chocolate nên sau bữa cơm tối là đòi mở lịch ngay để được thưởng thức miếng ngon . Cô cháu còn đếm số cửa chưa được mở và nói cho bà biết là chỉ còn vài ‘dodo’ nữa sẽ đến Giáng Sinh.



Ở Sherbrooke, mùa đông năm nay đến khá sớm, trận tuyết đầu mùa rơi đúng vào ngày lễ ‘Halloween’, tuy nhiệt độ âm nhưng không đến nỗi lạnh lắm vì không có gió, những ngày tuyết rơi đều nhè nhẹ như thế là những ngày lý tưởng, cảnh thiên nhiên tuyệt đẹp, trắng xóa khắp mọi nơi. Chung quanh khu nhà tôi có khá nhiều cây, chỉ nhìn từ cửa sổ ra ngoài sân đã thấy cảnh trí khá nên thơ, chưa nói đến chuyện lên viếng các vùng núi như ‘rặng Rocky mountain’ bên Alberta thì mới thấy mùa đông tuyệt đẹp và cảm thấy con người quá nhỏ bé so với cảnh trời thật hùng vĩ, bao la. Tôi chợt nhớ lại đến câu khen ngợi của cô tôi khi sang thăm Banff Canada vào mùa đông, ngồi trong gondola nhìn ra cô đã trầm trồ :
-   Oh! Sao mà đẹp như tiên cảnh thế này !
-  Đúng thật cô ạ, cháu đã thấy cảnh ở đây vào mùa hè nhưng so với mùa đông thì quả là một trời một vực.



Mùa Noel năm nay có tuyết nhiều nên không bị gọi là Noel xanh, vì có năm đêm 24-12 trời mưa, những năm ấy mùa Giáng Sinh đối với tôi bị xem là thiếu một thứ gì to tát lắm, chắc có lẽ sau gần bốn mươi năm sống ở Canada, Giáng Sinh luôn có tuyết trắng và chính tôi đã quá quen với hình ảnh đó chứ khi xưa ở Sàigòn, Noël chẳng bao giờ có tuyết, giới trẻ hẹn hò nhau đi chơi vui quá chừng, phố xá tấp nập, xe cộ đầy đường, bấm kèn inh ỏi, không khí thật vui nhộn.
Khi mới sang Canada vào đầu thập niên 70, Noël là lúc tôi nhớ nhà nhiều nhất, nhớ Giáng Sinh vui nhộn bên VN, được đi chơi, trái lại ở đây thi cử xong xuôi, bạn bè Gia nã Đại rời Cư xá sinh viên về xum họp với gia đình nên khu Đại Học trở nên rất vắng lặng. Để tiết kiệm tiền sưởi, ban quản trị Cư xá đã quy tụ một số sinh viên ngoại quốc còn ở lại chuyển sang bên Cư xá sinh viên phần mới, xây cất sau tuy nhỏ nhưng ấm cúng hơn trong mùa lễ Giáng Sinh; cách tổ chức như thế khá hay vừa giảm chi phí về sưởi, vừa tạo cơ hội cho các sinh viên ngoại quốc sống xa quê hương có dịp gần gũi nhau hơn, nhờ vậy mà rất nhiều 'cuộc tình' được nảy sinh sau mùa Noël. Nhóm sinh viên VN chúng tôi vào dịp này hay tụ họp nhau làm bếp chung, ăn uống xong thì có mục 'văn nghệ văn gừng' sinh hoạt vui vẻ trong kỳ nghỉ lễ, không như sinh viên thế hệ trẻ bây giờ phần lớn đều có bố mẹ và anh chị em nên Giáng Sinh đều rời trường để về đoàn tụ với gia đình.
Thời gian qua nhanh thật, mới đó đã gần bốn mươi năm, ngày xưa Noël không có thân quyến bên cạnh, và bây giờ lại là thời điểm để tụ họp đại gia đình đông vui. Chúng tôi sẽ đi lễ chung vào 19h tối 24 vì hai cô cháu ngoại sẽ hát trong ca đoàn thiếu nhi, sau đó sẽ ăn mừng Giáng Sinh và phần tôi còn thêm việc ‘hát hò’ với ca đoàn của nhà thờ để cho mini concert vào 23h30 và tiếp theo là hát thánh lễ nửa đêm.
Julianne trong ca đoàn thiếu nhi

Lo mua sắm, chuẩn bị và sắp đến ngày Giáng Sinh rồi, tôi cảm thấy trong lòng rộn rã, cảm giác đang mong đợi, không như thuở bé mong quà, mà cảm thấy vui vì sắp được gặp tất cả các con cháu, anh chị em sẽ về họp đông đủ, là dịp để thắt chặt hơn mối dây liên hệ trong đại gia đình. Xin ơn trên ban niềm vui, hạnh phúc cùng sự bình an đến muôn nơi trong mùa Giáng Sinh và năm mới 2011.

Mùa Giáng Sinh 2010
Kim Đoan

Elvis Phương trình bày


dimanche 18 décembre 2011

Mừng Đón Giáng Sinh (KĐ)





Mừng Đón Giáng Sinh


Chúa Hài Đồng sắp đến với muôn dân
Nhạc Giáng Sinh nhắc nhớ nhiều kỷ niệm
Thuở học trò dưới giáo đường Huyện Sĩ*
Cùng bạn bè làm máng cỏ đón Ngài
Ngài sinh ra nơi hang lừa bé nhỏ
Xuống thế làm người, thấp hèn thân phận
Sống đời thường như muôn vạn chúng sinh
Nên Ngài rõ phận người hơn ai hết
Đến mong cùng, chia sẻ với muôn loài.



Con người Sinh, Lão, Bệnh, Tử luật trời
Đời là bể khổ Phật hay truyền dạy
Làm kiếp người ngắn ngủi lắm bạn ơi
Khơi trong ta niềm sống vui xứng đáng
Ráng sống yêu thương, giúp đỡ thân tình
Ân cần tiếp tay những khi hoạn nạn
Với bè bạn, hay liên lạc hỏi thăm
Năm tháng trôi, tình thân thêm thắm thiết
Luôn ấm lòng, mỗi khi nghĩ đến nhau.

Xuân xanh, Hạ thắm, Thu vàng, Đông giá
Luân chuyển bốn mùa tiếp nối mãi thôi,
Ôi mùa Đông, giá lạnh đã đến rồi !
Canada tuyết nhẹ, phủ đầy sân trắng xóa
Nhìn cây cành, thân phủ màng tuyết mỏng
Đẹp tuyệt vời, hình ảnh của mùa Đông
Tấm tắc khen, ông Tạo khéo xoay vần
Tranh thiên nhiên, họa sĩ nào dám sánh.

Tuyết nhẹ phủ trong sân

Đông đến rồi 12-2012

Ánh đèn lấp lánh trong màn sương đêm
Muôn nhà thắp sáng, Giáng Sinh mừng đón
Thánh Linh ơi, hãy tìm đến chúng sinh
Mùa Vọng tới, mang tin yêu khắp nơi
Ơn cứu chuộc mong đến với muôn người
Dù có Ngài cuộc đời vẫn khó khăn
Ngài đồng hành, mang đến sự bình an.


Tâm an lạc, sống vui ngày tháng tới
Tia nắng mới sẽ làm ấm con tim
Biết chia sẻ, tình yêu thương đồng loại
Yêu an bình những ngày còn dưới thế.
Rồi một ngày, đất vĩnh hằng mở rộng
Đón bạn về sống vĩnh cửu cùng Ngài.
Giáng Sinh 2011-12-12


vendredi 16 décembre 2011

Lịch Sử Lễ Giáng Sinh

Lịch Sử Lễ Giáng Sinh
Chữ Giáng sinh nguồn gốc từ chữ natalis, nghĩa là ngày sinh ra đời. Đặc biệt là hồi mới có Thiên chúa giáo, không có Noël. Thật vậy, Thánh kinh không nói rõ ngày Giáng sinh. Có vài Giáo hoàng định ngày sinh của Chúa Jésus khoảng tháng 3 hay tháng 4.
Noël được phát minh năm 354 khi Giáo hoàng Liberus muốn biến đổi cách tôn thờ Thần Mithras mà người ta sùng bái mỗi lần Ðông chí dưới dạng một bé sơ sinh, được thay thế bởi sự sinh ra đời của Chúa Jésus. Ðể tránh nhầm lẫn, ông đã lấy ngày 25 tháng 12 cho lễ này.

*
Lễ Thiên Chúa Giáng Sinh
Theo lịch sử, vào thời kỳ Kitô giáo sơ khai (khoảng 2 đến 3 thế kỷ đầu công nguyên), lễ này được mừng chung với Lễ Hiển Linh. Ngay từ năm 200, thánh Clementê thành Alexandria (150-215) đã đề cập đến lễ hết sức đặc biệt này được cử hành vào ngày 20 tháng 5. Nhưng Giáo hội Latin thì mừng lễ này vào ngày 25 tháng 12.
Lễ Giáng Sinh, còn được gọi là lễ Thiên Chúa giáng sinh, Noël, Christmas hay Xmas là một ngày lễ kỷ niệm ngày Chúa Jésus thành Nazareth sinh ra đời của phần lớn người Kitô hữu. Họ tin là Jésus được sinh tại Bethlehem (Bêlem) thuộc tỉnh Judea (Giuđêa) của nước Do Thái (nước Israel ngày nay), lúc bấy giờ đang dưới quyền thống trị của Đế quốc La Mã giữa năm 6 TCN và năm 6. Theo một nguồn khác thì các Kitô hữu sơ khai không ăn mừng lễ sinh nhật, vì họ cho rằng ăn mừng sinh nhật là làm theo thói quen của dân ngoại đạo thờ thần tượng. Bởi lẽ đó họ không ăn mừng lễ giáng sinh của Chúa Jésus trong suốt ba thế kỷ đầu. Đến thế kỷ thứ 4, người Ki-tô hữu mới bắt đầu muốn ăn mừng lễ giáng sinh của Chúa Jésus mỗi năm một lần, nhưng lại sợ bị chính quyền Đế quốc La Mã khám phá và bắt bớ, bởi vì thời điểm đó Ki-tô giáo vẫn chưa được công nhận là một tôn giáo hợp pháp.
Những người La Mã hàng năm ăn mừng "Thần Mặt trời" (Feast of The SolInvictus) đem ánh sáng đến cho trần gian vào ngày 25 tháng 12. Các Ki-tô hữu đã nhân cơ hội này để tổ chức ăn mừng ngày Chúa Jésus giáng sinh, đem ánh sáng và sự sống đến cho nhân loại (Gioan 8:12) trùng một ngày với ngày lễ "Thần Mặt trời" của người La Mã. Vì vậy, chính quyền La Mã đã không phát hiện rằng thực sự là các Kitô hữu tổ chức ăn mừng lễ giáng sinh của Chúa Jésus. Đến năm 312, Hoàng đế La Mã Constantine I đã bỏ đa thần giáo và theo Kitô giáo. Ông đã hủy bỏ ngày lễ ăn mừng "Thần Mặt trời" và thay vào đó là ngày ăn mừng sinh nhật Chúa Jésus. Đến năm 354, Giáo hoàng Libêrô công bố ngày 25 tháng 12 là ngày chính thức để cử hành lễ Giáng sinh của Chúa Jésus.
Trong nhiều thế kỷ, những sử gia Kitô giáo chấp nhận ngày lễ Giáng sinh là ngày Chúa Jésus được sinh ra. Tuy nhiên, đến đầu thế kỷ 18, các học giả bắt đầu đề xuất một cách giải thích khác. Isaac Newton cho rằng ngày Giáng sinh đã được lựa chọn để tương ứng với ngày đông chí ở bắc bán cầu, từng được đánh dấu là ngày 25 tháng 12. Năm 1743, Paul Ernst Jablonski người Đức lập luận ngày Giáng sinh được xác định ngày 25 tháng 12 để khớp với ngày Sol Invictus trong tôn giáo La Mã cổ. Ngoài ra trước Ki-tô giáo, nhiều nền văn hóa và tôn giáo khác cũng ăn mừng ngày lễ của họ vào cuối tháng 12.
Một số nước ăn mừng ngày này vào 25 tháng 12, một số nước lại vào tối ngày 24 tháng 12 bởi theo lịch Do Thái, một ngày bắt đầu từ lúc hoàng hôn. Theo Công giáo Rôma, lễ chính thức là ngày 25 tháng 12 còn gọi là "lễ chính ngày", còn lễ đêm 24 tháng 12 gọi là "lễ vọng". Dù vậy, lễ đêm 24 tháng 12 thường thu hút tin đồ tham dự nhiều hơn. Những người theo Chính Thống giáo Đông phương vẫn sử dụng lịch Julius để định ngày này, cho nên họ tổ chức lễ Giáng sinh vào ngày 7 tháng 1 theo lịch Gregory.

Tên Ngày Lễ Giáng sinh:
- Pháp Noël:
Theo danh từ tiếng Pháp Noël, là viết tắt từ gốc Emmanuel, nghĩa là "Thiên Chúa ở cùng chúng ta".
- Anh Christmas:
Theo tiếng Anh gồm có chữ Christ và Mas. Chữ Christ (phiên âm Việt là "Ki-tô" - nghĩa là Đấng được xức dầu) chính là tước vị của Giê-su. Chữ Mas là chữ viết tắt của Mass (thánh lễ). Chữ Christ và Mas viết liền thành ra chữ Christmas. Christmas có nghĩa là "Ngày lễ của Chúa Kitô", tức là ngày lễ Giáng sinh của Chúa Giê-su.
- Hy Lạp Χριστούγεννα:
Chữ Christmas và Xmas đều có cùng một ý nghĩa như nhau. Vì chữ Hy Lạp viết chữ Christ là Christos (Χριστς). Người ta dùng phụ âm X để tượng trưng cho chữ Chi (tiếng Anh đọc là Kai /ˈkaɪ/, nguyên gốc tiếng Hy Lạp đọc là Khi /χi/) trong chữ Χριστς, rồi thêm chữ Mas kế cận để thành chữ Xmas. Như vậy Xmas cũng có nghĩa là ngày lễ của đấng Ki-tô.

Biểu tượng Giáng sinh và ý nghĩa:

-
Vòng lá mùa vọng :
Vòng lá mùa vọngVòng lá mùa vọng là vòng tròn kết bằng cành lá xanh thường được đặt trên bàn hay treo lên cao để mọi người trông thấy, trong 4 tuần Mùa Vọng. Cây xanh thường được trang hoàng trong các bữa tiệc của dịp Đông chí (Soltice d’hiver), dấu hiệu của mùa đông sắp kết thúc. Trên vòng lá đặt 4 cây nến. Tục lệ này khởi xướng bởi các tín hữu Pháo Lutheran ở Đức vào thế kỷ 16 để nói lên sự giao tranh giữa ánh sáng và bóng tối.
Vòng lá có hình tròn nói lên tính cách vĩnh hằng và tình yêu thương vô tận của Thiên Chúa. Màu xanh lá nói lên hy vọng rằng Đấng Cứu Thế sẽ đến cứu con người. 4 cây nến bao gồm ba cây màu tím - màu của Mùa Vọng, cây thứ 4 là màu hồng, là màu của Chúa Nhật thứ Ba mùa Vọng, hay còn gọi là Chúa Nhật Vui mừng (Gaudete Sunday).

-
Máng cỏ:
Hang đá và máng cỏ, thường là vào mùa Giáng sinh, một máng cỏ được đặt trong hang đá (hay gỗ) được dựng lên trong nhà hay ngoài trời, với các hình tượng Chúa Jésus, Mẹ Maria, Giuse (Joseph) vá các thiên thần, để kể lại sự tích Chúa ra đời trong máng cỏ.
- Cây thông Giáng sinh:
Theo lịch sử và nguồn gốc cây Noel thì vào giữa năm 2000 và 1200 trước Công nguyên, người ta đã nói về một loại cây thông épicéa vào ngày 24 tháng 12, bởi vì người ta xem như ngày này là ngày tái sinh của Mặt trời. Dân tộc Celte dùng lịch theo chu kỳ Mặt trăng. Mỗi tháng của năm đều liên kết với một loại cây. Cây Epicea liên kết với ngày 24 tháng 12. Để làm lễ cho ngày Đông chí, một cây xanh tượng trưng cho sự sống được trang trí bởi hoa, quả và lúa mì.
Năm 354, nhà Thờ làm lễ Giáng sinh đầu tiên cho Chúa Jésus, lấy ngày 25 tháng 12 để cạnh tranh với lễ đa thần trên. Nếu Noel được phát minh vào ngày 25/12/354, thì Cây Noël được phát minh rất trễ về sau này.
Người ta kể rằng vào thế kỷ thứ VII có một nhà tu người Đức, Thánh Boniface (sinh năm 680), muốn thuyết phục các tu sĩ Đức tại vùng Geismar rằng cây sồi không phải là một loài cây thiêng liêng. Ông đốn một cây sồi và khi cây ngã, nó đè tan nát hết tất cả mọi vật, trừ một cây thông non. Từ huyện thoại này, chuyện kể thêm rằng Thánh Boniface đã cho rằng sự ngẫu nhiên trong sáng đó là một phép lạ và tuyên bố “kể từ nay, ta gọi tên cây này là cây Chúa Hài đồng Jésus. Từ đó người ta trồng cây thông con để làm lễ Giáng sinh.
Thiệp Giáng sinh:
Bắt nguồn từ năm 1843 khi ông Henry Cole, một thương gia giàu có nước Anh, đã nhờ Horsley, một họa sĩ ở Luân Đôn, thiết kế một tấm thiệp thật đẹp để tặng bạn bè. Vào Noel năm đó, Horsley trình làng tấm thiệp đầu tiên trên thế giới và sau đó nó đã in ra 1000 bản. Thiệp Giáng sinh nhanh chóng bùng phát và trở thành mốt thịnh hành ở Anh trong suốt 10 năm kể từ khi Chính phủ Anh thông qua đạo luật năm 1846 cho phép bất kỳ người dân nào gửi thư đến bất kỳ nơi nào với giá rẻ. Không lâu sau, trào lưu này du nhập sang Đức và tới 30 năm sau người Mỹ mới chấp nhận nó (1876).
- Quà Giáng sinh:
Những món quà biểu lộ tình yêu của mọi người với gia đình và bè bạn. Đối với một số người, những món quà Giáng Sinh còn có một ý nghĩa tín ngưỡng sâu sắc. Đó là lễ kỷ niệm ngày sinh của Chúa Jésus, món quà mà Thiên chúa đã ban tặng cho con người.
Khi Chúa Jésus cất tiếng khóc chào đời tại Bethlehem trong một cái máng cỏ, ba vị vua phương Đông đã đến để bày tỏ sự thành kính của mình. Họ mang đến ba món quà quý giá, đó là vàng, trầm hương và mộc dược. Vàng tượng trưng Chúa Giê-su là vua (tức con Chúa Cha - Vua Nước Trời), trầm hương tượng trưng Giê-su là Thiên Chúa và mộc dược biểu hiện hình ảnh Jésus bị đóng đinh trên cây thánh giá hay nói rõ hơn là sự chịu chết của Chúa Jésus để cứu chuộc nhân loại.
Ba vị vua rất giàu có nhưng những người dân nghèo hầu như chẳng có tài sản cũng mang đến bất cứ những gì họ có thể để tỏ lòng thành kính với Chúa Hài đồng. Những người chăn cừu tặng Jésus hoa quả và những món đồ chơi nhỏ do chính họ tạo ra.
- Ông già Noel:
Nguồn gốc của Ông Già Noël là một hình ảnh được tưởng tượng từ những lễ Ðông chí (ngày 21 tháng 12). Ông già Noël thường được tiêu biểu một ông lão râu tóc bạc trắng, dáng người mập mạp có thừa cưỡi xe tuần lộc trên trời, đến nhà có cây thông giáng sinh và leo qua ống khói để đem đến những món quà cho các em nhỏ đang ngủ và thường để quà trong những chiếc bít-tất. ông ban cho những cái chụp của ống khói kia chứa đầy quà cáp - ban đầu là trái cây, tượng trưng cho sự đổi mới (renouveau) của Thiên nhiên.
Ông Già Noël không có biên giới: Père Noël ở Pháp, Father Christmas Anh, Babbo Natale Ý, Weihnachtsmann Đức, Santa Claus Mỹ … Khi những người Hà Lan định cư bên Mỹ, tên Thánh Nicolas tiếng Hà Lan là Sinter Klass, trở thành Santa Claus. Theo truyền thuyết thì ông Già Noël có nguồn gốc từ vị Thánh nhân từc tên là Nicolas vớ râu dài, áo choàng đó ngồi trên lưng những con tuần lộc.
Tên của “Ông Già Noël” có thể do biệt danh của Thánh Nicolas như đã nói ở trên, ông là thánh bổn mạng cho trẻ con, luôn luôn làm lễ ngày 6 tháng 12 ở miền Ðông Âu Châu, như Ðức.. Thánh Nicolas mang đến bánh, kẹo. Ông Già Noël cho những quà chắc chắc hơn. Có lúc người ta thử bỏ truyền thống này, nhưng không thành công.
Thánh Nicolas trong đêm 5 rạng ngày 6 tháng 12:

Vào thế kỷ thứ IV, truyền thuyết cho rằng thánh Nicolas là linh mục rất nhân từ. Ông ban nhiều phép lạ. Có một bài hát kể lại chuyện thiện mà ông cứu ba đứa trẻ ban đêm đi lạc vào nhà một kẻ gian ác và bị tên này giết 3 em xong rồi chặt khúc ra đem ướp muối. Bảy năm sau Saint Nicolas đi ngang qua và cứu chúng sống lại. Bởi vậy Thánh Nicolas là vị thánh bảo hộ cho trẻ con, thương mến trẻ em. Theo thời gian, Ông Già Noël có hình dáng một ông già mập bụng tròn, tóc râu bạc trắng, cưỡi xe trượt tuyết do bầy hươu ( tuần lộc) bay trên không kéo.
- Chợ Giáng sinh:
Chợ Giáng sinh (tiếng Đức: Weihnachtsmarkt; tiếng Pháp: Marché de Noël) là một chợ đường phố kiểu truyền thống được tổ chức vào dịp Giáng sinh (thường bắt đầu khoảng 1 tháng trước Lễ Giáng sinh) có nguồn gốc tại vùng đất ngày nay là nước Đức và Đông Bắc nước Pháp. Bắt đầu xuất hiện từ cuối thời Thời kỳ Trung Cổ (khoảng thế kỷ 14), cho đến nay chợ Giáng sinh vẫn là nét văn hóa truyền thống đặc sắc của Đức, Áo và Đông Bắc Pháp trong dịp Giáng sinh cũng như được phổ biến đến nhiều quốc gia khác trên thế giới.
* Giáng Sinh ở các nước:
Giáng sinh tại Việt Nam :
Việt Nam, từ bao lâu nay dù không chính thức là quốc lễ, nhưng Giáng sinh dần dần được coi như một ngày lễ chung cho mọi người, thường được tổ chức vào tối 24 và kéo sang ngày 25 tháng 12. Trong những ngày này, cây thông Noël được trang trí ở nhiều nơi bằng cây thật (thường là thông ba lá hoặc thông mã vĩ) hay thông nhân tạo làm bằng nhựa, không phải cây thông như ở các nước phương tây thường là họ Bách tán. Trên cây, người ta thường treo các đồ trang trí nhiều loại nhưng thường có những cặp chuông, dây giả tuyết, những chiếc ủng, các gói quà tượng trưng và đèn trang trí giống như các nước Âu Tây...
Giáng sinh tại Nga:
Đối với những người theo Chính thống giáo Nga, nhiều nước Đông Âu và ở đất thánh Jerusalem, Giáng sinh rơi vào ngày 7/1 bởi họ dùng lịch cũ chứ không dùng lịch mới Gregorian có từ thế kỷ 16. Ông già Tuyết trong dịp lễ Giáng sinh theo Chính thống giáo Nga có vẻ ngoài tương tự như ở phương Tây, nhưng lại mặc áo màu xanh và dắt theo một công chúa tuyết. Công chúa là người trao quà cho trẻ em. Với nhiều người Nga, lý do chính để ăn mừng Giáng sinh không phải bản thân ngày lễ này, mà đây là dịp để nghỉ ngơi. Người lao động có tới 10 ngày nghỉ, và với rất nhiều trong số họ thì đây là 10 ngày uống say sưa.
Giáng sinh tại Hoà Lan:
Cũng như các quốc gia Tây Âu khác, lễ hội bắt đầu ở Hoà Lan vào ngày 25 tháng 12 - đêm thánh Nicolas. Món quà của thánh Nicolas tặng cho ba chị em nghèo khổ qua chiếc ống khói và phong tục treo tất ở ống khói có thể được bắt nguồn từ câu chuyện này. Mỗi năm thánh bổn mạng ở Amsterdam đi thuyền tới thành phố với người cộng sự của mình là Black Peter ăn mặc như một người Moor. Họ được đón chào nồng nhiệt. Mọi người trao đổi quà với nhau và họ náo nức chuẩn bị cho mùa Giáng sinh.
Giáng sinh tại Nhật Bản:
Nhật Bản không có lễ Giáng Sinh chính thức. Giáng Sinh ở Nhật không mang màu sắc tôn giáo. Từ đầu tháng 12 phố xá đã bắt đầu treo đèn trang trí. Các trung tâm lớn ở Tokyo như ga Tokyo , Ikebukuro, Shinjuku, Shibuya, Roppongi, Ginza v.v. đều treo đèn gọi là illumination rất đẹp. Đặc biệt nổi tiếng có lẽ là hành lang đèn có tên “Tokyo Millenario" do đạo diễn mỹ thuật người Ý tên là Valerio Festi thiết kế chạy dài 800 m tại Marunouchi gần ga Tokyo.
Gần đến ngày Giáng Sinh tại các quảng trường đều có đặt cây thông. Các siêu thị bán nhiều đồ của lễ Giáng Sinh như giầy ủng đỏ đựng đầy bánh kẹo bên trong, các vòng lá thông gắn băng lụa đỏ và chuông mạ vàng, có cả bánh ngọt mùa Giáng Sinh của châu Âu như panettone có xuất xứ từ Ý đại lợi. Một số nhân viên bán hàng hóa trang thành ông già Noel khi phục vụ khách hàng. Các cửa hàng bách hóa lớn (department stores) mở cửa đến 11 giờ đêm, làm việc cả 31 tháng 12 và 1 tháng 1. Trai gái thường lấy mùa Giáng Sinh để tỏ tình, tặng quà nhau mang ý nghĩa đặc biệt. Vào đêm Giáng Sinh các gia đình Nhật thường ăn bánh ngọt mùa Giáng Sinh do họ tự làm hoặc mua ở hiệu.
Roast turkey và bûche de Noël

Chung qui, lễ Giáng sinh trên thế giới này nay rất phổ thông, nó là một dịp cho các dịp sinh hoạt tôn giáo hay văn hóa cộng đồng nhộn nhịp vui chơi, những đôi tình nhân âu yếm trao tặng quà cho nhau, các trẻ em háo hức chờ sự xuất hiện của ông già Noël hay Santa Claus, gia đình bè bạn rủ nhau họp mặt hội hè, tiệc tùng, văn nghệ ca hát,... Dịp lễ cuối năm nồi liền với ngày nghỉ lễ vào năm mới, dịp lễ nghỉ ngơi thảnh thơi sau một năm dài làm việc, để mọi người hướng về đón mừng năm mới, với ước vọng muôn điều hanh thông, thịnh vượng, và khá hơn.

VHLA

(ghi nhận từ datanet)
12/2011

jeudi 15 décembre 2011

Thăm viếng Vatican (3D)

Nguyễn Hiền sưu tầm


St-Pierre Place


Xin vào xem trong link dưới đây. Nhớ mở âm thanh, chọn khu vực nào muốn xem, di chuyển mouse quanh phòng..

Turn volume on.. go around the rooms with your mouse and don't miss the
ceiling!
This is simply Awesome..

INSTRUCTIONS:
After you link on the site below and select an image and it appears, then:
HOLD DOWN THE LEFT MOUSE BUTTON AND SLOWLY MOVE THE CURSOR AROUND THE ROOM

Nhà thờ Giáng Sinh.

Năm 327 thánh nữ Hélène, mẹ của hoàng đế Constantin I cho xây cất nhà thờ Giáng Sinh.
Năm 529 nhà thờ bị đốt cháy trong cuộc nỗi dậy Samaritan.

Năm 565 hoàng đế Justinian I cho xây dựng lại và tồn tại đến nay.

Khu nhà thờ Giáng Sinh nhìn từ quảng trường Máng Cỏ (Manger Square)

Phải lại gần hơn mới thấy cổng vào nhà thờ

Và phải cúi mình xuống mới vào được

Chánh điện bên trong nhà thờ - Trên nền nhà là nơi khai quật...

Các nhà khảo cổ đã tìm được nền nhà thờ cũ từ năm 327

Tới gần bàn thờ - chú ý phía bên phải nơi có người đứng là cổng xuống hang đá Bethlehem

Bên trái bàn thờ có hình Đức Mẹ và Chúa Hài Đồng với nến cháy lung linh

Và khi tắt nến

Cổng bước vào hang đá Bê Lem

Hành lang nhỏ dẫn tới hang đá Bethlehem

Bước xuống các bậc thang là nơi Con Chúa Ra Đời

Bên phải: nơi Chúa sinh ra – Bên trái: máng cỏ

Máng cỏ nơi Chúa nằm sau khi sinh ra

Nơi Chúa Giêsu sinh ra được đánh dấu với ngôi sao 14 cánh

Các chữ vòng quanh bên trong ngôi sao: Hicde Virgine Maria Jesus Christus Natus Est
Có nghĩa là: Nơi đây Trinh Nữ Maria đã hạ sinh Đức Giêsu Kitô

Chính diện hang đá Bê Lem

Các hàng cột bên trong nhà thờ

Xen kẻ các bình đèn

Theo kiểu Chính Thống Giáo

Tạm biệt Hang Đá Bê Lem

Tạm biệt nhà thờ Giáng Sinh

mercredi 14 décembre 2011

Dấu chân kỷ niệm (KĐ)





Tôi lái xe chạy lòng vòng cũng khá lâu, định kiếm chỗ đậu quanh ‘Carrefour de L'Estrie’ mà chưa tìm ra, xe cộ ở đâu mà nhiều thế, dân chúng đi mua sắm tấp nập, chẳng có vẻ gì là 'Kinh tế suy thoái cả', oh ! như thế cũng là một điều tốt thôi, vì có tiêu sắm thì mới tạo 'JOB' cho nhiều người.
Vào trong 'Shopping Mall' không khí thật tưng bừng nhộn nhịp, thấy đám con nít đang lăng xăng đứng xếp hàng khá dài chờ đến phiên được lên gặp ông già Noël để xin xỏ những điều bọn chúng mong ước sẽ có, nào game, nào món quà vào dịp Chúa Giáng thế. Đã là đầu tháng 12 nên Nhạc Giáng Sinh được để nghe khắp nơi, tôi thì mỗi khi nghe những bài Thánh ca cổ điển ấy, luôn cảm thấy tâm thanh thản như trẻ thơ, lòng vui một cách nhẹ nhàng, những kỷ niệm đẹp về Giáng Sinh thời còn bé như được sống lại hơn lúc nào hết .







nhà thờ Huyện Sĩ


Khi xưa ở bậc tiểu học tôi được các sơ dạy dỗ, học trường nhà thờ Huyện Sĩ vì trường tôi được xây cất ở sân sau, trong khuôn viên nhà thờ do ông bà Lê Phát Ðạt, tức Huyện Sĩ* hiến đất và xuất 1/7 gia tài để xây dựng. Khởi công xây dựng năm 1902 và đến 1905 thì được khánh thành. Nhà thờ nằm ở góc đường Frère Louis (nay là đường Nguyễn Trãi) và Frère Guilleraut (nay là đường Tôn Thất Tùng) có style Gothic rất đẹp, tọa lạc sát bên trường Nữ trung học Nguyễn Bá Tòng.
Bên trái khuôn viên nhà thờ là núi Đức Mẹ Lộ Đức được xây dựng năm 1960. Hằng năm cứ vào ngày 11-02 các cha sở họ Chợ Đũi có thói quen dâng thánh lễ tại núi này cầu nguyện đặc biệt cho các bệnh nhân và để tạ ơn Đức Mẹ Lộ Đức. Những băng ghế đá trước tượng đức Mẹ cũng là nơi nhiều cặp tình nhân bên trường Nguyễn Bá Tòng thường hò hẹn, khung cảnh đẹp, thanh lặng đúng là nơi lý tưởng giúp cho anh chị dễ thầm thì với nhau hơn, cùng hướng lòng cầu xin đức Mẹ ban cho hạnh phúc lâu dài.


Bọn học trò tiểu học như tôi cũng hay lai vãng đến viếng núi đá đức Mẹ nhưng ít dám phá phách vì đã được các sơ vạch định sẵn những điều phải tuân theo khi sinh hoạt trong khu vực nhà thờ ; tuy vậy tuổi học trò luôn là tuổi nghịch phá, không phá ra mặt thì ta phá ngầm, nếu bị bắt tại trận thì đành phải chịu thôi.
Tôi còn nhớ đến đám bạn trai thưở ấy, hay nghịch phá hơn bạn gái rất nhiều và chuyên môn ‘đầu nêu’ dẫn đường cho ‘hươu’ chạy. Có một hôm Hoàng trong bọn lên tiếng hỏi đám bạn có muốn đi khám phá một bí mật trong nhà thờ không ? Tôi tuy nhát gan nhưng lại ‘tò mò’ muốn biết nên hăm hở tán đồng ngay, hơn nữa tôi cũng tin tưởng là Hoàng không ‘gạt gẫm’ tụi tôi vì bạn này đã được các cha tin cẩn cho đứng giúp lễ đều đều mỗi tuần.
Vào giờ nghỉ, bọn tôi cũng hơn chục đứa kéo nhau đi theo Hoàng để khám phá xem bí mật là cái gì ? vì không phải giờ lễ, bên trong nhà thờ thật yên lặng và hơi tối, bọn tôi ngoan ngoãn và ‘rón rén’ theo sau Hoàng, đi vào gian chái sau cung thánh. Tại gian chái bên trái là tượng bán thân ông Huyện Sỹ bằng thạch cao, gắn ở cột đầu, phía sau là phần mộ. Nhìn thấy mộ tôi đã hơi 'rởn tóc gáy' vì vốn dĩ hay 'sợ ma' tuy vậy nhờ có đông các bạn nên tôi cũng bớt lo ngại. Trên mộ là tượng toàn thân kê đầu trên hai chiếc gối bằng đá cẩm thạch được điêu khắc tinh xảo, đầu chít khăn đóng, quay về cung thánh nhà thờ, mình mặc áo dài gấm hoa văn, hai tay đan vào nhau trước ngực, chân đi giày. Đến nơi Hoàng chỉ vào tượng và nói :
- bí mật tui muốn chỉ cho các bạn là đây, tụi mình đang đứng nơi phần mộ của ông bà Huyện Sĩ, người đã đem công của để xây dựng nhà thờ và trường học của tụi mình, vì vậy người ta kêu là trường Nhà thờ Huyện sĩ chớ tên chính thức là Phan văn Minh.
Tôi không chú tâm nghe giải thích mấy vì còn đang mải mê chiêm ngưỡng các bức tượng được khắc rất tinh vi, Bà Huyện Sĩ với tóc búi, cũng dựa trên hai chiếc gối, hai tay nắm trước ngực, mặc áo dài gấm tuyệt đẹp, chân mang hài như đang ngủ yên giấc ngàn thu, đang trong bầu không khí tĩnh lặng thì bỗng nhiên trong nhóm có một đứa la lên :
- Tụi bay ơi, chạy đi Bà Huyện Sĩ đang ngồi dậy kìa!
Trong đám có đứa sợ quá hét lên, làm cho cả bọn cùng hoảng vía hùa nhau ‘ù té’ mà chạy, thiếu điều dẫm chân lên nhau xuýt ngã.
Bất hạnh thay vừa chạy ra đến cửa nhà thờ thì thấy cha xứ đã đứng sẵn ở đó. Đứa nào đứa nấy mặt lấm lét sợ sệt, cha tuy không la rầy thậm tệ nhưng giải thích cho chúng tôi hiểu, khi vào nơi trang nghiêm phải giữ yên lặng không được giỡn cợt to tiếng, cha bắt bọn tôi đền tội bằng vài phút thinh lặng và thành tâm không được tái phạm. Sau chuyện này, bọn tôi đồn rầm lên là ‘có ma’ ở sau cung thánh.
Vì học trường của các sơ nên mỗi khi gần đến các lễ lớn như Phục Sinh, học trò hay được dạy thắt lá để tham dự vào Lễ lá chủ nhật trước ‘Easter’ là lúc Chúa Giê su tiến vào thành Jérusalem để sau đó chịu khổ hình. Ngoài ra vào Mùa Vọng một tháng trước Giáng Sinh, các sơ dạy chúng tôi cách làm máng cỏ để trang hoàng lớp học của mình. Hơn 50 năm nay không còn những sinh hoạt ấy nên ‘chữ nghĩa đã trả thầy’ tôi chẳng còn nhớ làm ‘máng cỏ’ là như thế nào nữa!
Những kỷ niệm Giáng Sinh của thuở thiếu thời luôn được sống lại một cách mãnh liệt trong tôi vào mùa vọng, tôi háo hức trưng và giăng đèn trên cây thông (Sapin) dù mới khoảng đầu tháng 12. Không khí lễ Noel tràn ngập khi những vòng nguyệt quế, tết bằng hoa hay lá thông, có điểm vài đồ trang trí được treo trên cửa chính, cùng với những ánh đèn chớp chớp, trang hoàng ở các ngôi nhà về đêm, làm tôi nghĩ đến khi xưa còn bé, rất háo hức trông đến dịp lễ này, mong đợi được ông già Noel đi từ Bắc cực về phát quà cho trẻ con vào đêm Giáng Sinh 24-12.

Hôm qua cô cháu ngoại đến chơi và thấy bé rất mong được đi gặp ông Santa để xin ông cho 'Barbie với con ngựa trời' làm tôi lại hồi tưởng đến hình ảnh của chính mình ngày xưa. Cả nhà chúng tôi từ ông bà và các cậu bây giờ rất vui, biết phải mua quà gì để cho cô cháu gái 'vui thoả' vì lời thỉnh cầu của cô với ông già Noël sẽ được toại nguyện.

*Ông Huyện Sĩ là ông ngoại của Nam Phương Hoàng hậu (vua Bảo Đại)




Đêm thánh vô cùng (Silece Night)

Trình bày Elvis Phương



dimanche 27 novembre 2011

Mẹ hiền yêu dấu (KĐ)

Viếng mộ mẹ 06-2016




 Gia đình viếng mộ mẹ 10-08-2014 có Minh, Tân và bé Phương




 KĐoan về viếng mộ mẹ 10-06-2012


Gia đình viếng mộ Mẹ vào Giáng Sinh 2011


                                       
 Mẹ hiền yêu dấu

Thức giấc nhớ đến mẹ quá, giây phút này vào 6 năm về trước (27-11-2005), có các người thân đều đứng sát bên mẹ trong phòng cấp cứu, hơi thở còn quá nhẹ khiến tưởng mẹ đã ngủ yên, vì bác sĩ đã cho rút tất cả các dây nhợ tiếp trợ cho sự sống.

Khi nói nhỏ vào tai mẹ, không còn được dấu bóp tay trả lời, nhìn mẹ sắp về miền vĩnh cửu, sẽ không còn những đau đớn, lo âu, tuy thế con cũng không cầm được giòng lệ vì sự cách xa này và đúng 4 giờ sáng, điện tâm đồ cho biết mẹ đã rời chúng con thật rồi, trong sự thương tiếc của người thân còn ở lại. Rất buồn nhưng cũng đã chuẩn bị tâm tư là ngày này gần đến, con lặng người miên man suy nghĩ về những kỷ niệm và cuộc đời của mẹ, nhớ mẹ kể những ngày mình ở phố bà Triệu, mẹ luôn phải chạy đuổi theo con và Hùng để đút cơm vì con rất biếng ăn, khi còn bé con cũng hay yếu đau nên mẹ nhiều đêm dài ngủ ít, nghe mà thương mẹ quá. Đến khi lên trung học, nhớ những khi không phải học thi, con mới có giờ để giúp mẹ đi giao áo len và quần áo ở các cửa hàng quanh chợ Bến Thành với em Bích con dì ba Vọng; sau 75 cuộc sống càng khó khăn hơn nhiều, bố và anh Trước đều bị đi cải tạo, Vinh thì vẫn còn chưa xong đại học, con thì đang làm luận án , tiền học bổng quá ít ỏi chỉ đủ mỗi tháng gởi thùng quà có thuốc để giúp mẹ có thêm tiền đi chợ, những ngày tháng khó khăn ấy mẹ rất chịu khó, làm bất cứ việc gì để lo cho gia đình, mẹ quần quật suốt ngày nào nuôi chim cút, nào nấu các thức ăn bán mỗi ngày để kiếm thêm, lo cho các cháu nội cùng ở với bà. Ngày tháng cứ thế trôi qua, lo đi thăm nuôi chồng, nuôi con, và đến giữa thập niên 80, bố mẹ và các cháu đã được sang Canada đoàn tụ với chúng con, ngày sang đây mẹ cũng trạc tuổi con bây giờ, nhìn lại hình mẹ trong chiếc áo dài, dáng gầy và còn tươi đẹp dù đã trải qua rất nhiều khó khăn trong đời sống.


                                                               Mẹ (Sherbrooke 1984)

Vì công việc đưa đẩy , bố mẹ đã dọn lên Calgary để sống gần gia đình anh Trước, Vinh, Hà, Lành, những năm ấy, bố cũng vất vả, ngoài những lúc đi làm trong khách sạn Delta còn nhận đi bỏ quảng cáo thêm, mẹ là người giúp bố xếp báo đắc lực nhất, mẹ lo cho anh đến ở trọ, tiền bố mẹ làm cực nhọc, mẹ cần kiệm, chỉ hay gom góp để gởi về VN giúp đỡ trong gia đình, họ hàng và những nơi lo việc phúc thiện. Con còn nhớ mỗi lần có ai về VN là mẹ làm một cái liste thật dài, nào giúp các dì của mẹ ở tận ngoài bắc, nào em này, cháu nọ, con cũng không nhớ hết tên và khi con về đến Hà Nội thì anh Chiêu con bác Lý Đoàn có đến khách sạn đón con về HĐ thăm họ hàng, cùng với anh chị Sáng. Anh Chiêu rất quý mẹ, vì khi vào Saigon đi học đã ở nhà mẹ, mẹ lo lắng cho anh trong thời gian đó. Tuy lần đầu gặp anh và các chị nhưng sao con cảm thấy thật gần gũi, chắc có máu mủ ruột thịt mẹ nhỉ, các chị dẫn con lên 'bệ' lên 'Vĩnh' gặp gia đình bên ngoại dì của mẹ, cụ già nhưng còn minh mẫn lắm, cụ nhắc đến lần mẹ về thăm cụ và thương nhớ mẹ thật nhiều . Con cũng về thăm ngôi nhà nơi ngày xưa mẹ ở, ngôi nhà vẫn còn đẹp lắm nhưng chắc lâu rồi chưa được tu bổ thêm, và gặp được con gái chú Duyệt con dì Út, có sang thăm bà Chưởng Chí , chị của thím Đệ và thăm mộ ông bà nội và cụ Phủ.

Bác Lý còn khỏe lắm, nhà của bác trước sân có hồ sen, cây bưởi, cây đại, cao to có trái và nhiều hoa, gian nhà thờ kế bên tuy cất theo lối cổ , ngói đỏ mái cong nhưng kiên cố , chắc anh Sáng làm kỹ sư công chánh nên cách kiến trúc thấy rất hay, trước nhà thờ có mấy cây Bonsai tuyệt đẹp.

A
nh Chiêu con bác có rất nhiều nét giống bố, khi gặp anh là con nhận ra ngay là cháu của bố , anh và các chị nhắc nhiều đến mẹ, giữ nhiều tình cảm sâu đậm, làm con rất vui vì được các bác các anh chị tiếp đón thật niềm nở.

Anh Chiêu cũng chở con đến Canh rước chị Nga rồi sau đó lên thăm bác Noãn, anh chị Tuấn, và ông bà Phùng ở Hà Nội. Ông Phùng nhắc đến những kỷ niệm với bố thời trai trẻ. Ai cũng nhắc đến mẹ với sự nhớ thương và con cảm thấy mình có phước hạnh vì cách cư xử của mẹ đối với họ hàng bên nội, rất chân tình nên ai cũng đều thương mến và con nhờ đó được hưởng lây.

Chuyến đi về thăm quê thật đặc biệt khó quên, kể chuyện với các cô Cần, cô Chi, cô Vy. Cô Chi cũng mong có dịp được về thăm làng như con và hy vọng cùng đi chung với cô Cần và cô Vy. Mỗi lần gặp các cô là được nhắc tới nhiều kỷ niệm thời thơ ấu với mẹ, các cô hay nói con được sự bình an trong cuộc sống là nhờ hưởng đức của mẹ, con cũng cảm nhận được điều ấy.


Về Nha Trang con cũng đi ăn chung với chú thím Gỹ và các em, ở Saigon thì gia đình cậu mợ Chỉ, các em con cậu mợ cũng nhắc đến mẹ hoài và kể những sinh hoạt với mẹ, con cũng đến lạy bàn thờ dì Ba. Có gặp chú Chưởng Đào anh thím Đệ và đến chơi nhà em Đại và mời các em con chú thím Đệ, cô Cần đi ăn, có gặp Toản sau đó. Anh Tuấn được dịp gặp họ hàng nhà mình và bên anh nên vui lắm. Chuyến đi VN của con kéo dài một tháng, thật vui và đầy ý nghĩa vì đến nơi nào có người thân chúng con cũng liên lạc được và ghé thăm.

Con rất hãnh diện, có mẹ đã biết cư xử với họ hàng xa gần hai bên, vì thế mọi người đều quý mến, đúng là mẹ khi quá vãng đã để lại 'tiếng thơm' và nhờ đó con cũng được họ hàng thương quý. Ráng noi gương mẹ , năm nay được  dịp đi du lịch chung với các em rồi ghé thăm các chú thím, các cô bên Cali, bên Úc, tuy chưa đến nỗi già yếu lắm nhưng ai cũng trên 70 cả rồi, có cơ hội gặp nhau nên các cô, các chú thím và chúng con mừng vui lắm.

Cô Liên em anh Tuấn khi đọc bài 'Tạ Ơn' * con viết cho mẹ cô Liên trả lời cho con như thế này

' Chi Đoan , giờ này chắc hẳn Bác đang thật sự hưởng phúc yên lành và chúc lành cầu nguyện cho con cháu . Em không bao giờ quên hình ảnh hiền lành , nhẫn nhục của một người mẹ , người vợ , người đàn bà Việt Nam hiếm quý của Bác' .


Mẹ biết được mẹ có vui không?
Trưa hôm nay con làm bữa cơm thân mật trong gia đình, trước khi ăn con có nói với các cháu là dành một giây phút nhớ đến ' bà cố ' là 'bà ngoại của mẹ con' đã xa chúng mình cách đây 6 năm. Joanie hỏi liền là 'mẹ của bà' có biết con không ? Con cười trả lời cháu là lúc đó con chưa được sinh ra; thời gian qua nhanh quá mẹ nhỉ, mới đó đã 6 năm , con luôn tin tưởng sẽ có ngày gặp lại mẹ nơi cõi vĩnh hằng.
thương nhớ mẹ 27-11-2011

Kim Đoan
'Tạ Ơn' * http://trungvuong6370.blogspot.com/2011/11/fw-ta-on.html
 

Đây là hình giếng con đã tặng dân làng ở Cà Mau để hồi hướng công đức cho Bố Mẹ
Ông Bà Nguyễn Quang Cận