dimanche 6 mai 2012

Ngày vui 04-05-2012 của anh chị Ánh-Đào






 Xin chia vui cùng anh chị luôn hạnh phúc bên nhau

Vui sống với Tuổi Già

Vui sống với Tuổi Già

Gởi những ai đã và sắp đến tuổi già


Bí quyết vui sống của tuổi già
Trước tuổi trung niên - Đừng sợ hãi!Sau tuổi trung niên - Đừng tiếc nuối!
Hãy tận hưởng cuộc đời khi có thể


Đừng đợi đến khi chân hết lết nổi, rồi mới tiếc nuối.
Khi nào thể lực còn cho phép, hãy đến thăm những nơi mình thích


Khi có cơ hội, hãy họp mặt cùng các bạn già.

Họp mặt không những chỉ để ăn uống mà vì thời gian của chúng ta không còn bao nhiêu.

Tiền gởi trong Ngân Hàng chưa hẳn là của bạn. Khi có dịp tiêu xài, hãy tiêu xài, và hãy tự chăm lo tốt cho mình vì bạn đã già rồi


Bạn thích ăn gì, cứ ăn. Điều quan trọng nhất là bạn cảm thấy hạnh phúc.



Thực phẩm tốt cho sức khỏe- bạn nên ăn thường xuyên và nhiều vào
Thực phẩm không tốt cho sức khỏe- bạn cũng nên ăn nhưng ăn ít thôi - chứ đừng nhịn


Hãy chữa bệnh với sự lạc quan, dù bạn giàu hay nghèo.


Không ai tránh khỏi Sinh, Lão, Bệnh, Tử
Không có ngoại lệ, đời là thế
.
Đừng sợ hãi hay ưu tư khi bạn trở bệnh .
Hãy sắp xếp trước mọi việc và sẵn sàng ra đi không tiếc nuối.
Hãy để các bác sĩ săn sóc thân thể bạn, để Thượng Đế săn sóc cuộc đời bạn và yêu thương bạn, còn bạn phải làm chủ lòng mình.
Con cái chúng ta sẽ tự gây dựng nên sự nghiệp của chúng
Hãy lo gìn giữ Bốn Báu Vật của bạn
1- Thân thể già nua mình - hãy chăm sóc nhiểu hơn cho sức khỏe của bạn vì không ai lo cho bạn tốt hơn là chính bạn


2-Tiền hưu trí - Đây là tiển “mổ hôi nước mắt” của bạn thì tôt nhất bạn nên giữ cho chính mình
3- Ngưi bạn đời già nua - Hãy trân quý mỗi khoảng khắc còn đưc gẩn gũi ngưởi bạn đời, vì rồi ra một ngưởi sẽ phải ra đi trước
4- Các bạn già - Mỗi khi có dịp hãy tìm gặp các bạn già. Với thời gian, những cơ hội này sẽ hiếm dần
MỖI NGÀY HÃY CƯỜI VANG, NHẢY NHÓT VÀ VUI VẺ VỚI BẠN BÈ

Nước chảy xuôi chứ không bao giờ chảy ngược
Đời sống cũng vậy, hãy vui sống lên!


HÃY TẬN HƯỞNG MỔI GIÂY PHÚT CỦA CUỘC ĐỜI !

Phạm Thoa sưu tầm

vendredi 4 mai 2012

Saigon bây giờ… BS Đỗ Hồng Ngọc


Saigon bây giờ
                                                                              
BS Đỗ Hồng Ngọc

Saigon bây giờ không thấy có người đẹp nữa! Xưa ra đường cứ thấy người ta vừa chạy xe vừa… ngoái đầu lại nhìn. Bây giờ ra đường người con gái nào cũng trùm kín mặt, mang vớ dài tay, găng tay kín mít, áo khoác sùm sụp, đầu đội mũ bảo hiểm, chỉ chừa hai con mắt lom lom qua kính bảo hộ… ! Ở trên cao nhìn xuống người người dày đặc, từng luồng từng luồng cuồn cuộn trôi đi, lâu lâu cụng mũ bảo hiểm một cái rồi mạnh ai nấy đi, cứ như đàn kiến. Đi bộ trên đường nhiều khi gặp người chào hỏi thân thiện mà chẳng biết ai là ai, đến lúc như chợt nhớ ra họ mới gỡ khẩu trang cười lỏn lẻn. May thay, con gái Saigon bây giờ tuy che mặt mà lại hở đùi! Họ mặc quần short thật ngắn ra đường bất kể sáng trưa chiều tối. Nhờ đó mà cũng có thể nhìn ra người đẹp! Có điều  hơi nguy hiểm cho giao thông công cộng vì đường sá không thông thoáng như xưa. Áo dài thì khó mà tìm thấy nữa rồi- trừ trên sân khấu và sàn diễn thời trang. Con gái vì thế mà không còn yểu điệu, dịu dàng, tha thướt nữa. Ngay cả những ngày lễ tết, ở đường hoa Nguyễn Huệ rực rỡ vậy mà cũng khó tìm thấy một tà áo dài. Mọi người trở nên hấp tấp, vụt chạc, căng thằng hơn bao giờ hết. Cái lý do vì sao mất áo dài rồi phải trùm kín mít cả người như vậy thì ai cũng biết. Bụi khói mù trời. Không khí hừng hực. Môi trường đô thị ngày càng xấu đi. Cây xanh tàn rụi. Cao ốc vùn vụt bốc lên! 
Saigon bây giờ béo phì ngày càng tăng! Một sự phồn vinh thực chớ không phải giả tạo. Béo phì nhanh nhất ở phụ nữ và trẻ con. Các chuyên gia dinh dưỡng la ơi ới, báo động hoài mà chẳng ai thèm nghe. Nghe chi cho mệt. Các cửa hàng fastfood cứ mọc ra như nấm. Ai cũng biết fastfood tới đâu, béo phì, tim mạch, tiểu đường, huyết áp… theo tới đó. Mà bệnh tật càng tăng thì… càng tốt chớ sao. Thuốc men, thực phẩm chức năng, quảng cáo…ồn ào thì kinh tế càng phát triển. Thức ăn thức uống toàn hương liệu, hoá chất, bột nêm các thứ làm cho chuyện bếp núc trở nên đơn giản. Cứ xem TV thì biết. Người nào người nấy già trẻ lớn bé mặt mũi bóng lưỡng, hí hửng chụp giựt nước uống thức ăn, nhảy nhót mừng vui tưng bừng mọi nơi mọi lúc!  
Saigon bây giờ cận thị quá trời! Trẻ con nứt mắt đã cận thị. Mẫu giáo tiểu học cận thị tùm lum. Tiệm kiếng mở ra tràn ngập, góc nào cũng có. “Chỗ nào rẻ hơn trả lại tiền!”. Ấy cũng nhờ vi tính, game online, TV… các thứ ngày càng hấp dẫn. Thế giới nhỏ trong lòng bàn tay. Trẻ con  sướng như tiên. Đồ chơi trên trời dưới biển khắp hang cùng ngõ hẹp. Lâu lâu kêu có hóa chất độc hại. Khi biết thì mọi thứ đã muộn rồi. Kể cả thuốc “cam” nổi tiếng một thời nay gây ngộ độc chì không thuốc chữa. Lạ là người ta vẫn cứ tin và vẫn cứ nhắm mắt uống càng! Các loại sữa “thông minh” dành cho trẻ con ngày càng nhiều, khiến các bà mẹ không muốn cho con bú sữa mình nữa. Rõ ràng các thế hệ trước đây không được uống sữa thông minh nên có vẻ kém… thông minh! 
Saigon bây giờ loãng xương hơi nhiều. Đi ngoài đường thấy người ta lố nhố, tụ tập, tưởng gì, hóa ra đang túm tụm đo xương! Có người tử tế, vì sức khỏe cộng đồng, đem máy đo mật độ xương ra ngoài đường đo cho ông đi qua bà đi lại. Ai cũng loãng xương kẻ ít người nhiều! Sau đó ai cũng mua một vài hộp sữa, một vài loại thuốc chống loãng xương là xong.  
Saigon bây giờ đua nhau sửa sắc đẹp. Ai cũng sửa được, không cần phải học. Ai cũng nên sửa, từ cô hoa hậu đến ca sĩ, người mẫu, cô hàng xén, anh doanh nhân. Bơm vú bơm mông, cắt mắt, xẻ mũi, chẽ cằm rào rào. Ai cũng thành người mẫu ca sĩ Hàn quốc. Nhan sắc rộ lên khiến các nhà thơ… bí không còn làm thơ được nữa!  
Saigon bây giờ trẻ con bỗng dậy thì sớm. Không dậy thì sớm cũng uổng!  Mọi thứ kích thích cứ rần rật chung quanh. Phim ảnh, internet, sách báo… các thứ. Thức ăn thức uống béo bổ các thứ. Khí hậu nóng lên. Tỷ lệ phá thai vị thành niên tăng một cách đáng ngại. Tình trạng vô sinh cũng nhiều. Ly dị cũng mau. Người ta đua nhau mổ đẻ cho đúng giờ hoàng đạo. Trẻ sanh non, suy hô hấp, thiếu dưỡng khí não, lớn lên tâm thần cũng bộn!
Tóm lại, sức khỏe cộng đồng ở Saigon bây giờ có nhiều điều đáng suy gẫm.


Nguồn internet

lundi 30 avril 2012

Hoài niệm tháng tư lịch sử

Sài Gòn ơi vĩnh biệt   Ngọc Lan trình bày
 



Hoài niệm tháng tư lịch sử
Tháng tư lịch sử ngày ba mươi,
Giã biệt Việt Nam cả triệu người,
Di dân vĩ đại chưa từng có,
Đau cảnh biệt ly của một đời,
Cha mẹ xa con chồng xa vợ,
Đổi trời đổi đất đổi cuộc đời.
Ngày mai không biết khi nào tới,
Chỉ buồn tiếc nuối kỷ niệm thôi.

Tự do hai chữ tự do ơi,
Dùng bàn tay trắng xây lại đời
Bất chấp gian nan luôn hy vọng,
Tương lai mình sẽ khá lên thôi,
Tạm biệt VN, tạm biệt quê hương,
Tuổi thơ chan chứa mộng thiên đường,
TV ngày cũ bao thương nhớ,
Bạn cũ giờ đây tản khắp phương,

Ngắm lại tuổi thơ như giấc mộng,
Trải dài trước mặt  tuổi khói sương,
Sống nơi xa lạ buồn viễn xứ,
Trong lòng sầu tủi chốn tha hương,
Nhưng vẫn  mơ  đến một tương lai,
VN phồn thịnh ngọn cờ bay,
Nhà BẮC TRUNG NAM tràn hạnh phúc,
Ta về thăm quê sung sướng thay.

Mấy chục năm buồn giận sót xa,
Gian nan, bỉ cực cũng đã qua,
Việt kiều hải ngoại tài năng lắm,

Thế hệ thứ hai vượt khá xa
Vun đắp tiếng tăm Tổ Tiên nhà

Con cháu Lạc Hồng thăng tiến qúa
Rạng danh nòi giống Việt Nam ta.

Giấc mơ ngày ấy vẫn không nguôi,
VN cường mạnh không thua người,
Kiến trúc, canh tân về mọi mặt, 

Ấm no, cơm áo toàn dân hưởng
 Viễn Đông hòn ngọc vẫn rạng danh.


***********************

Lẽ Sống  30 Tháng Tư

Tôi Xin Chấp Nhận

Tại một bệnh viện trong thành phố Hiroshima bên Nhật Bản, một người đàn bà bị phóng xạ nguyên tử từ 30 năm qua đang lên cơn hấp hối. Bác sĩ chữa trị cho biết bà chỉ còn nhiều lắm là một hay vài giờ nữa là cùng. Theo thói quen tại Nhật Bản, người ta thông báo để người sắp chết cho biết ý muốn trong những giây phút cuối cùng.
Bác sĩ vào phòng bệnh nhân và nói nhỏ với bà: "Akiramé".
Người đàn bà ngước nhìn vị bác sĩ và dùng ngón tay trỏ viết vào trong lòng bàn trái của bà câu: "Akiramé", nghĩa là "Tôi xin chấp nhận".
Với tất cả bình thản, người đàn bà đã biến những giờ phút hãi hùng nhất trong cuộc sống thành một biến cố tự nhiên và thanh thản.
Cuộc sống của chúng ta dường như được cấu tạo bằng nhiều vị khác nhau: đắng cay, chua xót, ngọt bùi... Gia vị là một điều cần thiết cho thức ăn. Người không thích cay đắng thì sẽ xem trái ớt, hạt tiêu là kẻ thù của khẩu vị. Người thích cay đắng thì lại tìm ra mùi vị thơm ngon của nó.
Hoa nào cũng có mật đắng. Nhưng loài ong khéo léo để chỉ hút mật ngọt.
Thiên Chúa ban cho chúng ta một cuộc sống với muôn màu sắc và hương vị khác nhau. Chúng ta phải là loài ong đi tìm mật ngọt trong vườn hoa cuộc sống ấy. Nếu chỉ nhìn thấy mật đắng, chúng ta sẽ bỏ cuộc đầu hàng trong chán nản. Nếu biết biến báo, chúng ta có thể tìm được mật ngọt và biến những đắng cay chua xót thành mật ngọt và hương thơm.

Sau khi đã đánh bại Đức Quốc Xã và giải phóng Âu Châu, Churchill thủ tướng nước Anh đã tuyên bố: "Không gì buồn thảm cho bằng một chiến thắng". Cảnh thu dọn chiến trường, cảnh kẻ khóc người cười, cảnh vợ mất chồng, cảnh cha mẹ mất con cái... Chiến thắng ngự trị trên tro tàn, đổ nát.
Dù vui với chiến thắng đến đâu, có ai mà không ngậm ngùi xót xa.
Hôm nay 30 tháng tư, đánh dấu một trong những biến cố đau thương nhất của lịch sử dân tộc. Mỗi năm chúng ta có dịp ôn lại ngày lịch sử ấy. Mỗi người một tâm tình. Nhưng dưới cái nhìn Đức tin, người Kitô luôn được mời gọi để nhận ra bàn tay quan phòng của Chúa. Với tất cả bình thản và lạc quan, chúng ta hãy thốt lên như thánh nữ Têrêxa Hài Đồng giữa cơn đau quằn quại trong thân xác và tâm hồn: "Tất cả đều là ơn Chúa".

Tuyên xưng niềm tin vào Chúa Quan Phòng có nghĩa là chấp nhận mọi biến cố trong cuộc sống như một khởi đầu mới, một khởi đầu với những ơn sủng dồi dào hơn. Với những kẻ Thiên Chúa yêu thương, thì mọi sự đều quy về điều tốt...
Còn tâm tình nào đúng đắn hơn trong ngày lịch sử này là cảm tạ và phó thác. Cảm tạ Chúa vì qua mọi biến cố, Chúa Quan Phòng luôn gìn giữ chúng ta và hướng dẫn chúng ta trên đường ân phúc của Ngài. Phó thác cho Ngài bởi vì Ngài luôn có mặt trong cuộc sống để biến tất cả những thất bại, đau khổ, cay đắng trong cuộc sống thành khởi đầu của một cuộc sống tốt đẹp hơn.

dimanche 29 avril 2012

Việt Nam qua những bức tranh màu nước của Direk Kingnok


Việt Nam qua những bức tranh màu nước của Direk Kingnok

Trên 50 bức tranh về Việt Nam do họa sĩ Direk Kingnok người Thái Lan đăng tải trên tài khoản Facebook của mình đang được nhiều bạn trẻ Việt Nam chia sẻ cho nhau trên mạng xã hội này. Dưới nét bút của Direk Kingnok, khung cảnh 3 miền của Việt Nam được khắc họa rất sống động và chân thực. Được vẽ bằng màu nước, những bức tranh đã tái hiện lại các phong cảnh đẹp và cảnh sinh hoạt mang tính văn hóa cộng đồng tại nhiều địa điểm khác nhau như Hạ Long, Hà Nội, Huế, TP HCM… Những tác phẩm này đem lại cho người xem cái nhìn vừa thân quen, vừa mới mẻ về Việt Nam. Bởi vậy, tranh của Direk Kingnok đã nhận được tán thưởng nồng nhiệt. Một thành viên quản trị của Hội Những người thích vẽ trên Facebook nhận xét: “Việt Nam thực sự đẹp hơn qua những bức tranh tinh tế của một người Thái Lan”. Được biết, vào tháng 5 vừa qua họa sĩ Direk Kingnok cùng hai họa sĩ người Thái khác tổ chức triển lãm tranh mang tên “Hà Nội mùa xuân” tại Hà Nội nhân dịp kỷ niệm 35 năm ngày thiết lập quan hệ ngoại giao giữa Việt Nam và Thái Lan. Dưới đây là một số bức tranh họa sĩ Direk Kingnok :
Một góc phố rực rỡ sắc màu của Hà Nội trước thềm Tết Nguyên đán.
 

Những người đánh cá bương chải ở vịnh Hạ Long, kỳ quan thiên nhiên của thế giới.

Hà Nội với những tia nắng hiếm hoi trong mùa đông.

Khuê Văn Các, biểu tượng của Hà Nội.

Một buổi trưa ở Huế.

Di tích Ngọ Môn, Huế.


Khu vực chợ Bến Thành

Hoàng hôn trên Thanh Pho Saigon

Những chiếc xe máy cũ kĩ bên bức tường chi chít "Khoan cắt bê tông" quen thuộc ở các đô thị Việt Nam.

Một góc phố thâm trầm đầy hoài niệm.

Một buổi tối ấm áp ở Hà Nội.

Phố Hàng Mã rực rỡ sắc màu.

Đường phố Sài Gòn nhộn nhịp, xô bồ.

Hà Nội sau cơn mưa.

Đêm Hà Nội.
(Theo trang fanpage "Direk Kingnok Watercolor artist")