dimanche 10 avril 2016

31 ngày du lịch Nam Mỹ với Norwegian SUN (từ Sandiego (USA) đến Buenos Aires (Á Căn Đình))


 Bến cảng San Diego  USA  11-2015
 



 Chờ lên tàu


MEXICO, OUATEMALA, COSTARICA, PERU, CHILE, ARGENTINA, UK (Falkland Island)
URUGUAY, ARGENTINA.
20 Ports


 Trước dining room
Sinh hoạt trên tàu Norweagian Sun trong chuyến đi Nam Mỹ 31 ngày
 từ Sandiego (USA) đến Valparaiso (17 ngày), từ Valparaiso đến  Buenos Aires (Á Căn Đình) (14 ngày)






đến cảng đầu tiên Huatulco Mexico

 nhìn xuống cảng Puerto Chiapas










 nhìn xuống cảng Ushuaia


2 ngày lênh đênh trên vùng núi tuyết với glacer tuyệt đẹp giống như đi Alaska 














Nhà nguyện để họp mặt vào chủ nhật
Nhà hàng Nhật

 



 Reception

 xem menu 


  Phòng ăn 4 seasons


 Bàn ăn resever cho buổi tối ở dining room 4 seasons



















ăn sáng











 Nhảy Tango 
















Thư viện
Captain giải thích  và nói về tàu Norwegian Sun


 Nơi tụ họp trước khi xuống tàu nhỏ để ra cảng

*****************










Lễ tạ ơn vào tháng 11 













***************************

đi xem Show
Gặp gỡ với nhạc sĩ  Fabio Zini sau Show, chơi đàn guitare rất hay từng được nominee ở Grammy Award 
























Chapelle









CAPE HORN là mũi đất, điểm cực Nam của quần đảo Tierra del Fuego, miền Nam Chile.

Có ý kiến phổ biến cho rằng Cape Horn là điểm tận cùng về phía Nam của châu Mỹ.









tàu đi ngang qua Cap Horn
Cape Horn, named after the city of Hoorn in the Netherlands, is the southernmost headland of the Tierra del Fuego archipelago of southern Chile, and is located on the small Hornos Island. Wikipedia




một ngày gió và lạnh





************************
Lễ đánh dấu ngày tàu đi ngang đường xích đạo 

 party to celebrate crossing the equator


Lễ đánh dấu ngày tàu đi ngang đường xích đạo 


********************************

Party to cross CAP HORN which  is the southernmost headland of  South America


Party đánh dấu ngày đi qua vùng cực Nam Cap Horn 






****************************





tiệc vui chia tay, phái đoàn Mỹ sẽ xuống tàu  ở Valparaíso 
























*********************************

SANDIEGO (California USA)

samedi 9 avril 2016

Thiên Chúa rất buồn!


Thiên Chúa rất buồn!
Sau biến cố 11 tháng 9 năm 2001 tại Mỹ, con gái của một vị giảng thuyết nổi tiếng được mời trả lời phỏng vấn trên truyền hình và người hướng dẫn chương trình đã hỏi cô ta như sau:
Tại sao Thiên Chúa lại có thể để xảy ra một thảm họa khủng khiếp như vây ?
 
Câu trả lời của thiếu nữ này thật là thâm thúy. “Tôi nghĩ là Thiên Chúa rất buồn vì điều đó, ít nhất là Ngài cũng buồn bằng chúng ta. Từ bao năm nay, chúng ta đã yêu cầu Ngài đi ra khỏi trường học, khỏi chính phủ và khỏi đời sống của chúng ta.  Ngài là người 'quân tử' nên đã lẳng lặng rút lui.
Làm sao chúng ta có thể mong Chúa ban ơn lành và che chở chúng ta khi chúng ta đã khẩn thiết xin Ngài để mặc chúng ta một mình? 

Về những biến cố mới xảy ra như tấn công khủng bố, bắn giết trong trường học, chiến tranh ..., tôi nghĩ rằng mọi sự đã bắt đầu với Madeleine Murray O’Hare, khi bà ấy than phiền là không nên đọc kinh trong trường học nữa. Và chúng ta đã đồng ý. 
Rồi lại một người khác lại có ý  kiến là chúng ta không nên đọc Kinh Thánh nơi trường học, cũng chính quyển Kinh Thánh trong đó dạy chúng ta:  'Chớ giết người, chớ trộm cắp, yêu thương tha nhân như chính bản thân mình, v.v.', và chúng ta cũng đã đồng ý. 
Sau đó bác sĩ Benjamin Spock lại nói là chúng ta không được đánh con cái mình khi chúng làm gì xấu, vì chúng ta có thể làm sai lệch nhân cách bé nhỏ của chúng và làm cho chúng không biết tự quý trọng bản thân mình nữa. Con trai của chính vị bác sĩ ấy khốn thay đã tự tử. Người ta lại nói rằng một chuyên viên chắc chắn phải biết mình nói gì, còn ông ấy nói với chúng ta điều gì thì chẳng quan trọng, và chúng ta cũng đồng ý luôn. 
Bây giờ chúng ta lại tự hỏi là tại sao con chúng ta lại không có lương tâm, tại sao chúng không phân biệt được thiện ác, và tại sao chúng ta có thể nhẫn tâm giết chết một người lạ, một người thân hay chính mình.
Có thế sau khi suy nghĩ chín chắn, chúng ta đi đến kết luận: chúng ta gieo nhân nào thì sẽ gặt quả ấy. 

Thật kỳ lạ là con người có thể vứt bỏ Chúa một cách dễ dàng rồi sau đó lại tự hỏi tại sao thế giới biến thành địa ngục. 
Thật kỳ lạ là chúng ta lại có thể tin những gì báo chí nói mà lại nghi ngờ những gì Kinh Thánh nói.
Thật kỳ lạ là chúng ta gửi cho nhau những chuyện vui cười qua email và chúng được truyền đi tiếp như lửa rơm, nhưng khi gửi những thông điệp về Thiên Chúa thì chúng ta lại đắn đo suy nghĩ trước khi gửi đi tiếp. 
Bạn cười à?
Thật kỳ lạ là khi bạn gửi đi thông điệp này, có thể bạn không gửi đi cho nhiều người lắm trong danh sách của bạn, vì bạn không biết họ có tin Chúa không hoặc họ sẽ nghĩ gì về bạn.
Thật kì lạ khi chúng ta lại lo sợ người đời nghĩ sao về chúng ta hơn là những gì Thiên Chúa nghĩ về chúng ta. 
VDN chuyển

HẠNH PHÚC ĐÍCH THỰC

Chúa Nhật III Phục Sinh - Năm C
HẠNH PHÚC ĐÍCH THỰC
 Lm, Gioan M. Nguyễn Thiên Khải, CMC


Thưa anh chị em,
Một triết gia Tây Phương đã ghi lại diễn tiến trong quan niệm hạnh phúc của ông như sau: Thoạt tiên ông cho rằng muốn có hạnh phúc, con người cần phải có nhiều hiểu biết, vì thế ông miệt mài học hỏi tìm tòi và thu tích kiến thức, nhưng càng học càng thấy những giới hạn của mình, điều đó càng làm cho ông thất vọng.
 Ông thay đổi quan niệm: muốn được sung sướng trên cõi đời này, cần phải đi đây đó nhiều hơn. Ông lại lên đường đi tìm hạnh phúc một lần nữa, nhưng rồi ông chỉ thấy mệt mỏi chán chường.
 Ông xoay qua chuyện làm giàu: với tài tháo vát, chẳng mấy chốc ông đã thu tích được rất nhiều của cải, nhưng tiền của cũng chỉ làm ông bận tâm đến mất ăn mất ngủ.
 Một ngày nọ, tình cờ đi ngang qua một ga xe lửa, ông thấy một người đàn bà tay bồng đứa con đang đứng chờ một ai đó. Chuyến xe lửa vừa dừng, một người đàn ông bước nhanh lại, hôn người đàn bà và đứa con rồi cả ba cùng lên xe.
 Sự kiện chỉ có thế thôi nhưng đã lóe một tia sáng khiến nhà triết gia phải thốt lên rằng: “Hạnh phúc đích thực không ở đâu xa, mà chỉ là những cái tầm thường nhất của cuộc sống”.
Anh chị em thân mến,
Dường như ai trong chúng ta cũng mải mê chạy theo chiếc bóng hạnh phúc mà quên đi rằng: hạnh phúc đích thực nằm ngay trong tầm tay của mình.
Cuộc gặp gỡ giữa Chúa Giêsu và các môn đệ trong Tin mừng hôm nay, giúp chúng ta hiểu ý nghĩa và hạnh phúc đích thực trong cuộc sống.
Đây là lần thứ ba Chúa Giêsu hiện đến với các môn đệ sau khi từ cõi chết sống lại. Các ông thả lưới suốt đêm mà không bắt được con cá nào, vậy mà khi Chúa Phục sinh hiện đến bảo các ông hãy thả lưới bên hữu thuyền, thì kết quả đem lại không ngờ là một mẻ cá đầy, đến nỗi thuyền chở nặng gần chìm.
Ở đây chúng ta thấy, Chúa Kitô phục sinh hiện ra với các môn đệ không phải lúc họ đang cầu nguyện trong đền thờ, nhưng là lúc các ông đang thả lưới đánh cá.
Chúa cũng không đến với họ trong hào quang sáng chói của Đấng Phục Sinh, mà chỉ đến với họ như một người khách xa lạ chưa từng quen biết.
Chúa Kitô Phục Sinh đến với các môn đệ giữa những sinh hoạt thường ngày, và Ngài tỏ mình ra bằng cử chỉ hết sức quen thuộc đó là bẻ bánh và cá nướng trao cho họ ăn.
Qua đó, Ngài thể hiện tấm lòng thương xót chẳng những bằng nghĩa cử của người cha, nhưng còn bằng đôi tay chăm sóc tựa như người mẹ nữa. Ngài biết các môn đệ đang trong tâm trạng không được vui vì đã mất Thầy. Đồng thời đánh cá suốt đêm mà chẳng được con nào.  Cho nên, Ngài đến để đồng hành chia sẻ đem lại bình an và hạnh phúc cho các môn đệ của mình bằng cử chỉ trao ban.
Cử chỉ bẻ bánh và cá nướng trao cho các môn đệ hôm xưa, gợi lên cho chúng ta thấy Thánh lễ cũng là một bữa ăn. Ngày nay, Chúa Giêsu vẫn tiếp tục dùng đôi tay của linh mục bẻ tấm bánh là mình và máu thánh Ngài trao ban cho chúng ta. Và phúc cho những ai được mời đến dự tiệc Chiên Thiên Chúa. Đây là niềm hạnh phúc lớn lao nhất mà Chúa dành cho những ai biết cảm nghiệm được lòng Chúa thương xót.
Chúa Kitô hôm qua, hôm nay và ngày mai vẫn là một. Ngày hôm nay Ngài vẫn đến với chúng ta qua cử chỉ trao ban ấy. Ngài vẫn âm thầm đồng hành thiêng liêng với chúng ta qua những biến cố vui buồn trong đời sống.
Ngài đến với chúng ta qua sự tận tụy của người cha; qua tấm lòng quảng đại phục vụ âm thầm của người mẹ. Ngài ẩn mình trong những người ăn xin nghèo đói bên vệ đường. Ngài muốn tỏ mình qua những cử chỉ trao ban của con người. Cho nên càng mở rộng tâm hồn và đôi tay chia sẻ, con người càng cảm nghiệm được sự hiện diện của Chúa Phục sinh trong sống thường ngày.
Lạy Chúa Giêsu Phục Sinh, Chúa đã chết đi và sống lại để đem lại nguồn hạnh phúc cho chúng con. Xin mở ánh mắt đức tin của chúng con ra, để nhận ra dung mạo của Chúa trong mọi biến cố của cuộc đời. Xin cho chúng con tin rằng Chúa đang đến, đang ở thật gần bên chúng con. Amen.