Chúa Nhật X thường niên - Năm A - CHÚA BA NGÔI |
LỄ CHÚA BA NGÔI |
Lm Giuse Đinh tất Quý (Dành thiếu nhi) |
Chúng con yêu quí
Hôm nay Giáo Hội cho chúng ta mừng lễ gì vậy chúng con?
- Thưa cha, Lễ Đức Chúa Trời Ba Ngôi.
- Rất đúng. Chúng con rất giỏi.
Chúng con đã được học giáo lý. Chúng con đã biết mầu nhiệm Thiên Chúa Ba Ngôi gồm Ngôi thứ Nhất là….
- Là Chúa Cha.
- Còn Ngôi thứ Hai là….
- Thưa cha là Chúa Con
- Và Ngôi thứ Ba là
- Là Chúa Thánh Thần.
Cha không muốn dài dòng nữa. Cha muốn đi ngay vào vấn đề Cha muốn nói với chúng con hôm nay.
Cách đây hàng ngàn năm, có một nhà hiền triết rất tài giỏi tên là Simonide. Ngày kia, nhà vua cho vời ông ta đến và hỏi:
- Thượng đế là gì?
Ông ta xin nhà vua cho mình một ngày để suy nghĩ. Sáng hôm sau, khi nhà vua gọi tới, thì ông ta lại xin thêm hai ngày nữa để suy nghĩ.
Và khi hai ngày đã trôi qua, ông ta lại xin thêm bốn ngày nữa. Rồi sau đó, ông ta lại xin thêm tám ngày nữa. Cứ mỗi lần nhà vua truyền cho ông ta đến, thì ông ta lại xin hoãn với số ngày gấp đôi. Sau cùng, nhà vua bực bội, cho triệu ông ta đến và giận dữ hỏi:
- Cho tới bao giờ, nhà ngươi mới trả lời câu hỏi của ta: Thượng đế là gì?
Bấy giờ nhà hiền triết mới ôn tồn trả lời:
- Xin nhà vua đừng hối thúc tôi. Vấn đề thật khó khăn và tôi nghĩ rằng sẽ chẳng bao giờ tìm thấy được câu trả lời. Bởi vì càng suy nghĩ, tôi lại càng cảm thấy bối rối. Vấn đề dường như đã vượt ra ngoài khả năng của tôi rồi.
Kể lại câu chuyện này, cha cũng muốn nói lên sự bất lực của chúng ta khi phải trình bày về mầu nhiệm Chúa Ba Ngôi, mà chúng ta mừng kính hôm nay. Mặc dù chúng ta đã học hỏi, đã tìm tòi, nhưng không bao giờ được quên rằng: Chúa Ba Ngôi là một mầu nhiệm. Sở dĩ chúng ta biết có mầu nhiệm này là do Chúa Giêsu mạc khải cho chúng ta.
Sách Giáo Lý Công Giáo nói về tín điều Thiên Chúa Ba Ngôi như sau: “Đức tin công giáo hệ tại điều này: thờ kính Một Chúa Ba Ngôi và Ba Ngôi Một Chúa mà không lẫn lộn giữa các Ngôi Vị, không chia cắt bản thể: vì Ngôi Cha, Ngôi Con và Ngôi Thánh Thần khác biệt nhau; nhưng Chúa Cha, Chúa Con và Chúa Thánh Thần có cùng một thiên tính, một vinh quang, một uy quyền vĩnh cửu” (Số 2789)
Sách dạy như thế, nhưng cha thử hỏi chúng con: Chúng con có hiểu ngôi vị là gì không, chúng con có hiểu bản thể là gì không? Ngày xưa khi học trong Đại chủng viện, cha cũng phải giành một thời gian rất lâu cha giáo sư mới cắt nghĩa cho các sinh viên hiểu được một phần nào mấy từ chuyên môn đó.
Vậy thì trong ít giây phút này, cha chỉ xin nói với chúng con một vài ý nghĩ đơn sơ của cha: Trước mầu nhiệm Chúa Ba Ngôi, trí khôn chúng ta quả quá nhỏ bé không đủ sức để diễn tả và để hiểu, nhưng chúng ta vẫn được Chúa ban cho một con tim đủ lớn để yêu mến mầu nhiệm này.
Thực vậy, trí khôn chúng ta quả quá nhỏ bé không thể diễn tả và hiểu.
Cha nhớ đến một câu truyện. Câu truyện có liên quan đến thánh Augustinô. Chúng ta biết thánh Augustinô là một tiến sĩ bậc thấy của Hội Thánh.
Ngày kia, để bắt đầu viết một bài khảo luận về Chúa Ba Ngôi, người đã đi dạo trên bờ biển để suy nghĩ cầu nguyện và tìm ý. Đang lúc Ngài đi đi lại lại như thế thì bỗng Ngài nhìn thấy một em bé đang dùng một chiếc vỏ sò múc nước biển và đổ vào một chiếc lỗ nhỏ trên bãi cát. Người dừng chân và hỏi:
- Cháu làm gì thế?
Em bé bèn trả lời:
- Cháu muốn tát hết nước biển đổ vào trong chiếc lỗ này.
Thánh nhân mỉm cười và nói:
- Làm sao tát được?
Nhưng em bé nghiêm nét mặt và nói:
- Cháu làm việc này còn dễ hơn việc người muốn dùng ngôn ngữ của loài người để trình bày cặn kẽ về Chúa Ba Ngôi.
Nói đoạn, em bé biến mất. Thánh nhân hiểu rằng đó chính là một thiên thần được Chúa sai đến để nhắc nhở: trí khôn con người quá nhỏ bé làm sao có thể hiểu và diễn tả về mầu nhiệm này được.
Tuy nhiên như Cha vừa nói ở trên mặc dù trí khôn không thể hiểu nhưng Chúa vẫn ban cho chúng ta một con tim đủ lớn để chúng ta có thể yêu mến Người. Thực vậy, Chúa Giêsu đã mạc khải không phải để chúng ta hiểu, nhưng để chúng ta yêu mến.
Trước hết, con tim chúng ta đủ to lớn để ca tụng Chúa. Mỗi khi hát: Vinh danh Thiên Chúa trên các tầng trời. Mỗi khi đọc: Sáng danh Đức Chúa Cha và Đức Chúa Con và Đức Chúa Thánh Thần. Mỗi khi làm dấu thánh giá, là chúng ta ca tụng Chúa Ba Ngôi.
Hơn thế nữa, con tim chúng ta cũng đủ lớn để cảm tạ Chúa Ba Ngôi. Người đã làm gì cho chúng ta?
Chúa Cha đã tạo dựng nên chúng ta. Chúa Con đã dùng cái chết trên Thập giá để cứu chuộc chúng ta. Và Chúa Thánh Thần luôn thánh hoá chúng ta.
Nhờ bí tích Rửa tội, chúng ta trở nên con cái Thiên Chúa. Nhờ bí tích Thêm sức, chúng ta trở nên những người lính chiến của Chúa Thánh Thần. Nhờ bí tích Giải tội, chúng ta được tẩy sạch mọi tội lỗi. Vì thế, chúng ta phải cảm tạ và yêu mến Chúa Ba Ngôi.
Sau cùng, trái tim chúng ta cũng đủ lớn để cho Chúa Ba Ngôi ngự trị. Thiên Chúa không ngự trên cõi cao xa, Người luôn muốn ngự trong tâm hồn chúng ta. Mỗi người chúng ta là đền thờ sống động của Người.
Vâng! Đúng như vậy. Chúng ta phải hết lòng yêu mến Người.
Cha xin được kết thúc bằng một câu truyện:
Từ ngày dược Chúa chọn, Abraham ngày càng sống tâm tình với Chúa và xa cách các thần tượng. Thấy thế ông thân sinh dẫn Abraham đến trước mặt vua Ramos.
Nhà Vua hỏi Abraham: "Tại sao nhà ngươi không tôn thờ các thần tượng của vương quốc?
+ Tâu hoàng thượng! - Abarahm trả lời một cách cương quyết. Bởi vì lửa có thể thiêu rủi các thần tượng ấy.
- Như vậy thì hãy tôn thờ lữa. Nhà vua nói.
Abraham thưa lại:
+ Nếu thế thì hạ thần tôn thờ nước thì tốt hơn. Vì nước dập tắt được lửa.
- Thế thì hãy tôn thờ nước.
+ Tâu hoàng thượng, không. Hạ thần tôn thờ mây thì tốt hơn bởi vì nước từ mây mà ra.
- Thế thì hãy tôn thờ mây đi.
+ Tâu hoàng thượng không. Vì gió mạnh hơn mây và gió thổi làm mây phải tan biến.
- Vậy thì hãy tôn thờ gió.
Nghe thế Abraham trả lời vua Ramos:
- Nếu gió là Thiên Chúa...thì ta hãy tôn thờ con người vì con người có hơi thở.
Nhà vua đã bắt đầu có dấu hiệu không còn đủ kiên nhẫn, tuy nhiên nhà vua cũng rán giữ vẻ ôn tồn bảo Abraham:
- Vậy thì hãy tôn thờ con người
Abraham trả lời:
+ Tâu hoàng thượng không! Vì con người phải chết.
Nhà vua giận dữ quát lên:
- Vậy hãy tôn thờ sự chết đi.
Abraham dõng dạc trả lời: "Đấng duy nhất phải tôn thờ là Chúa tể của cả sự sống và sự chết. Đấng đó là Thiên Chúa, Chúa của hạ thần”.
Vâng chúng ta cũng vậy. Chúng ta tôn thờ Chúa là Chúa của chúng ta. Chính Chúa đã ban cho chúng ta sự sống. Chính Chúa cứu chuộc chúng ta để chúng ta được sống dồi dào. Vận mạng của mỗi người chúng ta ở trong tay Chúa. Xin Chúa giữ gìn và thánh hóa chúng ta, giúp chúng ta đạt tới quê hương trên trời mai sau. Amen.
|
lundi 12 juin 2017
LỄ CHÚA BA NGÔI
samedi 10 juin 2017
Cứ thoải mái ăn trứng đi vì lợi ích thần kì lắm đó
Công dụng từ những quả trứng bé nhỏ quả thật rất kỳ diệu. Quan niệm cổ hủ ngày xưa cho rằng ăn nhiều trứng là có hại. Tuy nhiên, nếu bạn ăn điều độ chỉ 2 quả trứng mỗi ngày là sẽ nhận được rất nhiều điều tốt.
1. Bảo vệ não bộ, tăng cường trí nhớ
Ăn 2 quả trứng mỗi ngày giúp đảm bảo cung cấp đủ choline, loại vitamin đặc biệt quan trọng với hoạt động của não bộ. Nếu cơ thể thiếu hụt choline sẽ làm suy giảm trí nhớ.
2. Tăng cường thị lực
Trứng gà rất giàu lutein, chất chịu trách nhiệm giúp mắt nhìn rõ ràng, sắc nét. Nếu thiếu hụt chất này, các mô mắt tích tụ sẽ bị hủy hoại, thị lực khó đàn hồi.
3. Cung cấp vitamin D giúp hấp thụ canxi
Trứng gà cung cấp lượng vitamin D rất lớn giúp canxi dễ dàng được hấp thụ, xương và răng chắc khỏe hơn.
4. Bảo vệ da, tóc và gan
Biotin, vitamin B12 và các protein chứa nhiều trong trứng giúp tăng cường sức khỏe cho tóc và da. Chất Phospholipid góp phần thúc đẩy việc loại bỏ độc tố khỏi gan.
5. Giảm nguy cơ mắc các bệnh tim mạch
Các nghiên cứu khoa học mới đây đã khẳng định rằng, cholesterol trong trứng cân bằng với phosphatides, vì vậy nó không hề gây hại cho sức khỏe của chúng ta. Thậm chí, nó còn giúp ức chế quá trình sản xuất cholesterol xấu trong cơ thể. Ngoài ra, trứng cũng giàu omega-3, làm giảm mức triglyceride, do đó ngăn ngừa nguy cơ mắc các bệnh tim mạch.
6. Hỗ trợ giảm cân
Các nhà khoa học Mỹ đã chỉ ra rằng, nếu bạn kết hợp chế độ ăn kiêng với việc tiêu thụ trứng vào bữa sáng sẽ cho hiệu quả giảm cân nhanh gấp đôi. Một bữa ăn sáng với 2 quả trứng sẽ giúp bạn giảm bớt lượng thực phẩm tiêu thụ trong ngày.
7. Giảm nguy cơ mắc ung thư
Choline trong trứng rất tốt cho não bộ cũng như góp phần làm giảm nguy cơ mắc các bệnh ung thư. Theo kết quả của 1 nghiên cứu mới đây, phụ nữ ăn trứng hàng ngày giảm nguy cơ bị ung thư vú tới 18%.
8. Dễ dàng đậu thai hơn
Vitamin B trong trứng tham gia vào quá trình hình thành hormone giới tính. Vitamin B9 có tên khác là axit folic hỗ trợ các tế bào hồng cầu và ống thần kinh thai nhi được hình thành. Vì vậy, vitamin này rất cần thiết cho phụ nữ trong quá trình lập kế hoạch thai nghén.
9. Làm chậm quá trình lão hóa
Các nhà khoa học ở Hà Lan đã chứng minh rằng, mỗi ngày ăn 2 quả trứng giúp phụ nữ trong độ tuổi 35-40 giảm hẳn các vết sạm, da căng mịn hơn. Ở nam giới, các nếp nhăn xung quanh mắt cũng giảm hẳn.
Anh Tuấn sưu tầm
mardi 6 juin 2017
Không phải người Thông Minh tức là người Trí Tuệ.
Không phải người Thông Minh tức là người Trí Tuệ.
Người thông minh biết nắm bắt cơ hội, biết khi nào nên “ra tay”, còn người trí tuệ biết khi nào nên buông tay.
Vì vậy, cầm lên được là thông minh, còn bỏ xuống được mới là trí tuệ.
Người thông minh thể hiện thế mạnh của mình ra ngoài, cũng chính là bộc lộ hết tài năng;
còn người trí tuệ để người khác thể hiện thế mạnh của họ, âm thầm lặng lẽ làm. Ví dụ trong một buổi tiệc,
người thông minh bận nói, họ nói không ngừng, vì vậy họ giống như chiếc ấm trà; còn người trí tuệ bận nghe, chú ý
lắng nghe người khác nói, thế nên họ là chiếc tách trà. Nước trong ấm rốt cuộc cũng phải rót vào tách mà thôi.
1. Thông minh là một loại khả năng sinh tồn, còn trí tuệ lại là một dạng ''cảnh giới của sinh tồn''
Trên thế giới không có nhiều người thông minh, trong số 10 người thì chỉ có 1-2 người, còn người có trí tuệ thì lại
càng hiếm thấy, trong số 100 người có khi không có lấy người nào. Ngay cả Socrates được công nhận là người
trí tuệ cũng tự thấy rằng nếu xét theo yêu cầu về trí tuệ thì bản thân ông cũng là người vô tri.
2. Trong cuộc sống thực tế, những người không chịu được sự thiệt thòi là người thông minh,
còn người có thể chịu thiệt được chính là người trí tuệ
Người thông minh luôn có thể bảo toàn lợi ích của mình khi làm việc với người khác. Ví dụ như trong làm ăn,
họ luôn có thể thu về lợi nhuận – còn người trí tuệ tuyệt sẽ không theo đuổi việc thu lợi nhiều nhất trong kinh doanh,
một số người thậm chí có phải bù tiền thì họ cũng làm, họ đặt lợi ích của người khác lên hàng đầu. Người trí tuệ đều biết rằng “không mất thì sẽ không được”.
3. Người thông minh chú ý chi tiết, còn người trí tuệ chú trọng tổng thể
Người thông minh phiền não nhiều, thường xuyên mất ngủ, bởi vì họ nhạy cảm hơn người bình thường.
Còn người trí tuệ có thể rời xa phiền muộn, đạt đến mức độ “không vui vì được, không buồn vì mất”, vì vậy người trí tuệ
ăn ngon ngủ yên. Vì vậy người thông minh thường qua đời sớm, còn người trí tuệ vô lo nên thường sẽ sống thọ.
Người thông minh khát vọng thay đổi người khác để người khác làm theo ý mình, còn người trí tuệ thường thuận theo
tự nhiên . Vì vậy, quan hệ giao tiếp của người thông minh sẽ dễ căng thẳng, nhưng với người trí tuệ thì lại hòa nhã hơn.
4. Thông minh đa số là trời sinh, có được do di truyền, còn trí tuệ dựa nhiều vào tu tập
Thông minh có thể có được nhiều tri thức hơn, còn trí tuệ khiến người ta có văn hóa.
Vì vậy, một người càng có nhiều tri thức thì càng thông minh, còn người càng có nhiều văn hóa thì càng trí tuệ.
Thông minh dựa vào tai và mắt, người ta thường gọi là “tai thính mắt tinh”; còn trí tuệ phụ thuộc vào tâm hồn,
tức “Tuệ do tâm sinh”. Thông minh có thể mang đến tiền tài và quyền lực, trí tuệ có thể mang đến niềm vui nội tại.
Vì thế, nếu cầu tài thì chỉ cần thông minh là đủ, còn nếu muốn thoát khỏi phiền muộn thì cần có trí tuệ.
Namo Buddhaya
Minh Phượng chuyển
Bài tập Yoga giúp kéo dài cột sống và săn chắc cơ bụng,chân và giữ thăng bằng
Bài tập Yoga giúp kéo dài cột sống và săn chắc cơ bụng
Bài tập Yoga giúp tăng sức mạnh cho chân
******************************************
Bài tập Yoga để giữ thăng bằng với tư thế cái cây
samedi 3 juin 2017
THÁNH THẦN TÌNH YÊU
Chúa Nhật Chúa Thánh Thần Hiện Xuống |
THÁNH THẦN TÌNH YÊU |
Lm. Phạm Thanh Liêm |
Mùa phục sinh kết thúc với Lễ Chúa Thánh Thần hiện xuống. Chúa Nhật sau lễ Chúa Thánh Thần hiện xuống là lễ Chúa Ba Ngôi, và Chúa Nhật sau lễ Chúa Ba Ngôi là lễ Mình Máu Thánh Chúa Giêsu.
Các con hãy nhận lấy Thánh Thần
Buổi chiều ngày thứ nhất trong tuần, Đức Giêsu Phục Sinh đã hiện ra cho các tông đồ. Ngài thổi hơi trên các ông và bảo: “các con hãy nhận lãnh Thánh Thần, các con tha tội cho ai thì người ấy được tha”.
Trong ca tiếp liên: “Nếu không có Chúa trợ phù, trong con người chẳng còn chi thanh khiết, không còn chi vô tội. Xin Chúa rửa sạch điều nhơ bẩn, tưới gội chỗ khô khan, và chữa lành nơi thương tích”. Trong lời tha tội của bí tích xá giải, linh mục đọc: “Thiên Chúa là Cha nhân từ hay thương xót, Chúa đã dùng cái chết và sống lại của Con Chúa để giao hoà thế gian với Chúa, và đã ban Thánh Thần để tha tội…”
Chúa Thánh Thần là Đấng thánh hoá, Đấng làm cho con người được giao hoà với Thiên Chúa, Đấng tha tội cho con người, Đấng làm cho con người trở thành con Thiên Chúa.
Thánh Thần- Đấng trợ phù
“Không ai có thể nói ‘Đức Giêsu là Chúa’ mà không nhờ bởi Thánh Thần”. Thánh Thần giúp con người tin vào Đức Giêsu. Không có ơn của Chúa Thánh Thần, không ai có thể tin vào Đức Giêsu được.
Có nhiều ân sủng, có nhiều đặc sủng, nhưng chỉ do một Thánh Thần. Thánh Thần ban cho người này ơn tiên tri, ban cho người kia ơn thông hiểu, ban cho người khác ơn lãnh đạo,… Có nhiều chức vụ, nhiều đặc sủng, nhưng tất cả đều do bởi một Thánh Thần. Cũng chính Thánh Thần liên kết chúng ta nên một, dù chúng ta thuộc thành phần nào, dân tộc nào, chúng ta vẫn làm nên một thân thể trong Đức Giêsu, cũng nhờ chỉ một Thánh Thần. Thánh Thần làm cho con người hiểu nhau, thông cảm lẫn nhau, thương yêu nhau, giúp đỡ lẫn nhau.
Thánh Thần giúp chúng ta cầu nguyện, giúp chúng ta sống đẹp lòng Chúa, làm chúng ta trở nên con người mới. Thánh Thần là Đấng làm mới tất cả.
Thánh Thần là Thiên Chúa
Nhờ Đức Giêsu phục sinh, và các tông đồ nhớ lại những gì Đức Giêsu đã nói với các ngài khi Đức Giêsu còn sống đời dương thế, các tông đồ “với ơn của Thánh Thần” đã nhận ra Đức Giêsu là Thiên Chúa, và sau đó Thánh Thần là Thiên Chúa.
Thánh Thần có cùng nguồn gốc nơi Thiên Chúa, Ngài ở nơi Thiên Chúa “Khi Đấng bảo trợ đến, Đấng mà Thầy sẽ sai đến với anh em từ nơi Chúa Cha” (Ga 15, 26), được Cha và Đức Giêsu sai gởi “Nhưng Đấng bảo trợ là Thánh Thần Chúa Cha sẽ sai đến nhân danh Thầy, Đấng đó sẽ dạy anh em mọi điều và sẽ làm cho anh em nhớ lại mọi điều Thầy đã nói với anh em” (Ga.14, 26).
Sứ mạng của Thánh Thần là ở với con người: “Thầy sẽ xin Chúa Cha và Người sẽ ban cho anh em Đấng bảo trợ khác, đến ở với anh em luôn mãi” (Ga.14, 16), dạy con người mọi sự (Ga.14, 26), làm chứng cho Đức Giêsu (Ga.15, 26), dẫn con người tới sự thật trọn vẹn (Ga.16, 13).
Câu hỏi gợi ý chia sẻ:
1. Bạn có cảm nghiệm Thánh Thần luôn ở với bạn, và gần gũi với bạn không?
2. Thánh Thần có thể làm bạn trở thành “con người mới”. Bạn hiểu “con người mới”, là người như thế nào?
3. Lời kinh nào về Chúa Thánh Thần mà bạn thích nhất?
|
Bánh giò, Bánh đúc
.
***************************************************
Bánh đúc
Bánh giò
1 gói bánh giò (kim tự tháp)
4 cup nước soup
5 cup nước lã
2 thia soup dầu ăn
Bột ngâm qua đêm đem chắt nước (nhớ chắt bao nhiêu cup thì cho lại bấy nhiêu cup)
cho vào nồi 2 thia soup dầu
cho lên bếp quậy bột ,nước và dầu ăn cho đến khi hơi nặng tay thi tắt bếp rồi tiếp tuc quậy cho đến khi bột nóng thi bột đặc (nhớ là độ đặc không quá đặc vi khi lấy thìa để múc vẫn phải múc dễ dàng)
hấp bánh khoảng 20 phut thi được
nhân bánh thi tuy nhân thit heo bầm, nấm mèo, hành tây ,tiêu,(nhieu hay it tuy thích)
***************************************************
Bánh đúc
1 gói bột gao
1/2 cup bột năng
1/2 goi dầu ăn
1tsp muối
11cup nuoc trong (đánh nước với 2stp vôi trước 2 ngày , nhớ chỉ lấy nước trong)
1/4 tsp hàn the
trộn tất cả bột vào , (trừ dầu ăn,đậu phọng đã luộc)
dùng nồi không dính , cho dầu ăn vào để cho nóng, đổ hỗn hợp trên vào,quậy cho đều tay đến khi bột chín
cho đậu phọng vào , hạ cho nhỏ lửa để thêm 30 phút rồi đổ ra khuôn
ăn với mắm tôm chung với chanh đường hay tương bắc (tương cự đà)
lấy nồi không dính cho vao 1/4 cup dầu ăn để cho nóng bánh
vendredi 2 juin 2017
5 bí mật phong thủy thầy tướng số không bao giờ tiết lộ cho bạn
Một người nếu có phúc phận thì dù ở nơi địa thế phong thủy kém, cũng đều có thể chuyển biến thành tốt. Trái lại, dù cho có ở nơi địa thế tốt, nhưng nếu không có phúc thì sẽ tự mình phá hỏng. Đây là điều các thầy đoán mệnh tuyệt đối không nói cho bạn biết.
Đức Khổng Tử từng nói:
“Tâm còn chưa thiện, phong thủy vô ích. Bất hiếu cha mẹ, thờ cúng vô ích”.
Phong thủy cũng như là nhân quả vậy, là người không thiện thì khi bạn ở nơi địa thế tốt đẹp cũng sẽ dần biến thành không tốt. Ngược lại là người lương thiện cho dù bạn ở nơi địa thế không tốt, nơi đó cũng sẽ dần trở thành tốt.
Vậy làm sao để dưỡng phong thủy? Điều trọng yếu chính là bồi dưỡng phúc đức của mình.
Thứ nhất: Không sát sinh
TRUNG HỌC THỜI XƯA: THIÊN ĐÀNG THƠ MỘNG
TRUNG HỌC THỜI XƯA: THIÊN ĐÀNG THƠ MỘNG
1-“Thiên đàng” của những thằng tóc hớt ngắn, quần xanh áo trắng là nơi các nữ thiên thần áo dài trắng túa ra như lũ chim bồ câu sau giờ tan học của Trường Nữ sinh Gia Long.
Thằng học sinh Petrus Ký Sài Gòn nào mà chẳng mơ được “mần quen” cùng một em áo dài.
Phía bên hông cổng Trường Gia Long, trước cổng chùa Xá Lợi, “cạnh tranh” với những chiếc xe bán bò bía, gỏi đu đủ là những chàng quần xanh áo trắng Petrus Ký đang gửi hồn qua cánh cổng thâm nghiêm có từ năm 1915 với cái tên thơ mộng “Trường nữ sinh Áo Tím”.
Nghe kể lại, trường được thành lập do đề nghị của nghị viên Hội đồng quản hạt Nam kỳ Lê Văn Trung cùng vợ của tổng đốc Phương và một số trí thức người Việt. Khóa đầu tiên (1915) trường tuyển 45 nữ sinh với đồng phục là áo dài tím. Những đời hiệu trưởng đầu toàn là người Pháp.
Năm 1949, nữ sinh Trường Áo Tím cùng nam sinh Trường Petrus Ký tổ chức bãi khóa kỷ niệm ngày Nam kỳ khởi nghĩa nên chính quyền đã đóng cửa trường. Năm 1950, sau một cuộc đấu tranh, biểu tình dài ngày với sự ủng hộ của phong trào học sinh lúc ấy, trường được mở cửa lại.
Đánh dấu sự kiện quan trọng này, sau bảy đời hiệu trưởng trường là người Pháp, lần đầu tiên trường có nữ hiệu trưởng là người Việt: bà Nguyễn Thị Châu. Năm 1953, Trường Áo Tím đổi tên thành Trường nữ trung học Gia Long. Áo dài tím được thay bằng áo dài trắng với phù hiệu là bông mai vàng. Chương trình giáo dục bằng tiếng Pháp được chuyển sang quốc ngữ.
Biết đâu chính “mối tình” gắn kết tranh đấu của Áo Tím và sau đó Gia Long trong những năm về sau đã gắn kết “trai Petrus Ký, gái Gia Long” trong những mối tình thật và ảo của lứa tuổi học trò. Hãy mơ đi những chàng trai Petrus về “thiên đường” tuổi nhỏ dại của mình!
2. Khoảng giữa thập niên 1970, bài hát Con đường tình ta đi của nhạc sĩ Phạm Duy làm xáo động những trái tim mới lớn với những lời ca mộng mị: “...Lá đổ để đưa đường/ Hỡi người tình Trưng Vương” Tôi không biết đó là lời cảm thán của chàng trai nào. Nhưng có lẽ thích hợp hơn xin hãy cho chàng trai ấy là người của Trường Chu Văn An. Như một mặc định, “trai Petrus Ký, gái Gia Long” thì nữ sinh Trường Trưng Vương lại là “của riêng” của những Nam sinh Trung học Chu Văn An mặc dầu hai trường cách trở về mặt địa lý một quãng đường khá dài.
Trường chàng thì ở tận nhà thờ ngã sáu, đường Minh Mạng, còn “thiên đường” của nàng là trường Nữ Trung Học Trưng Vương ở đối diện Sở thú - Thảo cầm viên, số 3 Nguyễn Bỉnh Khiêm. Tội nghiệp cho nam sinh Trường Võ Trường Toản cùng ăn chung xe gỏi bò với các nàng nhưng chỉ đứng xa ngắm những chàng trường Chu Văn An đón nàng mà hát câu cảm thán: “Trưng Vương hôm nay mưa vẫn giăng đầy trời - Bóng người thì mịt mùng - Từng hàng me rung rung”
Có lẽ “nhân duyên tiền định” của hai trường này đều xuất phát từ “người phương Bắc”. Học sinh Chu Văn An đa số là người miền Bắc và Trường Trưng Vương cũng vậy. Điều này cũng dễ hiểu vì Trường Trưng Vương là ngôi trường có gốc gác từ Hà Nội.
Theo “gia phả”, trường được thành lập từ năm 1925, trên con đường Đồng Khánh, phía nam hồ Gươm mang tên Trường Nữ trung học (College de Jeunes Filles), ngôi trường nữ trung học đầu tiên và duy nhất của nữ giới miền Bắc. Vì nằm ở đường Đồng Khánh nên còn được gọi là Trường Đồng Khánh. Đến năm 1948 trường được chuyển đến đường Hai Bà Trưng (Hà Nội) và đổi tên là Trường Trưng Vương. Năm 1954, một số giáo sư và học sinh di cư vào Sài Gòn và thành lập lại Trường Trưng Vương
Năm học đầu tiên phải học nhờ cơ sở của Trường nữ trung học Gia Long. Mãi cho đến năm 1957, Trường Trưng Vương dời về số 3 Nguyễn Bỉnh Khiêm (nguyên trước đó là Quân y viện Coste của quân đội Pháp).
Bởi vậy ta không lấy làm lạ khi đây là một trong những ngôi trường mang đậm dấu ấn kiến trúc Pháp và được bình chọn là ngôi trường có kiến trúc đẹp nhất Sài Gòn. Nhờ là học sinh Trưng Vương nên mỗi lần làm lễ kỷ niệm Hai Bà, nữ sinh Trưng Vương được ưu tiên tuyển chọn làm Trưng Trắc, Trưng Nhị cưỡi voi trong lễ diễu hành.
Có lần đi xem lễ diễu hành trên đường Thống Nhất, khi hai nàng học trò Trưng Vương ngồi trên voi “phất ngọn cờ vàng” đi ngang, tôi thấy thằng bạn có vẻ phấn khích. Tôi hỏi: “Mầy thích “ghệ” áo vàng hả?”. Nó trả lời buồn xo: “Không, tao thích con voi. Bây giờ tao ước gì mình được làm con voi”.
Rồi nó cảm thán nhại theo thơ của Nguyễn Công Trứ: “Kiếp sau xin chớ làm người - làm voi nàng cưỡi, cái vòi đung đưa”. Sau này tôi mới biết cô gái đóng vai Trưng Trắc - áo vàng đó đã cho chàng leo cây, “Trưng Vương vắng xa anh dần. Mùa thu đã qua một lần. Còn đây bâng khuâng”. Ôi, tội nghiệp một thời mê gái
3. “Áo dài trắng em mang mà anh nhớ...” đâu chỉ ở Sài Gòn. Ở một vùng trời tỉnh Gia Định, những chiếc tà áo của nữ sinh Trường nữ trung học Lê Văn Duyệt vờn bay thật nhẹ nhàng, thanh khiết. Tôi khoái chữ “vờn bay” của nhà thơ Phạm Thiên Thư hơn chữ “tung bay” của nhạc sĩ Từ Huy khi nói về chiếc áo dài của nữ sinh trung học. Chữ “tung” có vẻ gì đó mạnh bạo quá khi nói về chiếc áo dài vốn dĩ đằm thắm.
Thật thiệt thòi khi ngôi trường này không được nhắc đến trong âm nhạc hoặc thơ ca, có lẽ những chàng thi sĩ, nhạc sĩ chỉ thích tụ tập ở Sài Gòn mà bỏ quên một ngôi trường nữ làm đẹp và trắng khung trời Gia Định.
Từ Sài Gòn, xuôi theo đường Đinh Tiên Hoàng, quẹo tay mặt, qua cầu Bông một đoạn, nhìn sang tay trái là một ngôi trường kiến trúc kiểu hiện đại hơn trường Gia Long và Trưng Vương. Chuyện cũng dễ hiểu vì năm 1960, tòa tỉnh trưởng Gia Định đã dùng một khu đất trước kia là ao rau muống để xây dựng trường Lê Văn Duyệt, gần Lăng Ông thuộc xã Bình Hòa (tỉnh Gia Định). Trước kia trường mang tên Trương Tấn Bửu, thành lập năm 1957, có hai lớp đệ thất một nam và một nữ, học nhờ tại trường nam tỉnh lỵ (nay là Trường THCS Lê Văn Tám).
Năm 1959, lớp nam sinh chuyển về Trường Hồ Ngọc Cẩn. Khi xây dựng xong, trường được đặt tên là Trường nữ trung học Lê Văn Duyệt và chương trình học bắt đầu từ lớp đệ thất đến lớp đệ nhị. Học sinh nào đậu tú tài I sẽ chuyển sang học Trường Trưng Vương. Khoảng năm 1965-1966 trường mới có lớp đệ nhất. So với hai trường nữ đàn chị thì nữ sinh Lê Văn Duyệt nào có kém cạnh chi, cũng làm những chàng trai Hồ Ngọc Cần phảI thốt lên: “Ơi em, bắt hồn tôi về đâu?”...
Có những chàng trai lãng mạn thì cũng có những chàng trai rất thực tế. Hiệp mập, thằng bạn của tôi, phát biểu: “Tao không lấy vợ là “ghệ” Gia Long, yểu điệu thục nữ quá cỡ, tao chỉ muốn vợ tao là nữ sinh Trường Sương Nguyệt Anh”. Tôi sửng sốt vì Trường nữ trung học tổng hợp Sương Nguyệt Anh mới vừa thành lập năm 1971.
Sau Mậu Thân 1968, một góc đường Minh Mạng, Sư Vạn Hạnh gần chùa Ấn Quang bị cháy rụi. Vài năm sau đó, chung cư Minh Mạng ra đời, phía bắc của chung cư, ngay góc đường Hòa Hảo, Minh Mạng, Trường nữ trung học tổng hợp Sương Nguyệt Anh cùng được xây dựng.
Không phải thằng Hiệp mập không có lý của nó, vì nữ sinh trường này được học một chương trình giáo dục hoàn toàn mới. Đây là ngôi trường nữ đầu tiên tại VN với lối giáo dục theo phương pháp tổng hợp theo mô hình của các nước tiên tiến thời ấy. Song song với việc giảng dạy như các trường công lập khác, trường còn dạy thêm kinh tế gia đình (tức nữ công gia chánh, may vá nấu ăn), môn doanh thương (tức kế toán đánh máy), âm nhạc (đàn tranh, piano), hội họa, nghệ thuật cắm hoa, và cả môn võ aikido, vovinam.
Ngay từ năm lớp 6, nữ sinh Trường Sương Nguyệt Anh đã được học cả hai sinh ngữ Anh và Pháp khi mà học sinh công lập các trường khác chỉ được học một sinh ngữ. Trường được trang bị một phòng thính thị máy móc rất tối tân để luyện giọng chính xác với giáo sư ngoại quốc, một phòng thí nghiệm đầy đủ dụng cụ.
Với lối giáo dục mới mẻ này, sau bảy năm trung học, nữ sinh trường có cơ hội thành một thiếu nữ VN văn võ song toàn. Còn theo thằng bạn tôi, giúp ích xã hội được hay không thì chưa biết, nhưng chắc chắn là một bà xã biết dạy chồng bằng võ Vovinam và tài nội trợ.
Sài Gòn, cùng với những trường nữ trung học công lập Gia Long, Trưng Vương, Lê Văn Duyệt, Sương Nguyệt Anh cũng còn trắng trời áo dài với những trường nữ trung học tư khác như Thánh Linh, Hồng Đức... đã nhốt hồn những chàng trai mặt bắt đầu nổi mụn trứng cá và vỡ giọng với những thổn thức “áo ai trắng quá nhìn không ra”..(thơ Hàn Mặc Tử)..
Những cô nữ sinh với những ngôi trường ấy đã là một phần hồn của chúng tôi, một phần hồn của Sài Gòn đã đào tạo những nữ lưu anh kiệt về các mặt chính trị, văn hóa, khoa học, và tiếp tục những nữ lưu anh kiệt lại là những anh kiệt nữ lưu khác.
Cảm ơn Sài Gòn đã có những ngôi trường ấy cho tôi nhớ. Cảm ơn Sài Gòn có những ngôi trường thiên đàng tuổi nhỏ dành riêng cho chàng trai mơ về những mái tóc, những chiếc áo dài trắng vờn bay... vờn bay!
*- Ngày xưa Hoàng Thị - thơ Phạm Thiên Thư, nhạc Phạm Duy. Ngày ấy, trên toàn miền Nam, đồng phục cho nữ học sinh là áo dài trắng, quần trắng (hoặc đen), nam học sinh là quần xanh, áo trắng và đeo phù hiệu mang tên trường trên áo. Không có đồng phục cho riêng từng trường như bây giờ. Lúc ấy chỉ có Trường trung học công lập Mạc Đĩnh Chi nam sinh và nữ sinh học chung.
Lê Văn Nghĩa
Inscription à :
Articles (Atom)