mercredi 30 mars 2022

THUỐC HẾT HẠN

 Thuốc hết hạn

Tôi từng bị viêm loét dạ dày rất nặng, hai lần cận kề sinh tử với biến chứng chảy máu. Nhiều năm trước, tôi phải nằm điều trị trong khoa hồi sức cấp cứu hàng tháng trời, nơi rất gần với nhà xác bệnh viện, hàng ngày nghe rõ tiếng kèn đám ma phát ra từ nhà tang lễ.
Thời điểm đó, gần 30 năm trước, các thầy của tôi ở trường Y là những bác sĩ siêu giỏi, nhưng việc bệnh nhân chết cứ diễn ra liên tục vì không có những loại thuốc đắt tiền để điều trị. Tính mạng của tôi từng bị đe dọa như thế.

Trở về bệnh xá nhà trường, mặc dù tôi được cứu sống nhưng ổ loét dạ dày gây thủng mạch máu vẫn còn, nguy cơ chảy máu tái phát bất cứ lúc nào. Bác sĩ nói với tôi có một cơ số thuốc đã hết hạn gần hai năm, được các chuyên gia quốc tế mang từ nước ngoài sang cho, nếu tôi đồng ý thì có thể dùng.

Theo các chuyên gia, thuốc đã hết hạn nhưng vẫn an toàn.
Sức khỏe bị đe dọa, tôi không còn lựa chọn nào khác là gật đầu đồng ý. Nhưng tôi cũng tin bác sĩ ở bệnh xá nhà trường đang cố gắng giúp tôi, tin các chuyên gia quốc tế đang tìm cách hỗ trợ cho hệ thống y tế. Và thật kỳ diệu, nhờ những viên thuốc hết hạn ấy, bệnh viêm loét dạ dày của tôi đã khỏi hẳn.
Nhiều năm làm bác sĩ, tôi cứ băn khoăn với suy nghĩ, mỗi ngày trên thế giới có quá nhiều loại thuốc phải mang đi tiêu hủy vì hết hạn, hầu hết là thuốc đắt tiền, trong khi ở châu Phi và châu Á còn hàng triệu người gặp vấn đề lớn về khả năng chi trả tiền thuốc.

Vậy thuốc hết hạn liệu có thể sử dụng an toàn?

Tìm hiểu, tôi được biết, vào năm 1985, kho dự trữ thuốc của quân đội Mỹ lên tới hơn một tỷ USD sắp hết hạn, sẽ phải tiêu hủy để thay thế thuốc mới. Điều đó quá lãng phí. Chẳng ai muốn vất bỏ những loại thuốc đắt tiền nếu như nó vẫn còn hiệu quả, vì vậy, quân đội đã yêu cầu Cơ quan Quản lý thực phẩm và dược phẩm Hoa Kỳ (FDA) thực hiện chương trình thử nghiệm về khả năng kéo dài thời gian sử dụng các loại thuốc sau khi đã hết hạn ghi trên bao bì.

Thật bất ngờ, FDA công bố 88% trong tổng số hơn 3.000 lô của 122 sản phẩm thuốc hoàn toàn có thể sử dụng sau khi hết hạn tới hơn 15 năm. Ngay sau đó, FDA đã thực hiện chương trình gia hạn sử dụng cho 2.652 lô thuốc dự trữ trong kho của Bộ Quốc phòng Mỹ. Thời gian gia hạn trung bình là 66 tháng, dao động từ 12 đến 184 tháng, tối đa 278 tháng, tức hơn 23 năm.

Có 12% thuốc không được FDA gia hạn, đó là những kháng sinh đường tiêm, aspirin, nitroglycerin, insulin, kháng sinh mefloquine điều trị bệnh sốt rét và thuốc chống dị ứng epi-pens và sinh phẩm y tế. Mỗi thuốc không được phê duyệt có lý do khác nhau. Ví dụ tetracycline, kháng sinh này rất phổ biến ở thế hệ chúng tôi khi bé, đến nỗi tất cả "con cơ quan" bố mẹ tôi đều có "bộ răng tetracycline". FDA không phê duyệt gia hạn sử dụng, vì tetracycline bị thoái hóa sẽ gây tổn thương ống thận, gọi là hội chứng Fanconi.

Hạn sử dụng ghi trên bao bì có nghĩa gì?

 Kể từ năm 1979, FDA yêu cầu các nhà sản xuất thuốc phải ghi hạn sử dụng lên bao bì thuốc, dựa trên cơ sở một số thử nghiệm về tính ổn định của thuốc. Cụ thể là ghi tháng và năm, kèm theo một trong số các từ "expiry, expiry date, expires, exp, exp date, use by, use before, best before".

Để xác định ngày hết hạn của một loại thuốc, nhà sản xuất tiến hành nghiên cứu sự phá hủy của thuốc ở các ngưỡng nhiệt độ và độ ẩm khác nhau, đồng thời đánh giá sự xuống cấp của thuốc theo thời gian. Dựa vào nghiên cứu đó, công ty dược đề xuất ngày hết hạn. Hầu hết các thuốc hết hạn sau hai đến ba năm.

Vì lý do trách nhiệm pháp lý, các nhà sản xuất chỉ đưa ra khuyến nghị tính ổn định của thuốc cho đến đúng ngày hết hạn. Tuy nhiên, theo nghiên cứu của FDA từ năm 1985 đến năm 2017, ngày hết hạn ghi trên bao bì thuốc chỉ có ý nghĩa nhà sản xuất đảm bảo tính ổn định của thuốc trong khoảng thời gian đó.

Cantrell Lee, giáo sư dược lý học lâm sàng tại Đại học California, giám đốc phân khu San Diego của Hệ thống Kiểm soát ngộ độc California cho biết, bản thân chưa thấy tài liệu khoa học nào nói về thuốc hết hạn gây ra bất kỳ vấn đề nào ở người.

Năm 2012, Cantrell cùng với Roy Gerona công bố một nghiên cứu trên tạp chí JAMA về các thuốc kháng histamine, thuốc giảm đau và thuốc giảm cân được tìm thấy ở phía sau quầy thuốc. Kết quả phân tích những thuốc này vẫn giữ nguyên giá trị sau 40 năm.

Roy Gerona cũng là nhà nghiên cứu của Đại học California, chuyên gia phân tích hóa chất. Lớn lên ở Philippines, Gerona đã chứng kiến những người khỏi bệnh bằng cách uống thuốc hết hạn mà không có tác dụng phụ rõ ràng.

Gerona là một dược sĩ và Cantrell là một nhà độc học, cả hai đều cho rằng, thuật ngữ "ngày hết hạn – expiration date" là một cách gọi chưa hoàn toàn chính xác, đã gây ra sự lãng phí vô cùng lớn. Bệnh viện Newton-Wellesley thuộc thành phố Boston, nơi có 240 giường bệnh điều trị nội trú, riêng năm 2016 phải tiêu hủy số thuốc quá hạn với số tiền 200 ngàn USD. Trung tâm y tế Tufts gần đó, mỗi năm tiêu hủy số lượng thuốc gấp bốn lần, lên tới 800 ngàn USD.

Năm 2016, kho dự trữ thuốc của quân đội Hoa Kỳ lên tới 13,6 tỷ USD, FDA chi phí số tiền 2,1 triệu USD để thực hiện chương trình gia hạn sử dụng thuốc để tránh bị tiêu hủy. Kết quả thu được tiết kiệm cho chính phủ Mỹ 2,1 tỷ USD. Có thể hình dung việc làm của FDA đã mang lại lợi nhuận rất lớn: chi ra một USD để tiết kiệm 677 USD.

Năm 2000, Hiệp hội Y khoa Hoa Kỳ đứng trước cuộc khủng hoảng thuốc, đã thông qua một nghị quyết thúc giục hành động. Hiệp hội này cho rằng, thời hạn sử dụng thuốc "dài hơn đáng kể" so với ngày hết hạn ghi trên bao bì, nếu không gia hạn sẽ gây "lãng phí không cần thiết, chi phí dược phẩm cao và giảm khả năng tiếp cận với các loại thuốc cần thiết cho một số bệnh nhân". AMA đã gửi thư phối hợp với FDA, Công ước Dược điển Mỹ đưa ra các tiêu chuẩn để gia hạn thuốc và sinh phẩm y tế.

Nhưng AMA đã thất bại, các nhà sản xuất thuốc không đồng ý, vì nhiều lý do. Một trong những lý do, như bài bình luận của Đại học Harvard, rằng có lẽ các công ty dược phẩm thiết lập ngày hết hạn từ hai đến ba năm, thay vì nhiều năm, là nhằm mục đích thương mại bán được nhiều thuốc. Mayo Clinic đưa ra ý tưởng các công ty dược nên ghi ngày hết hạn sơ bộ (preliminary expiration date), sau đó cập nhật hạn sử dụng dựa trên cơ sở những thử nghiệm dài hạn, nhưng các hãng dược vẫn không đồng ý với lý do chi phí quá tốn kém.

Với thời hạn sử dụng không quá ba năm, các thuốc nhập vào Việt Nam hiện phải vượt qua con đường khá dài, đặc biệt là biệt dược hay thuốc điều trị ung thư đắt tiền, để hoàn thành mọi thủ tục đã mất hơn một năm. Đó là lý do khiến rất nhiều loại thuốc nhanh chóng hết hạn, chưa tính tới môi trường bảo quản và phân phối trong một số điều kiện cũng có thể ảnh hưởng đến thuốc

Nhiều năm nay, từ nhà phân phối đến dược sĩ trong các bệnh viện luôn đau đầu với thuốc cận "đát". Có những lô thuốc chữa ung thư phải tiêu huỷ lên tới hàng chục tỷ đồng trong khi hàng triệu bệnh nhân của chúng ta, vừa tốn kém rất nhiều tiền cho thuốc, vừa mất đi cơ hội chữa trị.

Lãng phí cũng là một tội. Trong lúc các nhà sản xuất chưa chấp nhận gia hạn sử dụng thuốc, để bớt lãng phí, cần tổ chức đánh giá tác động của thuốc cận "đát" bởi các nhà khoa học, chuyên môn. Bên cạnh đó, Việt Nam cải tiến luật lệ, quy định và các khâu trong thủ tục nhập cảnh, quản lý và phân phối dược phẩm để thuốc không bị "ngâm" ở đâu đó trước khi đến tay bệnh nhân.

Dù còn nhiều tranh cãi quanh vấn đề thuốc hết hạn không chỉ tại Việt Nam mà trên toàn cầu, y, bác sĩ không nên khuyến khích sử dụng thuốc hết hạn. Trong những hoàn cảnh đặc biệt, không có lựa chọn nào tốt hơn, chúng ta phải công khai thông tin và chỉ cho người bệnh sử dụng nếu họ đã được giải thích đầy đủ và đồng ý.

N.Quách chuyển

lundi 28 mars 2022

Lề luật của Giáo Hội có lỗi thời không?

 Lề luật của Giáo Hội có lỗi thời không?

Chúng ta hay nghe nói, nhất là bên Âu Mỹ: "Sống phải theo thời, nếu không muốn người ta bỏ đạo, Giáo Hội phải thay đổi lề luật vì người đương thời không thể tuân theo được nữa"Mặc dù tuân theo lề luật có lợi cho chúng ta, nhưng lề luật không được đưa ra với mục đích để cho chúng ta tuân theo. 

Lề luật được ban để hướng dẫn chúng ta đi đúng đường, để chúng ta tham chiếu khi mất phương hướng, nhờ đó chúng ta có thể bước vào đời sống yêu thương và tự do mà chúng ta được mời gọi. Chừng nào chưa đạt được đời sống này thì việc tuân thủ lề luật còn cần thiết để giúp chúng ta. Vậy lề luật là phương thế để phục vụ tình yêu là điều duy nhất chúng ta phải tuân thủ và trả lẽ. Chúng ta không phạm tội vì phạm một lề luật, mà vì phạm đến tình yêu: tình yêu đối với Thiên Chúa, tình yêu đối với tha nhân và tình yêu đối với chính mình, nhằm đưa mình đến tự doTình yêu và tự do là những chân lý vĩnh cửu và nếu để giúp phát triển các chân lý này nơi con người thì lề luật của Giáo Hội không thể nào lỗi thời.


Nguyên nhân khiến người đương thời cảm thấy khó chịu trước những lề luật mà họ cho là "lạc hậu, phi nhân bản, thiếu thực tếcó nguồn gốc sâu xa hơnTừ muôn thuở, con người vốn không thể tự mình đạt đến được điều thiệnĐức Giêsu đã nói với các môn đệ: "Không có Thầy anh em chẳng làm gì được" (Ga 15, 5). Tuy nhiên, Người cũng nói: "Mọi sự đều có thể đối với người tin" (Mc 9, 23), "Cứ xin đi, anh em sẽ được" (Ga 16, 24). Xã hội hôm nay đầy rẫy những "thần" cung cấp dễ dàng cho con người bao nhiêu lạc thú có thể hưởng thụ được ngay tại thế thì con người cần gì đến một Thiên Chúa hứa hẹn một hạnh phúc mai sau với bao nhiêu điều kiện khó khăn? Những thần giả mà họ đón vào cuộc sống dần dà dập tắt tiếng nói của Thiên Chúa trong họ. Không chạy đến cùng Thiên Chúa, con người "chẳng làm gì đượcvà họ cảm thấy khó chịu trước những lề luật mà bây giờ họ thấy là gò bó và phiền toáiHọ bắt đầu lơ là rồi cuối cùng phớt lờ luôn để được "yên thân", nhưng họ có thật sự được yên thân không?

Chúng ta hãy lấy một ví dụ, chúng ta thử tưởng tượng nếu người ta không tôn trọng luật lệ giao thông thì điều gì sẽ xảy ra trên đường phố. Càng ít người tôn trọng thì càng nhiều tai nạn xảy ra. Sự kiện ly dị cũng có thể ví như tai nạn xảy ra trong tình yêu. Phải chăng hiện nay tình trạng ly dị xảy ra tràn lan là vì người ta không còn biết tôn trọng luật lệ của tình yêu như Chúa Giêsu đã làm gương cho chúng ta là: cho đi, hiến mình và tha thứ? Vậy mà, thay vì phải biết là trước khi dấn thân vào tình yêu thì phải học kỹ luật yêu thương và thực hành yêu thương (mà học ở đâu cho bằng trường của Đấng là Tình Yêu?) như người muốn lái xe phải học luật lệ giao thông và thực tập lái xe, thì người ta lại muốn Giáo Hội cho phép ly dị nếu hôn nhân có trắc trở. Giáo Hội chỉ hủy bỏ hẳn hôn nhân sau khi điều tra kỹ càng là có sai lầm, chứ Giáo Hội không thể thiết lập được một cái gì là trống vắng và đổ vỡ, vì ly dị chính là tình trạng trống vắng và đổ vỡ tình yêu. Nếu cho phép ly dị thì như thể người ta nói: "Anh chị em muốn lấy nhau, cứ việc lấy thỏa thích, nếu như hôn nhân không thành thì anh chị em có quyền ly dị." Cũng y như người ta nói: "Anh chị em muốn lái xe, cứ việc lái thỏa thích, nếu như lái không được thì anh chị em có quyền bị tai nạn." Cho phép ly dị thì cũng giống như khuyến khích tai nạn như thế đấy, một Giáo Hội mà hành xử như vậy thì có còn đáng tin cậy không? Tuy không khuyến khích tai nạn, nhưng không phải khi gặp người bị nạn thì lại chỉ trích và không cứu người ta, Giáo Hội cũng không làm như vậy.

Tóm lại, nếu chúng ta cho là có đời sống của Chúa trong mình là sống mạnh khỏe thì chúng ta có thể xem các giới răn của Giáo Hội như những toa thuốc liệt kê các điều kiện tối thiểu để chúng ta được tiếp xúc với Chúa. Và nếu chúng ta càng tiếp xúc với Chúa, chúng ta càng phát triển đời sống của Chúa trong mình. Vậy tại sao chúng ta lại không tạo ra cho mình những điều kiện tối đa là sự tiếp xúc thường xuyên với Chúa qua Bí Tích Thánh Thể và cầu nguyện hằng ngày? Dần dần đời sống của Chúa sẽ ở trong chúng ta, đó là một đời sống yêu thương và tự do mà tất cả lề luật của Giáo Hội cũng phải tuân phục và không còn là đối tượng để chúng ta phải tuân theo nữa. 

ULTD & ltd

T.Anh chuyển


jeudi 24 mars 2022

Petite encyclopédie médicale en images ...

           

Kim Hạnh sưu tầm

Vị khách đầu tiên đi trên Cầu kính dài nhất thế giới ở Mộc Châu - YouTube

Tiểu sử của Putin, Putin là ai?

Putin được gì khi xâm lược Ukraine? Dương Thu Hương

Putin được gì khi xâm lược Ukraine?
Dương Thu Hương.

Với mình, một đứa đã lang thang trong thời trẻ trâu dọc nước Nga, từ thủ đô tới Sibêri, qua đến Saint Petersburg, cái thời đáng ra phải đi học nhưng đi buôn là chính, từng được sống với tất cả sự nồng ấm chân thành của người dân Nga ngay sau khi liên bang Xô viết sụp đổ, từ tính cách của người dân đến lịch sử chính trị của đất nước này, việc quân đội Nga sa lầy như hiện nay giữa chiến trường Ukraina thực sự mình không ngạc nhiên.

Nhìn lại từ thời Sa hoàng, nước Nga chưa bao giờ có dân chủ. Lịch sử cai trị của đất nước này luôn chỉ ra sự tàn bạo của kẻ mạnh với người yếu thế. Mạng người trong lịch sử nước này chưa bao giờ có giá trị, đơn giản với những ví dụ về các trại cải tạo lao động dành cho những người đối lập trong suốt chiều dài lịch sử, với điều kiện sống vô cùng khắc nghiệt, được dựng lên tại vùng đất băng giá Sibêri, nơi nhiệt độ giữa mùa đông và mùa hè có thể chênh lệch tới 100 độ C. Chỉ có bạch dương mới sống sót được trong khí hậu này. Hàng trăm ngàn tù nhân đã phải bỏ xác khi hoàng cung mới được xây dựng tại Saint Petersburg. Rồi đến thời Stalin với những thảm sát đẫm máu những người bất đồng chính kiến và giới trí thức. Lịch sử chính trị của Nga được in dấu bởi sự dối trá và tàn bạo. Cho đến tận hôm nay.

Điều này giải thích cho những hành động mà quân đội Nga đang ngày đêm thực hiện trong cuộc chiến tại Ukraina khi giết hại dân lành một cách man rợ.
20 năm Putin cai trị nước Nga, cũng vài lần mình trở về thăm chốn cũ. Ngoài những hào hoa phồn thịnh tại các thành phố lớn cùng với những vấn nạn của sự phát triển không có quy mô, khí thải và nạn kẹt xe tại Mátxcơva là một tình trạng kinh hoàng. Nếu không tính toán cụ thể và ra sân bay vào chiều cuối tuần, khi dân cư thành phố nườm nượp đổ ra nhà nghỉ ngoại ô và các cửa ngõ tắc nghẹt, việc bạn bị trễ máy bay là chuyện không ai quan tâm. Phương tiện giao thông công cộng cũng chỉ có bus ra sân bay, nếu bus vì tắc đường không đến kịp cũng là chuyện của bạn. Không ai có trách nhiệm ở đây cả.

Về đến nông thôn, thanh niên trai gái trẻ không có việc làm, tụ tập nghiện hút. Không có tiền, họ tự pha chế đồ hàng từ xăng, mà theo nghiên cứu thì tác dụng của nó có thể phá hủy cơ thể trong vòng 1 năm. Trong làng chỉ duy nhất rượu bia và thuốc lá là bán chạy, ngoài thanh niên nghiện ngập chỉ có người già ở lại, còn lại thì bỏ xứ lên thành phố kiếm sống. Một viễn cảnh khiến mình cảm thấy thực sự bị trầm cảm khi về thăm.

Con trai mẹ nuôi mình ở Nga đi lính nghĩa vụ, lúc sang thăm mình hỏi cái mũi làm sao mà vẹo thế kia. Nó bảo vào lính bị đánh hội đồng, lính mới bao giờ cũng vậy. Và bạo lực trong quân ngũ là bình thường.

Thật tình, nếu không có những kỷ niệm quá sâu đậm với những người dân Nga bình dị, mình sẽ không bao giờ quay lại cái xứ sở bất an này.

Mấy tháng sau khi sang Nga, mình bị viêm ruột thừa phải mổ. Lúc vết mổ chưa khô, một cụ già làm thêm trong bệnh viện ngày nào cũng mang máy tới sấy vết mổ cho mình và trò chuyện. Mười tám tuổi, lơ ngơ giữa một đất nước xa lạ, mình nhớ mãi tình cảm bà cụ dành cho mình. Có tối đi tàu điện ngầm từ nhà bạn về ký túc xá ở Mát, bị thằng say xỉn bám theo, một cô trung niên kéo mình xuống tàu, vừa đi vừa nói với thằng say bám theo hai cô cháu, mày cút đi, nó là cháu tao đấy, để cho nó yên. Ra khỏi ga tàu rồi bà lại đưa mình xuống tàu, để chắc chắn là thằng kia không còn bám theo mình nữa.

Và nhiều lắm những may mắn như vậy.

Nhưng mà cảnh sát Nga sách nhiễu người nước ngoài để kiếm tiền thì cũng không còn lời nào để tả. Bất nhân và vô pháp luật, không coi nhân phẩm con người ra gì.

Tham nhũng từ bộ máy hành chính đến tư pháp, hành pháp thật khủng khiếp tại đây.

Đầu những năm 90, người nước ngoài, đặc biệt là người Việt nam, bị giết tại Mát vì cướp của hay vì lý do nào đó, rất nhiều. Trong số đó, lực lượng đặc nhiệm của Nga cũng dính tay vào nhiều vụ giết người mà không ai phải chịu một sự trừng phạt nào trước pháp luật.

Đến nay, nước Nga vẫn là một điểm đến không an toàn. Hai mươi năm Putin cai trị, nước Nga chỉ được lộng lẫy hơn về bề nổi, và những nhóm lợi ích thân Putin trục lợi theo hệ thống chính sách. Cơ sở hạ tầng, và đời sống của người dân, đặc biệt là người già, không kề được cải thiện. Đầu những năm 90 sống ở Mát, nhìn những cụ già đứng giữa trời lạnh bán thêm mới rau củ hành bù vào đồng lương ít ỏi, mình xót xa nghĩ nếu mẹ mình cũng phải bương chải thế này thì khổ lắm. Nghiện ngập say xỉn chết cóng ngoài đường mùa đông là bình thường. Giờ cũng vẫn y nguyên như vậy.

Putin với mình như một đứa trẻ hư cảm thấy không được quan tâm đủ như nó mong muốn, và vì tự ti trước sự nhỏ bé của mình nên lần này tấn công Ukraina cho đàn anh phía Tây biết sức mạnh của kẻ tự ti. Nhớ những clips Putin quảng bá sức mạnh cơ bắp bằng việc cởi trần cưỡi ngựa, câu cá hay săn gấu, đồng nghiệp người Nga của mình cười và bảo, mày nghĩ gì khi bà Merkel thời mấy năm trước khi còn là Thủ tướng Đức cũng làm vậy? Mình cười bảo, lạy trời chuyện đó sẽ không xảy ra, nếu không chắc tao lại phải di cư đi miền đất mới mày ạ.

Hay ho gì với cái quá khứ điệp viên KGB để giờ đây khoác lên mình bao nhiêu cái chết của người đối lập, nhà báo hay người đào thải vì đầu độc hay ám sát họ, từ trong nước tới nước ngoài?

Cuộc tấn công Ukraina của Putin, với mình là phiên bản đúp của bài học về suy nghĩ đám đông. Điển hình của cách suy nghĩ này được nhắc tới trong tâm lý học là trận đánh của những người Cu ba _đã di tản qua Mỹ _dưới sự điều hành của chính quyền Hoa kỳ vào vịnh Con heo(Pigs Bay) tại Cu ba năm 1961. Tất cả các tướng lĩnh trong bộ chỉ huy đều biết rằng trận đánh không có cơ hội chiến thắng, vì khi đổ bộ vào vịnh thì khả năng lính bị bắn chết là chắc chắn cao. Nhưng vì sợ là người duy nhất nói ra điều này, và sợ bị đào thải khỏi guồng máy, không ai đã dám nói ra sự thật. Kết quả là những người di tản Cu ba quay trở lại tấn công nước này đã bị chết thê thảm khi đổ bộ vào vịnh.

Vì sợ bị đầu độc, giết hại và không có cơ hội kiếm chác thăng tiến, nên những người tham gia họp bàn chiến sự trong bộ chỉ huy của Putin đã phạm đúng lỗi group thinking này. Câu lạc bộ 99 phần trăm của quốc hội độc tài đã bỏ phiếu tán thành việc tấn công Ukraina. Và họ chủ quan sẽ ăn gỏi Ukraina trong một tuần. Họ sống trong môi trường với những giá trị đạo đức và nhân phẩm suy đồi, nên họ đã nghĩ loài người tiến bộ cũng giống như họ. Họ đã không thể nghĩ đến phản ứng mạnh mẽ và đoàn kết của cộng đồng quốc tế trước hành động xâm lấn của họ vào lãnh thổ Ukraina. Putin và đồng bọn đã quá coi thường sức mạnh của sự tử tế.

Việc quân đội Nga rệu rã, vũ khí lạc hậu, với mức độ tham nhũng như ở Nga, chẳng thể ngạc nhiên về việc này. Quân đội Nga qua cuộc chiến này đã chứng tỏ họ không mạnh mẽ như họ và người khác tưởng. Ý chí và khả năng chiến đấu của thế hệ lính mới nhập ngũ không cao, nhiệt huyết lại của kẻ xâm lược gây tội ác lại càng không phải là nhiệt huyết của người dũng cảm hy sinh cứu nước, dẫn đến việc lính Nga hiện nay bắt đầu đảo ngũ. Đảng tự do dân chủ FDP tại Đức đang đưa ra đề nghị chấp nhận tị nạn chính trị cho lính Nga đào ngũ. Tay chân của Putin, tổng thống Bạch nga, muốn quân đội của nước này tham chiến cho Nga, nhưng tướng lĩnh của họ đã không đồng ý với việc này. Tình trạng lính Bạch nga vượt biên sang Ukraina ủng hộ nước này chiến đấu với Nga khiến thủ tướng Bạch nga phải ra lệnh kiểm sóat chặt chẽ biên giới nước này. Kazachstan, nước Cộng hoà thuộc liên bang Nga cũ với cuộc bạo động của người dân phản đối chính quyền ngay trước khi Putin tấn công Ukraina đã gửi viện trợ cho Ukraina thể hiện tinh thần đoàn kết với nước này. Trong sự kiện này, Putin đã ủng hộ chính quyền nước này đàn áp người dân và tuyên bố Nga sẽ không chấp nhận các nước thuộc hệ thống Xô viết cũ có quyền tự trị.

Các nước cộng hoà khác thuộc liên bang Xô viết cũ cũng đang quay lưng lại với Nga sau sự kiện nước này tấn công Ukraina.

Nga đã thua chưa?

Xin thưa, đã, và trên mọi mặt trận. Từ kinh tế, chiến thuật, quân sự, và đặc biệt là lòng người. Chỉ có những kẻ không có não và chẳng có tim mới có thể ủng hộ cuộc chiến phi nghĩa và vô nhân đạo này. Chưa thấy bài trừ phát xít ở Ukraina chỗ nào, chỉ thấy quân đội Nga tàn phá và hủy diệt đất nước và con người ở đây. Mình không tin Nga sẽ thắng trận đánh này, không chỉ bởi cái ác không thể thắng cái thiện, mà đây là một cuộc chiến về giá trị nhân loại. Không có luật pháp nào cho phép được tấn công xâm phạm lãnh thổ và hủy diệt một nước có chủ quyền. Điều này cả thế giới văn minh đang chỉ ra cho Nga bằng thái độ của mình.

Nga sẽ được gì khi xâm chiếm được Ukraina khi chỉ còn là đống đổ nát, lòng dân không phục, và cả thế giới tẩy chay?

Mình nghĩ Putin sẽ hướng tới một cuộc đàm phán và những thỏa thuận để chấm dứt chiến tranh trước khi mất mặt. Mình hy vọng ngày đó sẽ sớm tới, để không phải thêm một ngày nào cuộc sống và hoà bình tại Ukraina và trên thế giới bị đe dọa bởi một đứa trẻ hư như Putin nữa.

Mình nghĩ chắc Putin, ngoài bệnh tâm lý hoang tưởng quyền lực gì đó, cái này phải BS tâm lý mới kết luận được, còn là một đứa trẻ đáng thương không được biết đến tình yêu thương của cha mẹ. Đứa trẻ được yêu thương sẽ cảm nhận được hạnh phúc và muốn lan tỏa nó, thay vì gây đau thương, bởi nó không được biết đến thương yêu.

Đức Dalai Lama chắc chắn sẽ nói, những kẻ như Putin tạo ra Karma, vòng luân hồi rất xấu, và chúng ta càng phải cầu nguyện cho họ nhiều hơn.

Mình ít ăn thịt vì hạn chế mức tối thiểu sinh vật sống phải chết vì mình, nhưng nếu có đóng góp để trả tiền cho ai triệt hạ được Putin, mình xin góp phần.

Việc Putin mang bom nguyên tử ra dọa thì cũng giống thằng ủn chơi ngông. Hai thằng này chắc có hầm trú ẩn chống bom nguyên tử với 70 tiên nữ để cưỡi, giống như mấy tồng chí đánh bom cảm tử đạo Hồi mong ước được thưởng sau khi chết. Nhưng triệt tiêu nguồn sống của nhân loại, và chui rúc dưới hầm trú ẩn, sống vậy thì là động vật ở kỷ nguyên nào chứ đâu có thể là con người?

Chiều hôm qua bầu trời nước Đức được phủ vàng. Mình tỉnh giấc ngủ trưa trong chùa nhìn ra, thấy lạ không biết tại sao. Chiều đọc tin mới biết cát từ sa mạc Sahara được gió thổi sang tận đây. Nếu Putin dùng bom nguyên tử, môi trường sống tại châu Âu và cả tận đâu nữa coi như không còn.

Chính trị, chỉ đơn giản là không khí ta ở, nguồn nước ta uống. Và giá trị nhân phẩm và đạo đức của con người là bất khả xâm phạm.

Đừng chỉ nghĩ đến nồi cơm điện nhà mình vì dù thế giới có sụp đổ, thảm họa nó sẽ trừ mình ra.

Nghĩ như vậy thì cũng coi như là không biết nghĩ.

Viva Ukraina!

------------------------

Nước Nga, những ngày này nhớ lại

17 tháng 3, 2022

Mùa hè 1983 tôi đến Mạc Tư Khoa sau hai ngày đêm trên tàu từ Praha, qua Lvov, Kiev, Kharkov, xuyên suốt một vùng mênh mông của Ukraine. Đêm đầu tiên ngủ trên nền xi măng của căn phòng ký túc xá dơ bẩn của người bạn. Bốn giờ sáng tỉnh giấc thấy bạn không có trong phòng. 7 giờ sáng bạn về với hai con gà còn lông vừa bị bẻ cổ. Người bạn dậy sớm ra một chợ trời ngoại ô mua tí thịt đãi bạn. Hôm đó vào Hồng Trường, cửa hàng bách hoá MGU nổi tiếng đối diện với điện Kremlin hầu như trống trơn, chỉ vài con gấu Misa nhồi bông, biểu tượng của Olympics Moskva 80, rất nhiều quạt tai voi, bàn ủi; chỗ thực phẩm hầu như không có gì, mấy ổ bánh mì đen chỏng chơ.

Chúng tôi ngao ngán. Cỗ máy kinh tế của Liên Xô không còn vận hành nữa, cuộc chiến ở Afghanistan, cuộc chạy đua vũ trang với Mỹ đã làm xơ cứng một xã hội ngập chìm trong khủng hoảng. Năm 91, nghe tin Liên Xô sụp đổ tôi chẳng lấy gì làm lạ. Người Nga đã chán ngấy với khẩu hiệu. Họ cần một mái nhà trên đầu, chút thịt cho bữa cơm, cái xe và vài bộ quần áo. Liên Xô không làm được điều đó.

Nước Nga đối với tôi thời đó vẫn còn nhiều bí ẩn lẫn thích thú. Thời nhỏ tôi đã bị mê hoặc bởi sự tàn bạo và dày vò trong Tội Ác và Trừng Phạt của Dostoevsky, thổn thức với thân phận con người và tình yêu mong manh giữa những đối thay thời cuộc ở Bác Sĩ Zhivago của Pasternak. Nhưng trên hết là sự tuyên truyền và suy tôn nước Nga ở Việt Nam sau năm 75 như một tương lai cho nhân loại, thế giới đại đồng. Trong trí óc tôi thời đó còn gờm gợn tại sao tại thiên đường xã hội chủ nghĩa lại có Quần Đảo Ngục Tù của Solzhenitsyn.

Chuyến đi thăm Mạc Tư Khoa làm tôi thất vọng!

Sau nhiều năm sống ở Đông Âu, nơi người Tiệp, người Ba Lan, người Slovak nói cùng một giòng ngôn ngữ như người Nga, chả ai thích thú với người Nga. Trong các quán bia ở Tiệp và Đông Đức, quán rượu ở Ba Lan, sự chế diễu tính nhà quê của người Nga luôn là một đề tài muôn thuở. Người ta nói chuyện vui rằng mật vụ Stasi của Đông Đức có thể bắt anh ở quán vì mọi chuyện nhưng chửi Nga thì không sao, họ còn phụ họa thêm. Nước Nga đã đóng góp cho kho tàng nhân loại từ văn học, hội hoạ, âm nhạc, khoa học những thành tựu tuyệt vời. Nhưng trong tâm khảm người Âu châu, người Nga luôn dùng vũ lực đem đến cho lục địa nhiều điều phiền muộn. Napoleon thất trận, những người Cossacks vào quán xá Paris, đập bàn dậm chân la hét ‘bistro, bistro’ trong tiếng Nga nghĩa là nhanh lên, nhanh lên. Sau đó tiếng Pháp có thêm từ Bistro là quán ăn nhanh. Năm 45, người Anh Mỹ đối xử với những vùng tạm chiếm ở Đức một cách nhân đạo thì vùng Nga chiếm hàng trăm ngàn vụ hãm hiếp, trả thù . Năm 1953, xe tăng Nga dẹp loạn ở Đông Đức, 1956 đàn áp ở Budapest và Poznan, 1968 đàn áp ở Praha. Ba Lan chẳng bao giờ quên vụ thảm sát Katyn và những thế kỷ bị Nga đô hộ.

Vậy người Nga là ai?

Những người Nga tôi quen đều rất tốt và chân chất. Nhiều đồng nghiệp trong ngành giỏi tuyệt vời. Với một dân tộc có trí tuệ như vậy và một đất nước bao la tài nguyên trù phú, tại sao người Nga lúc nào cũng nghèo?

Câu trả lời đối với tôi có thể tìm thấy trong sự quay lưng và phản bội của giới cầm quyền và tinh hoa của Nga cho đại đa số nhân dân. Những người lính nông dân của Nga sau khi thắng Napoleon trở về vẫn mang thân làm kiếp nông nô, một dạng nô lệ cho giới quý tộc vốn chiếm hữu phần lớn đất đai. Giới quyền quý của Nga dùng tiếng Pháp trong giao tiếp nhiều như tiếng mẹ đẻ. Sự bất lực của Nga Hoàng về cải cách xã hội dẫn tới Cách Mạng Tháng Mười 1917 làm đổi thay cục diện thế giới. Dưới chế độ cộng sản, người Nga chẳng sống khá hơn. Nạn đói ở Ukraine và thanh trừng tàn bạo của Stalin cướp đi sinh mạng hàng chục triệu người. Cuộc chiến tranh chống Quốc xã Đức cướp thêm hai mươi triệu người nữa. Thời hậu Stalin cũng bê bết trì trệ, người Nga buộc nhịn ăn để làm siêu cường, để viện trợ cho các quốc gia khác. Chịu không nổi, Liên Xô sụp đổ. Thời hậu Cộng sản, Putin lên cầm quyền, giới tài phiệt ăn theo bòn rút của cải quốc gia. Chỉ trong thời gian này người Nga mới bắt đầu biết đến thế giới, giới trung lưu có thể mua xe và đi nghỉ hè ở Ai Cập. Mạc Tư Khoa có McDonald và Starbucks nhưng GDP đầu người của Nga chỉ có 11 ngàn đô tức 1/6 của Mỹ và nền kinh tế Nga xấp xỉ Tây Ban Nha. Người Nga vẫn nghèo! Sự sụp đổ của chế độ cộng sản có thể giúp đời sống tốt hơn chút đỉnh nhưng những giá trị về dân chủ và nhân quyền chẳng bám rễ ở Nga. Giới tính hoa thỏa hiệp với Putin, chia chác quyền lợi. Giáo hội chính thống giáo của Nga, vốn bị triệt tiêu trong thời cộng sản phải biết giá trị của tự do hơn ai hết lại ủng hộ Putin, xem Putin như cứu cánh của nền văn minh Nga, vốn bị Tây Phương xem như lạc hậu. Solzhenitsyn trở về Nga sau lưu vong, quay lưng lại với những giá trị nhân bản vốn đã cưu mang ông, ca ngợi Putin như người tìm lại được nước Nga cho người Nga. Nước Nga của Solzhenitsyn bao gồm Ukraine như một phần không thể tách rời của đất mẹ. Người học trò của ông, Putin mấy ngày trước khi xâm lược Ukraine đã lập lại luận điệu đó.

Trong những dân tộc đã mất rất nhiều mà chẳng đạt được hạnh phúc, người Nga và người Việt có thể chia xẻ cùng niềm bất hạnh. Hơn chục năm trước tôi có đến công tác ở Volgograd, tên mới của thành phố Stalingrad. Nơi đây cuối năm 1942, đầu năm 1943 đã diễn ra trận chiến kinh hoàng nhất trong lịch sử nhân loại giữa Phát xít Đức và Hồng quân Liên Xô. Trên đồi Mamayev, nơi bức tượng Người Mẹ sừng sững là nơi đánh dấu cái chết của hơn 200 ngàn binh lính hai phía trong một vùng đất chưa đến một cây số vuông. Stalin nướng vào đây hàng chục sư đoàn, nướng sạch. Một người lính gởi vào đây sống trung bình 4 giờ. Sỏi trên đồi vẫn còn chứa mảnh vụn của xương người. Phía dưới Volgograd ngày nay tiêu điều. Hôm đó tôi liên tưởng tới Quảng Trị, Khe Sanh, Xuân Lộc, Vị Xuyên. Bao nhiêu mất mát và hy sinh chỉ để lại một nước Nga nghèo và một nước Việt nhược tiểu. Cả hai nước đều có một điểm chung là một nhóm tài phiệt cá mập giàu sụ trên đầu nhân dân.

Phần lớn giới tinh hoa của Nga qua bảo thế kỷ chẳng thích gì những giá trị của Tây Phương. Có thể là sự mặc cảm. Chính Thống Giáo Nga luôn cạnh tranh với Cơ Đốc Giáo. Sự thiếu vắng giá trị tự do trong xã hội làm người Nga luôn ngây ngất với lãnh tụ cho đến khi họ không có gì ăn vì những kẻ lãnh đạo điên rồ. Cứ nhìn năm 1917 và 1991 thì thấy rõ.

Cuộc xâm lăng của Putin vào Ukraine sẽ chỉ cho người Nga thấy rằng họ sẽ nghèo hơn rất nhiều trong những năm tới. Chẳng ai cạp đất mà ăn được cho dù đó là đất thánh của một đế quốc tuy mênh mông nhưng đã là quá khứ.

Trần Anh Chương

Maryland, March 13, 2022

lundi 21 mars 2022

ĐỨC MẸ FATIMA ĐÃ ĐI NGƯỢC DÒNG TỊ NẠN đến LIVIV UKRAINE ngày 16-03


Trước tình cảnh chiến tranh kinh hoàng, thể theo lời yêu cầu của các Giám Mục Công Giáo Latinh và Đông phương của Ukraine, thánh tượng Đức Mẹ Fatima đã được cấp tốc đưa từ Bồ Đào Nha sang Ba Lan và từ đó sang Ukraine.
Thánh tượng đã rời Fatima vào ngày 14 tháng 3, và được đưa đến Krakow, Ba Lan, quê hương của Thánh Giáo Hoàng Gioan Phaolô II. Sau khi tạm dừng ở đây để anh chị em giáo dân Ba Lan kính viếng và ban tổ chức tìm kiếm cách thế an toàn để đưa vào Ukraine, Thánh tượng Đức Mẹ Fatima đã đi ngược dòng người tị nạn để vào Ukraine trong khi quân Nga bắt đầu pháo kích vào miền Tây Ukraine. Thánh tượng đã đến Lviv thủ phủ của Công Giáo Ukraine an toàn vào ngày 16 tháng Ba. Lviv là thành phố lớn nhất ở miền Tây Ukraine và là thành phố lớn thứ sáu ở Ukraine, với dân số 717,500 người. Lviv là một trong những trung tâm văn hóa chính của Ukraine. Thánh tượng Fatima sẽ ở lại Lviv trong một tháng.

TRÍ TUỆ NGƯỜI MỸ (PHÁT MINH)

 PHÁT MINH CỦA NGƯỜI MỸ




Cho dù bạn ghét Mỹ, chửi Mỹ, hay chống Mỹ đến đâu thì bạn vẫn đang hàng ngày sử dụng những hàng hóa Mỹ hay sản phẩm trí tuệ của người Mỹ. Ví dụ như bạn đang đọc những dòng status này tức là bạn đang sử dụng sản phẩm của Mỹ.

1. Internet

Được phát triển bởi quân đội Mỹ những năm 1960 nhằm kết nối các máy tính của Bộ Quốc Phòng Mỹ. Đến đầu những năm 1970, mạng nội bộ này của BQP Mỹ được kết nối với một số các trường đại học và viện nghiên cứu tạo nên mạng đầu tiên mang tên ARPANET. Đến những năm 1980 thì bắt đầu thương mại hóa và 1990 trở đi thì bắt đầu phủ kín toàn cầu.

2. Điều hòa nhiệt độ

Chiếc máy điều hòa nhiệt độ đầu tiên được chế tạo bởi kỹ sư người Mỹ Willis H. Carrier năm 1902. Hãng điều hòa Carrier tồn tại cho đến ngày nay và là một nhãn hiệu nổi tiếng.

3. Chip CPU máy tính

Bất kể chiếc máy tính bạn dùng nhãn hiệu gì, sản xuất ở đâu thì “bộ não” CPU của nó chỉ có thể là sản phẩm của Intel hoặc AMD, hai hãng điện tử của Mỹ.

4. Điện thoại di động

Chiếc điện thoại di động cầm tay đầu tiên trên thế giới là chiếc Motorola DynaTAC 800x được chế tạo năm 1983. Khi đó nó có giá 4000 USD và có thể gọi được 30 phút.

5. Điện thoại thông minh

Chiếc Smartphone đầu tiên được hãng IBM chế tạo năm 1992 với tên Simon Personal Communicator, giá 899 USD. Chiếc điện thoại này có màn hình cảm ứng đen trắng, ngoài gọi điện thoại có thể dùng để nhận gửi email, fax, và nhắn tin. 15 năm sau, iPhone mới ra đời.

6. Máy bay

Chiếc máy bay đầu tiên bay thành công do anh em nhà Wright chế tạo và thực hiện năm 1903. Chuyến bay có động cơ, điều khiển được và đã bay một đoạn dài 6km. Hai anh em nhà Wright được coi là cha đẻ của ngành hàng không thế giới.

7. Bóng điện

Chiếc bóng đèn sợi đốt thương mại đầu tiên được chế tạo bởi Thomas Edison năm 1879. Thú vị ở chỗ sợi đốt dùng trong những chiếc bóng đầu tiên là sợi tre được phủ các-bon và có khả năng thắp sáng 1200 giờ.

8. Truyền hình và TV màu

Hệ thống truyền hình màu đầu tiên thiết kế bởi công ty RCA (Radio Corporation of America) bắt đầu phát sóng ngày 17.12.1953. Chiếc TV màu đầu tiên cũng được chế tạo bởi hãng này được xuất ra thị trường năm 1954.

9. Máy photocopy và máy in lade

Đều được phát triển bởi công ty Xerox những năm 1950 và 1970.

10. Còn nhiều sản phẩm nữa nhưng không thể kể hết ở đây được, thí dụ như Facebook, Yahoo, Google, Youtube, định vị GPS… 

 
Nếu kể tới đây mà bạn vẫn ghét Mỹ? Bạn có thể cho rằng: “OK, một ông nông dân sáng đi cày, không dùng internet, không có điện thoại, không biết xài máy tính, tối về không xem TV, nhà không có điện, chỉ thắp đèn dầu, ăn cơm rau muống chấm nước mắm, phủi chân rồi đi ngủ thì xài gì của Mỹ?”. 

Xin thưa ổng vẫn xài đồ của người Mỹ. Trước đây các cụ ta chỉ thắp nến và dầu lạc, chiếc đèn dầu xuất hiện ở VN vào những năm 1920s khi các hãng dầu mỏ trong đó có các hãng Mỹ lần đầu vào VN. Khi đó, để bán được dầu, họ khuyến mãi và phát không các chiếc đèn đốt dầu có bóng như bây giờ. Vì thế các đèn này còn có tên gọi là đèn Huê Kỳ hay đèn Hoa Kỳ. Xài đèn dầu là xài sản phẩm Mỹ rồi! 

Nguồn: Thế giới tri thức.
(Sưu tầm)



dimanche 20 mars 2022

NHỮNG CÂU NÓI NÊN HỌC.

 


1) Lòng tin là thứ một khi đã chết đi thì khó trở lại ban đầu.

  Vì vậy hãy sống đúng ngay từ đầu bởi vì trường học có bút xóa, nhưng         Trường đời thì không?

 

2) Đừng nghĩ về quá khứ nó chỉ mang đến những giọt nước mắt. Đừng nghĩ nhiều về Tương lai nó chỉ mang lại sự lo sợ. Sống ở hiện tại với nụ cười trên môi như trẻ thơ. Nó sẽ mang lại niềm vui cho bạn

 

3) Cuộc đời vốn chẳng có thứ gì hoàn hảo, nhưng mỗi người đều có nét đẹp riêng, thiên tài là mỗi người tìm ra cho được nét đẹp riêng cho chính mình và toàn thiện nó

 

4) Cuộc sống có ba cái đừng

-Đừng hiền quá để người ta bắt nạt

-Đừng ngốc quá để người ta đùa giỡn

-Đừng tin tưởng quá để người ta lừa dối

 

5) Cuộc đời ngắn lắm nên đừng lãng phí thời gian của mình với những người không có thời gian dành cho bạn

 

6) Con người được tạo ra để được yêu thương. Vật chất tạo ra để được sử dụng.
Nhưng vì một lý do nào đó Vật chất được yêu thương, Con người lại bị lợi dụng

 

7) Đá có thể mòn huống chi là lòng người thay đổi trước sau âu cũng là chuyện thường tình. Duyên là do người giữ. Hết thương rồi có cố mãi cũng bằng không

 

8) Đồng xu có hai mặt nhưng chỉ là một mệnh giá con người chỉ có một mặt sao lại sống hai lòng

 

9) Làm người nhất định phải có lương tâm, nhất định không được quên người từng giúp đỡ bạn, nếu không bạn sẽ càng ngày càng ít bạn bè, đường đi càng hẹp

 

10) Ngay cả ngõ cụt cũng là điểm xuất phát nếu bạn biết quay lưng

 

11) Có những người họ quên những lần ta giúp đỡ. Nhưng sẽ nhớ mãi một lần ta từ chối họ

 

12) Quan tâm nhiều quá đồng nghĩa với làm phiền. Yêu thương nhiều quá người ta lại không biết trân trọng

 

13) Dựa vào núi hóa thành vôi

Dựa nước, nước chảy ra biển đông

Dựa người, người đối thay lòng

Chỗ dựa chắc chắn chỉ trong chính mình

( Nhà thơ:Nguyễn bảo Sinh)

 

14) Có hai sai lầm lớn trong cuộc sống. Một là sống cho người khác coi. Hai là coi người khác sống. Thật ra chỉ cần bản thân Hạnh phúc là được. Đừng mãi tìm vào người khác mà sai đi con đường dưới chân mình

 

15) Bạn có tốt bao nhiêu thì vẫn có người ghét bạn. Đó là điều không thể tránh khỏi

 

16) Người quan tâm đến tôi. Tôi sẽ quan tâm lại gấp bội

Người không quan tâm đến tôi, bạn dựa vào cái gì mà bảo Tôi tiếp tục.

Vì sao nước Thái Bình Dương và Đại Tây Dương lại "tách đôi": Đáp án khiến bạn ngạc nhiên!

 Vì sao nước Thái Bình Dương và Đại Tây Dương lại "tách đôi": Đáp án khiến bạn ngạc nhiên!

Dường như có 1 bức tường vô hình, ngăn cản hai vùng đại dương "giao lưu, gặp gỡ".

Rất nhiều người cho rằng, các vùng biển là một khối thống nhất và chúng chỉ được người ta phân thành các đại dương để đặt tên. Tuy nhiên các đại dương thực tế lại có những ranh giới đầy sống động, bất ngờ.

Nếu đến vùng ranh giới giữa Thái Bình Dương và Đại Tây Dương, bạn sẽ một phen "Ố á" vì hiện tượng thiên nhiên quá đỗi kỳ thú. Theo đó vùng nước giữa hai đại dương có đường ranh giới phân chia rõ rệt. Nhìn từ trên cao, du khách có thể thấy hai vùng nước không hòa lẫn vào nhau và có màu sắc khác biệt. 

Vì sao nước Thái Bình Dương và Đại Tây Dương lại tách đôi? Đáp án khiến bạn phải ồ lên "Thiên nhiên thật kỳ diệu" - Ảnh 1.
Vì sao nước Thái Bình Dương và Đại Tây Dương lại tách đôi? Đáp án khiến bạn phải ồ lên "Thiên nhiên thật kỳ diệu" - Ảnh 2.

Thái Bình Dương và Đại Tây Dương nhìn từ trên cao.

Vậy vì sao nước của 2 vùng đại dương này lại tách đôi?

Câu trả lời là do cấu tạo nước của hai đại dương này khác nhau. Theo đó, nước của Thái Bình Dương có độ mặn, thành phần, mật độ và cấu trúc hóa học khác so với Đại Tây Dương. Phần đường ranh giới được gọi là vùng đệm của đại dương. Các chuyên gia gọi là Haloclin – hiện tượng làm ranh giới giữa các vùng nước có độ mặn khác nhau. Hiện tượng này xuất hiện giữa những dòng nước có độ mặn chênh nhau ít nhất 5 lần.

Trước đó, nhà thám hiểm người Pháp Jacques Cousteau (1910-1997) từng lặn xuống eo biển Gibraltar (eo biển hẹp nối liền Địa Trung Hải với Đại Tây Dương) và phát hiện thấy các lớp nước có độ mặn khác nhau giống như được phân chia bởi một lớp màng trong suốt. Không chỉ vậy, mỗi lớp nước lại có một hệ động thực vật riêng.

Trên thực tế, ngoài Thái Bình Dương và Đại Tây Dương, trái đất còn có nhiều vùng biển khác xuất hiện hiện tượng kỳ thú này. Có thể kể đến biển Skagerrak và Kattegat với màu nước khác nhau và hoàn toàn tách biệt.

Vì sao nước Thái Bình Dương và Đại Tây Dương lại tách đôi? Đáp án khiến bạn phải ồ lên "Thiên nhiên thật kỳ diệu" - Ảnh 3.

Nơi giao nhau giữa hai biển Skagerrak và Kattegat.


Ngoài ra còn có nước của hai dòng sông Negro và Amazon không hoà lẫn tạo nên hai mảng màu đen – nâu vàng riêng biệt. 

Vì sao nước Thái Bình Dương và Đại Tây Dương lại tách đôi? Đáp án khiến bạn phải ồ lên "Thiên nhiên thật kỳ diệu" - Ảnh 4.

Nước tại điểm giao của hai con sông Negro và Amazon.

mercredi 16 mars 2022

9 thói quen giúp phụ nữ Trẻ Đẹp Mãi...Góc Nhìn Việt


9 thói quen giúp phụ nữ Trẻ Đẹp Mãi... Phải làm gì để “trẻ đẹp” quên tuổi khi mà tuổi trẻ là thứ ai cũng chỉ có một lần trong đời? Phải làm gì để giữ mãi tinh thần tươi trẻ khi mà thời gian là thứ ai cũng được phân chia công bằng? Chị em phụ nữ hãy cùng rèn luyện 9 thói quen sau đây để “trẻ đẹp” mãi nhé!

Hài lòng về mình?

 Hài lòng về mình?

Từ khi quyết tâm đi theo Chúa, bất cứ có khóa học thiêng liêng nào tôi cũng ghi danh tham dự, tôi rất thích vì được học hỏi thêm về Chúa, được chia sẻ cảm nghiệm của mình và được giúp đỡ để ngày càng tiến bước trên con đường thiêng liêng. Đó là tôi nghĩ vậy, và bây giờ nhìn lại, tôi cũng không chắc là tôi có yêu mến Chúa hơn không, nhưng cảm thấy hài lòng về mình thì có. Thật vậy, mỗi khi thấy mình tiến được một bước, như bớt nổi nóng, kiên nhẫn hơn với người khác, bớt giận họ, tôi rất vui, nghĩ rằng nhờ mình năng đến với Chúa nên đã được Chúa cứu, từ đây mình sẽ phơi phới đi theo Chúa và đời mình không còn đau khổ nữa.

Nhưng sau nhiều lần, tôi để ý thấy rằng hễ mỗi khi tôi hài lòng về mình, là liền sau đó tôi lại gặp một sự việc nào đó đánh đổ hết những cố gắng trước đây của tôi và tôi lại hiện nguyên hình con người cũ của mình: nóng nảy và tự phụ. Giờ đây tôi nghiệm ra việc hài lòng về mình là khí cụ tinh vi mà ma quỷ dùng để cản đường tôi đến với Chúa, và chừng nào tôi còn hài lòng về mình là tôi đang dậm chân tại chỗ, thậm chí còn đi lùi lại nữa, trên con đường thiêng liêng. Nhưng Chúa không để tôi “mồ côi” (Ga 14,18), nếu tôi biết chạy đến Người, mỗi lần tôi bị “té” vì tội của mình, Chúa nâng tôi dậy và giúp cho tôi bớt ảo tưởng về mình và biết nhìn bước lùi như cái bước cho phép tôi lấy đà để tiến xa hơn, nên tôi không phải sợ và hối tiếc.

Tôi cũng nhận ra rằng ma quỷ có thể thúc đẩy tôi làm điều tốt. Nhưng nếu sau khi làm, tôi cảm thấy hài lòng về mình thì tôi phải biết đó là bẫy của ma quỷ chứ không phải là ý Chúa. Chỉ sau khi làm điều gì tốt, tôi không hóng hớt xem kết quả ra sao, được người khác hưởng ứng như thế nào, thì tôi mới làm theo tinh thần của người đầy tớ vô dụng trong Tin Mừng (x. Lc 17,10). Vì vậy, tôi hiểu rằng thái độ “tranh thủ” tối đa những khóa học thiêng liêng là bẫy do ma quỷ giăng ra để làm tôi cảm thấy hài lòng về mình và tự hào mình là người yêu Chúa, một tình yêu được đo lường theo thời gian và công sức bỏ ra để trau dồi việc học hỏi về Chúa, chứ không phải theo việc thực hành luật yêu thương của Người. Khi hài lòng về mình, tôi sẽ an tâm là mình sống tốt và không bao giờ thắc mắc xem mình sống hai giới răn căn bản của đời sống đức tin là yêu Chúa và thương người như thế nào.  

Tóm lại, con đường theo Chúa là con đường yêu thương và không có điểm dừng ở trần gian này. Khi cảm thấy hài lòng về mình là đã thấy thỏa mãn và không thấy cần hoặc muốn đi tiếp nữa, và đó là tất cả những gì ma quỷ mong ước cho con người. Đức Thánh Cha Phanxicô đã cảnh cáo như sau: Đức tin không làm cho mình đặt lại vấn đề về mình là một đức tin có vấn đề. Đức tin không làm cho mình trưởng thành là một đức tin cần lớn lên. Đức tin không chất vấn mình là một đức tin đáng đặt nghi vấn. Đức tin không làm cho mình sống động là một đức tin cần thêm sức sống. Đức tin không lay động mình là một đức tin cần khuấy động” (Diễn văn trước Giáo triều Rôma,

 21/12/2017).

ULTD & ltd