Con đường thân thương
Nhìn từ trên đồi của đại học
để cho nàng ngủ yên
Bàn tay năm ngón
Hoa nở rồi lại tàn, tuyết rơi tuyết lại tan, thời gian trôi cũng không quay trở lại. Trên bước đường nhân sinh, dẫu bạn từng gặp gỡ bao nhiêu, quen biết bao nhiêu, thì người thật sự bên cạnh bạn liệu còn được mấy ai? Những lúc thơm nồng mới bên ta là bạn Đắng; những lúc cay đắng vẫn bên ta thì đó là bạn Đời…
| |||||
| |||||
| |||||
| |||||