jeudi 16 mars 2017

One Thousand Islands Kingston Ontario 10-2016





















đang chờ lên tàu








lên tầng trên dễ quay phim nhưng hơi bị gió









xuống tầng dưới ấm áp hơn enjoy









































hoàng hôn


 đúng là nghìn đảo




 The Thousand Islands constitute an archipelago that straddles the Canada-U.S. border in the Saint Lawrence River as it emerges from the northeast corner of Lake Ontario. They stretch for about 50 miles (80 km) downstream from Kingston, Ontario. The Canadian islands are in the province of Ontario, the U.S. islands in the state of New York.
The 1,864 islands range in size from over 40 square miles (100 km2) to smaller islands occupied by a single residence, or uninhabited outcroppings of rocks that are only home to migratory waterfowl. To count as one of the Thousand Islands these minimum criteria had to be met: 1) Above water level year round; 2) Have an area greater than 1 square foot (0.093 m2); and 3) Support at least one living tree.

(F) Les Mille-Îles (Thousand Islands en anglais) sont un archipel sur la frontière entre les États-Unis et le Canada, dans le fleuve Saint-Laurent, là où ce dernier émerge du coin nord-est du lac Ontario. Les îles s'étendent environ 50 milles (80 kilomètres) en aval de Kingston dans l'Ontario. Les îles canadiennes sont de la province d'Ontario, et les îles américaines sont de l'État de New York.
Il y a en tout 1 865 îles ; certaines ont plus de 100 km² de superficie alors que d'autres sont minuscules et n'abritent que des oiseaux de mer migrateurs. Le nombre d'îles a été déterminé en utilisant le critère affirmant que n'importe quelle île doit être au-dessus de niveau de l'eau pendant 365 jours par an, qu'elle doit abriter au moins deux arbre ou arbuste et faire au minimum 6 pieds carré, soit un peu moins de 2m².
Quelques-unes des Mille-Îles qui s'égrènent dans les méandres du fleuve Saint-Laurent sont loties de cabanes ou de résidences d'été, accessibles en bateau ou par des ponts. Celles proches des rives peuvent être occupées par des hôtels. Construire y est désormais contrôlé.

VALPARD

Thousand Islands

From Wikipedia, the free encyclopedia
For other uses, see Thousand Islands (disambiguation).

An 1898 touring map of the Thousand Islands

Sunset over one of the smallest of the Thousand Islands, which supports one tree and two shrubs.
The Thousand Islands constitute an archipelago of 1,864 islands[1] that straddles the Canada–US border in the Saint Lawrence River as it emerges from the northeast corner of Lake Ontario. They stretch for about 50 miles (80 km) downstream from Kingston, Ontario. The Canadian islands are in the province of Ontario and the U.S. islands in the state of New York.
The islands range in size from over 40 square miles (100 km2) to smaller islands occupied by a single residence, or uninhabited outcroppings of rocks. To count as one of the Thousand Islands, emergent land within the river channel must have at least one square foot (0.093 m2) of land above water level year-round, and support at least two living trees.[2][3]

Geography[edit]


Map of the Thousand Islands region
The Thousand Islands archipelago is located at the outlet of Lake Ontario at the head of the Saint Lawrence River. The region is bisected by the Canada-United States border and covers portions of Jefferson and St. Lawrence counties in the U.S. state of New York, in addition to parts of the United Counties of Leeds and Grenville and Frontenac County in the Canadian province of Ontario.
Geologically, the islands are located where a branch of the Canadian Shield runs south across the river to join with the Adirondacks. The Thousand Islands-Frontenac Arch region was designated a World Biosphere Reserve by UNESCO in 2002.[4]

Transportation[edit]


The Thousand Islands Bridge
The Thousand Islands Bridge connects New York State and Ontario by traversing Wellesley Island at the northernmost point of Interstate 81 in Jefferson County and meets Highway 137, which leads to Highway 401. The waterfront is served by New York State Routes 12 and 37 and by the Thousand Islands Parkway in Ontario. Ontario also has the Waterfront Trail alongside the Parkway for cyclists who wish to see the area in an alternative way.
Large freighters frequently ply the Saint Lawrence Seaway, but the area has so many shoals and rocks that foreign vessels must use maritime pilots to help them travel through the hazardous waterway.[5] In places, a vessel less than 25 feet (7.6 m) offshore can find itself in over 200 feet (61 m) of water. Conversely, rocks and shoals less than two feet (61 cm) underwater can be found in the center of channels 90 feet (27 m) deep. Due to the great number of rocks and shoals just above or below the water's surface, navigation at night can be dangerous, especially outside of the main channels.
Before the advent of the zebra mussel, visibility of only 10 to 15 feet (3.0 to 4.6 m) was usual, slightly decreasing as the years passed. Water clarity improved markedly in the mid-1990s with the arrival of zebra mussels, which feed on algae. The water is so clear in some areas that a rocky bottom can be observed in 80 feet (24 m) of water. The area has several shipwrecks, and although most of them are over 100 feet (30 m) underwater, some are a mere 15 feet (4.6 m) down and can be seen from the surface.

Notable islands[edit]


Aerial view of Boldt Castle on Heart Island

History[edit]

O boating on the rivers,
The voyage down the St. Lawrence, the superb scenery, the steamers,
The ships sailing, the Thousand Islands, the occasional timber-raft
and the raftsmen with long-reaching sweep-oars,
The little huts on the rafts, and the stream of smoke when they cook
supper at evening.
Walt Whitman, "A Song of Joys", from Leaves of Grass (1855)
Prior to European colonization, the Thousand Islands region was home to, or visited by, members of the Iroquois Confederacy and Ojibwa people. Their name for the islands was Manitouana or the "Garden of the Great Spirit".[16]
The region was a part of the War of 1812 between the British Empire and the United States. Many sites from the war can be found, such as Fort Wellington in Prescott, Ontario and the garrison on Chimney Island, Mallorytown, Ontario. Museums about the war can be found on both the Canadian and American side of the river.
Historical postcard views of Alexandria Bay (left) and a steamboat touring Lost Channel, c. 1900
In the late 19th and early 20th centuries, many distinguished visitors made the region widely known as a summer resort. During the half century (1874–1912) of the resort's greatest prominence, most wealthy vacationers came from New York City, joined by prominent families from ChicagoClevelandPittsburgh and other cities of the United States and Canada. Several grand hotels provided luxurious accommodations while steamboats offered extensive tours among the islands. Wealthy and middle-class summer residents built summer homes, and the region retains a historically important collection of vacation homes from this time.
Among the lavish homes built during this time were several masonry "castles", some of which remain as international landmarks. The region's first castle, Castle Rest, was built in 1888; it was destroyed in the mid-20th century.[17] The most famous extant examples are "The Towers" on Dark Island, now called Singer Castle, and the previously long-neglected Boldt Castle on Heart Island, which had been left unfinished for over 75 years upon the untimely death of George Boldt's wife. It has since been completed over the recent decades in accord with Boldt's original plans.
The Thousand Islands have long been a center for recreational boating. Large steam yachts, many designed by Nathanael Herreshoff, required distinctive yacht houses. The region was known also for innovative power boating during this period. Three local yacht clubs hosted the Gold Cup Races of the American Power Boat Association for nine consecutive years.[when?]

Recreation[edit]

Public parks[edit]


Batterman's Point Gazebo on Hill Island, part of Canada's Thousand Islands National Park
To be considered an island, a piece of land must stay above water throughout the year and support a living tree. Many of the islands are publicly owned. A group of 21 islands[18] form the Thousand Islands National Park, the oldest of Canada's national parks east of the Rocky Mountains. The park hosts campgrounds, inland walking trails, annual family events, as well as a national heritage building.[19]
Thirty New York state parks are managed as part of the New York State Office of Parks, Recreation and Historic Preservation's Thousand Islands Region,[20] including many that are located on river islands or along the New York shore. Many of these river parks were established in the late 19th and early 20th century as part of the St. Lawrence Reservation,[21] and were among New York's earliest land acquisitions for the purpose of preservation and recreational development.[22] Among the larger parks are Wellesley Island State Park, which includes the largest camping complex in the region,[23] and Robert Moses State Park.

Other boating, fishing and vacationing locations[edit]

  • One of the few beaches in the Thousand Islands, Potter's Beach (conserved by the Thousand Islands Land Trust) on the American Grindstone Island has a fine, shallow sandy bottom with a very gradual slope, and serves as a location for boats to set anchor and spend a day at the beach or hiking on the trails that extend around Grindstone Island.
  • A popular location for swimming or anchoring out of the wind, the Lake of the Isles is a secluded area cut off from the rest of the St. Lawrence River by Wellesley Island and neighboring Canadian Hill Island. Access is limited through two narrow passages, one around the northeastern end of the island, and the other being the International Rift, which is a small, shallow, winding canal that leads you through to the north side of the island passing right underneath the customs bridge.
  • Known for its fishing, especially pike, Eel Bay is a shallow bay just southwest of Wellesley Island.
  • The Thousand Islands Land Trust (TILT) conserves over 8,500 acres (34 km2) of land in the Thousand Islands region.[24] This land includes many creeks, nature preserves and over 30 miles (48 km) of trails that are open to the public, year-round, free of charge. TILT hosts an annual series of programs – TILTreks, TeenTreks, KidsTreks and TILTKids Camp – that give individuals and families the opportunity to participate in regional field trips, a variety of recreational activities, and attend presentations on wildlife or habitat preservation. TILT's community events help further their conservation efforts in the Thousand Islands region.

Powerhouse, Heart Island (Boldt Castle)
  • Boldt Castle, a testament of one man's love of his wife, has been under renovation by its owner, the Thousand Islands Bridge Authority since 1977, and can be visited by boat or tour cruise. This 120-room mansion is located on Heart Island just across the shipping channel from Alexandria Bay. The grounds consist of the main castle, the power house, the play house, and a boat house tucked in across the bay on the inside of the island.

Singer Castle
  • Though not as famous as George Boldt's Castle, Singer Castle on Dark Island is privately renovated and is open to tourists. Frederick Bourne had his castle constructed with secret passageways and hidden wine cellars so that he could spy on his guests while keeping his liquor out of sight during the prohibition era.
  • The Antique Boat Museum in Clayton, New York houses antique wooden boats used or built in the region.[25] The museum also features exhibits on the region's maritime culture and is home to La Duchesse, George Boldt's luxury houseboat.
  • The Thousand Islands also facilitates freshwater shipwreck diving. Numerous wrecks lay at the bottom of the seaway including AmericaIslander, and Keystorm. There are wrecks that are appropriate for all diving skill levels.

Aviation and airports[edit]

Passenger air service to the Thousand Islands region is available in both Ontario and New York. Watertown International Airport (ART) in Watertown, New York has daily service on American Airlines connecting through Philadelphia (PHL). Norman Rogers Airport (YGK) in Kingston, Ontario offers daily service on Air Canada connecting through Toronto Pearson. Both airports also offer private aviation services.
Maxson Airfield (FAA LID: 89NY) is a privately owned, private-use general aviation airport located two nautical miles (3.7 km; 2.3 mi) south of the central business district of Alexandria Bay, a village in Jefferson County, New York. It once had commercial service provided by Mohawk Airlines. At that time, the airport bore the IATA airport code AXB. Maxson is available to the public by Maxson Airfield, LLC.
Brockville-Thousand Islands Regional Tackaberry Airport (IATA: XBR, TC LID: CNL3), also known as Brockville Municipal Airport, is a registered aerodrome located in Elizabethtown-Kitley Township, 4.8 nautical miles (8.9 km; 5.5 mi) northwest of the city of Brockville, Ontario, Canada.

Thousand Island dressing[edit]

Main article: Thousand Island dressing
According to The Oxford Companion of Food and Drink, the name for Thousand Island dressing "presumably comes from the Thousand Islands between the United States and Canada in the St. Lawrence River."[26] However, several different versions of the dressing's origin exist.[27] One common story describes how a fishing guide's wife, Sophia LaLonde, made the condiment as part of her husband George's shore dinner.[27] Often in this version, actress May Irwin requested the recipe after enjoying it.[28] Irwin in turn gave it to another Thousand Islands summer resident, George Boldt, who built Boldt Castle between 1900 and 1904. Boldt, as proprietor of the Waldorf-Astoria Hotel, instructed the hotel's maître d'hôtelOscar Tschirky, to put the dressing on the menu in 1894.[29][27]
Sociologists attempting to determine the true origin of Thousand Island dressing found that several conflicting origin stories exist, and that they vary between the various islands and villages of the Thousand Islands region. None appear to have any strong written evidence to support their specific claims.[27]

Gallery[edit]

See also[edit]

References[edit]

  1. Jump up^ 1000 Islands. 1000 Islands. 2016 http://www.visit1000islands.com/first-time-visitors/other-faqs/. Retrieved December 11, 2016. Missing or empty |title= (help)
  2. Jump up^ Andrea Sachs (September 3, 2010). "Tales of a Thousand Islands"The Washington Post. Retrieved January 30, 2015.
  3. Jump up^ Bartelma, Katy (2005). Let's Go 2005 USA: With Coverage of Canada. New York: St. Martin's Press. p. 270. ISBN 0312335571. Retrieved January 30, 2015.
  4. Jump up^ "Frontenac Arch Biosphere". Frontenac Arch Biosphere Network. Retrieved November 26, 2016.
  5. Jump up^ "Business And Industry - Pilotage Authorities"Great Lakes St. Lawrence Seaway System. Retrieved May 18, 2015.
  6. Jump up^ Clarke, Jay (July 17, 1983). "Retreat to the river on the St. Lawrence islands"The Philadelphia Inquirer. p. I09. Retrieved October 3, 2007.
  7. Jump up^ "Shortest International Bridge". Twelve Mile Circle. Retrieved October 15, 2011.
  8. Jump up^ Chan, Elise D. (2007). Jefferson County. Arcadia Publishing. p. 58. ISBN 978-0-7385-3547-0.
  9. Jump up^ "The Venice of America"The Hindu Business Line. March 13, 2000. Retrieved September 9, 2007.
  10. Jump up^ "ONTERM GeoNames Index: Zachary Islands — Zigzag Island". Government of Ontario. Archived from the original on June 11, 2011. Retrieved October 3, 2007.
  11. Jump up^ "Natural Resources Canada - Place Names - Zavikon Island". Natural Resources Canada. Retrieved September 17, 2015.
  12. Jump up^ "Natural Events Almanac - New York"The Nature Conservancy. Archived from the original on May 17, 2007. Retrieved September 12, 2015.
  13. Jump up^ "National Natural Landmark - Ironsides Island"National Park Service. June 28, 2012. Retrieved September 12, 2015.
  14. Jump up^ Lunman, Kim (February 13, 2011). "Calumet Island's Lost Castle"Thousand Islands Life. Retrieved September 6, 2016.
  15. Jump up^ "1000 Islands - Calumet Island marina in the 1960's"1000 Islands Boating. Retrieved September 6, 2016.
  16. Jump up^ Bell, M.M. (May 1, 2007). "In the River: A Socio-Historical Account of Dialogue and Diaspora"Humanity & Society31 (2-3): 210–234. doi:10.1177/016059760703100204. Retrieved November 26, 2016.
  17. Jump up^ Malo, Paul (October 12, 2009). "Castle Rest, Its Story"Thousand Islands Life. Retrieved December 2, 2016.
  18. Jump up^ 1000 Islands. 1000 Islands. 2016 http://www.visit1000islands.com/first-time-visitors/other-faqs/. Retrieved December 11, 2016. Missing or empty |title= (help)
  19. Jump up^ "Thousand Islands National Park of Canada - Natural Wonders & Cultural Treasures"Parks Canada. Retrieved May 1, 2015.
  20. Jump up^ "Thousand Islands Region". NYS Office of Parks, Recreation & Historic Preservation. Retrieved November 26, 2016.
  21. Jump up^ Strough, Arthur B. (January 30, 1902). "The St. Lawrence Reservation or International Park". Seventh Annual Report of the Commissioners of Fisheries, Game and Forests of the State of New York. J.B. Lyon Company, State Printers. pp. 71–86.
  22. Jump up^ Natural Heritage Trust; New York State Office of Parks & Recreation; New York State Council of Parks & Recreation (1975). Fifty Years: New York State Parks, 1924-1974. Natural Heritage Trust. pp. 10–12. Retrieved November 24, 2016.
  23. Jump up^ "Wellesley Island State Park". NYS Office of Parks, Recreation & Historic Preservation. Retrieved November 26, 2016.
  24. Jump up^ "About TILT". Thousand Islands Land Trust. Retrieved November 26, 2016.
  25. Jump up^ "Mission & Museum History". Antique Boat Museum. Retrieved November 26, 2016.
  26. Jump up^ Smith, Andrew F., ed. (2007). The Oxford Companion of Food and Drink. Oxford University Press US. p. 514. ISBN 978-0-19-530796-2OCLC 71833329.
  27. Jump up to:a b c d Stiles, Kaelyn; Altıok, Özlem; Bell, Michael M. (March 28, 2010). "The ghosts of taste: food and the cultural politics of authenticity" (PDF)Agriculture and Human Values28 (2): 225–236. doi:10.1007/s10460-010-9265-y. Retrieved January 30, 2015.
  28. Jump up^ McNeese, Tim (2005). The St. Lawrence River. Infobase Publishing. p. 113. ISBN 978-0-7910-8245-4OCLC 56591404.
  29. Jump up^ "Thousand Island Dressing, Enjoyed around the world and... "Made in Clayton!""Thousand Islands Inn. Archived from the original on June 27, 2007. Retrieved January 29, 2015.

mardi 14 mars 2017

Les 5 bonnes raisons d’utiliser du vinaigre de cidre tous les jours

Les 5 bonnes raisons d’utiliser du vinaigre de cidre tous les jours

Le 1er mars 2017.
Vous ne le savez peut-être pas mais le vinaigre de cidre a des vertus insoupçonnées pour notre santé et notre bien-être. Certains spécialistes recommandent même de l’utiliser tous les jours. Mais pour quelles raisons ?

1. Le vinaigre de cidre vous assure une bonne digestion

Vous avez des maux de ventre fréquents parce que vous digérez mal certains aliments ? Le vinaigre de cidre pourra être une solution. Bien évidemment si vous souffrez d’inflammation de l’estomac ou de reflux gastro-œsophagien, vous devrez vous tourner vers votre médecin. Mais si ces douleurs sont occasionnelles, boire quelques gorgées de vinaigre de cidre avant de manger vous permettra de mieux digérer.
Si vous souffrez de diarrhées, le vinaigre de cidre sera aussi très efficace car il possède un pouvoir antibactérien très puissant et agit donc comme un antibiotique naturel. Pour cela, buvez un mélange de 2 cuillères à soupe de vinaigre de cidre dans un verre d’eau, 3 fois par jour.

2. Le vinaigre de cidre lutte efficacement contre le ronflement

Votre conjoint ne supporte plus vos ronflements qui l’empêchent de dormir ? Tournez-vous vers le vinaigre de cidre. Parce qu’il est riche en potassium, ce vinaigre élimine le mucus dans vos fosses nasales. Fini les ronflements mais aussi les congestions nasales. Pour que cela fasse son effet, mélanger une cuillère à soupe de vinaigre de cidre dans un verre d’eau froide et buvez-le juste avant de vous coucher. En cas de maux de gorge, ce breuvage sera aussi très efficace.

3. Le vinaigre de cidre élimine les graisses

Selon une étude publiée dans le British Journal of Nutrition, dans les années 2000, l’acide acétique présent dans le vinaigre de cidre permet de faire chuter le niveau de cholestérol dans le sang. Certes, cette étude avait été réalisée sur des rongeurs mais semble tout à fait applicable aux humains.
Certains chercheurs recommandent, par ailleurs, aux personnes qui veulent perdre du poids de boire du vinaigre de cidre tous les soirs. Cette boisson empêche les graisses de se fixer et, grâce à la pectine présente dans le vinaigre, réduit l’appétit. La pectine de pomme est en effet un coupe-faim naturel très efficace. Mélanger du vinaigre de cidre dans un verre d’eau avant de passer à table serait vraiment efficace, même si ce n’est pas très bon.

4. Le vinaigre de cidre élimine les pellicules

Certains shampoings antipelliculaires sont très corrosifs et finissent par abîmer le cuir chevelu. Si vous avez des pellicules, mélangez la même quantité de vinaigre de cidre et d’eau dans un vaporisateur. Aspergez abondamment vos cheveux et laissez reposer pendant un bon quart d’heure. Ensuite, lavez-vous les cheveux avec un shampoing doux. Le résultat risque de vous surprendre. Pour une meilleure efficacité, renouvelez l’opération deux fois par semaine.

5. Le vinaigre de cidre supprime les mauvaises haleines

Parce que c’est un antibactérien puissant et que la mauvaise haleine est due à la présence de bactéries dans la bouche, n’hésitez pas à vous gargariser avec du vinaigre de cidre pour ne plus souffrir de mauvaise haleine. Le réflexe peut être adopté avant un rendez-vous important, par exemple. Mais vous pouvez aussi boire du vinaigre avant de vous coucher pour être assuré de vous réveiller avec une haleine fraîche. Pensez cependant à toujours bien diluer le vinaigre de cidre dans de l’eau pour éviter les brûlures d’estomac. 
Marine Rondot

Trên đỉnh trời hiu quạnh - SOLDIERS’ STONE

Trên đỉnh trời hiu quạnh

 SOLDIERS’ STONE

Mai Nguyễn
(Phỏng theo bài viết của Henry Howard trên tờ “American Legion” và vài Videos liên quan)



Trụ đá - Ðài Kỷ Niệm Anh Hùng Tử Sĩ

SOLDIERS’ STONE nằm trên cao dộ 10,000 feet của Rio Grande National Forest ở Colorado, giữa một cánh đồng cỏ hoang vắng của 1.8  triệu acres bao la, có cỏ xanh, vàng, cây thông, đất đá, mà con đường tới được thường bị chận bởi lũ lụt mùa hè, tuyết giăng kín mùa đông.

Khách phải là bộ hành, phải qua nhiều khó khăn mới gặp, có khi vô tình gặp, nhưng sẽ vô cùng cảm kích xúc động khi đứng trước một tác phẩm kỳ vĩ giữa chốn không ngờ, một nơi vắng lạnh hoang vu, heo hút gió. Ðứng ở chốn ấy, cảm như hồn tử sĩ lẩn khuất đâu đây.

Trên một tảng đá màu xám trong số 30 tảng trên thân trụ của đài tưởng niệm này có 4 câu dịch ra tiếng Anh từ bài Chinh Phụ Ngâm của bà Ðoàn Thị Ðiểm. Ðọc, hiểu, cảm và thấy quá ngậm ngùi, vì toàn cảnh quá xứng hợp:

“Winds Howl and Howl
at Ghosts of those War’s killed –
on Soldiers’ faces shines the stalking moon.
O men, alive or dead, has anyone portrayed your faces or invoked your souls?
(Hồn tử sĩ gió ù ù thổi
Gót chinh nhân trăng dõi dõi soi
Chinh phu tử sĩ mấy người,
Nào ai mạc mặc, nào ai gọi hồn.)
Người VN tuổi sồn sồn già già từng học, đọc tác phẩm thơ Chinh Phụ Ngâm, đứng trước những giòng chữ này, khung cảnh này, chắc phải rơi lệ


Thẻ bài của một cựu quân nhân – nguồn brownshighway.blogspot.com


Trạm kiểm lâm gần nơi ấy nhất cũng cách ven một thành phố nhỏ ở Colorado 15 dặm, nơi chỉ có một trạm xăng và 2 quán ăn nhỏ. Tìm trên Google, trên net thấy có ghi rằng tuy không được phổ biến chính thức, không có trên Map, nhưng đến thành phố Gunnison, đi đến gần Continental Divide hỏi thăm, thì sẽ tìm thấy.

Hiếm có người khám phá ra nơi này, ngoài một số người leo núi tình cờ bắt gặp và loan truyền, nên khi có ai được nghe mà quyết tâm đến viếng trụ đài tưởng niệm, họ đều muốn để lại một chút gì, một lá cờ Mỹ, những cái mề đay chiến binh, những viên đạn, đồng tiền kẽm và một số thứ linh tinh mà họ cho là quý giá đối với người đã chết.

Ông Claire Veech, tư lệnh Quân Ðoàn 54 ở Colorado nói ông thường để lại một vỏ đạn 308 khi đến viếng. Ý nghĩ của ông, “Các anh vẫn đang chiến đấu.”

Ông Veech từng là thủy quân trong chiến tranh Vietnam. Ông nói lần đầu ông nghe đến, ông không nghĩ gì nhiều. Nhưng sau khi đưa nhiều cựu chiến binh viếng nhiều lần, mọi người đều rất xúc động, ông càng thấm đậm ý nghĩa về trụ đá này.

Lịch Sử Tượng Ðài
Ðài Kỷ Niệm anh hùng tử sĩ này có một lịch sử quá kín đáo đến đỗi thường bị diễn dịch sai.
Người đứng sau việc dựng nên cột trụ tưởng niệm đặc biệt, tuy đơn sơ mà vĩ đại này chính là Stuart Allen Beckley, một cựu Trung Tá, cựu chiến binh từng ở VN 11 năm (1962-1973). Ông về Mỹ và hưu trí một năm sau khi cuộc hòa đàm 4 bên ở Paris kết thúc năm 1973 với quyết tâm của Mỹ rút chân ra khỏi cuộc chiến tranh VN.

Bản phác thảo – nguồn Hidden Colorado

Mặt thật của cuộc chiến tranh vì tự do làm ông Beckley ngậm ngùi buồn thảm. Ông đau lòng hối tiếc về diễn tiến trong chiến tranh, những nơi mà ông đã từng huấn luyện binh sĩ, đủ các quốc tịch, đẩy họ ra mặt trận để sau cùng, chỉ thấy máu xương đã đổ xuống cho những điều phi lý vô nghĩa của trường chính trị, nhất là ở Vietnam, sau khi VN sa vào tay CS năm 1975.

Tim ông luôn khắc khoải ngậm ngùi, ông thương các đồng đội đã chia sẻ ngọt bùi, ước vọng tự do và hòa bình cho xứ sở họ, và họ đã nằm xuống oan uổng trong khi chính trường vẫn tiếp tục đi vào thảm trạng không kết thúc vì quyền lợi của chỉ một số người, tuy ông được về bình yên.

Với một cõi lòng đau thương ray rứt, ông Beckley không ngưng nghiền ngẫm ý nghĩ phải làm một cái gì để cho các sự hy sinh trong chiến tranh phải được ghi nhớ, những người đã giúp quân đội Mỹ ở khắp nơi, khắp các chiến trường. “Nhiều người đã hy sinh hay bị tàn phế trong chiến tranh đáng để cho người sống phải ghi nhớ,” ông luôn nói như vậy.

Gia đình ông sống ở Texas nhưng có đất đai ở Westcliff, Colorado, trong rặng núi Rockies, nơi mà ông, tự cho mình là một người lính vô danh, tha thiết muốn lập một kiến trúc thiêng liêng không công chúng hóa, không gọi mời du khách, ông chỉ muốn riêng tư tỏ lòng tôn kính đối với các chiến binh đồng ngũ đã chết của ông.

Sự ưu tư dai dẳng trong hồn đã thành niềm thiết tha ước muốn, ông hình dung ra, ông vẽ kiểu ông muốn kiến trúc để xây dựng một tượng đài. Chị/em? (sister) của ông Beckley nói rằng ông từng là cố vấn quân đội Vietnam, Ðại Hàn, Campuchia và Lào.

Ông Beckley đã để nhiều tháng năm tìm nơi ông muốn dựng tượng đài kỷ niệm. Ông muốn tìm một nơi kín đáo để nó không bị phá hoại, ghét ganh, một nơi mà người thiện chí muốn tìm có thể gặp chứ không là một nơi người ta có thể đánh phá. Chiến tranh VN là một chiến tranh dai dẳng và tế nhị, ông nói. Và ông cũng không muốn được nêu tên là tác giả của Ðài Tưởng Niệm.

Một cột đá 7 tầng 4 cạnh vuông, 10 feet cao với 30 tảng granite màu xám quanh 4 phía – nguồn Hidden Colorado

Ông đã trải qua 20 năm dài để dự trù, tốn hàng chục ngàn đô cho dự tính, vẽ kiểu, tìm nơi tượng đài sẽ được dựng. Ông làm tất cả với ý muốn cảm ơn các quân đoàn Pháp (Ðiện Biên 1954), các đồng minh của Mỹ ở Ðông Nam Á và dân chúng đã giúp binh sĩ Mỹ.
Bản vẽ cuối cùng cho thấy sự tận tụy với quyết tâm vô bờ trong việc ông làm để thực hiện ý muốn cao cả của ông:
Một cột đá 7 tầng 4 cạnh vuông, 10 feet cao với 30 tảng granite màu xám quanh 4 phía,  mỗi tảng 300 lbs, uy nghi  mạnh mẽ, tuy đơn sơ mà ý nghĩa rất sâu đậm, sừng sững đứng giữa một vòng tường đá tảng sắp xếp lên nhau chất chồng làm thành một tam giác không xa đài tượng, cao đến gối. Tam giác đó người ta đoán chừng ý nghĩa là Việt, Miên, Lào (Tam giác sắt)?
Nhưng trong nhiều năm, qua nhiều thủ tục nhiêu khê, ông không được ai chấp thuận cho lời cầu xin nơi dựng tượng của ông, Chính quyền, Sở Kiểm Lâm, và Dân chúng.
Trời đã nhìn xuống kẻ có lòng, và có lẽ linh hồn bao tử sĩ anh hùng đã hỗ trợ. Tin vui cho ước muốn mà cũng tin buồn cho cá nhân ông. Năm 1995 kết quả khám nghiệm y khoa cho ông biết là ông bị ung thư. Chính quyền địa phương và Sở Kiểm Lâm đã xúc động mềm lòng đặc cách cho ông thi hành dự án.
Cột đài Tưởng Niệm hoàn thành vào tháng 7, 2005 với sự giúp sức của nhiều tình nguyện viên, nhân viên Sở Kiểm Lâm và binh sĩ đã rất vất vả trong việc chuyển đá lên núi 10,000 ft cao.
Một buổi lễ nhỏ nhưng trang nghiêm đã diễn ra. Lúc đó Ông Beckley đã quá yếu không thể đến dự để tận mắt chiêm ngưỡng tác phẩm của mình nhưng dĩ nhiên ông được nhìn thấy qua phim ảnh, video đầy đủ.
Khi Mục Sư đang cầu nguyện xin Phép Lành, trời rải rắc mưa. Nhưng ngay sau buổi lễ, trời quang mây tạnh và nắng chiếu sáng khắp vùng. Ông Roy em của ông Beckley nói rằng ông ấy khóc và rất xúc động cho rằng Chúa đã ban phép lành cho đài tượng.
Bốn tháng sau, ngày 5 tháng 11, 2005 ông qua đời trong bình an, có lẽ linh hồn ông theo ra tượng đài với những người đã khuất.
Trên các phiến đá trên cột, những câu VN như “chết vinh hơn sống nhục  (dịch ra từ nghĩa “Better to die in honor than live in disgrace) được viết thì lạ lùng (Cnêt Tpovy nov oốvy đụx)
Không biết là chữ gì? Hay là tiếng Việt “nói” của ông Beckley lúc ấy?
Có câu tiếng Pháp “Die en mourant, afin qu’au moins l’honneur est sauf? (chết cho danh dự được bảo toàn)
Chỉ có chữ Á Rập dịch ra là hiểu được,  “May GOD have mercy on our Souls “ (Xin Chúa ban ân lành cho linh hồn chúng con!)
“Long Wars Lost”
“Still in Death lies everyone and the
Battle’ Lost”
Ba chữ quan trọng nhất quanh trên cột trụ mà mọi người không thể không chú ý, là:
VALOR – HONOR – SACRIFICE
Dũng cảm – Danh Dự  – Hy Sinh
Dưới 2 chữ VietNam to và đậm là 2 câu thơ bằng Việt ngữ:
“Nếu khóc than mà có thể biến đổi tiến trình sự việc
Thì dòng lệ của tôi sẽ không ngừng cho đến ngàn thu!”
Có trên 30 phiến đá to nhỏ màu xám khá trơn tru sạch, phẳng, được đặt nằm rải rác khắp nơi không xa tượng đài, trên mỗi tấm đều được khắc chữ Việt, chữ Miên, chữ Lào, chữ Tàu, chữ Pháp…
Những phiến đá trên có khắc chữ mình đọc được qua Video thì có cái thấy ghi năm, thí dụ: “Pour la France”- “Lonely grave died for France (1945-1946)” -“Maroc Division” – “Indian Division” – “Ai bảo Trời không Có Mắt (VN Proverb)”..
Và những câu dài, cũng được khắc đầy đủ:
“Like the fallen leaves of Autumn
To unregimented ranks
Unremembered soldiers
Rest eternally”
“And how can men die bette
Than facing fearful odds
For the ashes of  theirs fallers
And the  temples of their Gods?”
The Hmong – Kr’ua Ke
“It is a worthy thing
To fight for one’s freedom
It is another sight finer
To fight for another man!”
“Let’s once again be what we were
Something which no longer exists
And will never return
The Montagnards”
Một tấm đá ghi trọn 4 câu thơ của thi sĩ Nguyễn Chí Thiện:
“Khi mơ ước mãi không thành hiện thực
sẽ trở thành viên đá tảng lì trơ
Ðể óc tim ta trĩu nặng không ngờ
ta hất xuống nhưng thường không đủ lực          
Flowers from Hell”


Một tấm khác chỉ có mấy chữ Việt,
“Ai bảo Trời không có mắt? Vietnamese Proverb”


Ông chủ tiệm đá tên Mike Donelson ở Rocky Ford cũng là nhà nghệ sĩ đã gắn kết giúp ông Beckley hoàn thành ước mộng. Ông chỉ lấy tiền đá và không tính công khá lớn của ông và nhân viên trong chương trình cắt và mài đá, cho đến đỗi trong một bức thư tháng 9/1993, ông Beckley phải ái ngại nói với ông về việc này, nhưng ông Donelson nhất định chỉ hiến giúp.

Sau này ông nói rằng ông có cảm tưởng là ông Beckley mang một nỗi niềm sâu kín không thể ngỏ cùng ai, có thể là một niềm hối hận (?) đã huấn luyện cho bao người kỹ thuật đánh giặc để họ ra trận và bị giết??


Tác giả thì nghĩ là tâm hồn của ông Beckley cao thượng, và tình cảm. Ông từng là chứng nhân của những sự hy sinh đau thương trên khắp nẻo đường chinh chiến, có thể vì hoàn cảnh tử sĩ đã bị lãng quên, ông muốn “tập họp” họ lại để họ có nhau và để ông vinh danh họ. Và mừng thay, mộng ông đã được thành trước khi ông về với họ.
Ông Donelson cũng cho biết là một số người đã từng đi thăm Bức Tường Ðá tử sĩ ở Washington DC, đã đến thăm Soldierstone, và nói rằng tuy có khác nhau nhưng nơi này quá hoang vu tạo rất nhiều xúc cảm, vì cũng là nơi những người bạn anh hùng vị quốc vong thân có nhau. Họ đáng được tưởng niệm và ghi nhớ.
Không tận mắt đến được Cột Tượng đài kỳ vĩ ở Rocky Mountain, Colorado để chiêm ngưỡng, MN chỉ có lời trân trọng cảm ơn linh hồn ông Beckley, và ông Donelson hiện ở Colorado. Cầu xin vong linh các chiến sĩ phù trợ cho ông Donelson làm ăn được phát đạt thì công lao của ông sẽ được đền bù!
MN 
Nguồn: http://baotreonline.com
Hồng Công chuyển

dimanche 12 mars 2017

Đức Phanxicô với tuần báo Die Zeit: "Tôi cũng đã từng trải qua những khoảnh khắc đầy trống rỗng"

Đức Phanxicô với tuần báo Die Zeit: "Tôi cũng đã từng trải qua những khoảnh khắc đầy trống rỗng"

Thứ Sáu, 10-03-2017 | 07:49:15

“Tôi cũng biết những khoảnh khắc của sự trống rỗng”. Trong một cuộc phỏng vấn với tuần báo Die Zeit của Đức, Đức Thánh Cha Phanxicô đã nói về “những khoảnh khắc tối tăm tâm linh” trong cuộc đời Ngài, những khi Ngài phải thốt lên, “Chúa ơi, thật con chẳng hiểu điều này chút nào”.

Khi được hỏi về việc các tín hữu có thể làm thế nào để giúp đỡ những người phải đối diện với những cuộc khủng hoảng đức tin, Đức Thánh Cha cho biết: “Người ta không thể trưởng thành mà không phải đối diện với những cuộc khủng hoảng: nơi đời sống con người thì cũng vậy thôi. Ngay cả sự tăng trưởng sinh học cũng là một sự khủng hoảng, phải không? Sự khủng hoảng của một đứa trẻ để trở thành một người lớn. Và đức tin cũng tương tự như vậy”.
Sự thừa nhận của ĐTC Phanxicô về những hồ nghi mà chính bản thân Ngài đã trải qua có lẽ là khoảnh khắc đáng chú ý nhất trong cuộc phỏng vấn với tổng biên tập tuần báo Die Ziet – ông Giovanni di Lorenzo. “Đức tin là một quà tặng”, ĐTC Phanxicô cho biết khi được hỏi về việc làm thế nào để một người có thể quay trở về với đức tin. Người ta không thể phục hồi đức tin của một người nào đó dựa vào năng lực của chính mình, nhưng phải cầu xin Thiên Chúa: “Tôi kêu cầu, và Ngài đã lắng nghe. Vấn đề là sớm hay muộn, phải không? Nhưng đôi khi, chúng ta phải chờ đợi nơi một cuộc khủng hoảng nào đó”.
Cuộc phỏng vấn bao trùm nhiều chủ đề khác nhau, từ lòng sung kính của Đức Thánh Cha với Đức Trinh Nữ Maria – Đấng Tháo Gỡ ; đối với cuộc khủng hoảng về ơn gọi (đời sống độc thân linh mục không phải là giải pháp); đối với vấn đề liên quan đến việc liệu đàn ông tự bản chất họ tốt hay xấu.
ĐTC Phanxicô một lần nữa nhắc lại về cái mà Ngài gọi là “Chiến tranh thế giới thứ ba”, đang được tiến hành từng phần, thu hút sự chú ý tới các cuộc xung đột đang diễn ra tại Châu Phi, Ukraina, Châu Á, Iraq và nhiều nơi khác. ĐTC Phanxicô cũng đã nói về xu hướng hiện đại của chủ nghĩa dân túy, đồng thời cảnh báo chống lại “chủ nghĩa tin vào một vị cứu tinh” luôn ẩn núp sau những hiện tượng như vậy.
Các sự kiện hiện tại trong Giáo Hội, bao gồm cả những lời phê bình đối với ĐTC Phanxicô, cũng đã được đề cập trong cuộc phỏng vấn. “Tôi sẽ thú nhận về điều này, một cách chân thành”, ĐTC Phanxicô nói. “Ngay từ khi tôi được bầu làm Giáo hoàng, tôi chưa bao giờ mất bình an. Tôi hiểu rằng ai đó có thể không thích lối hành cử của tôi, và tôi thậm chí biện minh cho nó: có rất nhiều lối suy nghĩ; đó là điều hoàn toàn hợp pháp, điều đó là hết sức nhân văn, và nó thậm chí còn là một sự phong phú”. Đặc biệt, ĐTC Phanxicô đã khen ngợi lối sử dụng phương ngữ La Mã “đầy trí thức” được dùng trong các áp phích mà ai cũng đã biết xuất hiện khắp Rôma, cáo buộc Ngài là một vị Giáo Hoàng không có Lòng thương xót.
“Cũng tốt thôi khi người ta có thể cười nhạo những điều như vậy”, ĐTC Phanxicô đáp lại, “Nhưng đương nhiên! Đó là một trong những điều mà tôi thầm  cầu nguyện mỗi ngày, khi tôi cầu nguyện với Thánh Thomas More: Tôi muốn xin cho mình có được một óc hài hước”.
Cuộc phỏng vấn kết thúc bằng việc thảo luận về những chuyến đi sắp tới, qua việc Đức Thánh Cha xác nhận kế hoạch thăm Ấn Độ, Bangladesh và Colombia, cũng như Fatima tại Bồ Đào Nha. Tuy nhiên, ĐTC Phanxicô cho biết chuyến đi đem lại hy vọng cho South Sudan có thể sẽ không thể xảy ra.
Đức Thánh Cha Phanxicô kết thúc cuộc phỏng vấn với lời xin lỗi: “Tôi xin lỗi nếu như tôi đã không đáp ứng mong đợi của quý vị … Xin hãy cầu nguyện cho tôi!”.

Ý NGHĨA ĐỜI SỐNG TA LÀ GÌ ?

Chúa Nhật II Mùa Chay - Năm A
Ý NGHĨA ĐỜI SỐNG TA LÀ GÌ ?
Achille Degeest
Có thể nói rằng trong câu chuyện về việc Chúa Biến Hình, Chúa Cha mặc khải Chúa Con. Để suy niệm, chúng ta sẽ dừng lại một đôi khía cạnh đảo ngược, nghĩa là một ít đường nét trong khuôn mặt của Chúa Giêsu, Đấng mặc khải Chúa Cha. Làm như thế, ta sẽ trung thành với phần kết luận của câu chuyện, theo đó thì sự chú ý của ta được hướng về cá nhân Chúa Giêsu.
Việc Chúa Biến Hình là chứng tá của Chúa Cha về Chúa Giêsu. Cả đời Chúa Giêsu là một chứng tá về Chúa Cha. Người biết mình bởi đâu đến và đi về đâu, Người từ Chúa Cha mà đến và sẽ trở về với Chúa Cha. Đến lượt ta, trong Đức Kitô và nhờ Người, ta cũng biết nguồn gốc và cùng đích ta là đâu. Sau đây là một vài tỷ dụ về khuôn mặt ‘làm con’ của Đức Kitô.



1) Một chuyển động nội tâm đem lại ý nghĩa cho đời sống Đức Kitô và soi sáng nó. Người biết mình là kẻ được Chúa Cha thánh hiến và gởi vào thế gian để đem Tin Mừng Cứu Độ đến người nghèo khó, rao giảng sự giải thoát (khỏi tội lỗi) cho người tù đầy, và mở mắt cho kẻ đui mù (Lc 4,18). Là ‘phái viên’ của Chúa Cha, Người đặt sự thành tựu con người và đời sống mình trong lòng trung tín với ý Cha. Không phải là một sự trung tín an phận trước một chuyện chẳng đặng đừng, nhưng là một sự trung tín tích cực, tự phát, quyết liệt. Nó là dấu hiệu của Thánh Thần tình yêu hoạt động mãnh liệt trong Người.
Có lẽ đã có lần ta tự hỏi: đời tôi có ý nghĩa gì? Nếu ta sống trong thánh ý Chúa và nếu ta tận tình chu toàn thánh ý Chúa Cha, thì đời ta có một ý nghĩa và như Chúa Con, chúng ta cũng được biến hình cách thiêng liêng.

2) Chúa Giêsu muốn để cho Chúa Cha hiện rõ qua con người và đời sống mình. Ý chí đó đã quy định mọi hành vi, thái độ của Người. Người nói năng thế nào? Hoạt động ra sao? Người dám nói rằng lời Người nói không phải là của Người, nhưng của Đấng đã sai Người đến. Người quả quyết Người không hành động tự ý mình, nhưng chính Chúa Cha hành động qua Người. Nhìn Chúa Giêsu mà không đếm xỉa đến tương quan của Người với Chúa Cha, ta sẽ không hiểu nổi Người. Với người Kitô hữu cũng thế. Họ phải để cho Thiên Chúa ‘lộ dạng’ qua đời sống mình, bằng cách làm như Chúa Giêsu: nghĩa là thỉnh ý Chúa Cha về việc phải làm, phải nói. Thỉnh ý qua lời cầu nguyện, qua việc chạy tới Đức Giêsu là Đấng mặc khải Chúa Cha, trong niềm tin tưởng ở Chúa Thánh Thần và sự tuân phục đối với Hội Thánh.