lundi 27 juillet 2020

20 hiện tượng thiên nhiên kỳ lạ chỉ người may mắn lắm mới nhìn thấy.



Thiên nhiên vốn dĩ đa dạng nhưng hầu hết chúng ta chỉ nhìn thấy một phần rất nhỏ sự rực rỡ của chúng. Điều kì diệu và khó lý giải nhất thường nằm xa tầm mắt của khách du lịch và chỉ số ít nhà thám hiểm mới tìm ra.


Mẹ thiên nhiên không biết vô tình hay hữu ý đã tạo ra vô số hiện tượng kì thú mà con người vẫn chưa đủ trình độ để khám phá hết, một phần vì chúng rất nguy hiểm.

Dưới đây là 20 hiện tượng nhiên nhiên kỳ thú mà chỉ những người may mắn lắm mới có thể chứng kiến 1 trong số chúng.



Dung nham xanh là tên gọi của một phản ứng hóa học tạo ra lửa điện màu xanh từ núi lửa Kawah Ijen ở Đông Java, Indonesia. Ảnh: Olivier Grunewald/National Geographic.




Cơn giông bụi (sét núi lửa) được tạo ra bởi sự va chạm của các phân tử trong tro bụi núi lửa. Ảnh: Marco Restivo/Flickr.




Salar de Uyuni là một đầm muối ở Bolivia và nó phản chiếu ánh mặt trời khi một lượng nước nhỏ tràn qua đó. Ảnh: Cuentos Del Camino/Flickr.




Tảng băng trôi úp ngược trông thật đặc sắc. Ảnh: Alex Cornell/Instagram.




Hiện tượng phát quang sinh học khiến sóng lấp lánh màu xanh ngọc huyền ảo. Ảnh: amirshq/Instagram.




Sét ở phía ngoài tầng khí quyển lớn hơn và dữ dội hơn nhiều so với tia chớp mà chúng ta vẫn thường nhìn thấy. Ảnh: Abestrobi / Wikimedia Commons.





Mặt trời chiếu vào thác nước biến nó thành màu hoàng kim. Ảnh: Millspringtravel/Instagram.




Một vòng tròn băng hoàn hảo hình thành trên một con sông ở Westbrook, Maine, Mỹ. Ảnh: Tina Radel / National Geographic.




Một đàn sáo bay tạo thành hình dạng một con chim khổng lồ. Ảnh: Daniel Biber, Germany, Shortlist, Professional, Natural World & Wildlife (2018 Professional competition), 2018 Sony World Photography Awards.




Một con sông ở dưới nước tại Cenote Angelita, Mexico. Ảnh: Anatoly Beloshchin.




Bão supercell với chớp liên tục lóe sáng từ phía trong và xung quanh đám mây xoáy khổng lồ. Cơn bão di chuyển rất chậm, và được mệnh danh là ''mẹ của vòi rồng'' vì hình dạng mây xoáy theo chiều thẳng đứng có thể mở rộng vài km và cao hàng chục km. Hiện tượng thường kèm theo lốc xoáy, mưa đá, gió lớn và sấm sét. Ảnh: thunder hunter photography.




Đám mây ban mai huy hoàng (Morning Glory cloud) có hình dạng như những ống khói vắt ngang trời, có thể kéo dài hàng ngàn km. Đây là một hiện tượng khí tượng rất hiếm gặp. Ảnh: Mick Petroff/Wikimedia Commons.




Hiện tượng triều dâng bao gồm các cơn sóng thủy triều kéo đến đột ngột qua cửa sông và thường cao vượt quá 2.1m. Các tay lướt ván rất thích lướt ''triều dâng'' ở trên sông. Ảnh: Unofficial networks.




Wave Rock là một dãy núi đá tự nhiên ở Australia. Nó có hình dạng như một con sóng cao 15m. Ảnh: Hugh Benson / National Geographic.




Đám mây Asperitas (mây tận thế) là hiện tượng mây đen vần vũ với hình thù đáng sợ giống như có một cơn bão sắp đổ bộ. Tuy nhiên mây thường tan mà không có con bão nào được hình thành. Ảnh: Josh @arson/Flickr.





Vòng tròn thần tiên (fairy circle) do mối cát tạo nên ở những địa điểm có một loại thảm thực vật nhất định. Ảnh: Phil halper/Flickr.




Cột ánh sáng là một hiện tượng quang học trong khí quyển với những dải ánh sáng thẳng đứng mở rộng phía trên và phía dưới nguồn phát sáng. Đây là sự phản xạ ánh sáng từ vô số tinh thể băng nhỏ lơ lửng trong bầu khí quyển hoặc mây. Ảnh: u/drkmatterinc/reddit.




Các cột tuyết được gọi là Lính canh (Sentinel) ở Bắc cực. Ảnh: Niccolo Bonfadini Photography.




Hiện tượng hoa nở ở sa mạc, xảy ra vào mùa xuân của những năm có lượng mưa nhiều. Ảnh: JSTOR Daily.




Động băng tuyệt đẹp phía dưới sông băng Mendenhall ở Alaska, Mỹ.


Cánh cụt Adélie - hot chim ở Nam Cực
Nếu không được tận mắt chứng kiến những hiện tượng thiên nhiên kì quái này chắc hẳn các bạn vẫn còn hoài nghi về độ xác thực đúng không nào? Tuy nhiên, chúng đều là những chuyện lạ nhưng có thật và tồn tại ở một nơi nào đó trên Trái Đất này, chờ chúng ta khám phá.




Có những khoảnh khắc chỉ xảy ra trong chốc lát mà nếu không để ý bạn sẽ không thể nhận ra. Được xem những bức ảnh như thế này, bạn quả là người cực may mắn đấy.


Không cần phải là một nhiếp ảnh gia chuyên nghiệp, chỉ cần biết cách nắm bắt cơ hội ghi lại những khoảnh khắc ở đúng nơi, đúng thời điểm là bạn có thể có những bức ảnh "để đời" rồi.



Bạn có nhận ra sự đối lập trong bức ảnh được ghi lại tại Olympic châu Âu diễn ra tại Baku, Azerbaijan? Trong khi vận động viên đang thực hiện màn trình diễn với động tác ngoạn mục thì ban giám khảo lại chỉ tập trung vào những tờ giấy chấm điểm và bỏ lỡ khoảnh khắc ấn tượng.




Trước nay chúng ta cứ nghĩ những con chó chỉ thích khô ráo thì giờ đã được thấy chó thích tắm bùn.




Biểu cảm của những vận động viên đi xe đạp khi lần đầu tiên nhìn thấy tuyết, lại còn giữa trời nắng nữa chứ.




Hai mẹ con nhà nhím.




Sao ảnh cưới mà cô dâu, chú rể và phù dâu, phù rể lại cứ trợn tròn mắt lên thế này? Thực ra là do nhiếp ảnh gia bất cẩn trượt chân ngã khi đang chụp tấm ảnh cưới này và vô tình ghi lại được khoảnh khắc ấn tượng.




Sinh vật quái dị nào đây? Hóa ra là một con mèo khi nhìn từ dưới lên.




Thiên nga thì phải bơi ở ao hồ chứ sao lại tung tăng bơi lội trên đường phố thế này? Hình ảnh được ghi lại trong trận lũ lụt lịch sử ở Anh.




Một chú hải mã ở Na Uy trở nên bối rối khi được tặng một chiếc bánh làm bằng cá cho ngày sinh nhật của mình.




Có vẻ như 4 con vật đang nóng lòng được chủ cho vào nhà để thưởng thức bữa ăn vô cùng hấp dẫn. Nhìn mặt chúng là biết mà.




Chó xếp hàng để nhận thức ăn. Một cảnh tượng thật hiếm có khó tìm.




Những con báo con nấp dưới bụng mẹ.




Bạn có nhận ra điều gì đặc biệt trong bức ảnh này. Một cụ bà mỉm cười quan sát Johnny Depp tại buổi công chiếu phim. Điều đặc biệt là bà không dùng thiết bị di động để quay lại khoảnh khắc này mà chỉ lặng lẽ quan sát bằng mắt thường. Có khi nào bạn nghĩ những chiếc điện thoại kia đang khiến chúng ta dần đánh mất đi những phút giây chân thực quý giá.




Một đàn cừu đi qua chiếc cổng. Trông chẳng khác gì chiếc đồng hồ cát.




Một cơn lốc trên bầu trời Copenhagen, Đan Mạch.




Một con cú trú mưa dưới cây nấm nhỏ.




Người đàn ông trong hình mơ ước có hai cậu con trai và ước mơ của anh đã thành hiện thực. Một gia đình từ cao đến thấp.




Người phụ nữ cho thằn lằn ăn ở Ecuador.




Một cơn lốc xoáy ở Genoa, Ý




Chỉ một bức ảnh nói lên nhiều điều.

Điểm học _ thực học _ thực tài


BM  

Cuộc tranh luận và những cuộc hội thảo về trường chuyên cùng hệ thống giáo dục tại Việt Nam nói chung, khởi đầu từ những học sinh "toàn điểm 10" nộp đơn vào trường chuyên Amsterdam, vẫn đang tiếp tục là đề tài bàn thảo trong những tuần qua. Nên hay không giữ trường chuyên là vấn đề đã được bàn luận khá nhiều, ở đây nhân những bảng "điểm 10" để làm tiêu chuẩn tuyển chọn "học sinh giỏi", chúng ta thử xem giữa điểm học và thực học có gì khác biệt.

Thử nhìn vào việc tuyển sinh của hệ thống Ivy League với các đại học Harvard, Yale, Columbia... danh tiếng để xem họ đánh giá điểm học thế nào. Bởi với khoảng 40,000 trung học tại Mỹ hiện nay, thì trên thực tế chỉ một tỉ lệ nhỏ các em tốt nghiệp thủ khoa và á khoa được chấp nhận vào hệ thống này. Trên thực tế là đã có một số phụ huynh gốc Á tại Mỹ từng khiếu nại vì con em họ đỗ thủ khoa và điểm thi SAT gần hay tuyệt đối nhưng không hề được bất cứ đại học Ivy nào thu nhận. Có lý do gì cho điều này?

BM
  
Để nhìn vấn đề rõ hơn, chúng ta hãy nhìn vào hệ thống điểm học thực sự là như thế nào. Trong hầu hết các nền giáo dục, hệ thống điểm học nhằm giúp học sinh một tinh thần kỷ luật, chú tâm trong việc học, biết đáp ứng các yêu cầu của thầy cô và đạt được tiêu chuẩn giáo dục chung được đề ra. Nó giúp thầy cô theo dõi sự chuyên tâm, thái độ học của các em.

Những em nào chuyên cần, đáp ứng đầy đủ những yêu cầu này sẽ được điểm cao. Nó không xây dựng để xác định mức độ trí tuệ và sự thông minh của các em. Lại càng không đánh giá hay thiết lập sự nhận thức và tính cách. Vì chỉ cần học trước, học tủ, học thêm, học đêm- học ngày cũng có thể có được điểm cao. Không kể có thể cả những cách kiếm điểm thiếu trung thực khác nhau nếu bị áp lực.

BM
  
Kết quả là trong khi các học sinh của những bậc học đầu tiên được phát triển trí tuệ qua những sự vui chơi, hoạt động đó đây nhằm khơi mở trí tuệ, óc tò mò để phát triển về nhận thức quanh mình thì các phụ huynh "điểm học" này lại bắt con cái mình học trước, học thêm từ rất sớm và xem kết quả điểm học như một sự "thông minh, tài giỏi" nhờ vào sự học thêm, học trước này.

Họ kỳ vọng con cái phải đạt điểm cao và không ít người chỉ chấp nhận, hài lòng khi con cái đạt điểm ở ngưỡng tối đa. Tâm lý này đè nặng lên con cái, về lâu dài hình thành trong các em một áp lực và nỗi ám ảnh phải luôn đạt điểm cao. Cái tâm lý sợ điểm thấp, sợ sai hay thất bại sẽ buộc các em chọn cách học "an toàn" và làm đúng-đủ để được điểm cao.

Các em không giải bài toán một cách sáng tạo hay mới mẻ mà có thế sai, mà chọn lặp lại cách giải thông thường để được điểm cao. 

Các em không học hay chú trọng những điều, những môn mình yêu thích, có khả năng mà chỉ lo cho vấn đề điểm cao ở bất cứ môn nào. Nó dần biến các em có xu hướng trở thành một "công chức", sợ sự phiêu lưu mạo hiểm khi trưởng thành.

BM
  
Nên không lạ khi các học sinh Mỹ vốn bị đánh giá là thua kém các học sinh Á Châu tại các cuộc thi hay trong đánh giá học vấn chung lại là những người thành công, có khả năng nắm giữ trọng trách hay sáng chế, khởi dựng vô số điều làm thay đổi cả thế giới từ rất trẻ. 

Còn theo một cuộc nghiên cứu của đại học Chicago, trong danh sách hàng trăm thủ khoa - danh hiệu mà các học sinh Á Châu ngày càng giành được nhiều hơn và bất cứ cha mẹ gốc Á Châu nào cũng mơ ước và hãnh diện khi con cái đạt được, thì chưa có bất cứ em nào làm nên kỳ tích gì đặc biệt hoặc đóng góp lớn lao nào, ngoài một công việc chuyên môn mang lại đời sống ổn định cho cá nhân và gia đình.

BM
  
Trong một cuộc trả lời phỏng vấn cùng tạp chí Time trong vài năm trước, cựu Phó Chủ Tịch nhân sự Laszlo Bock - người từng chịu trách nhiệm chính cho toàn bộ việc tuyển dụng và quản trị nhân viên của một trong những hãng kỹ thuật hàng đầu thế giới hiện nay là Google đã nhấn mạnh chính sách tìm kiếm tài năng cho Google rằng, "Điểm học là vô giá trị trong việc tuyển dụng và điểm thi cũng vô giá trị. Chúng tôi đã thấy được chúng chẳng báo trước được điều gì..."

Với câu chuyện tuyển người của Google bên trên, ắt có người sẽ ngờ rằng việc Google tuyển lựa chuyên viên mà không đặt nặng điểm học hay bằng cấp như lời cấp quản trị dẫn trên chỉ là một chính sách tuyển dụng "khác thường", riêng biệt và hiếm hoi. Và việc học đại học - vốn là con đường truyền thống để bắt đầu và thăng tiến trong nghề nghiệp là không còn cần thiết?

Thưa không. Cho cả hai câu hỏi.

BM
  
Thứ nhất là không chỉ Google mà cả Apple, IBM cùng hàng chục tập đoàn lớn khác và mới đây là thông báo của chính phủ, cũng có những xu hướng tương tự khi tuyển dụng từ kỹ sư, chuyên viên lập trình cho đến cấp quản trị mà không đòi hỏi bằng cấp.

Thứ nhì là, trong khi xã hội vẫn luôn đề cao giá trị của học vấn và cánh cửa đại học là điều cần khuyến khích giới trẻ nhắm đến và một trong những tiêu chuẩn chung đòi hỏi nơi các ứng viên, cơ hội và sự trọng dụng dành cho các tài năng thật sự sẽ luôn rộng mở, bất kể thế nào.

Bởi quan niệm về bảng điểm, thành tích trong trường lớp cùng bằng cấp đã khác hơn khá nhiều so với những quan niệm truyền thống, khi các hãng ngày nay mong muốn tìm được những nhân viên tài năng, có khả năng giải quyết vấn đề trong thế giới thực.

BM
  
Họ nhắm đến các em có khả năng lập trình, kinh nghiệm và sự xuất sắc trong lãnh vực điện toán. Họ đánh giá cao về khả năng nhận thức và học hỏi, tiếp nhận cái mới liên tục của ứng viên. Họ thu nhận các em có tinh thần lãnh đạo mới, không phải kiểu từng đứng đầu nhóm thi học sinh giỏi hay chủ tịch hội đánh cờ, đánh banh..., mà chọn những cá tính có thể nhận lãnh trách nhiệm, dẫn dắt người khác khi gặp trở ngại hay thử thách thay vì lùi lại phía sau để cho người khác giải quyết khó khăn.

Họ chọn những ứng viên có óc cầu tiến và sự khiêm cung trí tuệ, bởi không có những yếu tố này, các nhân viên sẽ không biết học hỏi, lắng nghe , không nhìn ra những giải pháp tốt hơn từ người khác và thiếu vắng một tinh thần đồng đội. Các hãng này dư thừa khả năng để đưa ra một phương pháp khoa học và tâm lý để đánh giá ứng viên theo các tiêu chí này qua các cuộc trắc nghiệm và phỏng vấn.

BM
  
Nên một bằng cấp với thành tích học xuất sắc, thậm chí là thủ khoa hay đỗ đầu dù là một lợi thế, nhưng không phải là điều kiện đủ để được chọn lựa nếu thiếu vắng những điều kể trên. Google có những nhóm chuyên viên mà khoảng 14 % nhân viên không có bằng đại học. Là những hãng kỹ thuật cao và được sáng lập bởi những nhân vật xuất chúng và phi truyền thống, các hãng này không đặt nặng theo những khuôn mẫu trong việc tìm kiếm, mời gọi nhân tài. Họ chú trọng thực học, thực tài hơn là điểm học.

Có những em vừa tốt nghiệp trung học hay chưa xong đại học đã được mời tham gia những dự án thiết kế quan trọng, trong khi không ít những người luôn hãnh tiến về bằng cấp, học vị của mình lại không tìm được công việc tương ứng với tấm bằng. Nó chẳng khác câu chuyện của Tú Xương của cả thế kỷ trước, khi một nhà thơ nhìn nhận về ông rằng:

BM  

Nhắc về xu hướng tuyển người của hệ thống Ivy League hay Google, Apple... để thấy rằng, việc trang bị cho một hành trình tương lai của con cái cần có thêm rất nhiều điều khác hơn là một nỗi ám ảnh về bảng điểm thật cao, thành tích học xuất sắc. Trong khi hướng dẫn các em hình thành tính kỷ luật, sự chuyên cần, đồng thời khuyến khích các em làm tốt nhất theo khả năng mình có thể làm được, tránh đặt lên các em một áp lực về điểm học và không cho các em cơ hội được sai lầm để học hỏi và thể hiện tài năng của mình.

BM
  
"Let kids be kids", nền giáo dục khai phóng là cho các em một không gian để học và hình thành, phát triển tính cách cùng tài năng để có những sáng tạo, bức phá thay vì đi theo sự sắp đặt và kỳ vọng thiếu thực tế của cha mẹ cùng khuôn mẫu giới hạn của hệ thống giáo dục lạc hậu.

BM


K.Hạnh sưu tầm

Hành tinh Mars in 4K



Tuyền sưu tầm

Hình ảnh cho thấy có nước, hy vọng có sự sống.

Đại học quốc tế Vinuni khánh thành hôm 15/01/2020 tại Hà Nội.

dimanche 26 juillet 2020

"KHÔNG CÓ GÌ LÀ KHÔNG THỂ "

"KHÔNG CÓ GÌ LÀ KHÔNG THỂ "

Yoshida được gọi là 'người phụ nữ quản lý thời gian tốt nhất' vì vừa tốt nghiệp Harvard xuất sắc, vừa sinh nở, chăm sóc 5 con trong thời gian học.

Năm 2004, Yoshida Suibo là bác sĩ sản phụ khoa tại Tokyo. Giống như hầu hết các bà mẹ đi làm khác, cuộc sống của cô rất bận rộn.
Con gái lớn hơn một tuổi của Yoshida một mắc bệnh hen suyễn nên cô thậm chí không còn thời gian riêng tư. Điều này khiến Yoshida cảm thấy bị "tù túng", rất nhiều dự định muốn làm nhưng không có thời gian. Ngược lại cô cũng lo nếu chờ ổn định gia đình mới theo đuổi sự nghiệp có quá muộn không? Sau cùng Yoshida nói với gia đình rằng sẽ đến Harvard để học. 

Lúc đó, con gái lớn 2 tuổi và con thứ hai mới 2 tháng tuổi... 

Một ngày Yoshida làm việc từ 9h sáng đến 5h chiều và phải mất 3 giờ đi lại. Đón con về được tới nhà cũng đã 19h. "Tôi mệt đến nỗi không muốn cử động ngón tay. May mắn, chồng ủng hộ tất cả các quyết định của tôi. Anh chủ động làm một nửa việc nhà", cô chia sẻ.
Ngoài chia sẻ gánh nặng với chồng, cô còn có một cách tuyệt vời để tận dụng thời gian, đó là đi ngủ sớm và dậy sớm. Yoshida thường ngủ cùng lúc với con, sau đó thức dậy lúc 3 giờ sáng. Cô có 3 giờ hoàn toàn thuộc về mình. Đây chính là khoảng thời gian người mẹ dùng để nạp kiến thức nhiều nhất có thể.

Đồng thời, cô áp dụng triệt để quy tắc "hòn đá lớn", "những viên đá nhỏ và cát mịn", tức là ngoài thời gian cố định cho từng việc, cô tận dụng các khoảng thời gian lẻ tẻ như nghỉ trưa, đi tàu điện để học, gấp quần áo khi kể chuyện cho con, nghe học âm thanh trong khi rửa bát... Bằng cách này cô tận dụng được mọi thời gian bị phân mảnh. 

Ngay cả khi đứa con thứ ba lặng lẽ đến giữa lúc đặt ước mơ vào Harvard, Yoshida không hề có ý định bỏ con. "Tôi vừa phải nuôi dạy con cái, học tập tại Harvard, giờ lại có thêm nhiệm vụ mang thai và sinh nở. Nhiều người sẽ lựa chọn phải bỏ thứ gì và giữ lại điều gì, nhưng tôi chọn phương pháp 'And' (và) thay vì 'Or' (hoặc) - tức làm mọi việc cùng lúc", cô chia sẻ.

Sau 6 tháng thức đêm, cuối cùng cô cũng nhận được thư nhập học của Trường y tế công cộng Harvard.

Năm 2008, Yoshida đến Boston cùng 3 con gái: bé 3 tuổi, một tuổi, 1,5 tháng và chồng cô cũng chuyển công tác tới đây. Đây là thời điểm không hề dễ dàng, bởi ở Harvard luôn có những người quyết tâm hơn, chăm chỉ hơn Yoshida. Khi bị quá sức, cô áp dụng quy tắc xin trợ giúp. Cô thuê một bảo mẫu giúp nấu ăn, dọn nhà vài buổi trên tuần. Trong việc học, cô cũng xin giúp đỡ ở giai đoạn đầu khi mình "nghe tiếng Anh như vịt nghe sấm".

Yoshida không phải kiểu phụ nữ mạnh mẽ, hi sinh gia đình cho sự nghiệp. Trái lại, cô là một vợ dịu dàng và mẹ vợ kiên nhẫn. Có lần muốn tham dự một câu lạc bộ sách từ 19h đến 21h, nhưng 20h các con sẽ phải đi ngủ. Đối mặt với mâu thuẫn này, cô quyết định tham gia chỉ trong 40 phút. " Có được 40 phút tốt hơn không đi chút nào", cô nghĩ.

Trước mỗi kỳ thi tại Harvard, Yoshida đến thư viện mỗi cuối tuần để học. Chồng cô đưa hai con đến khu vực sách ảnh, còn Yoshida bế con gái một tuổi vào thư viện.  Để con không gây ồn ào cho người khác, Yoshida thường vừa cầm sách vừa đi lại học, nhằm đánh lạc hướng con.

Ngay cả khi con gái thứ hai im lặng, Yoshida vẫn thường bị con gái lớn mè nheo. Là một người mẹ, Yoshida hiếm khi phàn nàn. Cô tự nhủ rằng mình nên ở bên con vào cuối tuần, vì vậy thật tốt khi có thể đọc thêm một vài trang.

Năm 2012, Yoshida cuối cùng tốt nghiệp Harvard với kết quả xuất sắc và gia đình dự định trở về Nhật Bản. Điều khó tin là lúc này, cô lại mang thai đứa con thứ tư.

Khi về nước Yoshida trở thành giám đốc nghiên cứu của Phòng nghiên cứu sức khỏe nghề nghiệp, Viện khoa học y tế quốc gia Nhật Bản, chuyên nghiên cứu các vấn đề chăm sóc mẹ con.
Không lâu sau cô đã xuất bản cuốn tự truyện "Yoshida Doctor Harvard School", ghi lại tất cả hành trình của mình cho những người không bao giờ quên giấc mơ của họ và không muốn thỏa hiệp với cuộc sống khó khăn.

Một cuốn sách khác "Bởi vì không có thời gian, mọi thứ đều có thể được thực hiện", cũng được viết cho chúng ta biết, khi theo đuổi hai hoặc ba mục tiêu cùng một lúc, những lý tưởng khác nhau sẽ kích động lẫn nhau, bổ sung cho nhau và mở rộng tầm nhìn của bạn. Điều quan trọng nhất là trong quá trình theo đuổi ước mơ, càng khó khăn bạn sẽ càng mạnh mẽ và táo bạo. Khi cuốn sách được xuất bản, cô đang mang thai đứa con thứ năm.

Sau đó Yoshida vẫn thuận lợi lấy bằng tiến sĩ Đại học Nagoya. Hiện Yoshida có vị trí cao trong Viện Hàn lâm Khoa học Y tế Quốc gia Nhật Bản.

Cre: NCCTV 
@DT 
-----
Ảnh: Sohu.
1) Yoshida và chồnng, cũng là một chuyên gia y tế công cộng và 5 con. Ảnh: Sohu.
2) Yoshida được mệnh danh "người phụ nữ quản lý thời gian tốt nhất".
 Ảnh: Sohu.

K. Hạnh chuyển 

samedi 25 juillet 2020

Tránh bị đột tử vào ban đêm


Chúng ta thường nghe những câu chuyện ai ngờ: “Hôm qua, tôi đang nói chuyện với anh ấy, tại sao anh ấy lại chết đột ngột”.

Chuyện gì xảy ra khi một người có vẻ khỏe mạnh đã qua đời vào ban đêm. Có nhiều nguyên nhân, nhưng nguyên nhân mà ít người quan tâm đó là chết sau khi dậy đi tiểu.

Lý do là khi việc buồn tiểu sẽ đánh thức giấc ngủ đột ngột, thời khắc này làm mô hình hoạt động của não bị thay đổi đột ngột. Tự nhiên tăng lên, não sẽ bị thiếu máu và sẽ gây ảnh hưởng tới tim mạch suy yếu.

Vì vậy bạn không vội dậy ngay để cho não bộ không bị thiếu máu lưu thông. Tốt nhất bạn nên dành ra 2 phút để làm những việc sau đây:

1. Khi bạn thức dậy, nằm nghiêng về bên trái một phút. Hít thở sâu!
2. Ngồi trên giường trong nửa phút tiếp theo;
3. Hạ chân và ngồi trên mép giường trong nửa phút. Sau hai phút não của bạn sẽ không còn bị thiếu máu và trái tim của bạn sẽ không làm suy yếu, mà sẽ làm giảm nguy cơ chết đột ngột.

Điều này có thể xảy ra bất kể tuổi tác. Trẻ hay già.

Khi đã rất buồn tiểu sẽ làm cho bạn thức giấc, lúc này bạn hãy trở mình nằm nghiêng về bên tay trái thì buồn tiểu sẽ giảm ngay tức thì, dễ chịu hơn. Trẻ em sẽ giảm nhanh hơn người lớn!
(Kho tàng các bài thuốc dân gian Việt Nam)

Kim Hạnh chuyển 

Sườn Chiên Nước Mắm-Vành Khuyên

jeudi 23 juillet 2020

TRUYỆN THẬT NGẮN cảm động

Bà giữ cháu
Bà ở nhà giữ cháu khi con dâu bận việc. Thằng cháu bò chơi trợt tay nên mặt úp xuống nền gạch, môi sưng đỏ. Có thể nhưng bà nghe con dâu cứ nhắc mãi chuyện thằng cháu bị té rồi mách lại con trai bà trong khi bà giữ cháu với bao yêu thương .không tên gọi chỉ có được từ tấm lòng quí trọng, tưng tiu.
Sau góc bếp, qua chén cơm nuốt vội, bà nhìn màu vàng của quả bí ngọt bùi chân chất, lòng ngậm ngùi. Cái thời mà bà làm dâu đã qua lâu lắm rồi sao nước mắt của bà vẫn còn đau lòng thương tiếc??
Cái nồi đất
Hôm sắp sếp lại căn bếp, thấy cái nồi đầy đen đủi.. nó định vứt đi thi bà ngăn lại :"Cứ để đấy, có lúc lại cần đến, cháu ạ "Nó bẩn thể này mà bà còn tiếc! " Nói xong, nó đem vứt cái nồi ngoài bụi duối sau hè.
Chiều nay ăn cơm với cá bống kho tộ. Nó khen ngon. Bà bưng nồi cá gấp thêm ra đĩa :"Cháu ăn thêm đi,cá bống phải kho bằng nồi đất mới ngon!"
Nó nhìn cái nồi đất đen đũi, thấy quen quen. Ăn xong nó ra bụi duối tìm nhưng không thấy cái nồi đất đâu nữa...
Cây bàng
Đêm mùa đông se lạnh, cây bàng giữa sân trường bồi hồi nhận ra đã nhiều ngày không thấy thằng bé ngoan hiền vẫn thường ngồi học dưới gốc cây.
Nhớ lại những gì diễn ra hôm trước khi thằng bé bị nhóm bạn vây quanh bắt nạt, dồn ép dưới chân mình, cây bàng bứt rứt. Một chiếc lá heo héo lìa cành. Chao liệng trong không trung.
Rồi thằng bé trở lại, ngồi dưới cây một lần cuối trước khi nghỉ học. Cây bàng thả những chiếc lá mềm mại xoa dịu vuốt ve.
Qua hôm sau, chẳng hiểu sao trên khắp tán cây, lá bỗng rực một màu đỏ ối.
Chiếc bánh
Thằng bé vừa đi vừa nhắm nháp chiếc bánh. Do bất cẩn ,nó làm rơi chiếc bánh xuống đất. Nó toan nhặt lên.. Mẹ nó ngăn lại:
- Thôi nào! Bánh dính đất rồi, dơ lắm! Ăn vào sinh bệnh đấy!
Đoạn hai mẹ con vào tiệm mua chiếc bánh khác.
Họ vừa quay mặt đi, bên kia đường có một bà lão tiến nhanh về phía chiếc bánh . Sau đó bà dừng lại nhin quanh. Không ai để ý. Nhanh như cắt , bà lượm chiếc bánh lên rồi nhay ngấu nghiến. Bà vừa nhai vừa giấu đi hai hàng nước mắt.
Trang viết & Cuộc đời.
Trong những tác phẩm của chị, gia đình có sự mất mát chia lìa thì nhân vật “người chồng” luôn… bị chết trước vợ.
Anh giận, cho rằng chị ám chỉ mình. Chị bảo: “Nếu trang viết là cuộc đời thì em chỉ muốn anh không phải chịu nỗi buồn của người còn lại.”
Vậy mà chị ra đi trước anh.. Trơ trọi một mình, anh mới thấm thía nỗi chống chếnh, quạnh hiu của một tâm hồn lẻ bạn.
Ánh sáng nơi trái tim mẹ
Hoàng hôn nơi phố phường chợt le lói, nhắc con nhớ lại những ngày thơ ấu. Thời gian này chị em con lại dắt dìu nhau ra đầu làng ngóng mẹ. Chị tha em như mèo tha chuột. Ai nhìn cũng thương. Mẹ thường nhắc chuyện ngày xưa, mắt bao giờ cũng ngân ngẩn lệ:
- Đời mẹ nghèo, các con gắng học!
Hành trang theo con vào đời chỉ có những ngày thơ ấy, với hoàng hôn và bóng tối. Nhưng con biết, có một thứ ánh sáng nơi trái tim mẹ vẫn luôn dõi theo từng bước con đi.
Ngày không nhiều nắng
Ba đi làm về mồ hôi ướt đẫm vai áo. Má tất bật nấu bữa cơm trưa lấm lem tro bếp.
Tôi buông sách đứng dậy lấy cho Ba ly nước, và quay xuống bếp định phụ cho Má nấu cơm trưa, thì bị cả hai nhắc "Con lên học bài đi, ngày mai thi rồi, ôn thêm được chữ nào thì ôn con ạ, mười hai năm đèn sách, ráng nghen cưng."
Giờ đây tôi đang làm ở một công ty lớn nhưng mỗi lần đến ngày thi Đại học là mọi kỷ niệm xưa lại ùa về, lại rơm rớm nước mắt. Nhà tôi giờ chỉ còn tôi và má, ba đã mất sau một tai nạn bất ngờ khi tôi còn là sinh viên năm nhất.
Những ước mơ của ba mẹ, con đã thực hiện được..
Ước mơ của con sao Ba không ở lại mà nhận Ba ơi ?
Thôi
Quê mình hễ mùa mưa lại ngập. Hồi ấy, con chập chững vào lớp Một, ngày ngày vượt hai cây số đến trường. Có bữa, mưa giăng đầy trời, nước ngập đến gối. Con nhìn ra, rơm rớm. Mẹ bảo:
-Thôi, hôm nay để mẹ cõng.
Mẹ cắp chiếc nón lá, cõng con trên lưng vượt qua dòng nước.
Con đậu Đại học, ra trường lấy được cô vợ giàu, thành đạt. Cuối tuần, con đưa mẹ đến siêu thị.
-Thôi, đường ngược chiều rồi. Mẹ chịu khó tự vào. Tiền nè. Tôi có việc phải đi!
Bánh tráng
Năm nào gần đến Tết mẹ tôi cũng ngâm ít giạ gạo để xay bột đem nhờ bà Sáu tráng bánh. Bánh dày có mè là bánh nướng, bánh có pha đường là bánh ngọt và bánh có dằn một ít muối tráng mỏng là bánh tráng nhúng nước.Tôi rất thích ăn bánh tráng nhúng nước cuốn chuối khô.
Biết chuyện, con gái tôi đi mua bánh tráng Trảng Bàng và chuối khô Mỏ Cày. Đúng là hàng Việt Nam chất lượng cao nhưng sao tôi ăn không thấy ngon. Có lẽ vì thiếu bàn tay của mẹ tôi?
Quà Tết
Một bà già vào shop, hỏi cô nhân viên bán hàng:
- Tôi muốn có một món quà tặng cho con trai tôi nhân ngày Tết!
- Thưa, anh ấy như thế nào ạ để cháu tư vấn cho bà?
- Con trai tôi cao 1,8m, đẹp trai, khỏe mạnh, độc thân .Hơn nữa là thứ gì nó cũng có rồi, nên tôi chẳng biết mua tặng nó thứ gì nữa!.
- Vậy bác có thể tặng anh ấy.... số điện thoại của cháu được không ạ!.
Ba ơi!
Ba tôi gốc nông dân, nhưng không làm ruộng mà làm thợ, thợ hớt tóc.. Lúc đầu còn là dượng giáo, ba tôi ăn mặc rất đẹp. Dần về sau, dượng giáo phải nuôi 9 đứa con nên ốm o, nhưng vẫn chỉnh tề.
Sau tiếp quản, gia đình tôi về quê. Ba tôi xuống thấy rõ.. Ông trở lại gốc nông dân làm ruộng, chài cá, rập cua, hớt tóc dạo.. Tôi quen nhìn ba tôi ướt dầm trở về sau một ngày làm việc cực nhọc, thèm một ly cà phê nóng bóc hơi. Nhiều người nhạo báng ba tôi nghèo mà chảnh, dám nuôi con ăn học. Ba tôi chỉ cười buồn.
Bây giờ lớn lên làm cha mẹ, tôi càng thắm thía nụ cười đó biết bao.
Ôi !Ba ơi!....
Con đánh vỡ đời mình
Con đánh vỡ chén cơm, mẹ nhẹ nhàng :" Lần sau cẩn thận nghe con! ".
Con đánh vỡ chiếc đĩa kỷ niệm đại học của mẹ, mẹ ôn tồn :" Khéo đứt tay đó con, tránh mẹ dọn cho! ".
Con đánh vỡ chiếc bình pha lê ba tặng mẹ ngày cưới, mẹ buồn buồn :" Con cẩn thận chứ con! ".
Cô giáo gọi điện về nhà, báo với mẹ, con bị phát hiện nhiều lần ăn cắp tiền của bạn. Đánh con mẹ khóc :"Con đánh vỡ đời mình mất, con ơi!..... "
Đọc báo
Nhớ ngày xưa, cứ mỗi sáng sớm cả phòng lại hùn tiền nhau mua một tờ báo. Sinh viên năm cuối, mua báo không phải để đọc tin tức như người ta, cả bọn chỉ giành giật nhau ngồi chăm chú nghiên cứu từng thông báo tuyển dụng trên trang quảng cáo. Mấy trang quảng cáo, anh em nâng niu như chính sinh mạng của mình.
Bây giờ công việc ổn định, mua một tờ báo như thói quen để đọc tin tức mỗi ngày, mấy trang quảng cáo vội vàng vứt đi. Chợt cô bé giúp việc ở quán cơm chay lại xin mấy tờ quảng cáo " Dạ, cháu đang tìm việc... "Chợt nhớ quây quất những ngày xưa....
Quan tâm!
Cuộc sống hằng ngày quá đổi xô bồ. Công việc quá bề bộn, chị không đủ thời gian quan tâm đến anh. Hôm nay, chị kết thúc bận rộn sớm. Định la cà bạn bè một chút. Chợt hình ảnh anh đọng lại. Chị nhớ hôm chị ốm, anh tẩm bổ chị bằng nồi cháo tán thật nhuyễn.. Không ngủ cả trưa, anh dỗ dành, chị mệt không ăn, phí cả nồi cháo. Nghĩ thật thương anh, chị phóng nhanh về nhà. Bữa cơm chiều đã dọn. Anh ngồi chờ chị, hai người ngồi bên nhau quay quần ấm áp.
Cảm Xúc
Đêm nghe bạn đặt hoa tặng vợ, anh nghĩ đến em trằn trọc ngủ không được. Biết tính em tần tiện, anh ngại mua hoa làm quà. Bạn nói:" Quà tặng mang ý nghĩa tình thần hơn thực dụng. Càng đặc biệt hơn khi món quà tạo được sự bất ngờ, thoả mãn ước mơ thầm kín của người nhận ".
Sáng dậy, anh vẫn còn nhớ nụ cười của em khi nhận hoa anh tặng trong mơ.... Và.... thật kỳ lạ!. Nụ cười của em trong mơ lại cho anh cảm xúc sung sướng rất thật.
Một trái tim.!
Vẻ mặt nó buồn khi kể tôi nghe :
- Hồi mình còn đủ bố mẹ, nhà nghèo nhưng vui và hạnh phúc lắm. Bố mình dành dụm mua được giàn karaoke, tối nào hai người cũng hát và thích nhất là bài gì có câu một túp lều tranh và hai trái tim vàng ?...Một thời gian sau mẹ mình bỏ đi theo người khác mình bố cô đơn cảnh gà trống nuôi con. Giờ mình mới được bố quá câu hỏi ngu ngơ của mình ngày ấy..
- Một túp lều tranh làm sao có khóa chắc chắn để giữ được hai trái tim làm bằng vàng mà không bị mất trộm hở bố?
Bố mình tránh né trong câu trả lời chưa chát:
- Ừ, trái tim bằng vàng, nhưng chỉ là tim giả, còn khi sống người ta chỉ cần một trái tim thật là đủ rồi con ạ....!
Trả biếu
Nó thì đậu vào học một trường đại học ở thành phố. Hằng tháng, mẹ nó góp những đồng tiền lẻ từ việc bán rau, bán bí, đổi thành tiền chẵn gửi cho nó ăn học. Tốt nghiệp loại giỏi, nó được làm việc cho công ty liên doanh ở thành phố, lương tính bằng đô la. Hằng ngày, thấy nó bỏ những đồng tiền lẻ vào trong cái hộp để trong phòng trọ, tôi hỏi :"Để làm gì vậy? ".Nó trả lời :" Gửi về quê cho mẹ ăn trầu ". Nó đâu có biết, để góp đủ tiền cho nó ăn học, mẹ nó đã bỏ trầu lâu lắm rồi.