vendredi 3 août 2018

HÌNH ẢNH ĐỨC MẸ CỦA CÁC NƯỚC TRÊN THẾ GIỚI

HÌNH ẢNH ĐỨC MẸ CỦA CÁC NƯỚC
TRÊN THẾ GIỚI
Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp

Đức Mẹ La Vang - Việt Nam
Ngôi mộ Đức Mẹ
Bên trong Ngôi mộ Đức Mẹ
Đức Mẹ thời niên thiếu
Đức Mẹ Ấn Độ
Đức Mẹ Đại Hàn
Đức Mẹ Mexico
Đức Mẹ Philippines
Đức Mẹ Singapore
Đức Mẹ Thái Lan
Đức Mẹ Trung Hoa
Đức Mẹ ở Lebanon.
Đức Mẹ Vô Nhiễm, thời Trung Cổ, Pháp quốc.
Đức Mẹ ở Spain
Đức Mẹ Ấn độ
Đức Mẹ sầu bi tại nhà thờ thánh Phêrô
Đức Mẹ màu đen ở Pháp
Đức Mẹ Lộ Đức, Pháp
Đức Mẹ Naju, Đại Hàn
Đức Mẹ nước Gia Nã Đại
Đức Mẹ ở Ý Đại Lợi
Đức Mẹ bồng con tại nhà thờ St Mary, Úc
Đức Mẹ tại nhà thờ Notre Dame, Pháp
Nữ Vương Thên Đàng
Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp
Đức Mẹ đạp đầu con rắn
Nữ Vương các Thiên Thần
Đức Mẹ núi Camêlô
Đức Mẹ La Satette, Pháp
Đức Mẹ gỗ đen ở Thụy Điển
Đức Mẹ Đồng Trinh ở Ba Tây
Đức Mẹ Cambodia
Đức Mẹ Giang Sơn - Ban Mê Thuột
Đức Mẹ La Vang - Việt Nam
Đức Mẹ nhà thờ Đức Bà, VN
Đức Mẹ Mông Cổ
Đức Mẹ nhà thờ gỗ Kontum
Đức Mẹ Siri Lanca
Đức Mẹ Sudan
Đức Mẹ Trung Hoa
Đức Mẹ USA
Đức Mẹ ở Ephesus Thổ nhĩ Kỳ.
Đức Mẹ Vô Nhiễm, thời Trung Cổ, Đức quốc.
Đức Mẹ ở Westminster Catheral Anh Quốc
Đức Mẹ Akita, Nhật Bản
Đức Mẹ ở Spain
Đức Mẹ Fatima, Bồ Đào Nha
Đức Mẹ Mễ Du, Nam Tư
Đức Mẹ ở Nga
Đức Mẹ nước Balan
Đức Mẹ nước Cuba
Đức Mẹ Sầu Bi
Đức Mẹ lên trời
Đức Mẹ Mân Côi
Đức Mẹ ru Con
TS sưu tầm

jeudi 2 août 2018

Một vài trường hợp cấp cứu

Một vài trường hợp cấp cứu

BS Nguyễn Thị Nhuận


Cấp cứu (First Aid) là ưu tiên hàng đầu của vấn đề sức khỏe. Chúng ta nên biết về những kỹ thuật cấp cứu để phòng khi cần đến. 

1. Sốc phản vệ (Anaphylactic shock)

Sốc phản vệ không phải là hiếm gặp, nguyên nhân thường là do dị ứng. 
Sốc phản vệ là một phản ứng dị ứng đe dọa tính mạng, gây sốc, giảm huyết áp đột ngột và khó thở. Ở những người bị dị ứng với một chất nào đó, sốc phản vệ có thể xảy ra vài phút sau khi tiếp xúc với chất này. Trong một số trường hợp, có thể phản ứng xảy ra chậm hoặc sốc phản vệ có thể xảy ra mà không có một nguyên nhân rõ ràng. 

Triệu chứng sốc phản vệ:
- Phản ứng ở da, gồm có nổi mẩn, ngứa, da ửng đỏ hoặc tái xanh
- Sưng mặt, mắt, môi hoặc họng
- Đường hô hấp bị co thắt lại, gây thở khò khè và khó thở
- Mạch yếu và nhanh
- Buồn nôn, nôn mửa hoặc tiêu chảy
- Chóng mặt, ngất xỉu hoặc bất tỉnh

Một số tác nhân gây sốc phản vệ:
- Thuốc
- Thực phẩm như đậu phộng, hạt, cá và sò hến
- Bị côn trùng như ong, ong vàng, ong bắp cày, ong bắp cày và kiến lửa… cắn. 

Sau đây là những cách cấp cứu khi thấy người có triệu chứng sốc phản vệ 
- Ngay lập tức gọi 911 hoặc số khẩn cấp y tế địa phương. 
- Nạn nhân cần được chích thuốc epinephrine để chống lại sốc phản vệ. Một số bệnh nhân từng bị phản ứng nặng với một chất gì đó được BS cho toa mua ông chích tự động có chưa thuốc epinephrine lúc nào cũng đem theo trong người. Nên hỏi nạn nhân xem họ có mang theo người ống chích có chứa epinephrine (EpiPen, Auvi- Q,…) để điều trị cơn dị ứng này không.

- Nếu nạn nhân nói họ có ống chích đó, hỏi xem họ có cần bạn giúp chích thuốc không. Thường chỉ cần nhấn ống chích tự động này vào đùi họ. 
- Cho nạn nhân nằm ngửa. 
- Nới lỏng quần áo và đắp chăn cho nạn nhân. Đừng cho họ uống bất cứ thứ gì. 
- Nếu họ đang nôn hoặc chảy máu từ miệng, cho họ nằm nghiêng để tránh bị nghẹn. 
- Nếu nạn nhân không thở, ho hoặc cử động, bắt đầu cấp cứu CPR. Nhấn ngực liên tục - khoảng 100 lần mỗi phút - cho đến khi xe cứu thương tới. 
- Cần tiếp tục điều trị khẩn cấp, ngay cả khi các triệu chứng nguy hiểm đã qua. Sau một cơn sốc phản vệ, triệu chứng có thể tái phát. Nạn nhân cần được quan sát trong bệnh viện ít nhất vài giờ. 
Nếu bạn đang ở gần một người có dấu hiệu và triệu chứng của sốc phản vệ, không nên chờ xem các triệu chứng có bớt không. Tìm cách điều trị cấp cứu ngay. Trong trường hợp nặng, sốc phản vệ không được điều trị có thể gây tử vong trong vòng nửa giờ. Một viên thuốc kháng histamine như diphenhydramine (Benadryl), thường không đủ để điều trị sốc phản vệ. Các loại thuốc này có thể giúp giảm các triệu chứng dị ứng, nhưng làm việc quá chậm chạp trong một phản ứng nặng. 
Nếu bạn đã có bất kỳ loại phản ứng dị ứng nghiêm trọng trong quá khứ,* hãy hỏi bác sĩ về ống chích tự động chứa epinephrine để mang theo. 

2. Làm gì khi bị thú vật cắn?

Đa số chúng ta bị thú nuôi trong nhà cắn, và đa số là chó cắn, ít khi mèo cắn. Tuy nhiên, vết mèo cắn lại hay gây ra nhiễm trùng hơn. *Khi bị thú nuôi cắn, nên tìm biết con thú đó có được chích ngừa bệnh dại chưa. Thú nuôi chưa chích ngừa bệnh dại và thú hoang có thể gây ra bệnh dại, nên khi bị các loại thú này cắn, cần đến gặp bác sĩ hoặc đến phòng cấp cứu ngay. Các loại thú hoang thường mang siêu vi bệnh dại (rabies) là: raccoons, skunks, dơi và chồn. Thỏ, sóc và những con vật gậm nhấm khác cũng có thể mang bệnh dại tuy hiếm hơn. 

Răng và nước dãi các con thú thường dơ và có thể mang vi trùng phong đòn gánh. Do đó, nếu lần cuối bạn chích ngừa phong đòn gánh đã hơn 5 năm và vết thương rất sâu hay rất bẩn, bạn nên đến gặp bác sĩ hoặc đến phòng cấp cứu ngay để được chích ngừa phong đòn gánh. 

Ngay sau khi bị cắn, nên làm những chuyện sau:
*1. Vết thương nhẹ: Nếu chỉ trầy da sơ sơ và không có nguy cơ bị nhiễm bệnh dại (do chó mèo nuôi trong nhà chưa chích ngừa hay bị thú hoang cắn), chỉ cần rửa sạch vết thương bằng thật nhiều nước và xà bông, sau đó bôi kem sát trùng lên và băng lại. 
*2. Vết thương sâu: Nếu vết thương thủng sâu hoặc rách da nhiều và chảy máu, băng lại bằng miếng vải sạch và khô để bớt chảy máu và đi cấp cứu ngay. 
*3. Vết thương nhiễm trùng: Nếu vết thương sau đó có dấu hiệu nhiễm trùng như sưng đỏ, đau, ra nước vàng hay mủ, cần gặp bác sĩ ngay. 
*4. Nghi ngờ bị nhiễm bệnh dại: Nếu bạn nghi ngờ có thể bị nhiễm bệnh dại (do chó mèo nuôi trong nhà chưa chích ngừa hay bị thú hoang cắn), cần gặp bác sĩ hay đến phòng cấp cứu ngay. 

3. Chữa vết phồng (blisters)

Thường chúng ta bị vết phồng là do bị cọ xát hay bị phỏng. Nếu vết phồng không gây đau đớn, tốt nhất là chúng ta để yên nó vì làn da là một vật rất tốt giúp tránh bị nhiễm trùng. Băng vết phồng nhỏ lại bằng băng dán, nếu vết phồng lớn, băng lại bằng miếng băng có lớp hút chất ướt và có chỗ cho vết thương “thở”. Nếu bị dị ứng với cao su có thể dùng băng dán bằng giấy. 
Đùng chọc thủng vết phồng trừ khi vết ấy làm bạn đau, khiến bạn không đi hay không sử dụng tay được. Nếu bạn không bị bệnh tiểu đường, có thể theo chỉ dẫn sau đây để làm bớt cái đau gây ra do vết phồng:
- Rửa vết phồng bằng xà bông và nhiều nước ấm
- Rửa vết phồng bằng iodine hay alcohol
- Chùi một cái kim nhọn bằng alcohol
- Dùng kim này chọc thủng vết phồng, chọc vào nhiều chổ gần bìa, để nước chảy ra hết nhưng để miếng da lại. 
- Bôi kem sát trùng lên vết phồng và dán băng keo lại
- Sau nhiều ngày, có thể cắt bớt chỗ da đã chết trên mặt vết phồng bằng kéo đã sát trùng. Bôi kem sát trùng lần nữa và băng lại. 
Cần gọi bác sĩ nếu có dấu hiệu nhiễm trùng như sưng đỏ, chảy mủ, đau hay nóng. 
Muốn đề phòng vết phồng nên mang găng tay, vớ, băng dán… để bảo vệ chỗ da bị cọ xát. 

4. Chữa vết bầm
Chúng ta bị bầm khi bị đụng mạnh khiến những mạch máu gần lớp da bị bể ra, làm máu chảy ra và tụ lại ở mô tế bào dưới da. Đám máu này là những vết bầm mầu xanh đen. 
Nếu da không bị rách, chúng ta không cần băng vết bầm lại nhưng có thể theo những chỉ dẫn dưới đây để mau hết bầm:
- Để phần cơ thể bị thương cao lên
- Chườm đá lạnh nhiều lần trong ngày
- Cho chỗ bị thương nghỉ ngơi, không vận động chỗ đó nữa. 
- Có thể uống thuốc Tylenol hay Motrin để bớt đau và bớt sưng
Nên gặp bác sĩ nếu có những triệu chứng sau:
- Vết bầm quá to và đau, nhất là khi không có lý do rõ rệt
- Bạn dễ bị bầm và chảy máu nhiều chỗ như chảy máu cam, chảy máu nướu răng, hau có máu trong mắt, nước tiểu, phân. 
- Chưa từng bị bầm nhưng nay bỗng dưng bị bầm nhiều
Những triệu chứng kể trên có thể là triệu chứng vài bệnh nguy hiểm, thí dụ như bệnh về đông máu hay bệnh máu. Vết bầm đi cùng với đau nhức hay nhức đầu cũng có thể là triệu chứng vài bệnh quan trọng, cần được khám nghiệm.

http://www.viendongdaily.com

BS: Nguyễn Thị Nhuận

6 Quốc gia độc đáo

6 Quốc gia độc đáo

1 - Kuwait- quốc gia không có nước


Lãnh thổ Kuwait là sa mạc. Không có sông và cũng chẳng có hồ, nên 1,6 triệu dân quốc gia này luôn phải sống trong cảnh thiếu nước trầm trọng, đến rau cũng phải nhập cảng từ nước ngoài.

2 - Monaco - quốc gia không có đất canh tác


Monaco là một trong những quốc gia nhỏ nhất thế giới với diện tích chưa đến 2 km2.
Nước này hoàn toàn không có đất dành cho nông nghiệp, nên 100 % lương thực phải nhập cảng. Thu nhập chính của quốc gia này dựa vào du lịch.

3 - St Marino - quốc gia không có quân đội

St Marino là một quốc gia trong lòng quốc gia, bốn phía bị bao bọc bởi nước Ý, có diện tích khoảng 1,2 km2 với 2 ngàn dân. Quốc gia này từ trước tới nay chưa từng xây dựng quân đội, trật tự an ninh cả nước đều do lực lượng cảnh sát mong manh (hơn 40 người) đảm nhiệm. Đặc biệt hơn là St Marino không có chữa lữa cho nên mỗi khi gặp hỏa hoạn họ đều phải nhờ cảnh sát Ý, anh bạn láng giềng độc nhất trợ giúp.

4 - Thuỵ Điển - quốc gia không có quán rượu


Thuỵ Điển là nước cấm rượu. Đến Thuỵ Điển người ta không thể tìm thấy bất cứ một quán rượu nào. Muốn uống rượu ở nhà hay mua rượu về uống, người dân phải xin được một loại giấy phép đặc biệt với vô vàn các chứng nhận của địa phương, và của bác sĩ.
Không những vậy khi uống rượu nếu để say (lượng cồn trong máu hơn 1 %) lập tức họ sẽ bị tống vào trại cai nghiện trong vòng 3 tháng.

5 - Fiji - quốc gia không có ai mắc bệnh ung thư


Fiji là một quốc gia gồm 800 đảo nhỏ có dân số hơn 60 ngàn người. Ở quốc gia này chưa từng có ai mắc bệnh ung thư. Sau khi nghiên cứu các nhà khoa học phát hiện ra rằng người dân Fiji không bị mắc bệnh ung thư là do họ ăn nhiều quả hạnh nhân khô - một loại quả có lượng vitamin phong phú, tác dụng chống ung thư.

6 - Nauru - quốc gia không có đất


Cũng như Fiji, Nauru là một đảo thuộc Úc châu. Tuy nhiên các đảo của nước này lại hình thành trên nền nham thạch san hô. Sau một quá trình biến đổi hoá học lâu dài, nham thạch san hô tạo nên một lớp phân gốc muối Acíd Phosphoric dày tới 10 mét. Do đó muốn trồng trọt, Nauru phải nhập cảng đất từ các quốc gia khác.

Nancy Quách sưu tầm

mercredi 1 août 2018

Đến thăm Quebec

 

               Mùa hè năm nay, tôi bỗng dưng có đám khách đến từ xứ... Kangourou sang Canada họp hành Y Nha Dược gì đó ở Toronto. Vì là bạn hàng xóm cũ nên đám khách có nhã ý sang Québec, trước là thăm bạn cũ, là tôi, sau là ngắm cảnh ngắm người Québec.
            Phái đoàn khách hỏi tôi “Québec có gì lạ, có gì hay không?” làm tôi cứ ngớ người ra. Ủa, hồi nào tới giờ mình ở Québec, thấy cũng vậy vậy thôi, có gì lạ đâu cà? Còn hay thì cũng có gì hay đâu! Quê hương Québec của tôi tuy không đến nỗi mùa đông thiếu áo, mùa hè thiếu ăn, nhưng cũng có thể gọi là “Quê hương em nghèo lẳm ai ơi”, so với các tỉnh khác mà kinh tế phồn thịnh hơn như British Columbia, Ontario, Alberta, v.v.
            Nhưng có khách lạ hỏi thăm đến xứ xở của mình chẳng lẽ lại nói thế thì đúng là quê quá, lại còn dốt nữa, tôi cũng đành phải “neo nên” internet mà mò mẫm thử xem Québec có gì hay, có gì lạ không để mà giới thiệu cho khách phương xa chứ. Thì ra người ta nói Bụt nhà không thiêng là đúng! Thật ra, Québec của tôi biết bao nhiêu là thứ hay thứ lạ, chỉ là tầm mắt mình cứ nhìn đi chỗ khác, nên không thấy những gì hay đẹp trước mắt thôi.
            Tọa lạc ở phía đông-bắc của Bắc Mỹ, nằm giữa tỉnh Ontario và New Brunswick, đồng thời ráp ranh với Hoa Kỳ, Québec là tỉnh lớn nhất trong mười tỉnh của Canada, có diện tích gần 1.7 triệu km2. Ngon lành chưa? Nếu cần làm một sự so sánh thì diện tích tỉnh Québec lớn gấp 3 lần cả nước Pháp, gấp 40 lần diện tích Thụy Sỹ và gấp 50 lần nước Bỉ. So với nước Việt Nam ta, thì tỉnh Québec lớn gấp 5 lần diện tích toàn quốc Việt Nam, mà dân số Québec chỉ có 8 triệu thôi, so với dân số Việt Nam trên 80 triệu người. Wow! Chỉ cần tưởng tượng nếu ta được một dẻo tí ti của Québec để di cư chừng 20 triệu dân Việt Nam sang thôi thì cũng mê tơi rồi!
            Québec là nơi có con sông St-Laurent dài nhất lục địa chảy qua, xuôi xuống tận Ngũ Ðại Hồ để đổ ra Ðại Tây Dương, tạo thành những vùng đất màu mỡ dọc hai bên bờ sông, trước khi trôi ra biển. Cái tên Québec cũng bắt nguồn từ con sông này. Chữ Québec là do tiếng của thổ dân sinh sống tại đây, có nghĩa là “eo biển”, dùng để chỉ chỗ thắt nhỏ lại của giòng sông St-Laurent, gần thành phố Québec, trước khi sông này tuôn vào Ngũ Ðại Hồ.
            Vì diện tích rộng lớn bao la cho nên có những người tuy định cư tại Québec nhưng có lẽ chưa bao giờ có thể đi hết tỉnh Québec được.
            Trái với miền Nam Việt Nam mưa nắng hai mùa, ở Québec có bốn mùa xuân, hạ, thu, đông rõ rệt, và nhiệt độ thay đổi tùy theo bạn ở vùng nào của tỉnh Québec. Những ai đã từng có dịp lên tận miền cực bắc của Québec, như ở vịnh James hay vịnh Ungava chẳng hạn, hẳn không thể quên được những kỷ niệm của những buổi đi ngắm cầu vòng hay đi chụp hình mặt trời vào lúc nửa đêm, hay cái lạnh giá băng xuống đến -50 độ C vào mùa đông. Tôi đã từng đến đó rồi bạn ạ. Khung cảnh ở những nơi này tuyệt đẹp, như cảnh thiên thai không vướng bụi trần. Bạn có thể lái xe đi chầm chậm trên bờ đê của đập nước Hydro-Québec, nhìn xuống giòng nước xanh và trong suốt đến tận đáy hồ, không một gợn đục. Tôi đã có dịp đi qua nhiều nơi, nhưng chưa nơi nào không khí lại trong lành đến như thế.
            Tuy nhiên, du khách đến thăm tỉnh Québec thường chỉ đi hai nơi chính là thành phố Québec (Quebec city), cũng là thủ đô của tỉnh Québec, và Montréal là thành phố chính của tỉnh này.
            Ở Québec, mỗi mùa mỗi đẹp, nhưng nếu bạn không phải là người thích đi trượt tuyết mùa đông, cũng không có thú đi trượt nước mùa hè, thì đến thăm Québec vào mùa thu là tuyệt vời nhất. Dạo mới sang Canada và định cư tại Québec, tôi đã từng say mê cảnh sắc mùa thu Québec, lá thư đầu tiên gửi cho gia đình và bạn bè, tôi đã ép hai chiếc lá khô, một vàng một đỏ gửi về. Hai chiếc lá ấy đã tạo niềm mơ ước cho biết bao thân nhân của mình còn ở lại bên kia bờ đại dương. Giờ đây, nhìn lại, tất cả đã như là một giấc mơ qua.
            Nhiều tác giả có nhận xét Québec là hình ảnh nước Pháp  trong lòng Canada, nhận xét này có thể cũng không ngoa. Người Âu Châu đầu tiên đặt chân đến Québec là nhà thám hiểm Jacques Cartier, kế đó là nhà thám hiểm Samuel de Champlain. Ngày nay, tại thành phố Montréal của tỉnh Québec, có hai chiếc cầu mang tên hai nhà thám hiểm này, là cầu Champlain và cầu Jacques Cartier. Vào đầu thế kỷ thứ XVII, dưới thời vua Louis XII, Québec đã từng là thuộc địa của Pháp, và được đặt tên là Nouveau France. Ðến thời vua Louis XV thì Pháp nhượng lại một phần lớn của Nouveau France cho Anh Quốc, phần đất này chính là Québec ngày nay. Chính ảnh hưởng của văn hóa Pháp và Thiên Chúa giáo đã khiến Québec trở nên một tỉnh rất đặc thù của Canada nói riêng, và của Bắc Mỹ nói chung.
            Ðã đến Québec, bạn không thể không thăm thành phố Québec. Tôi đã đưa nhiều bạn bè và khách khứa đi thăm thủ đô Québec, thả bộ qua những con đường nhỏ, khu phố cổ với những cửa hàng mang tên Pháp, cả những con đường hẹp như một con hẻm, với những chàng họa sỹ ngồi đó cả ngày với chiếc cọ trên tay như những nhà phù thủy, biến màu sắc thành phong cảnh, hay những bạn trẻ với tiếng vỹ cầm réo rắt thu hút du khách dừng chân, một hình ảnh thật gợi nhớ đến Paris.
            Giữa lòng thành phố Québec là khu phố cổ có tường thành bao bọc. Ðây là thành phố duy nhất ở Bắc Mỹ có tường thành bao quanh, được bảo tồn nguyên vẹn và năm 1985, được Unesco công nhận là Di sản văn hóa. Du khách đến đây vẫn có thể cảm nhận được nền văn hóa Pháp qua nét kiến trúc, qua những lâu đài cổ kính như lâu đài Frontenac trong hình dưới đây, các nhà thờ cổ như Thánh đường Sainte-Anne-de-Beaupré, và nhiều kho tàng lịch sử nằm dọc theo bờ sông St-Laurent.
           
             Quanh khu phố cổ, bạn cũng sẽ có dịp thăm viếng quảng trường Hoàng gia, với mấy anh lính gác cổng mặc quần áo quân đội Hoàng gia màu đỏ rực rỡ. Khổ cho mấy anh lính này không biết được trả bao nhiêu tiền mà phải đứng nghiêm như bức tượng để du khách có thể đến gần chụp hình chung, cứ thế trong hai tiếng đồng hồ trước khi được một toán lính khác đánh trống thổi kèn rầm rộ để hộ tống hai ông lính khác đến đổi ca.  Từ đó ra, bạn cũng đừng quên viếng thăm Tòa nhà Quốc hội, Viện bảo tàng Văn hóa, cũng là những công trình nổi tiếng. 
Bạn cũng đừng quên viếng công viên Nghệ thuật nhé, nơi có tượng của những vĩ nhân trên thế giới, nơi thu hút nhiều du khách trên thế giới đến đó để tìm tượng vĩ nhân của nước họ. Bạn không đi hết được công viên rộng lớn đó đâu. Nhưng tôi, mỗi lần có khách phải đưa đến đó, tôi chỉ đưa khách đi tìm tượng của một ông họ Nguyễn trong công viên này, đó là tượng Nguyễn Trãi, với chiếc mũ cánh chuồn, và đôi mắt buồn thăm thẳm. Không còn gì cảm động hơn giữa những cái tên vĩ nhân ngoại quốc, nào là Ghandi, nào là Puskin, tự nhiên bạn đứng trước một bức tượng có tên Việt Nam, giữa một xứ sở không phải là nước mình. Chẳng khác gì tha phương ngộ cố tri! 
Ra ngoài một chút ngắm thiên nhiên bạn nhé. Ðến thác nước Montmorency bạn sẽ có dịp đi dây cáp lên tận đỉnh cao hơn 80 mét nhìn xuống dòng nước suối ồ ạt chảy bên dưới, để cảm nhận sự nhỏ bé của chính mình trước thiên nhiên.
Bạn nào “hảo ngọt” thì Québec cũng là quê hương của sirop cây phong, vị ngọt và thơm, đựng trong những chai thủy tinh đẹp mắt hình chiếc lá phong. Du khách nước ngoài đến thường mua về làm kỷ niệm hoặc làm quà.        
            Bây giờ trên đường về Montréal, thành phố lớn nhất trong tỉnh Québec, đông dân vào hàng thứ nhì tại Canada, và là thành phố đứng thứ nhì trên thế giới về số người nói tiếng Pháp, sau Paris. Montréal là một  hòn đảo khá lớn nằm giữa sông St-Laurent, nổi tiếng về lịch sử, kiến trúc và văn hóa.
            Nếu lấy đường xa lộ, bạn sẽ được đi qua những cánh rừng phong bát ngát, trùng điệp sắc vàng pha đỏ, màu sắc quyến rũ của mùa thu. Khi còn ở Việt Nam, mỗi khi nghe Ba Mẹ tôi nhắc đến mùa thu Hà Nội, hay khi nghe nhạc mùa thu, tôi chỉ thấy nói đến lá vàng. Thu vàng! Nhưng mùa thu Québec thì muôn màu vạn sắc. Từ màu vàng màu đỏ đến màu tím của lá phong, hay màu xanh còn sót lại của những chiếc lá chưa kịp chuyển màu, hoặc màu trắng của những cây bouleaux khẳng khiu, thanh thanh chen lẫn với rừng phong. Tất cả đã tạo nên một vẻ đẹp quyến rũ mà mỗi năm tôi không thể nào quên đi lang thang để thu vẻ đẹp đó vào ống kính. Nhưng dù gì cũng không bằng nhìn tận mắt.
            Tôi cũng đã có dịp đi ngắm mùa thu ở nhiều nơi, và giống như trong sách Quốc văn Giáo khoa thư kể một người đi du lịch khắp nơi, về làng gặp lại Thầy dạy cũ hỏi anh “nơi nào đẹp nhất?” thì anh chàng lãng tử không ngần ngại trả lời “quê hương là chốn đẹp nhất”, hay gần đây tôi gặp lại một người bạn cũ hãy còn ở Việt Nam, chị có hoàn cảnh và có dịp đi du lịch nhiều quốc gia trên thế giới, nhưng chị khẳng định “đi đâu rồi cũng vẫn thấy Việt Nam là đẹp nhất, và ở Việt Nam thì Vũng Tàu vẫn là đẹp nhất!” thì tôi cũng vậy. Sau khi ngắm nhìn mùa thu ở mọi nơi, tôi vẫn có thể khẳng định rằng: “mùa thu ở Canada là đẹp nhất, và ở Canada, thì mùa thu Québec, mùa thu Montréal là đẹp nhất đối với tôi”.
            Cái tên Montréal bắt nguồn từ một ngọn núi nhỏ tọa lạc ngay giữa thành phố mà trong tiếng Pháp cổ có tên là Mont Réal (ngày nay, gọi là Mont Royal).
            Ngay từ những ngày còn học trung học, tôi vẫn nhớ như in mỗi năm đi lãnh phần thưởng cuối năm, thể nào trong gói quà thưởng cũng có quyển "Cours de langue et de civilisation françaises" của Gaston Mauger, dạo ấy học trò cứ gọi tắt là quyển Mauger I, hay Mauger II. Cứ mỗi mùa hè, ngoài việc lôi quyển sách luyện toán của giáo sư Nguyễn Tá - Nguyễn Văn Phú ra làm đi làm lại đến thuộc làu, thì tôi lại lôi hai quyển Mauger ấy ra ngồi tụng như tụng kinh, riết rồi tôi thuộc lòng luôn ba nhân vật chính trong hai quyển sách ấy, là ông bà Vincent và cô con gái Hélène, và mỗi lần bị gọi lên bảng trả bài, tôi thuộc lòng và trả lời như con vẹt! Năm tôi học Pháp văn với thầy Trí, tôi còn nhớ thầy hỏi cả lớp: "tại sao monsieur Vincent thường đi từ Paris đến Montréal mỗi tuần?", không suy nghĩ một giây, tôi trả lời "tại monsieur Vincent là ký giả của Journal de Montréal", trước sự ngạc nhiên của thầy và của cả lớp, vì cái chi tiết ấy, nếu không phải là đã đọc đi đọc lại nhiều lần thì ít ai nhớ. Cái kỷ niệm thơ ấu ấy cùng cái tên Montréal đã in sâu vào ký ức của tôi, cho nên khi rời Việt Nam, và chọn nơi sinh sống, tôi không có một cái tên nào khác hơn là Montréal!  Ði đâu thì đi, ngay cả khi đi về Việt Nam, nhưng khi bước chân về đến phi trường Montréal tôi vẫn cảm thấy tôi đang “về nhà”!
             Là một thành phố quan trọng của Bắc Mỹ, Montréal vẫn còn giữ được rất nhiều kiến trúc cổ kính từ thế kỷ 18 và 19, cũng như khu phố cổ với những con đường đá gập ghềnh với nhiều di tích của thị trấn Ville-Marie xa xưa.
                   Với ảnh hưởng của Giáo hội La Mã, Montréal cũng là thành phố còn giữ được rất nhiều nhà thờ, mà ai đến thành phố này không thể nào không dừng chân đến Oratoire Saint Joseph, là một trong những ngôi giáo đường tôn nghiêm và to lớn nhất tại Montréal, do Frère André sáng lập ra. Oratoire St-Joseph nổi tiếng không phải chỉ vì đó là ngôi giáo đường có vòm lớn vào hàng thứ ba trên thế giới, mà còn vì sự linh hiển của ngôi giáo đường này. Tục truyền rằng ngày xưa có nhiều người bị bệnh ngặt nghèo, đã đến đây và được Frère André chữa khỏi bệnh và sau khi Frère qua đời, vẫn tiếp tục hiển linh cứu độ dân lành. Trên một bức tường trong thánh đường, bạn đừng ngạc nhiên khi thấy vô số nạng gỗ, xe lăn treo la liệt. Ðó là những người bị bệnh nan y, lên oratoire cầu nguyện và đã được lành bệnh, họ đem nạng lên tặng lại thánh đường để làm bằng chứng sự linh hiển.
            Trên đường lên thánh đường, với những bậc thang cao chót vót, có riêng một phía thang dành cho những người muốn quì gối để leo lên nhà thờ. Chính mắt tôi đã có lần nhìn thấy một người đàn bà thành khẩn quì gối lần từng bậc thang, mắt nhạt nhòa nhìn lên ngôi thánh đường cao vót bên trên. Tôi không hiểu động lực nào, sự tuyệt vọng đến mức nào, đã khiến bà bất chấp khó khăn và sự tò mò nhìn ngó của những người chung quanh để quì từng bậc thang như vậy? Nhưng tôi thật xúc động và tuy chỉ là người ngoại đạo, tôi cũng đã theo từng bước của bà lên đến tận bên trên để quỳ xin Mẹ Maria chứng giám cho lòng thành của bà.
            Với những thành quả và sự linh hiển được kiểm chứng, Frère André đã được Tòa thánh La Mã phong Thánh, và nay, ngài chính thức được gọi là Saint André, đem lại hãnh diện lớn lao cho cộng đồng Công giáo tại Montréal và Canada.
             Nói về thể thao và những sinh hoạt khác, năm 1967 Montréal là địa điểm tổ chức Triển lãm Quốc tế (Expos 67) đã được ghi nhận là thành công nhất trong lịch sử. Ðến năm 1976, khi dân tị nạn Việt Nam còn bỡ ngỡ với sinh hoạt tại Canada, thì Montréal lại tổ chức Thế vận hội mùa hè, với chi phí xây cất Stade Olympique tốn kém và lỗ lã nặng nề. Ngày nay, Stade Olympique cũng là một địa điểm thu hút được nhiều du khách đến tham quan. Tuy nhiên, vì chi phí bảo trì hàng năm quá quan trọng, gần đây thành phố Montréal đã nghĩ đến việc trưng cầu ý kiến người dân để quyết định về số phận của Stade Olympique trong tương lai.
            Montréal cũng nổi tiếng là một thành phố văn hóa. Hàng năm Montréal đều tổ chức 3 đại hội Liên hoan phim ảnh. Ðại hội nhạc Jazz cũng thu hút hàng năm cả trăm ngàn du khách đến thành phố này, cũng như hàng năm các nhạc sỹ, nghệ sỹ nói tiếng Pháp trên toàn thế giới cũng đến khoe tài tại Montréal.
            Hàng năm, đến mùa hè, Montréal cũng là nơi tổ chức thi đốt pháo bông cho các quốc gia trên toàn thế giới. Sinh hoạt này cũng thu hút mạnh mẽ dân chúng địa phương cũng như du khách đến thăm Montréal.
            Ngoài ra, có thể nói Montréal là nơi đào tạo ra nhiều người nói song ngữ một cách hoàn hảo nhất. Cứ bước chân xuống phi trường Montréal, nghe qua máy phóng thanh, ta cũng có thể thấy khó có nơi nào nói hai thứ tiếng một cách lưu loát và chuẩn xác như thế.
            Chính vì những nét đặc thù văn hóa này, cũng như vì Montréal là một thành phố song ngữ mà trong những năm từ 1975 đến 1980, Montréal đã thu hút khá đông người Việt tị nạn đến định cư, là những thành phần ưu tú, những ông Ðốc, bà Trạng, xuất thân từ các trường Pháp tại Việt Nam như Jean-Jacques Rousseau, Chasseloup, Marie Curie, Couvent des Oiseaux, v.v.
            Ðến nay, con số người Việt định cư tại Montréal vào khoảng 35,000 người, vẫn được người Việt ở những nơi khác đánh giá là “thành phần văn hóa”.
            Chả thế mà Montréal tuy chỉ có 4 triệu dân mà có đến 8 trường vừa đại học vừa cao đẳng nằm ngay trong phạm vi của thành phố, trong đó năm vừa qua, đại học McGill được xếp hạng đứng đầu trong các đại học tại Canada, và được kể trong số 12 đại học danh tiếng nhất trên toàn thế giới.
            Rời Montréal, nếu còn thì giờ, trên đường đến Ottawa, bạn đừng quên ghé qua Gatineau của Québec, nơi  nổi tiếng là có những rừng phong rực rỡ nhất, phong cảnh hữu tình nhất của Québec. Chỉ cách ngọn đồi Quốc hội chừng 15 phút đường xe thôi, bạn sẽ chìm vào khung cảnh thiên nhiên tuyệt đẹp và vào mùa thu thì bạn nào thích chụp ảnh chắc chắn sẽ thực hiện được những bộ hình độc đáo. Tôi yêu mùa thu Canada, tôi mê cái màu sắc rực rỡ của mùa thu Québec. Bạn có bao giờ ngồi một mình bên giòng nước, nghe tiếng nước róc rách và tiếng thì thầm của lá trong cái se se lạnh của buổi chớm thu? Ðó là chốn thiên thai đấy! Chả cần tìm đâu xa.
            Québec, “quê” tôi đấy. Mời bạn dừng chân ghé thăm.  

Hải Phong

NGUỒN

mardi 31 juillet 2018

Nữ Văn Sĩ Margaret M. Mitchell và Tác Phẩm Cuốn Theo Chiều Gió

Nữ Văn Sĩ Margaret M. Mitchell và Tác Phẩm Cuốn Theo Chiều Gió


Margaret Munnerlyn Mitchell (8/11/1900 – 16/8/1949) là nhà văn nữ người Mỹ, đã đoạt Giải Thưởng Pulitzer năm 1937 nhờ cuốn tiểu thuyết rất thành công của bà, với tên gọi là "Cuốn Theo Chiều Gió" (Gone with the Wind). Đây là một trong các tác phẩm danh tiếng nhất của mọi thời đại, được xuất bản năm 1936. Trong vòng 6 tháng, 1 triệu ấn bản đã được bán hết với sức mua là 50,000 cuốn mỗi ngày. Đây cũng là tác phẩm có số lượng cao nhất trong lịch sử xuất bản của Hoa Kỳ, đã vượt qua kỷ lục 12 triệu cuốn vào năm 1965, được dịch sang hơn 30 ngôn ngữ khác nhau và phổ biến trên 40 quốc gia. Riêng bản tiếng Anh, tác phẩm này đã được bán ra với trên 200,000 cuốn mỗi năm và còn là một trong các tiểu thuyết bán chạy nhất cho tới ngày nay.

Cuốn phim phỏng tác theo tác phẩm Cuốn Theo Chiều Gió được trình chiếu vào năm 1939, với nữ tài tử Vivien Leigh đóng vai Scarlett O' Hara còn thủ vai Rhett Butler là nam tài tử Clark Gable. Đây là một bộ phim xuất sắc trong lịch sử Điện Ảnh của Hollywood và đã nhận được 8 phần thưởng điện ảnh cao quý (Academy Awards).

1/ Cuộc đời lúc ban đầu.

Margaret M. Mitchell chào đời tại thành phố Atlanta, tiểu bang Georgia, vào ngày 8 tháng 11 năm 1900. Cô bé này được gia đình gọi bằng tên Peggy, đã lớn lên trong khung cảnh miền Nam Hoa Kỳ, đã sống với các bà con bên mẹ là những cựu chiến binh trong cuộc Nội Chiến Hoa Kỳ (1861-65) và là những người dân của Phe Miền Nam thất trận. Vì vậy cô Peggy đã được nghe kể lại rất nhiều câu chuyện liên quan tới cuộc chiến tranh và các hậu quả.

Sau khi tốt nghiệp từ trường Washington Seminary (bây giờ là trường Westminster), cô Margaret đã theo học Đại Học Smith (Smith College) nhưng sau kỳ thi cuối cùng năm 1918, cô đã rút lui, không theo đuổi con đường học vấn. Do bà mẹ qua đời vì bệnh cúm, cô Margaret phải trở về Atlanta để lo công việc gia đình. Sau đó không lâu, cô tham gia vào ban biên tập của tờ nhật báo Atlanta (the Atlanta Journal) và thường viết bài cho ấn bản ngày Chủ Nhật.

Vào năm 1922, cô Margaret Mitchell kết hôn với ông Red Upshaw nhưng không lâu sau đó, hai người đã ly dị nhau vì cô khám phá ra ông chồng là người làm và nấu rượu lậu. Rồi cô lập gia đình với người bạn phù rể của chồng trước, là ông John Marsh vào ngày 4 tháng 7 năm 1925. Có câu chuyện kể rằng trước kia, cả hai anh Red Upshaw và John Marsh đều theo đuổi cô Margaret trong khoảng hai năm 1921 và 1922 nhưng anh Upshaw cầu hôn trước.

2/ Viết Tác Phẩm "Cuốn Theo Chiều Gió".

Khi phải nằm nhà để điều trị vì bị gẫy mắt cá chân, cô Margaret đã được ông chồng John Marsh mượn từ thư viện rất nhiều cuốn sách lịch sử. Sau một thời gian, ông John bảo vợ: "Peggy, nếu em muốn một tác phẩm khác nữa, tại sao em không tự viết ra một cuốn". Do vậy, Margaret đã dùng các kiến thức của mình về cuộc Nội Chiến Nam Bắc Mỹ cộng với những hoàn cảnh trắc trở trong cuộc đời của mình để viết nên một tiểu thuyết chứa đựng bên trong rất nhiều tình tiết và rồi tự đánh máy cuốn truyện bằng một máy chữ cũ Remington. Lúc đầu, Margaret đã gọi nhân vật nữ anh hùng của mình là "Pansy O' Hara và đồn điền Tara được gọi là "Fontenoy Hall", còn về tên gọi của cuốn truyện, Margaret phân vân trước hai tên sau: "Mang Gánh Nặng" (Tote your Heavy Load) và "Ngày Mai là một Ngày Khác" (Tomorrow is Another Day).

Khởi đầu, Margaret viết truyện để làm vui cho chính mình dưới sự giúp đỡ của chồng và cô đã không nói cho các bạn biết rằng mình đã viết văn. Cô đã giấu kín các bản thảo trong các bao thư lớn, để dưới gầm giường hay trong phòng kho nhỏ. Margaret đã viết không theo thứ tự, bắt đầu bằng chương cuối cùng và đôi khi nhẩy cách từ chương này qua chương khác. Chồng của cô thường đọc các bản thảo để giúp cô duy trì sự liên tục trong cuốn truyện.

Vào năm 1929, khi vết thương tại mắt cá chân đã lành thì phần lớn cuốn truyện đã được viết xong và cô Margaret cũng cảm thấy không còn phấn khởi để ra thư viện tìm kiếm thêm các tài liệu. Margaret Mitchell đã sinh sống như một phụ nữ viết báo bình thường và khiêm tốn, tại thành phố Atlanta cho đến khi một buổi gặp gỡ định mệnh tới với cô vào năm 1935.

Vào thời gian này, một nhân viên của nhà xuất bản MacMillan tên là Howard Latham đã tới Atlanta để tìm kiếm các nhà văn mới của miền Nam Hoa Kỳ. Một người bạn trước kia làm việc với ông Lantham đã yêu cầu cô Margaret Mitchell đưa ông ta đi vòng quanh thành phố và ông Howard Latham thấy cô Margaret rất vui vẻ, hấp dẫn trong cách nói chuyện, nên đã hỏi xem cô Margaret đã từng viết một cuốn tiểu thuyết bao giờ chưa.

Margaret Mitchell rất ngần ngại vì trước kia, một người bạn đã chế giễu cô, nhân câu chuyện thường ngày: "Hãy tưởng tượng xem, một người cù lần như Peggy mà dám viết văn" và cô chưa từng nuôi mộng đưa bản thảo cho một nhà xuất bản. Ông Latham đã cầu khẩn: "Nếu cô đã viết ra một cuốn truyện rồi, làm ơn cho tôi coi cuốn đó trước các người khác".

Cô Margaret trở về nhà, rất lo lắng khi lục tìm các bao thư lớn chứa đựng bản thảo mà cô đã xếp vào một xó. Cô tới khách sạn Georgian Terrace vào lúc ông Latham đang chuẩn bị rời Atlanta và cô đã nói với ông ta: "Xin hãy giữ lấy thứ này trước khi tôi đổi ý". Ông Latham bèn mua một va li khác để chứa đựng khối lượng bản thảo lớn hơn con người nhỏ bé của tác giả. Khi trở về nhà, cô Margaret đã gửi một điện tín tới ông Latham: "Tôi đã đổi ý định. Xin hãy gửi lại cho tôi các bản thảo".

Nhưng, tất cả đã muộn. Ông Latham đã đọc rất nhiều trang viết và đã nhận ra rằng mình đang có trong tay một cuốn truyện rất hấp dẫn. Vì thế đáng lẽ trả lại bản thảo, ông Latham đã cho cô Margaret biết mình nghĩ thế nào về cuốn truyện và tin rằng sau khi xuất bản, cuốn tiểu thuyết này sẽ thành công. Ông Latham cũng gửi gấp tới cô Margaret một tấm ngân phiếu để yêu cầu cô viết xong cuốn tiểu thuyết, và nhà văn nữ Margaret Mitchell đã hoàn thành chương một, cuối cùng, vào tháng 3 năm 1936. Tên của cuốn tiểu thuyết bắt nguồn từ bài thơ "Cynara" của Ernest Dowson, với dòng đầu của đoạn thứ ba như sau: "Non sum qualis eram bonae sub regno Cynarae" = "Anh đã quên mất nhiều rồi, Cynara! Cuốn theo chiều gió". (I have forgot much, Cynara! Gone with the wind). Dòng chữ "cuốn theo chiều gió" cũng xuất hiện khi thành phố Atlanta bị quân đội Miền Bắc bắn phá, nàng Scarlett đã phải bỏ chạy về đồn điền Tara của gia đình và nàng tự hỏi: "Tara còn đứng vững không? Hay là Tara đã bị 'cuốn theo chiều gió', cơn gió mạnh thổi qua Georgia?". Cuốn tiểu thuyết "Cuốn Theo Chiều Gió" được in xong vào ngày 30 tháng 6 năm 1936.

3/ Nhà Văn Nữ Margaret Mitchell qua đời.

Vào tháng 8 năm 1949, Margaret Mitchell cùng với chồng băng qua con đường Peachtree, gần góc đường thứ 13 (13th Street) thì một xe taxi chạy quá tốc độ đã đâm vào nhà văn này. Năm ngày sau, Margaret Mitchell qua đời tại bệnh viện Grady vì các vết thương. Người tài xế xe taxi bị kết tội lái xe khi say rượu, nên đã gây ra tai nạn chết người và đã bị phạt phải làm lao động nặng trong 40 năm. Việc kết tội này cũng gây nên cuộc tranh luận bởi vì các người chứng kiến cho rằng cô Margaret đã bước xuống đường mà không nhìn hai phía và các bạn của cô cũng xác nhận rằng đây là khuyết điểm thường xuyên của cô.

Nhà văn nữ Margaret Mitchell qua đời năm 48 tuổi, được chôn cất tại nghĩa trang Oakland thuộc thành phố Atlanta.

Trong nhiều thập niên, người ta thường tin rằng Margaret Mitchell chỉ viết một cuốn truyện. Thực ra, Margaret có một người đã từng theo đuổi cô tên là Henry Love Angel. Người con trai của ông Angel này vào năm 1990 đã khám phá thấy trong số các bức thư mà cô Margaret gửi trong thập niên 1920 cho ông Angel, có bản thảo của một cuốn tiểu thuyết ngắn (novella) có tên là Lost Laysen, kể về một chuyện tình tại miền Nam Thái Bình Dương. Bản thảo này được chuyển tới Viện Bảo Tàng "Road to Tara" tại Atlanta và nơi này đã xác nhận cuốn truyện kể trên là thực sự của tác giả Margaret Mitchell. Một ấn bản đặc biệt của cuốn Lost Laysen đã được Debra Free biên tập và xuất bản vào năm 1996 do nhà in Scribner của nhà phát hành Simon & Schuster.

Cuốn truyện "Cuốn Theo Chiều Gió" đã được nhà sản xuất David O. Selznick chọn để quay thành phim, lần trình chiếu đầu tiên là vào ngày 15 tháng 12 năm 1939.

Ngày nay, căn nhà mà cô Margaret Mitchell đã sinh sống và viết ra bản thảo được gọi là "The Margaret Mitchell House", tọa lạc tại trung tâm thành phố Atlanta, đây là nơi du lịch chính. Một Viện Bảo Tàng dành cho việc lưu trữ cuốn sách và các y phục, các vật dụng liên quan tới cuốn phim, được gọi là "Scarlet On Square" hiện đặt tại Marietta, Georgia. Ngoài ra còn có Viện Bảo Tàng "The Road to Tara" ở trung tâm thành phố Jonesboro.

4/ Cốt truyện của Tác Phẩm "Cuốn Theo Chiều Gió".



Scarlett O' Hara là một hoa khôi của địa phương Georgia nên được nhiều chàng trai theo đuổi. Cô thường hay tham dự vào các buổi dạ tiệc, dạ vũ hay các lần họp bạn nấu ăn ngoài trời. Một hôm, Scarlett bị xúc động mạnh khi Ashley Wilkes, chàng thanh niên con ông chủ đồn điền bên cạnh, báo tin cho nàng biết rằng chàng đã hứa hôn với Melanie Hamilton, một cô em họ của Scarlett.

Khi không thể thuyết phục Ashley đổi ý, Scarlett bèn tán tỉnh Charles Hamilton và chàng trai này rất ngạc nhiên vì vẫn tưởng rằng người đẹp này sẽ không bao giờ chú ý đến mình. Trong khi các chương trình của Scarlett còn dang dở thì cuộc Nội Chiến tràn lan tới, các chàng thanh niên phải tham gia vào quân đội và Charles bị tử trận. Vì vậy Scarlett đã trải qua nhiều năm tại Atlanta, sống một cuộc đời buông thả, mặc cho các bạn gái cùng giai cấp chê trách.

Cuộc đời của Scarlett lại trở nên phức tạp khi xuất hiện Rhett Butler, một tên cướp biển trước kia và hiện nay là một kẻ cơ hội, nên không được chấp nhận tại thị xã sinh quán là Savannah. Rhett đã khiến cho Scarlett yêu thương mình nhưng tính bộc trực và những nhận xét ngay thẳng của chàng này đã làm cho Scarlett tức giận nhiều lần.

Trong khi thành phố Atlanta bị quân đội Miền Bắc bao vây, Scarlett bỏ chạy về đồn điền Tara của mình cùng với người bà con Melanie và cháu bé mới sinh tên là Beau. Tại nơi này, nàng Scarlett học cách sống còn trong các hoàn cảnh cực khổ trên cánh đồng và có khi cầm súng bắn các người lính Miền Bắc (Yankee soldiers) để bảo vệ ngôi nhà.

Khi chiến tranh chấm dứt, Scarlett lại phải đương đầu với các hoàn cảnh khó khăn khác. Chính quyền địa phương đã tăng thuế và các kẻ bất lương đang tìm cách cướp đi đồn điền Tara của nàng. Scarlett bèn trở về Atlanta, cố gắng gặp lại Rhett để lừa dối chàng này là mình sẽ kết hôn với chàng, với chủ đích mượn số tiền 300 mỹ kim để trả thuế. Khi cách thức kể trên không thành công, Scarlett đã ăn cắp tiền của Frank Kennedy, hôn phu của người em và món tiền này là để dành cho đám cưới. Vì muốn cứu lại đồn điền Tara, Scarlett đã phản bội người em, lập gia đình với Frank, trả phần thuế còn thiếu và tận tụy giúp cho cơ sở thương mại của Frank được phát đạt.

Sau khi tìm cách hối lộ để ra khỏi nhà tù vì cách làm ăn phi pháp trước kia, Rhett đã cho Scarlett một số tiền lớn để mua một nhà máy xẻ gỗ và nàng trở nên một nữ thương gia khôn khéo.

Một hôm, một tên da đen được giải phóng và một tên đồng lõa da trắng đã tấn công Scarlett trên đường về. Vì vậy bọn Ku Klux Klan đã báo thù cho nàng và trong trận đụng độ, Frank bị chết. Tới lúc này, Rhett cầu hôn với Scarlett và cô nàng nhận lời. Sau lần trăng mật dài và xa hoa tại New Orleans, Scarlett và Rhett trở lại Atlanta, họ sống trong một ngôi nhà lớn và giao tiếp với các người giàu sang. Trong cuộc hôn nhân gây chấn động này, Scarlett thường hay mơ tưởng hão huyền Rhett là Ashley. Nàng có thai lần thứ hai với Rhett và sinh ra bé gái Bonnie Blue Rhett.

Tình cảm của Scarlett với Rhett đã không thể cứu vãn được khi Bonnie, đứa con chung lên 4 tuổi, đã bị tử thương vì ngã ngựa. Hai người đã chia tay nhau. Khi Melanie qua đời, Scarlett hầu như sống cô đơn, không bạn bè, nhiều buồn phiền, nàng trở về đồn điền Tara để lấy lại sức sống bên bà già nuôi và cũng là người nô lệ khi trước, tên là Mammy. Đã quá muộn khi Scarlett khám phá ra rằng Rhett là người đàn ông duy nhất mà nàng yêu thương.

5/ Ý nghĩa của Tác Phẩm "Cuốn Theo Chiều Gió".

Tác phẩm "Cuốn Theo Chiều Gió" của Margaret Mitchell kể lại câu chuyện của một phụ nữ đẹp, có tính tình nổi loạn, thuộc miền Georgia, tên là Scarlett O' Hara. Nàng đã làm việc vất vả với các bạn bè, gia đình và các người yêu trong hoàn cảnh trước và sau cuộc chiến tranh Nam Bắc Mỹ và trong thời kỳ Tái Kiến Thiết. Đây cũng là chuyện tình nẩy nở giữa nàng Scarlett và chàng Rhett Butler.

Tác phẩm này cũng mang hàm ý bênh vực các lý tưởng của Phe Miền Nam trong cuộc Nội Chiến và cũng là cách tiểu thuyết hóa nền Văn Hóa của Miền Nam trước chiến tranh. Cuốn truyện cũng chứa đựng rất nhiều sự kiện lịch sử, đã mô tả rõ ràng các ngày sụp đổ của thành phố Atlanta vào năm 1864 và sự tàn phá của chiến tranh. Các nguồn tài liệu của Margaret Mitchell đã mang các tính cách đặc sắc của các nhà sử học và các nhà văn Miền Nam, và cũng vì các mô tả cuộc Nội Chiến, các cảnh tàn phá do chiến tranh gây nên mà tác phẩm "Cuốn Theo Chiều Gió" đã đoạt Giải Thưởng Pulitzer vào ngày 3 tháng 5 năm 1937.

Trong khi Margaret Mitchell đã từng nói rằng các nhân vật trong truyện không được viết dựa vào những người thật ở ngoài đời, nhưng các nhà khảo cứu đã tìm thấy nhiều điểm tương tự giữa một số nhân vật và các người quen của tác giả. Rhett Butler được diễn tả căn cứ vào người chồng đầu tiên Red Upshaw, người mà nàng Margaret đã kết hôn vào năm 1922 rồi sau đó ly dị vì khám phá ra chàng đã từng là kẻ nấu và buôn rượu lậu. Và cũng có người tin rằng Rhett Butler còn là hình ảnh của Sir Godfrey Barnsley của thành phố Adamsville, thuộc tiểu bang Georgia.

Nhân vật Scarlett O' Hara có thể là hình ảnh của bà Martha Bulloch Roosevelt, bà mẹ của Tổng Thống Hoa Kỳ Theodore Roosevelt. Nhà sử học David McCullough, người chuyên viết tiểu sử của Tổng Thống Roosevelt, đã tìm thấy các tài liệu cho biết Margaret Mitchell khi làm phóng viên cho tờ nhật báo Atlantic (the Atlantic Journal), đã phỏng vấn bà Evelyn King Williams, ở tuổi 87, đây là một trong các người bạn thân nhất và cũng là cô phù dâu của bà Martha Roosevelt. Nhờ cuộc phỏng vấn này, Margaret Mitchell đã thấy rõ vẻ đẹp bên ngoài, sự duyên dáng và trí thông minh của bà Martha rồi dùng các chi tiết này mà áp dụng vào việc mô tả cô nàng Scarlett O' Hara.

Cuốn Theo Chiều Gió là một chuyện tình, là nỗi suy tư về các đổi thay đã thổi qua Miền Nam Hoa Kỳ trong thập niên 1860. Cuốn truyện bắt đầu vào năm 1861 trước khi xẩy ra cuộc Nội Chiến và chấm dứt vào năm 1871 khi các người Dân Chủ (the Democrats) nắm quyền kiểm soát miền Georgia. Trong các năm chiến tranh này, Miền Nam đã thay đổi hoàn toàn và cuốn tiểu thuyết của Margaret Mitchell đã minh họa sự tranh đấu của người dân Miền Nam trong các nghịch cảnh.

Cuốn truyện mở đầu với miền Georgia, một địa phương còn các tập quán, các niềm kiêu hãnh về những tác phong mã thượng, rồi chiến tranh lan tràn tới Atlanta đã gây nên cảnh đổ vỡ trong các cấu trúc quyền lực và các tập quán truyền thống. Miền Nam đã thua trận, các người nô lệ da đen được giải phóng, lối sống của Miền Nam này khác trước, đã có các xung đột nội bộ: người da trắng sợ người da đen, dân miền Nam ghét dân miền Bắc vừa thống trị, vừa lợi dụng, giới thượng lưu cũ căm thù các kẻ mới giàu. Ashley là nhân vật tượng trưng cho Miền Nam cũ, hoài cổ nhưng bất lực trước các đổi thay, chàng yếu đi và tàn dần. Rhett là kẻ thực tế, cơ hội, đã phát triển do đứng cả hai chân: vừa theo phe Miền Nam, vừa theo phe Miền Bắc và đôi khi còn bênh vực các kẻ Miền Bắc (Yankees).

Tác phẩm còn mô tả Scarlett đã vượt qua được các nghịch cảnh bằng sức mạnh của ý muốn. Nàng là một nữ anh hùng, không cần giúp đỡ của người khác, đã trông cậy vào chính mình và sống còn sau trận Nội Chiến và thời kỳ Tái Xây Dựng. Nàng đã khôi phục được đồn điền Tara, chăm sóc các người bà con và các bạn bè và đôi khi tác giả còn cho rằng muốn vượt qua các nghịch cảnh, cần tới sự xảo quyệt. Và có lẽ nhờ đặc tính này mà Scarlett là một nữ thương gia tàn nhẫn, một người vợ áp chế chỉ vì muốn thành công.

Đất đai cũng là một chủ đề của tác giả. Scarlett O' Hara đã thương nhớ đồn điền Tara, nàng đã yếu đi và trở nên bệnh hoạn khi phải sống xa miền đất yêu dấu, bởi vì, khi nằm trên mặt đất của đồn điền Twelve Oaks bên cạnh, nàng đã cảm thấy đất đai thì: "mềm và dễ chịu như chiếc gối". Nàng Scarlett đã đánh giá cao miền đất quê hương hơn là tình yêu và Ashley đã phải nói rằng Scarlett yêu mến đồn điền Tara hơn là yêu chàng.

Tác phẩm Cuốn Theo Chiều Gió còn mô tả các phụ nữ có đầy đủ trí thông minh và lòng cam đảm dù cho ở vào thời đại đó, đã không có sự bình đẳng giữa hai giới tính. Scarlett thì khôn khéo, đã điều khiển các người đàn ông dễ dàng, đã điều hành xưởng xẻ gỗ một cách thành công và khiến cho người chồng trở thành kém khả năng. Melanie, mặc dù là một nhân vật phai mờ trong truyện, đã có đặc tính mạnh mẽ nhất, nàng khiến cho Scarlett có đủ sức mạnh để bảo vệ Ashley trước thế giới mà chàng phải đối phó và nàng cũng phục hồi được xã hội Atlanta. Hai nhân vật nữ khác có đủ trí óc sáng suốt và sức mạnh tinh thần là bà cô già Fontaine và Ellen.

Tật xấu uống rượu cũng là một đề tài trong tác phẩm, với các nhân vật như Gerald, Scarlett và Rhett... Họ đã dùng rượu để quên đi các căng thẳng tinh thần, và sau rượu là các tai họa. Gerald chết cũng vì rượu. Scarlett tiếp tục uống rượu tại đồn điền Tara khi nàng cảm thấy rắc rối, buồn phiền và Rhett đã uống thật say khi đứa con Bonnie qua đời.

Nạn mãi dâm cũng được đề cập trong cuốn truyện. Scarlett nhìn thấy cô gái điếm đầu tiên tại Atlanta: Belle Watling. Belle là một hình ảnh khác và quá đáng của Scarlett: cả hai cùng quên đi các điều lệ của xã hội, đều tìm cách quyến rũ đàn ông, đổi trác dục tính lấy tiền bạc và nếu Scarlett tượng trưng cho một loại gái mãi dâm hạng sang thì Belle thuộc loại thấp hèn của xã hội, và tác giả Margaret Mitchell đã mô tả Belle còn là con người đại lượng, có tình nhân đạo và nếu xét về phương diện đạo đức, nàng Belle này còn cao cả hơn cô Scarlett tàn nhẫn.

Ngoài ra, tác giả Margaret Mitchell còn mô tả thành phố Atlanta đã bị quân lính Miền Bắc đốt cháy ra sao, xây dựng lại như thế nào, và nơi này tượng trưng cho cách thích nghi nhanh chóng của Miền Nam. Sau chiến tranh, Atlanta trở nên một thành phố mới với các đặc tính giàu có lòe loẹt ở một phía và cảnh nghèo khó dơ bẩn ở phía kia.

6/ Thực hiện cuốn phim Cuốn Theo Chiều Gió.

Vào tháng 5 năm 1936, nhà biên tập truyện phim Kay Brown đã đọc ấn bản trước khi phổ biến của tác phẩm Cuốn Theo Chiều Gió, đã khuyên nhà đạo diễn David O. Selznick mua bản quyền để chuyển tác phẩm này thành phim ảnh. Một tháng sau khi cuốn truyện được phát hành, đạo diễn Selznick đã trả $50,000 mỹ kim cho tác giả, đây là một kỷ lục vào thời kỳ đó. Tiếp theo là công cuộc tìm kiếm một nữ tài tử để đóng vai nàng Scarlett O' Hara. Vivien Leigh là một trong hai tài tử vào chung kết, người kia là Paulette Goddard. Nữ tài tử trẻ đẹp người Anh là Vivien Leigh đã được chọn mặc dù còn rất nhiều tài năng xuất sắc khác như Katherine Hepburn, Norma Shearer, Bette Davis, Babara Stanwyck, Joan Crowford, Lana Turner, Susan Hayward, Carole Lombard, Paulette Goddard, Irene Dunne, Merle Oberon, Ida Lupino, Joan Fontaine, Loretta Young, Miriam Hopkins, Jean Arthur, Joan Bennet, Frances Dee và Lucille Ball.

Đối với vai Rhett Butler, Clark Gable là nam tài tử được ưa thích của cả quần chúng lẫn đạo diễn Selznick. Các vai chính khác do Leslie Howard (Ashley Wilkes), Olivia de Havilland (Melanie Hamilton) và Hattie McDaniel (Mammy). Ngoài ra còn có 25 tài tử phụ quan trọng khác như: Thomas Mitchell, Barbara O'Neil, Evelyn Keys... Các giám đốc thực hiện gồm: Victor Fleming, George Cukor, Sam Wood, William Cameron Menzies và Sidney Franklin.

Công cuộc thu hình bắt đầu vào ngày 26/01/1939 và chấm dứt vào ngày 11/11/1939, phần lớn thực hiện tại phim trường của hãng Selznick International Pictures với một số cảnh thu tại Hạt Los Angeles hay Hạt Ventura, trong tiểu bang California.

Nhà đạo diễn đã dùng 7 máy quay phim để thu hình quang cảnh thành phố Atlanta bị bốc cháy. Ngọn lửa bốc cao tới 500 feet (165 mét) trong một khu vực rộng 40 mẫu (acres). Để đề phòng hỏa hoạn không thể cứu chữa nổi, người ta đã huy động 10 đội cứu hỏa của thành phố Los Angeles, 50 nhân viên chữa lửa của phim trường và 200 người phụ giúp với 5,000 thùng nước. Cảnh tàn phá được diễn tả bằng 1,600 hình nộm xác chết nằm rải rác trên mặt đất và máy thu hình được đặt trên một cần cẩu cao 60 feet (20 mét) để quay quang cảnh rất nhiều người bị thương nằm la liệt trên mắt đất trải dài hầu như tới vô tận.

Phí tổn kỷ lục để thực hiện cuốn phim vào thời kỳ đó là 3.9 triệu mỹ kim, chỉ đứng sau Phim Ben-Hur quay vào năm 1925. Trong thời gian thu hình, nữ tài tử Vivien Leigh đã làm việc 125 ngày và lãnh $25,000 mỹ kim, còn nam tài tử danh tiếng Clark Gable lãnh hơn $120,000 mỹ kim là tiền trả công cho 71 ngày làm việc.

Buổi trình chiếu đầu tiên của cuốn phim Cuốn Theo Chiều Gió là ngày 15 tháng 12 năm 1939 tại thành phố Atlanta, tiểu bang Georgia.

Sau đây là các phần thưởng Academy do cuốn phim Cuốn Theo Chiều Gió mang lại:

Phần Thưởng Academy Danh Dự (Honorary Academy Award) vì thực hiện xuất sắc trong công việc dùng phim màu (for Outstanding Achievement in the Use of Color, 1939): William Cameron Menzies.
Phần Thưởng Academy vì Hình Ảnh đẹp nhất (Best Picture, 1939): Đạo Diễn David O. Selznick.
Phần Thưởng Academy dành cho Nữ Tài Tử hạng nhất (Best Actress, 1939): Vivien Leigh.
Phần Thưởng Academy dành cho Nữ Tài Tử phụ hạng nhất (Best Supporting Actress, 1939): Hattie McDaniel. Đây là tài tử Mỹ da đen đầu tiên lãnh giải Oscar.
Phần Thưởng Academy dành cho Giám Đốc hạng nhất (Best Director, 1939): Victor Fleming.
Phần Thưởng Academy dành cho viết kịch bản phim hạng nhất (Best Writing-Screenplay, 1939): Sidney Howard.
Phần Thưởng Academy dành cho Chỉ Đạo Nghệ Thuật hạng nhất (Best Art Direction, 1939): Lyle R. Wheeler.
Phần Thưởng Academy dành cho Kỹ Thuật Phim Màu (Best Cinematography – Color, 1939): Ernest Haller và Ray Rennahan.
Phần Thưởng Academy dành cho Biên Tập Phim hạng nhất (Best Film Editing, 1939): Hal C. Kern và James E. Newcom.
Phần Thưởng Thực Hiện Kỹ Thuật (Technical Achievement Award): Don Musgrave.

Ngoài ra còn có phần Xướng Danh (Nominated):
Diễn Viên hạng nhất: Clark Gable
Nữ Diễn Viên hạng nhất trong vai phụ: Olivia de Havilland
Các Tác Dụng hạng nhất (Best Effects, Special Effects): Fred Albin (âm thanh), Jack Cosgrove (nhiếp ảnh) và Arthur Johns (âm thanh).
Âm Nhạc hạng nhất (Best Music, Original Score): Max Steiner.
Âm Thanh và Thu Âm hạng nhất (Best Sound, Recording): Thomas T. Moulton.
Vào năm 1998, Viện Phim Ảnh Hoa Kỳ (the American Film Institute) đã xếp cuốn phim Cuốn Theo Chiều Gió vào hạng 4 trong danh sách 100 Bộ Phim Hay Nhất (100 Greatest Movies), được tuyển chọn để lưu trữ do Cơ Quan Quốc Gia Tồn Trữ Phim (the U.S. National Film Registry) và được hoàn toàn phục hồi theo kỹ thuật số (complete digital restoration).

7/ Sơ lược về Cuộc Nội Chiến Nam Bắc Mỹ.

Cuộc Nội Chiến Nam Bắc Mỹ là một xung đột quân sự, từ năm 1861 tới năm 1865, giữa phe Liên Hiệp Miền Bắc (the Union) và phe Liên Bang Miền Nam (the Confederacy). Cuộc chiến tranh này bắt đầu vào ngày 12 tháng 4 năm 1861 khi Tướng Miền Nam P.G.T. Beauregard hạ lệnh bắn phá Đồn Sumter tại Hải Cảng Charleston thuộc tiểu bang South Carolina, và kết thúc vào ngày 26 tháng 5 năm 1865 khi lực lượng quân sự cuối cùng của Liên Bang Miền Nam đầu hàng.


Tổn thất của cuộc Nội Chiến này là 620,000 sinh mạng, phe Miền Bắc thiệt hại 360,000 quân, phe Miền Nam mất 260,000 lính, hơn một nửa số người chết là do bệnh tật, vào khoảng một phần ba binh lính Miền Nam chết trong trận mạc, trong khi tỉ lệ tử thương của binh lính Miền Bắc là một phần sáu. Cuộc Nội Chiến này đã tàn phá hơn 5 tỉ mỹ kim (trị giá thời bấy giờ), đã giải phóng hơn 4 triệu người nô lệ da đen và các vết thương do chiến tranh gây nên cần tới 125 năm mới hàn gắn được.

Cả hai phe Miền Nam và Miền Bắc của Hoa Kỳ đều phải chịu các thiệt hại kinh tế khổng lồ, nhưng Miền Nam lãnh các thiệt hại trực tiếp, rất nặng nề, và cảnh tàn phá đã kéo dài từ Thung Lũng Shenandoah ở phía bắc, tới tiểu bang Georgia ở phía nam, từ tiểu bang South Carolina ở phía đông tới tiểu bang Tennessee ở phía tây. Cuộc chiến này được coi thuộc loại chiến tranh tân tiến bởi vì cảnh hoang tàn rộng lớn. Đây cũng là cuộc chiến tranh toàn diện (total war) trong đó cả hai bên đều dùng tới mọi nguồn tài nguyên vào công việc chiến tranh và cuộc Nội Chiến đã kết thúc do sự thất bại hoàn toàn và sự đầu hàng không điều kiện của một bên.

Trong khắp Miền Nam, các thành phố, nông trại, kỹ nghệ, thương mại, con người nam, nữ và trẻ em đều bị thiệt hại, tất cả lối sống của miền này bị tiêu diệt. Sau đó, sự cay đắng giữa người dân hai miền còn tiếp tục qua nhiều thế hệ và Miền Nam đã không có được tiếng nói về chính trị, xã hội, văn hóa...

Các lý tưởng truyền thống của Miền Nam đã không gây được ảnh hưởng quan trọng tới các chính sách của chính quyền trung ương trong khi đó, các lý tưởng thuộc về đạo Tin Lành của phe Miền Bắc (the Yankee Protestant ideals) đã trở thành các tiêu chuẩn cho xứ sở Hoa Kỳ. Tuy nhiên, những lý tưởng này đã nhấn mạnh vào cách làm việc chăm chỉ, tôn trọng giáo dục và tự do kinh tế... tất cả đã góp công vào việc làm phát triển Hoa Kỳ thành một thế lực kỹ nghệ mới và hùng mạnh.

Phạm Văn Tuấn
(Đặc San Lâm Viên)
Tài liệu tham khảo: Wikipedia.org, Britannica Encyclopedia, Cliffsnotes.com, Sparknotes.com



PLAY ALL