lundi 12 novembre 2018

BÊN TRE, MỸ THO , LONG AN Việt Nam







Nhà thờ ở Long An

Tỉnh lỵ của Long An là thành phố Tân An, cách trung tâm Thành phố Hồ Chí Minh khoảng 45 km theo đường Quốc lộ 1A.










  








 








































Đến Bến Tre thăm Cụ mẹ của bà Mục Sư



đang mùa bưởi

















Chú mèo dễ thương quá giống Mambo



























  Lẩu 3 chuông ở Bến Tre



Au revoir Bến Tre




BẾN TRE (theo wikipédia) 

Bến Tre est une grande province de la région du delta du Mékong au Viêt Nam. Son chef-lieu est Bến Tre. Sa superficie est de 2 247 km21 et sa population de 1 258 500 habitants1.

Administration[modifier | modifier le code]


Le village de Cái Mon.
La Province est composé d'une municipalité Bến Tre et de 8 districts:

Source[modifier | modifier le code]

  1. ↑ a b et c Area, population and population density in 2012 by province, General Statistics Office Of Vietnam (lire en ligne [archive])

Liens externes[modifier | modifier le code]

Liens internes[modifier | modifier le code]

*********************

MỸ THO

Mỹ Tho
Mỹ Tho
Vue de Mỹ Tho (2006).
Administration
PaysDrapeau de la République socialiste du Viêt Nam Viêt Nam
ProvinceProvince de Tiền Giang
Démographie
Population168 000 hab. (2004)
Population de l'agglomération215 000 hab.
Densité2 694 hab./km2
Géographie
Coordonnées10° 21′ 20″ nord, 106° 21′ 48″ est
Superficie de l'agglomération7 980 ha = 79,8 km2
Localisation
Géolocalisation sur la carte : Viêt Nam
Voir la carte topographique du Viêt Nam
City locator 14.svg
Mỹ Tho
Mỹ Tho (Mytho pendant toute la période coloniale française) est une ville du Sud du Viêt Nam, capitale de la province de Tiền Giang, dans le delta du Mékong. La commune compte 168 000 habitants (2004) dont environ 110 000 habitent au centre ville.
Située sur le bras le plus septentrional du Mékong, cette ville de l'ancienne Cochinchinefrançaise a donné son premier nom au futur navire-école Armorique.

Toponymie[modifier | modifier le code]

La ville porte le nom de la rivière Mỹ Tho, qui signifie beaux (Mỹ) roseaux (Tho).

Histoire[modifier | modifier le code]

Mỹ Tho a été fondée dans les années 1680 par des réfugiés chinois ayant fui Taïwan au moment de la victoire du général Shi Lang de la dynastie Qing sur les derniers partisans des Ming du sud en 1683. La région faisait alors partie de l'empire khmer et elle ne fut annexée par le Viêt Nam qu'au xviiie siècle.
Du fait de sa proximité de Saïgon, Mỹ Tho est un point d'entrée traditionnel dans le delta du Mékong. Dès le xviie siècle, elle était devenue un des plus grands centres commerciaux du sud de l'actuel Viêt Nam.
Dans les années 1860, Mỹ Tho, comme Saïgon, joua un rôle stratégique dans la campagne de Cochinchine (1858-1862). La Prise de Mỹ Tho le 12 avril 1861 fut considérée comme une étape importante dans l'établissement de la domination française au Viêt Nam.
À l'époque de l'Indochine française, l'économie de la ville continua à prospérer, attirant plus d'immigrants chinois, principalement du Guandong (région de Chaozhou). En 1876, la province de Mỹ Tho fut une des six créées dans le sud-ouest de la Cochinchine.
En 20 juillet 1885, Mỹ Tho devint le terminus de première ligne ferroviaire du Viêt Nam, qui la reliait à Saïgon1.
Elle donne son nom à une canonnière de Cochinchine, le Mytho qui sera sabordée avec le Paul-Bert, l’Avalanche et l’Amiral-Charner à My Tho, la Marne, le Lapérouse et le Capitaine-Coulon à Can Tho lors du Coup de force japonais de 1945 en Indochine.
Durant la Seconde Guerre mondiale, le gouvernement de Vichy emprisonna des étrangers à Mỹ Tho. En mai 1945, les Japonais s'emparèrent de ces camps de crainte d'une attaque alliée. Les étrangers restèrent prisonniers jusqu'à la fin de la guerre, mais leur régime ne fut pas trop pénible, comparé à celui d'autres camps d'Asie du Sud-Est.
En octobre 1945, la ville est réoccupée par les troupes françaises débarquée par la marine.
Lors de la guerre du Vietnam, My Tho sera un important centre stratégique. C'est dans un village proche qu'a lieu l'une des premières batailles d'une guerre qui n'est alors pas officielle, la bataille d'Ấp Bắc en 1963.

Économie[modifier | modifier le code]

Aujourd'hui l'économie de la ville est basée sur le tourisme, la pêche et le commerce de produits agricoles comme les noix de coco, les bananes et les longanes.

Cultes[modifier | modifier le code]


Intérieur de la cathédrale de l'Immaculée-Conception.

Références[modifier | modifier le code]

  1.  Frédéric Hulot: Les chemins de fer de la France d'outre-mer 1: L'Indochine - Le Yunnan. Saint-Laurent-du-Var 1990. (ISBN 2-906984-05-1)p. 14.

Voir aussi[modifier | modifier le code]

Sur les autres projets Wikimedia :





Mỹ Tho

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
Buớc tưới chuyển hướngBước tới tìm kiếm
Mỹ Tho
Thành phố trực thuộc tỉnh
My Tho City logo.jpg
Biểu trưng
Duong 30-4, My Tho.jpg
Đường 30-4 ở thành phố Mỹ Tho
Địa lý
Tọa độ10°21′8″B 106°22′1″ĐTọa độ10°21′8″B 106°22′1″Đ
Diện tích81,55 km²
Dân số (2018)
 Tổng cộng
282.000-295.000 người (có đăng kí cư trú)
316.000 (có lẫn không đăng kí cư trú)
 Mật độ3460 người/km²
Dân tộcChủ yếu là Kinh
Hành chính
Quốc giaCộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam Việt Nam
VùngĐồng bằng sông Cửu Long
TỉnhTiền Giang
Thành lập1967
Chính quyền
 Chủ tịch UBNDNguyễn Văn Hồng
 Bí thư Thành ủyĐặng Thanh Liêm
 Trụ sở UBND36 Hùng Vương, phường 7, thành phố Mỹ Tho
Phân chia hành chính11 phường và 6 xã
Mã bưu chính860000
Websitehttp://mytho.tiengiang.gov.vn/
Mỹ Tho là đô thị loại I và là tỉnh lỵ của tỉnh Tiền Giang từ năm 1976 đến nay (trước đó là tỉnh Mỹ Tho), vùng đồng bằng sông Cửu LongViệt Nam. Vào thế kỷ 17, Mỹ Tho cùng với Cù Lao PhốBiên Hòa là trong 2 trung tâm thương mại tấp nập nhất Nam Bộ. Dân số của thành phố Mỹ Tho vào khoảng 290.000 người (năm 2018)[1]. Dân tộc Kinh chiếm đa số, và có người dân tộc HoaChăm và Khmer cùng chung sống. Mỹ Tho nổi tiếng với món ăn đặc sản Hủ tiếu Mỹ Tho. Du lịch Mỹ Tho với chèo thuyền ven sông Mỹ Tho, tham quan Chùa Vĩnh Tràng.

Nguồn gốc tên gọi[sửa | sửa mã nguồn]

Có nhiều ý kiến về nguồn gốc địa danh Mỹ Tho. Đa số ý kiến cho rằng Mỹ Tho bắt nguồn từ phương ngữ gốc Khmer như Mi Sâr biến thể thành Mỹ và Tho, có nghĩa là xứ có người con gái da trắng, đẹp. Từ đó Mỹ, chữ Hán nghĩa là đẹp, nhưng từ Tho không có trong chữ Hán nên có lối viết khác nhau qua chữ Nôm, có hai lối viết, để chỉ vùng nước thơm hay cỏ thơm.[2]
Sự kết hợp hai thành tố có ngữ âm hoàn toàn Việt Nam, "mỹ" và "tho", không tạo nên một ý nghĩa nào theo cách hiểu trong tiếng Việt. Những tài liệu về lịch sử và sinh hoạt của người Khmer trong vùng thời xa xưa đã xác định địa phương này có lúc đã được gọi là "Srock Mỳ Xó" (xứ nàng trắng). Người Việt gọi là Mỹ Tho, đã bỏ đi chữ Srock, chỉ còn giữ lại Mỳ Xó.
Mỹ Tho trong lịch sử là một vùng đất quan trọng được sớm khai phá bởi người Hoa, là một thành phố có tổ chức… trích dẫn như sau:
  • Mỹ Tho đồn: Đồn Mỹ Tho tại phía nam trấn, xưa là rừng hoang, hổ báo làm hang ổ…(Tại trấn Nam nhất lý hứa, cựu vi hoang lâm, hổ báo quần huyệt...).
  • Mỹ Tho sông ngòi: Sông Mỹ Tho ở trước mặt trấn, là con sông lớn của trấn, bắt nguồn từ nội địa tỉnh Vân Nam…(Tại trấn tiền, vi bản trấn đại giang, kỳ nguyên phát ư nội địa Vân Nam tỉnh...).
  • Mỹ Tho phố lớn: chợ, quán: chợ Mỹ Tho tại huyện Kiến Hưng, thường gọi là chợ là phố lớn. Nhà ngói, rui chạm, đình cao, chùa rộng. Sông sâu tàu thuyền, buồm giong qua lại như dệt cửi…(Mỹ Tho thị tại Kiến Hưng huyện, tục danh đại phố thị, ngõa ốc, điêu manh, cao đình, quảng tự. Dương hà thuyền sưu phẩm tường, vãng lai như chức ty...)
  • Mỹ Tho quan thuế: Cửa ải Mỹ Tho ở huyện Kiến Hưng, năm thứ mười sáu Minh Mạng lập ra cửa ải thu thuế. Đến năm thứ ba Thiệu Trị thì bãi bỏ…(Tại Kiến Hưng huyện, Minh Mạng thập lục niên, thiết quan chinh thuế. Thiệu Trị tam niên đình...)
  • Theo "Lịch sử cuộc viễn chinh Nam Kỳ" ("Histoire de la conquête de la Cochinchine") tác giả người Pháp viết:
Sài Gòn là trung tâm quân sự, Mỹ Tho là trung tâm thương mãi. Các ghe thuyền của người Nhật người Tàu, người An Nam, nười Xiêm có đáy cạn dễ di chuyển trên sông gần nơi sản xuất gạo, thêm vào truyền thống người dân địa phương từ bao thế kỷ, khiến cho Mỹ Tho trở thành trung tâm buôn bán lớn nhất của Nam kỳ, trước khi người Âu đến.
... Mỹ Tho là một vùng có nhà cửa rộng lớn, lợp bằng là dừa nước theo theo tập quán. Nhưng dọc theo bờ kinh Bưu điện (Arroyo de la Poste hay kinh Bảo Định) nhà cửa thanh nhã hơn nhiều, mái lợp ngói giữa những vườn dừa vườn cau, tất cả có vẻ trang nhã, phong lưu, đôi khi giàu có. Có thể so sánh với cảnh phồng hoa đô hội của Chợ Quán và kinh người Tàu ở Sài Gòn...
  • Theo "Địa phương chí Mỹ Tho 1902" (Monographie de Mỹ Tho 1902), tác giả người Pháp viết:
...Vị trí của Mỹ Tho thật tuyệt diệu. Nó chiếm một vị thế trung chuyển quan trọng vào bậc nhất cho các loại ghe chài to lớn từ miền Tây lên Chợ lớn (Sài Gòn) qua con kinh Bảo Định và con kinh Chợ Gạo. Mỹ Tho lại có con đường sắt đầu tiên của Đông Dương, con đường sắt Sài Gòn - Mỹ Tho và con đường thủy nối liền Sài Gòn và các tỉnh miền Tây lên tận Pnôm Penh qua bến Tàu Lục Tỉnh Mỹ Tho...

Địa lý[sửa | sửa mã nguồn]

Địa giới hành chính
Diện tích, dân số
  • Diện tích tự nhiên: 81.54 km², trong đó phần diện tích nội thị là 16,17 km².
  • Dân số thường trú và tạm trú khoảng 282.000 người-295.000, khu vực nội thành là 205.000 người, mật độ dân số đô thị đạt 16.105 người/km².
Đây cũng là địa phương có dự án Đường cao tốc Trung Lương – Mỹ Thuận – Cần Thơ đi qua đang được xây dựng.

Khí hậu[sửa | sửa mã nguồn]

[ẩn]Dữ liệu khí hậu của Mỹ Tho
Tháng123456789101112Năm
Cao kỉ lục °C (°F)34.834.936.838.238.936.436.535.835.433.536.234.538,9
Trung bình cao °C (°F)30.230.832.233.533.231.931.431.131.030.530.429.831,3
Trung bình ngày, °C (°F)25.526.127.328.528.227.627.327.026.926.826.625.627,0
Trung bình thấp, °C (°F)22.022.724.025.325.424.924.524.424.524.223.622.124,0
Thấp kỉ lục, °C (°F)14.915.915.719.421.521.219.621.221.219.918.616.114,9
Giáng thủy mm (inch)5
(0.2)
1
(0.04)
6
(0.24)
42
(1.65)
145
(5.71)
198
(7.8)
177
(6.97)
188
(7.4)
231
(9.09)
262
(10.31)
98
(3.86)
32
(1.26)
1.384
(54,49)
độ ẩm79.478.378.277.881.483.483.984.284.985.585.381.581,8
Số ngày giáng thủy TB1.00.51.04.614.317.819.519.420.319.211.35.2134,2
Số giờ nắng trung bình hàng tháng2632613002692111831971941731742062162.645
Nguồn: Vietnam Institute for Building Science and Technology[3]

Lịch sử[sửa | sửa mã nguồn]


Nhà mặt sông ở ven sông Bảo Định

Thời phong kiến[sửa | sửa mã nguồn]

Vào năm 1679, một nhóm khoảng 3.000 người Minh Hương được Chúa Nguyễn cho định cư vùng đất mới này. Trong nhóm do Dương Ngạn Địch đứng đầu, lập Mỹ Tho đại phố (chữ Hán美萩大浦) ở làng Mỹ Chánh, huyện Kiến Hòa. Khu đại phố này kéo dài đến Cầu Vĩ, Gò Cát, tức khu vực xã Mỹ Phong hiện nay. Rất nhiều làng xã mọc lên xung quanh khu vực Mỹ Tho: Thái Trấn lập làng An Hoà (sau đổi là Thạnh Trị), Nguyễn Văn Trước lập làng Điều Hòa.
Vào thế kỷ 17, Mỹ Tho đã trở thành một trong hai trung tâm thương mại lớn nhất Nam Bộ lúc bấy giờ (trung tâm còn lại là Cù lao PhốBiên Hòa). Sự hưng thịnh của phố chợ Mỹ Tho cho thấy nền sản xuất nông - ngư nghiệp và kinh tế hàng hóa địa phương ở thời điểm đó đã có những bước phát triển đáng kể, đặc biệt là đối với ngành thương mại.
Năm 1772, Mỹ Tho thuộc đạo Trường Đồn, đến năm 1779 đạo Trường Đồn được nâng lên thành dinh Trường Đồn. Năm 1781, dinh Trường đồn lại đổi tên thành dinh Trấn Định. Đến năm 1785, quân Xiêm đã tràn sang và biến nơi đây thành bãi chiến trường (Trận Rạch Gầm - Xoài Mút). Phố xá bị tàn phá, của cải bị cướp bóc nên Mỹ Tho đại phố trở nên tiêu điều. Thương nhân ở đây hầu hết đều chuyển lên làm ăn ở Sài Gòn - Bến Nghé. Năm 1788, mặc dù được khôi phục dần, nhưng không còn nhộn nhịp như trước. Đến năm Nhâm Tý (1792), Chúa Nguyễn cho dời lỵ sở dinh Trấn Định về chợ Mỹ Tho thuộc thôn Mỹ Chánh (khu vực Chợ Cũ thuộc phường 2, 3 và 8 ngày nay) và cũng tại đây chúa Nguyễn đã cho xây dựng thành Trấn Định. Thành được xây theo đồ họa kiến trúc của ông Trần Văn Học.
Năm 1826, vua Minh Mạng lại cho dời lỵ sở trấn Định Tường sang phía tây sông Bảo Định thuộc hai thôn Điều Hòa và Bình Tạo của huyện Kiến Hưng (nay thuộc các phường 1, 4 và 7), phủ Kiến An, tỉnh Định Tường. Cũng trong năm này, ông Dương Tấn Tuyên lập một ngôi chợ bên cạnh thành mới tại khu vực chợ Mỹ Tho ngày nay.
Mỹ Tho luôn luôn là trị sở, tỉnh lỵ tỉnh Định Tường và đến năm 1900 trở thành tỉnh lỵ tỉnh Mỹ Tho khi tỉnh này được thành lập.

Tượng đài Tết Mậu Thân tại công viên Giếng nước.
Mỹ Tho từng có đường xe lửa nối với Sài Gòn dài 71 km, khánh thành ngày 20 tháng 7 năm 1885, bị phá hỏng thời chống Pháp.

Thời Pháp thuộc[sửa | sửa mã nguồn]

Trước năm 1900[sửa | sửa mã nguồn]

Thời Pháp thuộc (1862-1945), theo Hiệp ước Nhâm Tuất năm 1862, Định Tường cùng với Biên Hòa và Gia Định bị cắt nhượng cho Pháp. Lúc đầu địa bàn tỉnh Định Tường được chia làm 4 hạt Thanh tra, tạm gọi tên theo tên các phủ huyện cũ, sau mới đổi tên gọi theo địa điểm đóng trụ sở. Đó là:
  • Hạt Thanh tra Kiến An hay Kiến Hưng, sau đổi là hạt Thanh tra Mỹ Tho.
  • Hạt Thanh tra Kiến Hòa sau đổi là hạt Thanh tra Chợ Gạo.
  • Hạt Thanh tra Kiến Đăng sau đổi là hạt Thanh tra Cai Lậy.
  • Hạt Thanh tra Kiến Tường sau đổi là hạt Thanh tra Cần Lố.
Ngày 5 tháng 12 năm 1868, giải thể hạt Thanh tra Cai Lậy nhập vào hạt Thanh tra Mỹ Tho, kể từ ngày 15 tháng 12 năm 1868. Tiếp theo, ngày 23 tháng 12 năm 1868, giải thể hạt Thanh tra Chợ Gạo nhập vào hạt Thanh tra Mỹ Tho. Nhưng đến ngày 20 tháng 10 năm 1869 hạt Thanh tra Cai Lậy được lập lại theo địa bàn cũ và đến ngày 8 tháng 9 năm 1870 dời trụ sở về Cái Bè, nên gọi là hạt Thanh tra Cái Bè. Ngày 20 tháng 9 năm 1870, giải thể hạt Thanh tra Cần Lố, đưa hai tổng Phong Hòa và Phong Phú vào hạt Thanh tra Cái Bè, đồng thời đưa hai tổng Phong Nẫm và Phong Thạnh qua hạt Thanh tra Sa Đéc. Ngày 5 tháng 6 năm 1871, giải thể hạt Thanh tra Cái Bè nhập vào địa bàn hạt Thanh tra Mỹ Tho. Như vậy 4 hạt Thanh tra trên lần lượt bị giải thể và hợp nhất lại thành Hạt Thanh tra Mỹ Tho.
Từ ngày 5 tháng 1 năm 1876, các hạt Thanh tra được thay bằng hạt Tham biện. Năm 1876, tỉnh Định Tường bị Pháp giải thể và biến thành 2 tiểu khu hay hạt tham biện (arrondissement) là Mỹ Tho và Gò Công, thuộc khu vực hành chính (circonscription) Mỹ Tho.

Sau năm 1900[sửa | sửa mã nguồn]

Theo Nghị định ngày 20 tháng 12 năm 1899 của Toàn quyền Đông Dương đổi tất cả các hạt tham biện thành tỉnh thì từ ngày 1 tháng 1 năm 1900 hạt tham biện Mỹ Tho trở thành tỉnh Mỹ Tho. Tỉnh lỵ Mỹ Tho đặt tại làng Điều Hòa thuộc tổng Thuận Trị, quận Châu Thành.
Năm 1912, chính quyền thực dân Pháp chia tỉnh lỵ Mỹ Tho ra hai vùng: vùng 1 thị tứ có 2 đại lý (délégation), vùng 2 có hai làng Điều Hòa và Bình Tạo. Ngày 1 tháng 1 năm 1933, mở rộng ranh giới tỉnh lỵ Mỹ Tho về phía tây, lấy thêm phần đất các làng Thạnh Trị, Đạo Ngạn và Bình Tạo.
Ngày 16 tháng 12 năm 1938, Mỹ Tho được công nhận là thị xã hỗn hợp (còn gọi là Hiệp xã). Ngày 29 tháng 7 năm 1942, chia Hiệp xã Mỹ Tho thành 4 khu hành chánh:
  • Khu hành chánh 1: tương đương các phường 1 và 7 hiện nay
  • Khu hành chánh 2: tương đương các phường 2, 3 và 8 hiện nay
  • Khu hành chánh 3: tương đương phường 4 và một phần phường 6 hiện nay
  • Khu hành chánh 4: tương đương phường 5 và một phần phường 6 hiện nay
Trong kháng chiến chống Pháp (1945 - 1954), về phía chính quyền Cách mạng, cho thành lập thị xã Mỹ Tho trực thuộc tỉnh Mỹ Tho. Địa bàn thị xã Mỹ Tho khi đó còn bao gồm luôn ba xã vùng ven: Trung An, Đạo Thạnh, Tân Mỹ Chánh.

Giai đoạn 1956-1976[sửa | sửa mã nguồn]

Việt Nam Cộng hòa[sửa | sửa mã nguồn]

Ngày 22 tháng 10 năm 1956, Tổng thống Việt Nam Cộng hòa Ngô Đình Diệm ban hành Sắc lệnh số 143-NV để "thay đổi địa giới và tên Đô thành Sài Gòn – Chợ Lớn cùng các tỉnh và tỉnh lỵ tại Việt Nam". Địa giới và địa danh các tỉnh ở miền Nam thay đổi nhiều, một số tỉnh mới được thành lập. Theo Sắc lệnh này, địa phận Nam Phần của Việt Nam Cộng Hoàgồm Đô thành Sài Gòn và 22 tỉnh. Lúc này, tỉnh Định Tường được thành lập trên phần đất tỉnh Mỹ Tho (trừ vùng nằm phía nam sông Tiền Giang là quận An Hóa thì đổi tên thành quận Bình Đại và nhập vào tỉnh Kiến Hòa) và tỉnh Gò Công cũ. Tỉnh lỵ tỉnh Định Tường đặt tại Mỹ Tho và vẫn giữ nguyên tên là "Mỹ Tho", về mặt hành chánh thuộc xã Điều Hòa, quận Châu Thành.
Sau năm 1956, chính quyền Việt Nam Cộng hòa giải thể thị xã Mỹ Tho, nhập địa bàn vào xã Điều Hòa, quận Châu Thành. Trong giai đoạn 1956-1960, xã Điều Hòa vừa đóng vai trò là quận lỵ quận Châu Thành và là tỉnh lỵ tỉnh Định Tường.
Ngày 08 tháng 11 năm 1960, quận Châu Thành đổi tên thành quận Long Định, đồng thời dời quận lỵ tới xã Long Định. Lúc này, về mặt hành chánh tỉnh lỵ Mỹ Tho thuộc địa bàn xã Điều Hòa, quận Long Định, tỉnh Định Tường. Ngày 23 tháng 05 năm 1964, chính quyền Việt Nam Cộng hòa chia quận Long Định thành quận Châu Thành và quận Long Định. Khi đó, xã Điều Hòa trở lại thuộc quận Châu Thành và tỉnh lỵ Mỹ Tho tiếp tục nằm trong địa bàn xã Điều Hòa, quận Châu Thành cho đến năm 1970. Ngoài ra, từ năm 1964 đến năm 1975 quận lỵ quận Châu Thành đặt tại xã Trung An.
Địa bàn xã Điều Hòa khi đó bao gồm 25 ấp trực thuộc: Lạc Hồng, Võ Tánh, Ngô Quyền, Nguyễn Huệ, Trương Vĩnh Ký, Thái Lập Thành, Nguyễn Trãi, Phan Văn Trị, Trịnh Hoài Đức, Đinh Bộ Lĩnh, Mỹ Chánh, Phan Thanh Giản, Học Lạc, Đốc Binh Kiều, Nguyễn Huỳnh Đức, Mỹ Phúc, Xóm Dầu, Cộng Hòa, Quyết Tiến, Cộng đồng, Đồng Tiến, Dân Chủ, Võ Thắng, Bình Thành, Bình Tạo.
Ngày 30 tháng 9 năm 1970, Thủ tướng Việt Nam Cộng hòa ban hành Sắc lệnh số 114/SL-NV cải biến xã Điều Hòa thành thị xã Mỹ Tho, là thị xã tự trị trực thuộc chính quyền Trung ương Việt Nam Cộng hòa, đồng thời kiêm tỉnh lỵ tỉnh Định Tường. Ngày 10 tháng 6 năm 1971, chia địa bàn thị xã Mỹ Tho thành 6 khu phố:
  • Khu phố 1: gồm các ấp Lạc Hồng, Võ Tánh, Ngô Quyền, Nguyễn Huệ, Trương Vĩnh Ký, Thái Lập Thành, Nguyễn Trãi (tương đương phường 1 và phường 7 hiện nay)
  • Khu phố 2: gồm các ấp Phan Văn Trị, Trịnh Hoài Đức, Đinh Bộ Lĩnh, Mỹ Chánh (tương đương phường 2 hiện nay)
  • Khu phố 3: gồm các ấp Phan Thanh Giản, Học Lạc, Đốc Binh Kiều, Nguyễn Huỳnh Đức, Mỹ Phúc, Xóm Dầu (tương đương phường 3 và phường 8 hiện nay)
  • Khu phố 4: gồm các ấp Cộng Hòa, Quyết Tiến, Cộng đồng, Đồng Tiến, Dân Chủ (tương đương phường 4 hiện nay)
  • Khu phố 5: gồm ấp Chiến Thắng,ấp Nguyễn Tri Phương (tương đương phường 5 hiện nay)
  • Khu phố 6: gồm các ấp Bình Thành, Bình Tạo (tương đương phường 6 hiện nay)
Ngày 3 tháng 1 năm 1972, đổi tất cả các đơn vị ấp thành khóm trực thuộc khu phố; đồng thời khóm Bình Thành thuộc Khu phố 6 được chia làm 3 khóm: Bình Thành, Lý Thường Kiệt, Ngô Tùng Châu

Mặt trận dân tộc giải phóng miền Nam Việt Nam[sửa | sửa mã nguồn]

Tuy nhiên chính quyền Mặt trận dân tộc giải phóng miền Nam Việt Nam (sau này là Chính phủ Cách mạng lâm thời Cộng hòa Miền Nam Việt Nam) và Việt Nam Dân chủ Cộng hòakhông công nhận tên gọi tỉnh Định Tường và vẫn giữ tên tỉnh cũ là tỉnh Mỹ Tho. Đồng thời, Mặt trận dân tộc giải phóng miền Nam Việt Nam vẫn duy trì thị xã Mỹ Tho trực thuộc tỉnh Mỹ Tho trong giai đoạn 1956-1967.
Ngày 24 tháng 8 năm 1967Trung ương cục miền Nam đã chuẩn y tách thị xã Mỹ Tho ra khỏi tỉnh Mỹ Tho, đồng thời nâng thị xã lên thành thành phố Mỹ Tho trực thuộc Khu 8.
Lúc bấy giờ, chính quyền cách mạng chia thành phố Mỹ Tho thành 4 quận, 1 thị trấn, 6 phường và 5 xã:
  • Quận 1: các phường 1 và 7 hiện nay
  • Quận 2: các phường 2, 3 và 8 hiện nay
  • Quận 3: các phường 4, 5 và 6 hiện nay
  • Quận 4: các phường 9, 10 và Tân Long; các xã Tân Mỹ Chánh, Đạo Thạnh, Mỹ Phong, Trung An hiện nay.
Sau ngày 30 tháng 04 năm 1975, chính quyền quân quản Cộng hòa miền Nam Việt Nam lúc bấy giờ vẫn duy trì ba đơn vị hành chính cấp tỉnh ngang bằng nhau là tỉnh Mỹ Thotỉnh Gò Công và thành phố Mỹ Tho cho đến đầu năm 1976.
Ngày 20 tháng 9 năm 1975, Bộ Chính trị ra Nghị quyết số 245-NQ/TW về việc bỏ khu, hợp tỉnh trong toàn quốc "nhằm xây dựng các tỉnh thành những đơn vị kinh tế, kế hoạch và đơn vị hành chính có khả năng giải quyết đến mức cao nhất những yêu cầu về đẩy mạnh sản xuất, tổ chức đời sống vật chất, văn hóa của nhân dân, về củng cố quốc phòng, bảo vệ trị an, và có khả năng đóng góp tốt nhất vào sự nghiệp chung của cả nước". Theo Nghị quyết này, tỉnh Long An, tỉnh Bến Tretỉnh Mỹ Thotỉnh Gò Công và thành phố Mỹ Tho sẽ hợp nhất lại thành một tỉnh, tên gọi tỉnh mới cùng với nơi đặt tỉnh lỵ sẽ do địa phương đề nghị lên.
Nhưng đến ngày 20 tháng 12 năm 1975, Bộ Chính trị lại ra Nghị quyết số 19/NQ điều chỉnh lại việc hợp nhất tỉnh ở miền Nam Việt Nam cho sát với tình hình thực tế, theo đó tỉnh Mỹ Thotỉnh Gò Công và thành phố Mỹ Tho được tiến hành hợp nhất lại thành một tỉnh.

Từ năm 1976 đến nay[sửa | sửa mã nguồn]

Ngày 24 tháng 2 năm 1976, Chính phủ Việt Nam quyết định hợp nhất tỉnh Mỹ Thotỉnh Gò Công và thành phố Mỹ Tho để thành lập tỉnh mới có tên là tỉnh Tiền Giang (trừ huyện Bình Đại nằm phía nam sông Tiền đã nhập vào tỉnh Bến Tre từ trước). Đồng thời, các quận cũ trực thuộc (quận 1, quận 2, quận 3 và quận 4) cũng bị giải thể, các phường xã trực thuộc thành phố do thành phố Mỹ Tho lúc này chuyển thành thành phố cấp huyện, trực thuộc tỉnh Tiền Giang. Thành phố Mỹ Tho đóng vai trò là tỉnh lỵ tỉnh Tiền Giang cho đến ngày nay.
Năm 1976, thành phố Mỹ Tho được Trung ương công nhận là đô thị loại 3 trực thuộc tỉnh Tiền Giang. Thành phố Mỹ Tho khi đó gồm có 8 phường: 1, 2, 3, 4, 5, 6, 7, 8 và 5 xã vùng ven: Tân Long, Tân Mỹ Chánh, Đạo Thạnh, Mỹ Phong, Trung An.[4].
Ngày 9 tháng 12 năm 2003Chính phủ Việt Nam ban hành Nghị định số 154/2003/NĐ-CP[5] về việc thành lập phường, xã thuộc thành phố Mỹ Tho, thị xã Gò Công và huyện Cái Bè, tỉnh Tiền Giang. Nội dung Nghị định về việc thành lập các phường mới thuộc thành phố Mỹ Tho như sau:
  • Thành lập phường Tân Long thuộc thành phố Mỹ Tho trên cơ sở toàn bộ diện tích tự nhiên và dân số của xã Tân Long.
  • Thành lập phường 9 thuộc thành phố Mỹ Tho trên cơ sở 274 ha diện tích tự nhiên và 9.270 nhân khẩu của xã Tân Mỹ Chánh.
  • Thành lập phường 10 thuộc thành phố Mỹ Tho trên cơ sở 69,32 ha diện tích tự nhiên và 3.323 nhân khẩu của xã Đạo Thạnh, 197,26 ha diện tích tự nhiên và 6.964 nhân khẩu của xã Trung An. Phường 10 có 266,58 ha diện tích tự nhiên và 10.287 nhân khẩu.
Ngày 7 tháng 10 năm 2005Thủ tướng Chính phủ ban hành Quyết định số 248/2005/QĐ-TTg[6] về việc công nhận thành phố Mỹ Tho thuộc tỉnh Tiền Giang là đô thị loại II.
Ngày 26 tháng 9 năm 2009Chính phủ Việt Nam ban hành Nghị quyết số 28/NQ-CP[7] về việc điều chỉnh địa giới hành chính huyện Châu Thành, huyện Chợ Gạo để mở rộng địa giới hành chính thành phố Mỹ Tho; điều chỉnh địa giới hành chính xã, thành lập xã thuộc thành phố Mỹ Tho, huyện Châu Thành, huyện Chợ Gạo, tỉnh Tiền Giang như sau:
1. Điều chỉnh địa giới hành chính huyện Châu Thành, huyện Chợ Gạo để mở rộng địa giới hành chính thành phố Mỹ Tho: Mở rộng địa giới hành chính thành phố Mỹ Tho trên cơ sở điều chỉnh 2.585,77 ha diện tích tự nhiên và 24.440 nhân khẩu của huyện Châu Thành (bao gồm toàn bộ 1.211,64 ha diện tích tự nhiên và 5.505 nhân khẩu của xã Thới Sơn; 329,90 ha diện tích tự nhiên và 4.174 nhân khẩu của xã Long An; 177,69 ha diện tích tự nhiên và 1.754 nhân khẩu của xã Thạnh Phú; 510,01 ha diện tích tự nhiên và 6.177 nhân khẩu của xã Phước Thạnh; 356,53 ha diện tích tự nhiên và 6.830 nhân khẩu của xã Bình Đức) và 709,51 ha diện tích tự nhiên và 6.917 nhân khẩu của huyện Chợ Gạo (bao gồm 502,33 ha diện tích tự nhiên và 4.986 nhân khẩu của xã Lương Hòa Lạc; 207,18 ha diện tích tự nhiên và 1.931 nhân khẩu của xã Song Bình) về thành phố Mỹ Tho quản lý.
Thành phố Mỹ Tho có 8.154,08 ha diện tích tự nhiên và 204.142 nhân khẩu.
2. Điều chỉnh địa giới hành chính xã, thành lập xã thuộc thành phố Mỹ Tho, huyện Châu Thành và huyện Chợ Gạo.
  • Thành lập xã Phước Thạnh thuộc thành phố Mỹ Tho trên cơ sở điều chỉnh 329,90 ha diện tích tự nhiên và 4.174 nhân khẩu của xã Long An; 177,69 ha diện tích tự nhiên và 1.754 nhân khẩu của xã Thạnh Phú; 510,01 ha diện tích tự nhiên và 6.177 nhân khẩu của xã Phước Thạnh (phần diện tích tự nhiên và nhân khẩu của xã Phước Thạnh thuộc huyện Châu Thành điều chỉnh về thành phố Mỹ Tho). Xã Phước Thạnh có 1.017,60 ha diện tích tự nhiên và 12.105 nhân khẩu.
  • Điều chỉnh 356,53 ha diện tích tự nhiên và 6.830 nhân khẩu của xã Bình Đức (phần diện tích tự nhiên và nhân khẩu điều chỉnh về thành phố Mỹ Tho) về xã Trung An thuộc thành phố Mỹ Tho quản lý;
  • Điều chỉnh 502,33 ha diện tích tự nhiên và 4.986 nhân khẩu của xã Lương Hòa Lạc (phần diện tích tự nhiên và nhân khẩu điều chỉnh về thành phố Mỹ Tho) về xã Đạo Thạnh thuộc thành phố Mỹ Tho quản lý;
  • Điều chỉnh 207,18 ha diện tích tự nhiên và 1.931 nhân khẩu của xã Song Bình (phần diện tích tự nhiên và nhân khẩu điều chỉnh về thành phố Mỹ Tho) về xã Tân Mỹ Chánh thuộc thành phố Mỹ Tho quản lý;
  • Điều chỉnh 323,14 ha diện tích tự nhiên và 3.093 nhân khẩu còn lại của xã Phước Thạnh về xã Thạnh Phú thuộc huyện Châu Thành quản lý.
3. Sau khi điều chỉnh địa giới hành chính huyện Châu Thành, huyện Chợ Gạo để mở rộng địa giới hành chính thành phố Mỹ Tho; điều chỉnh địa giới hành chính xã, thành lập xã thuộc thành phố Mỹ Tho, huyện Châu Thành, huyện Chợ Gạo:
  • Xã Đạo Thạnh có 1.031,47 ha diện tích tự nhiên và 12.427 nhân khẩu.
  • Xã Tân Mỹ Chánh có 931,59 ha diện tích tự nhiên và 8.975 nhân khẩu.
  • Xã Trung An có 1.063,03 ha diện tích tự nhiên và 14.651 nhân khẩu.
Thành phố Mỹ Tho sau khi điều chỉnh, mở rộng có diện tích tự nhiên là 8.154,08 ha (tăng 3.295,28 ha), dân số 204.142 người (tăng 94.725 người), 17 đơn vị hành chính phường – xã (tăng 02 đơn vị). Diện tích và dân số tăng thêm để mở rộng TP được điều chỉnh từ một phần của các xã: Long An, Phước Thạnh, Thạnh Phú, Bình Đức và toàn bộ xã Thới Sơn (huyện Châu Thành) và một phần các xã: Song Bình – Lương Hoà Lạc (Chợ Gạo). 17 đơn vị hành chính cấp phường – xã của TP Mỹ Tho khi được điều chỉnh mở rộng bao gồm các phường: 1, 2, 3, 4, 5, 6, 7, 8, 9, 10, Tân Long và các xã: Phước Thạnh, Trung An, Thới Sơn, Đạo Thạnh, Tân Mỹ Chánh, Mỹ Phong [8].
Thành phố Mỹ Tho có 8.154,08 ha diện tích tự nhiên và 270.700 nhân khẩu, có 17 đơn vị hành chính trực thuộc, bao gồm các phường: 12345678910Tân Long và các xã: Đạo ThạnhMỹ PhongPhước ThạnhTân Mỹ ChánhThới SơnTrung An.
Ngày 05 tháng 02 năm 2016, Thủ tướng Chính phủ ban hành Quyết định số 242/QĐ-TTg[9] về việc công nhận thành phố Mỹ Tho là đô thị loại I trực thuộc tỉnh Tiền Giang. Như vậy, tính đến thời điểm này, thành phố Mỹ Tho là đô thị loại I thứ hai của khu vực Đồng bằng sông Cửu Long sau thành phố Cần Thơ và là đô thị loại I thứ 17 của cả nước.
Dự kiến sau năm 2020, thành phố Mỹ Tho sẽ lập thêm 6 phường mới: Bình Tạo, Trung An, Trung Lương, Thạnh Mỹ, Thạnh Phong, Đạo Thạnh trên cơ sở giải thể 2 xã Trung An và Đạo Thạnh theo quy hoạch chung xây dựng thành phố Mỹ Tho đến năm 2030 và tầm nhìn đến năm 2050.

Các đơn vị hành chính[sửa | sửa mã nguồn]

Thành phố Mỹ Tho gồm 11 phường: 12345678910Tân Long và 6 xã: Đạo ThạnhTrung AnMỹ PhongTân Mỹ ChánhThới SơnPhước Thạnh.
Danh sách các đơn vị hành chính thuộc thành phố Mỹ Tho:
STTTên đơn vị hành chínhDiện tích (km²)Dân số (người)Mật độ (người/km²)Số ấp/khu phốTrụ sở Ủy ban Nhân dân
1Phường 10,7720.56726.7106 khu phố: 1, 2, 3, 4, 5, 643 Lê Lợi
Điện thoại: (073) 3872184
2Phường 20,7116.50123.2415 khu phố: 1, 2, 3, 4, 545 Nguyễn Huỳnh Đức
Điện thoại: (073) 3872986
3Phường 30,549.08916.3817 khu phố: 1, 2, 3, 4, 5, 6, 74C2 Học Lạc
Điện thoại: (073) 3872988
4Phường 40,7910.40813.17511 khu phố: 1, 2, 3, 4, 5, 6, 7, 8, 9, 10, 11Tết Mậu Thân
Điện thoại: (073) 3872790
5Phường 52,7215.6415.7508 khu phố: 1, 2, 3, 5, 6, 7, 8, 9479 Ấp Bắc
Điện thoại: (073) 3872791
6Phường 63,1113.6864.40112 khu phố: 1, 2, 3, 4, 5, 6, 7, 8, 9, 10, 11, 12153/3 Lê Thị Hồng Gấm
Điện thoại: (073) 3873192
7Phường 70,4011.90429.7607 khu phố: 1, 2, 3, 4, 5, 6, 7139 Nguyễn Huệ
Điện thoại: (073) 3872193
8Phường 80,7023.25033.2148 khu phố: 1, 2, 3, 4, 5, 6, 7, 813/11 Tạ Thu Thâu
Điện thoại: (073) 3873994
9Phường 92,407.0862.9536 khu phố: 1, 2, 3, 4, 5, 6Khu phố 1
Điện thoại: (073) 3950047
10Phường 102,8310.4333.6876 khu phố: 1, 2, 3, 4, 5, Trung LươngKhu phố 1, Quốc lộ 1A
Điện thoại: (073) 3858215
11Phường Tân Long2,733.4561.2664 khu phố: Tân Thuận, Tân Hà, Tân Hoà, Tân BìnhKhu phố Tân Hà
Điện thoại: (073) 3852530
12Xã Đạo Thạnh10,318.5981.2346 ấp: 1, 2, 3A, 3B, 4, 5, Long Hoà A, Long Hoà BẤp 3A
Điện thoại: (073) 3855692
13Xã Trung An10,6312.0282.0779 ấp: 1, 2, 3, 4, 5, 8, Bình Tạo, Chợ, ĐồngẤp 5
Điện thoại: (073) 3855420
14Xã Mỹ Phong10,4413.3291.2777 ấp: Mỹ Lương, Mỹ Phú, Mỹ Hoà, Mỹ Hưng, Mỹ An, Hội Gia, Mỹ Lợi, Mỹ ThạnhẤp Hội Gia
Điện thoại: (073) 3872198
15Xã Tân Mỹ Chánh9,3212.2201.3116 ấp: Phong Thuận, Tân Tĩnh, Bình Phong A, Bình Phong B, Bình Thạnh, Bình LợiẤp Phong Thuận A
Điện thoại: (073) 3850145
16Xã Thới Sơn12,125.5744604 ấp: Thới Hoà, Thới Bình, Thới Thuận, Thới ThạnhẤp Thới Hoà
Điện thoại: (073) 3895300
17Xã Phước Thạnh10,1712.2401.2045 ấp: Phước Hoà, Phước Thuận, Long Hưng, Long Mỹ, Giáp NướcẤp Phước Hoà
Điện thoại: (073) 3893072
Toàn thành phố81,57244.6873.00012036 Hùng Vương - phường 7

Quy hoạch[sửa | sửa mã nguồn]


Đường phố Mỹ Tho bên bờ Giếng nước lớn.
UBND tỉnh vừa ban hành Quyết định 1336/QĐ-UBND về việc phê duyệt điều chỉnh quy hoạch tổng thể phát triển kinh tế - xã hội (KT-XH) TP. Mỹ Tho đến năm 2020, định hướng đến năm 2030.
Đến năm 2020, TP. Mỹ Tho có vai trò vị trí trung tâm hành chính, chính trị, kinh tế, văn hóa, xã hội, khoa học công nghệ của tỉnh và là trung tâm thương mại dịch vụ, công nghiệp, du lịch sinh thái của khu vực Bắc sông Tiền.
Hoàn thiện kết cấu hạ tầng đô thị, KT-XH. Cơ cấu kinh tế là công nghiệp - dịch vụ - nông nghiệp; nâng dần tỷ trọng khu vực dịch vụ trong cơ cấu kinh tế; phát triển thêm các cơ sở giáo dục, y tế, văn hóa; gắn phát triển kinh tế với bảo vệ môi trường sinh thái, bảo đảm an ninh trật tự xã hội và nâng cao đời sống tinh thần của nhân dân.

Cập Nhật Ảnh Giếng Nước Mỹ Tho

Các chỉ tiêu phát triển cụ thể đến năm 2020:[sửa | sửa mã nguồn]

Công nghiệp[sửa | sửa mã nguồn]

- Định hướng phát triển: Phát triển các ngành chế biến và tinh chế nông sản, thủy sản, thực phẩm… tạo ra các sản phẩm có giá trị cao và hướng về xuất khẩu; đầu tư mới ngành cơ khí chế tạo và sửa chữa, điện - điện tử, hóa chất để phục vụ các ngành khác và phục vụ dân sinh; đầu tư cơ sở gia công may quần áo, giày da nhằm giải quyết lao động tại địa phương và lân cận; di dời các cơ sở gây ô nhiễm và ách tắc giao thông trong các phường và khu vực đông dân cư sang các cụm công nghiệp; tích cực hỗ trợ, ưu đãi cho hợp tác xã hoặc doanh nghiệp ngành nghề truyền thống. Sử dụng công nghệ nhiều tầng vào từng địa bàn, thích hợp với trình độ lao động, từng bước đầu tư chiều sâu...
- Nhiệm vụ và giải pháp chủ yếu: Xây dựng hoàn chỉnh các khu, cụm công nghiệp: Khu công nghiệp Mỹ Tho, cụm công nghiệp Trung An mở rộng 20 ha, cụm công nghiệp Tân Mỹ Chánh (53 ha), cụm công nghiệp Mỹ Phong (20 ha)... Bố trí các làng nghề sản xuất chiếu, thảm, làm bánh, mứt...

Xây dựng[sửa | sửa mã nguồn]

- Định hướng phát triển: Tập trung vào công tác chỉnh trang, sửa chữa và xây dựng mới các công trình công cộng và dân dụng mà chủ yếu là các cơ sở công quyền, khu tái định cư, các khu dân cư mới và nhà ở trong dân, các cơ xưởng trong các khu, cụm công nghiệp, các cơ sở công nghiệp, thương mại - dịch vụ và các công trình phúc lợi công cộng.
- Nhiệm vụ và giải pháp chủ yếu: Xây dựng mới các trung tâm thương mại, khách sạn, cao ốc văn phòng tại ngã ba Trung Lương; xây dựng khu du lịch Thới Sơn; các khu dân cư mới, phố thị tại các phường mới; xây dựng mới và nâng cấp các chợ phường xã, chợ vựa, các cụm và nhà máy công nghiệp… Kiên cố hóa và xây dựng đúng chuẩn các trường mầm non, trường phổ thông các cấp, Trung tâm tổng hợp kỹ thuật hướng nghiệp; nâng cấp, mở rộng và xây dựng mới các bệnh viện, trạm y tế và các cơ sở văn hóa, thể dục thể thao; xây dựng các cơ sở công quyền của các phường, xã mới và của thành phố tại khu đô thị mới Trung Lương…

Dịch vụ[sửa | sửa mã nguồn]

- Định hướng phát triển: Phát triển các ngành dịch vụ chất lượng cao, đầu tư thành phố Mỹ Tho thành một trung tâm dịch vụ, đầu mối thương mại dịch vụ, hội chợ - thông tin triển lãm, trung tâm du lịch sinh thái, văn hóa, trung tâm giáo dục - đào tạo, trung tâm chẩn đoán và điều trị kỹ thuật cao… của cả khu vực Bắc sông Tiền.
- Phương hướng phát triển một số ngành chủ yếu:
a) Thương mại
Đầu tư phát triển mạng lưới chợ đồng bộ từ chợ trung tâm thành phố đến các chợ phường xã. Các chợ sẽ được mở rộng, cải tạo hoặc xây mới, kiện toàn bộ máy quản lý chợ, nhằm đảm bảo việc giao lưu hàng hóa thuận lợi hơn. Ưu tiên quy hoạch và xây dựng khu thương mại dịch vụ Trung Lương, trung tâm thương mại Bình Tạo, khu chợ vựa và sàn giao dịch trái cây Trung Lương, chợ nông sản Tân Mỹ Chánh, Trung An. Phát triển các siêu thị mini tại Tân Mỹ Chánh, Mỹ Phong…
b) Du lịch
+ Phương hướng: Tôn tạo, tu bổ các điểm di tích lịch sử, các khu bảo tồn, các cơ sở văn hóa vật thể và phi vật thể, chùa, đình miếu, trường Nguyễn Đình Chiểu (Collège de My Tho), các làng nghề hiện có… Mở thêm các tuyến điểm mới, nâng chất và đổi mới các sản phẩm du lịch hiện có để tạo sức hấp dẫn. Thu hút đầu tư xây dựng khu du lịch Thới Sơn, tạo nên điểm nhấn quan trọng thu hút khách du lịch. Đầu tư phát triển vui chơi trên sông giữa các cồn Tứ Linh, tuyến du lịch villa nhà vườn Mỹ Phong, Tân Mỹ Chánh, chợ vựa trái cây. Nối kết với các địa phương trong tỉnh, hoàn chỉnh khu di tích Rạch Gầm - Xoài Mút, trung tâm sinh vật cảnh Đồng Tâm, chùa Sắc Tứ, đình Long Hưng…. Hình thành các tour du lịch sinh thái, văn hóa. Xây dựng các sự kiện, lễ hội du lịch, "ngày du lịch, năm du lịch", tổ chức các tour du lịch công vụ, hội thi thể thao cấp vùng, xây dựng các chương trình du lịch trong và ngoài nước phục vụ nhu cầu thương mại, du học, tham quan của nhân dân. Kết hợp hoạt động với ngành du lịch tỉnh, các tuyến du lịch liên tỉnh, trong đó có tuyến du lịch đường sông.
+ Mục tiêu phát triển: Đến năm 2020, thành phố có 25 khách sạn từ 3 sao trở lên với 3.370 phòng, trong đó có 1.113 phòng có khả năng tiếp khách quốc tế; 35 nhà hàng với 9.965 chỗ ngồi và 976 phương tiện vận chuyển thủy bộ có khả năng đưa đón cùng lúc 16.900 du khách. Lượng khách du lịch tăng từ 876.000 người năm 2015 lên 1.488.000 người năm 2020, với vòng lưu khách tăng từ 1,21 hiện nay lên 1,27 vào năm 2020.
c) Vận tải
Sản lượng vận tải công cộng đạt mức 25 - 30% vận tải hành khách.
d) Thông tin liên lạc
Phát triển mới bưu điện văn hóa phường xã, đảm bảo khép kín 100%, mở rộng đại lý Internet công cộng sang các phường xã mới; nâng cấp bưu điện trung tâm, xây dựng mới bưu cục cấp II tại ngã ba Trung Lương; xây dựng hoàn chỉnh tuyến cáp quang, tăng cường mạng cáp treo tại các bưu cục.

Hạ tầng kỹ thuật[sửa | sửa mã nguồn]

a) Giao thông
- Đường bộ:
+ Phát triển đường vành đai: ĐT 870B sẽ nối dài lên ĐT 878, từ đó hướng ra đường cao tốc; tuyến Lộ Xoài thông ra ĐT 879B hướng về Long An; tuyến Bến Chùa, song song với rạch Bến Chùa, từ thị trấn Chợ Bưng ra QL.1A; tuyến ĐH.31 thông từ ĐT.879B đến ĐT.879 thông ra đường cao tốc.
+ Phát triển hệ thống đường đối ngoại: Tuyến Ấp Bắc - QL 1A, đường liên huyện Trung An, ĐT 879, ĐT 879B, nâng cấp đường Lộ Me lên cấp V.
+ Phát triển hệ thống đường trục đô thị bao gồm 2 tuyến chính theo hướng Bắc - Nam và Đông - Tây: trục Bắc - Nam, nâng cấp đoạn nối dài phía Bắc cầu Hùng Vương; trục Đông - Tây, lộ Y tế - Lý Thường Kiệt - Nguyễn Trãi - Anh Giác, đoạn từ vòng xoay Ấp Bắc đến đường Lý Thường Kiệt sẽ thay thế bằng 2-3 tuyến đường nhỏ. Hệ thống đường hành lang đô thị, gồm các tuyến chính: tuyến hành lang Tây, đường Lý Thường Kiệt, tuyến hành lang Tây - Bắc, lộ Đạo Thạnh, có vai trò ngày càng quan trọng, cần nâng cấp lên đường đô thị; tuyến hành lang Đông, tuyến Lộ Ma và Trần Nguyên Hãn.
- Đường thủy:
+ Đường thủy do trung ương quản lý: tuyến sông Tiền có chiều dài trên địa bàn 8,2 km, sẽ nâng cấp theo kế hoạch của Trung ương.
+ Đường thủy cấp địa phương quản lý bao gồm sông Bảo Định và kênh Xáng, nâng cấp và xây kè tại một số điểm, đạt tiêu chuẩn đường thủy cấp 4 có khả năng thông ghe tàu trên 500 tấn.
b) Thủy lợi
- Nạo vét các kênh rạch tạo nguồn thuộc hệ thống Bảo Định.
- Chống sạt lở trên cù lao Tân Long.
c) Thoát nước mưa
+ Tại khu chức năng đô thị trung tâm, cải tạo và nâng cấp theo hướng tận dụng các công trình hiện có và quản lý chặt chẽ; từng bước xây dựng hệ thống thoát nước thải tách riêng khỏi hệ thống hiện hữu. Tại các phường 5, 6, 8, 9, 10, Tân Long, đầu tư thay các mương thoát nước bằng hệ thống cống tròn; tiến hành xây dựng hệ thống cống trên khu vực chưa có hệ thống thoát nước kết hợp với nạo vét kênh rạch, nâng cao trình đô thị.
+ Tại các khu chức năng đô thị mới, trên cơ sở quy hoạch xây dựng, tiến hành xác định chỉ giới đỏ và xây dựng hệ thống cống thoát nước mưa. Trên các tuyến cống chính, quy hoạch chỉ giới và các giếng tách tràn nhằm tạo thuận lợi cho việc tách 2 hệ thống thoát nước mưa và nước thải sau này.
+ Xây dựng các tuyến cống tròn thoát nước mưa trong khu vực đường hẻm, từng bước xây dựng và thay các mương thoát nước bằng hệ thống cống tròn tại các trung tâm xã và các cụm dân cư nông thôn.
+ Tại các khu, cụm công nghiệp, tiến hành xây dựng hệ thống thoát nước mưa theo quy hoạch.

Xã hội[sửa | sửa mã nguồn]

a) Giáo dục - đào tạo
Đến năm 2020, thành phố sẽ có 24 nhà trẻ với 76 phòng học, 20 trường mẫu giáo với 313 phòng học; 25 trường tiểu học với 794 phòng học; 12 trường trung học cơ sở với 182 phòng học; 6 trường trung học phổ thông với 114 phòng học. Đầu tư nâng cấp mở rộng các trường trung học phổ thông Nguyễn Đình Chiểu, trường Chuyên của tỉnh, trườngTrần Hưng Đạo, Ấp Bắc và 7 trường trung học cơ sở hiện có. Xây dựng thêm 2 trường trung học phổ thông, 5 trường trung học cơ sở, 6 trường tiểu học, 8 trường mẫu giáo, 8 trường mầm non cho các phường - xã mới.
b) Y tế
Đến năm 2020, trên địa bàn thành phố sẽ có 6 bệnh viện tuyến tỉnh: Bệnh viện Đa khoa Tiền Giang, Bệnh viện Mắt, Bệnh viện Phụ sản, Bệnh viện Nhi, Bệnh viện chấn thương chỉnh hình, Bệnh viện Y học cổ truyền; 4 trung tâm chuyên khoa: Trung tâm Y tế dự phòng, Trung tâm chăm sóc sức khỏe-sinh sản, Trung tâm truyền thông giáo dục sức khỏe, Trung tâm chẩn đoán kỹ thuật cao. Tuyến thành phố có Trung tâm Y tế, nhà bảo sanh khu vực. Đồng thời, đầu tư sửa chữa, nâng cấp và trang bị mới cho tất cả trạm y tế phường xã theo chuẩn quốc gia, xây mới các trạm cho phường xã mới.
c) Văn hóa, thông tin và thể dục thể thao
Tăng cường đầu tư xây dựng cơ sở vật chất và đẩy mạnh công tác xã hội hóa lĩnh vực văn hóa, thông tin, thể dục, thể thao. Đầu tư nâng cấp trung tâm văn hóa tỉnh, trung tâm văn hóa thiếu nhi tỉnh, nhà bảo tàng tỉnh, trung tâm văn hóa thành phố, trung tâm văn hóa thiếu nhi thành phố, các nhà văn hóa phường xã, các tụ điểm sinh hoạt văn hóa ở các ấp văn hóa, khu phố văn hóa. Xây dựng nhà hát thành phố, thư viện thành phố. Nâng cấp và tăng cường trang thiết bị cho đài truyền hình tỉnh, đài truyền thanh tỉnh, đài truyền thanh thành phố, xây dựng mới trạm truyền thanh cho các xã mới và tăng cường trang bị cho 13 đội thông tin lưu động. Nâng cấp sân vận động tỉnh, nhà thi đấu đa năng tỉnh, nhà thi đấu thanh niên, các sân bóng đá thành phố, xã, phòng thể dục thẩm mỹ...

Môi trường[sửa | sửa mã nguồn]

Đẩy mạnh công tác tuyên truyền, hạn chế dần đi đến chấm dứt nạn đổ rác và xả nước thải chưa qua xử lý vào sông, rạch, kênh, mương, ao, hồ. Đảm bảo các cơ sở sản xuất, kinh doanh xây dựng mới phải xử lý chất thải đạt tiêu chuẩn môi trường, các cơ sở đã xây dựng trước đây phải nhanh chóng đầu tư xử lý chất thải, đồng thời phải xin giấy phép về môi trường. Tỷ lệ dân số đô thị được sử dụng nước sạch là 100%; tỷ lệ thu gom rác đô thị đạt 98%; phấn đấu trên 95% cơ sở sản xuất xây dựng mới đạt tiêu chuẩn môi trường; 100% khu, cụm công nghiệp có hệ thống xử lý nước thải đạt tiêu chuẩn môi trường.

Quy hoạch đề ra phương hướng tổ chức không gian phát triển bao gồm:[sửa | sửa mã nguồn]

Vùng I (vùng nội thành): Gồm 19 phường, chia thành 2 tiểu vùng:
- Tiểu vùng Ia: Khu vực nội thành cũ, giữ chức năng trung tâm về hành chánh, chính trị, dân cư đô thị, trung tâm văn hóa - du lịch và trung tâm giao dịch đầu mối về thương mại - dịch vụ của Thành phố. Chia thành 2 khu vực:
+ Khu vực trung tâm đô thị cũ, bao gồm các phường 1, 2, 3, 4, 7, là trung tâm về hành chính, chính trị và văn hóa của thành phố. Hướng phát triển chủ yếu là cải tạo kết cấu hạ tầng, nâng cấp cảnh quan và đời sống dân cư đô thị, hình thành các trung tâm giao dịch đầu mối thương mại - dịch vụ.
+ Khu vực trung tâm đô thị mới, bao gồm các phường 5, 6, 8, 9, 10, 11, Tân Long, được xem là khu vực dân cư đô thị phát triển nhanh nhất với nhiều khu chức năng đô thị mới năng động. Hướng phát triển chủ yếu là xây dựng hoàn chỉnh kết cấu hạ tầng, các công trình công cộng đô thị, các trung tâm thương mại-dịch vụ và cảnh quan đồng bộ với quá trình quy hoạch phát triển các khu dân cư mới.
- Tiểu vùng Ib: Khu vực nội thành mở rộng với nhiều khu chức năng mang tính chất trung tâm tỉnh và vùng Bắc sông Tiền. Chia thành 3 khu vực:
+ Khu vực đô thị mở rộng phía Tây, dự kiến sẽ hình thành các phường Bình Tạo, An Trung, Trung An (mới), chức năng chính là khu đô thị công nghiệp, bao gồm khu trung tâm phát triển công nghiệp tại khu vực Bình Đức hiện nay, các cụm tuyến công nghiệp vệ tinh, cảng Mỹ Tho, các khu dân cư và dịch vụ phục vụ công nghiệp.
+ Khu vực đô thị mở rộng phía Bắc, dự kiến sẽ hình thành các phường Trung Lương, Thạnh Phong, Đạo Thạnh (mới), được xây dựng thành khu đô thị Mỹ Tho mới hướng về vùng kinh tế trọng điểm phía Nam, chức năng chính là khu đô thị dịch vụ - thương mại với nhiều khu chức năng quan trọng như: khu trung tâm thương mại, trung tâm giải trí - triển lãm - hội chợ, khách sạn, cao ốc văn phòng, đầu mối dịch vụ đầu tư, chợ đầu mối trái cây, khu phố thị, các cơ sở y tế chất lượng quốc tế.
+ Khu vực đô thị mở rộng phía Đông, dự kiến sẽ hình thành phường Trung Chánh (một phần xã Tân Mỹ Chánh), chức năng chính là khu đô thị xanh với các khu nghĩ dưỡng, biệt thự nhà vườn.
Vùng II (vùng ngoại thành): Gồm 2 tiểu vùng:
- Tiểu vùng nội địa bao gồm các xã nội địa phát triển kinh tế vườn, hoa, rau màu, các khu dân cư nông thôn, cơ sở hậu cần nghề cá
- Tiểu vùng cù lao (xã Thới Sơn), xã Phú Thạnh phát triển kinh tế vườn kết hợp du lịch, nuôi cá lồng bè, các khu dân cư nông thôn, phát triển khu du lịch Thới Sơn.
Các khu chức năng đô thị
- Khu chức năng đô thị trung tâm: Bao gồm các phường 1, 2, 3, 4, 6, 7, 8, Tân Long, một phần phường 5. Là nơi tập trung các công trình hành chính, chính trị, thương mại dịch vụ quy mô cấp thành phố và cấp tỉnh; đồng thời cũng là khu vực tập trung dân cư với mật độ cao nhất thành phố, phát triển chủ yếu là thương mại - dịch vụ; đầu tư tôn tạo, nâng cấp cảnh quan đô thị, cải thiện kết hợp phát triển mới các kết cấu hạ tầng và các khu dân cư, phát triển các trung tâm thương mại - dịch vụ, trung tâm đầu mối du lịch sinh thái, du lịch sông nước vùng cồn bãi.
- Khu chức năng đô thị mới: Bao gồm các phường 10, 11, Mỹ Phong, Đạo Thạnh, Trung Lương và một phần phường 5. Khu chức năng đô thị mới được quy hoạch hướng về trung tâm vùng kinh tế trọng điểm phía Nam, là địa bàn phát triển các khu dân cư mới cũng như các công trình thương mại - dịch vụ quy mô cấp thành phố, cấp tỉnh và cấp tiểu vùng Bắc sông Tiền. Hình thành các tiểu khu chức năng quan trọng như: trung tâm thương mại, trung tâm triển lãm - hội chợ, khách sạn, cao ốc văn phòng, đầu mối dịch vụ đầu tư, chợ đầu mối trái cây, khu phố thị (khu vực ngã 3 Trung Lương), khu chẩn đoán và bệnh viện kỹ thuật cao.
- Khu chức năng đô thị công nghiệp: Bao gồm Bình Tạo, Trung An được quy hoạch hướng về phía Tây và thông ra đường cao tốc qua ĐT 870B nối dài, là địa bàn phát triển khu công nghiệp của thành phố. Đầu tư hoàn chỉnh khu công nghiệp Mỹ Tho, hình thành các khu cụm công nghiệp vệ tinh, khu dân cư và dịch vụ phục vụ công nghiệp, kết hợp với cảng Mỹ Tho và các công trình kết cấu hạ tầng đầu mối quan trọng.
- Khu chức năng đô thị xanh: Bao gồm các phường 9, Tân Mỹ Chánh. Là địa bàn phát triển các khu villa nhà vườn được chuyển dịch từ các trang trại quy mô nhỏ tại Tân Mỹ Chánh, Mỹ Phong. Trên địa bàn còn có cụm công nghiệp phường 9 và cảng cá Mỹ Tho.

Hãy sống để chính mình hạnh phúc, đừng sống để người khác ngưỡng mộ.



Hãy sống để chính mình hạnh phúc, đừng sống để người khác ngưỡng mộ.

Hy vọng thông qua ba câu chuyện có thật dưới đây, bạn sẽ hiểu ra được ý nghĩa thực sự của cuộc sống và để mỗi ngày của mình đều có thể trôi qua thật vui vẻ, thật xứng đáng.


1. Năm ấy tôi 18 tuổi, tất cả các bạn học đều chuẩn bị hành lí rời quê hương lên thành phố nhập học Đại học, còn tôi thì lựa chọn rẽ sang một con đường khác.

Năm tôi 22 tuổi, tất cả các bạn học đều khoác lên mình chiếc áo cử nhân, vui vẻ hân hoan trong ngày tốt nghiệp Đại học. Còn tôi thì mặc bộ đồng phục của nhân viên đo lường số liệu trên dây chuyền lắp ráp.

Năm 28 tuổi, tôi hạnh phúc khi lần đầu tiên trong đời được thăng chức.

Năm 33 tuổi, tôi kết hôn. Tôi cũng là người cuối cùng trong lớp từ giã đời độc thân.

Năm 34 tuổi thì sinh con đầu lòng.

Năm 35 tuổi mới phát hiện ra niềm hứng thú của bản thân mình là gì và 36 tuổi bắt đầu lên kế hoạch theo đuổi nó.

Tiết tấu trong đời tôi có lẽ luôn chậm hơn người bình thường nửa nhịp.

Tôi sẽ nghĩ rằng, nếu như tôi được làm lại từ đầu một lần, cuộc đời tôi có thể nào sẽ khác đi không? Nỗ lực học hành, thi đậu Đại học, tìm một công việc cao cấp, sớm gặp được một người đàn ông ưu tú, trải qua một cuộc đời mà người khác luôn mong đợi?

Tuy nhiên nghĩ đi nghĩ lại thì có lẽ, mỗi một bước đi trong đời đều là sự ban ơn của vận mệnh. Có nếm trải những đau khổ trong đời mới hiểu ra nỗ lực quan trọng nhường nào. Có bước qua những con đường gập ghềnh, trắc trở mới biết rõ bản thân cần sống ra sao.

Tôi giờ đây ở tuổi 36 mới đột nhiên giác ngộ ra một điều, rằng cuộc sống của tôi thực sự chỉ vừa mới bắt đầu. Chẳng cảm thấy muộn màng, chỉ cần có phương hướng, thì cứ thế mà tiến về phía trước là được. Chỉ cần cuối cùng có thể đi đến được cái đích do mình đặt ra thì tôi sẽ chẳng thấy nuối tiếc gì nữa.



2. Có một lần tôi đến nhà bạn chơi, nhìn thấy trên bàn trà có chiếc chìa khoá xe hơi. Tôi chơi với cô ấy cũng đã 2-3 năm rồi, chưa bao giờ biết chuyện nhà cô ấy có xe hơi, cũng chưa từng nghe cô ấy kể qua về chuyện này.

Sau đó cô ấy giải thích rằng, vốn dĩ nhà cô ấy không cần thiết phải có xe hơi, chẳng qua là vì mặt mũi mà phải sắm sửa. Mấy người anh em của chồng cô ấy ai nấy kết hôn xong cũng đều mua nhà mua xe. Đến lượt anh ấy kết hôn nếu không có như người ta thì sẽ cảm thấy rất mất mặt. Vì vậy, hai vợ chồng phải cùng đi vay để mua chiếc xe này.

Mua xe xong, ngoại trừ một năm hai lần đi ra ngoại thành chơi, còn lại thì đều để trang trí, chẳng lái đi đâu. “Chúng tôi không biết đi đâu cũng không có gì lạ. Nhưng mỗi tháng tiền phí gửi xe, rồi phí bảo dưỡng đều tiêu tốn một số tiền không nhỏ. Bây giờ hai vợ chồng muốn ra ngoài ăn ngon, sắm vài bộ đồ đẹp nhưng chỉ cần nghĩ đến chuyện chi tiêu cho chiếc xe thì mọi ý muốn đều bị dập tắt ngay”.

Bởi thế, việc lắng nghe những yêu cầu bên trong chính mình, từ nội tâm hướng ra bên ngoài tìm kiếm giá trị sống mới có thể cảm nhận được những vui vẻ đích thực. Đi theo nhịp sống của người khác, từ bên ngoài hướng vào nội tâm để điều chỉnh nhịp sống của mình, cứ như vậy sẽ rất dễ bị người khác lôi kéo.

Điều ngu ngốc nhất trong tất cả mọi chuyện chính là chúng ta cứ nhiệt tình đi làm những chuyện đó nhưng lại hoàn toàn không biết tại sao mình phải làm.

Tương lai của chúng ta không phải do người khác quyết định làm như thế nào, mà là chính chúng ta quyết định nó. Nhận định tiêu chuẩn của hạnh phúc không phải là bạn sở hữu được bao nhiêu món đồ, mà chính là bạn có thể nhìn thấy bản thân mình muốn có được bao nhiêu thứ.



3. Tôi có một thầy giáo cấp 3, thầy đã đào tạo ra rất nhiều học sinh ưu tú. Năm đó, trường học trong thị trấn của chúng tôi bị giải thể, thầy giáo cũng vì thế mà thất nghiệp. Một cậu bạn chung lớp của tôi nay đã là Giám đốc nói với thầy giáo rằng: “Thầy ạ, hay là thầy đi theo em lập nghiệp đi. Bảo đảm tiền đồ tươi sáng hơn thầy đi dạy học nhiều lắm”.

Thầy giáo liền từ chối, tìm cho mình một trường tiểu học và tiếp tục công việc gõ đầu trẻ. Thầy không cảm thấy bản thân có tài mà không thể phát huy, cuộc đời này của thầy ấy chính là muốn gắn liền với những đứa trẻ. Thầy nói trẻ con cũng giống như mầm non của đất nước, thầy muốn uốn nắn chúng, nâng đỡ chúng có thể đi con đường chính đạo.

“Danh lợi vật chất này là của em, nhưng học trò khắp thiên hạ là của tôi”.

Vài năm sau, người bạn học kia trở thành một doanh nhân nổi tiếng, rất nhiều người đều nói thật tiếc cho người thầy giáo kia. Nếu như không phải vì tính cố chấp, thì bây giờ người ở nhà cao, ngồi xe đẹp kia chính là ông rồi.

Người thầy nghe thấy liền cười ha ha, không buồn giải thích.

Không phải là cá, làm sao hiểu được niềm vui của cá? Một người trước giờ chưa từng nghĩ đến món đồ mình muốn đạt được có hình dáng thế nào, thì cũng sẽ không hiểu được cảm giác mất đi. Cũng không phải vì bản thân chưa từng có được món đồ đó mà trở nên đau khổ.

Có rất nhiều lúc, chúng ta không phải đang truy cầu hạnh phúc, mà là liều mạng truy cầu làm sao để hạnh phúc hơn người khác. Bị nhịp sống của người khác quấy nhiễu, sẽ rất dễ đánh mất đi chính mình.

Vậy thì, bạn lựa chọn đem số phận đặt trong tay mình hay tay người khác? Khổ – lạc – bi – hoan trong đời, đều là do những sách lược lớn nhỏ trong cuộc sống mang lại. Mỗi một quyết định đều có khả năng thay đổi hướng đi trong đời của chúng ta. Kết quả này đều dựa vào kinh nghiệm của bản thân, người khác không có cách nào thay thế chúng ta làm điều này được. Có thể vì cuộc đời của chúng ta mà chịu trách nhiệm, mãi mãi cũng chỉ có chúng ta mà thôi.

Đời người rất dài, bạn có thể mãi mãi đi theo trái tim của mình được không? Có thể không bao giờ phụ lòng những hi vọng của cuộc sống đối với bản thân mình không? Có thể tìm kiếm sự xứng đáng cho chính mình?

Thành công không phải hơn thua với người khác việc ai có nhiều tiền hơn, ai nổi tiếng hơn, mà là: bạn biết làm sao để sống và chăm chỉ, nỗ lực theo con đường riêng của bạn.

Hạnh phúc không phải việc có được sự khen ngợi, hò reo của người khác, mà là: không phụ lòng với mỗi ngày bạn sống, không thấy hối tiếc vì điều đó.

Đó mới chính là nghĩa vụ mà chúng ta phải đối với bản thân mình từng ngày. Hãy sống để chính mình hạnh phúc, đừng sống để người khác ngưỡng mộ.

* Theo bestie

T.Anh chuyển

dimanche 11 novembre 2018

Đức Thánh Cha Phanxicô viếng thăm và cử hành thánh lễ tại nghĩa trang Laurentino

Đức Thánh Cha Phanxicô viếng thăm và cử hành thánh lễ tại nghĩa trang Laurentino

Thứ Bảy, 03-11-2018 | 21:45:10
Đức Thánh Cha mời gọi các tín hữu hãy nhớ đến những người quá cố, đồng thời hy vọng gặp gỡ Đấng ban sự sống cho chúng ta, và trong hành trình tiến về thiên quốc, chúng ta có những ngọn đèn chỉ đường là các Mối Phúc Thật.
Đức Thánh Cha cử hành thánh lễ tại nghĩa trang Laurentino (Vatican Media)
 Trên đây là ý chính bài giảng ứng khẩu ngắn của Đức Thánh Cha trong thánh lễ chiều ngày 2-11 vừa qua, Lễ Các Linh Hồn, trong cuộc viếng thăm tại nghĩa trang Laurentino ở mạn nam Roma.
 Viếng mộ các thai nhi bị phá
 Khi đến nghĩa trang vào lúc gần 4 giờ chiều, Đức Thánh Cha đã dừng lại viếng thăm và cầu nguyện tại khu an táng các trẻ em và cả những thai nhi bị phá. Ngài cầu nguyện trong thinh lặng và đặt bó hoa hồng trắng trên một ngôi mộ, rồi chào thăm một số thân nhân các em.
 Tiếp đến, Đức Thánh Cha lên xe đi tới trước nhà nguyện Chúa Giêsu Phục Sinh để cử hành thánh lễ cùng với ĐHY Giám quản Angelo De Donatis, Đức Cha Paolo Lojudice, Giams mục phụ tá đặc trách khu vực phía nam Roma, và  hàng chục Linh mục, trước sự hiện diện của khoảng 1 ngàn tín hữu.
 Tưởng nhớ quá khứ
 Trong bài giảng, Đức Thánh Cha nói: ”Việc tưởng nhớ làm cho chúng ta hiểu rằng chúng ta không lẻ loi, nhưng là một dân tộc, một dân tộc có lịch sử, có quá khứ, có cuộc sống. Chúng ta nhớ đến bao nhiêu người đã chia sẻ với chúng ta một hành trình, và họ đang ở đây… Hôm nay là ngày tưởng niệm, ký ức đưa chúng ta về căn cội, cội rễ của chúng ta, của dân tộc chúng ta”.
 Hướng về hy vọng
Đức Thánh Cha nói thêm rằng: ”Ký ức cũng là hy vọng cuộc gặp gỡ và tình thương của Đấng đã ban sự sống cho chúng ta. Hy vọng trời mới đất mới, như bài đọc thứ 2 trong thánh lễ hôm nay nói đến, hy vọng một Jerusalem thiên quốc.. Và giữa tưởng niệm và hy vọng có chiều kích thứ ba là hiện tại, con đường chúng ta bước đi mỗi ngày, với sự trợ giúp của ngọn đèn sáng tốt lành là các Mối Phúc Thật”. Đức Thánh Chanói:
 Sống các Mối Phúc Thật
 “Đây là những ánh sáng giúp ta không trệch đường! Đó chính là các Mối Phúc Thật trong Tin Mừng Chúa Giêsu đã dạy chúng ta. Các Mối Phúc ấy: hiền lành, tinh thần thanh bần, công lý, lòng thương xót, tâm hồn thanh khiết.. chính là những ánh sáng soi dẫn để chúng ta khỏi lạc đường. Đó chính là hiện tại của chúng ta” (Rei 2-11-2018)
Đức Thánh Cha cử hành thánh lễ tại nghĩa trang Laurentino (Vatican Media)
Đức Thánh Cha cử hành thánh lễ tại nghĩa trang Laurentino (Vatican Media)
Đức Thánh Cha cử hành thánh lễ tại nghĩa trang Laurentino (Vatican Media)
Đức Thánh Cha cử hành thánh lễ tại nghĩa trang Laurentino (Vatican Media)

Người Nhật biến cả lá rụng thành nghệ thuật

Lá Mùa Thu 
 
Người Nhật biến cả lá rụng thành nghệ thuật
October 31, 2018

>
“Ochiba” hay “nghệ thuật lá rụng” đã trở thành một trào lưu được yêu thích ở xứ sở hoa anh đào, thể hiện sự sáng tạo bất ngờ của người Nhật.

Lá vàng được sử dụng để tạo ra khuôn mặt chú pokemon nổi tiếng Pikachu.

Một người dùng Instagram dùng những chiếc lá đỏ rực rỡ xếp thành hình trăng non.

Hello Kitty là một trong những nhân vật được yêu thích nhất ở Nhật Bản. Không có gì lạ khi ai đó bỏ công tạo ra hình ảnh chi tiết này.

Du khách thường đến Nhật vào mùa xuân khi hoa nở. Tuy nhiên, với trào lưu mới này, họ sẽ có cơ hội chiêm ngưỡng những hình thù độc đáo và bắt mắt khi tới đây vào mùa thu.

Một số tận dụng màu sắc ấn tượng của mùa thu.

Chú gấu Winnie được tạo ra từ lá rụng.

Tác giả này còn đem lá vào trong nhà để xếp thành hình rồng phun lửa.

Một số dùng lá để trang trí những bức vẽ trên đường phố.

Những hình trái tim đáng yêu làm từ lá thu xuất hiện khắp Nhật Bản và được đăng tải trên Instagram, Twitter.

Đây là tạo hình phổ biến nhất trong nghệ thuật lá rụng, với nhiều màu sắc khác nhau.

Trào lưu này thổi hồn cho những chiếc lá chết, khiến vỉa hè và đường phố trở nên sinh động hơn.

Tác phẩm dễ thương này khiến mặt đất thú vị hơn.

Lá rụng được dùng tạo ra nhiều tác phẩm ấn tượng, từ đơn giản tới phức tạp.

Những bông hoa được kết từ lá rụng vừa đẹp, vừa độc đáo.

Không ai quét những chiếc lá này đi. Người Nhật đã tận dụng được cả vẻ đẹp của lá rụng.

Theo Zing
T.Anh chuyển

samedi 10 novembre 2018

SÀI GÒN TRĂM NHỚ NGHÌN THƯƠNG

SÀI GÒN TRĂM NHỚ NGHÌN THƯƠNG

Hồng Thủy

Tôi là con gái Bắc kỳ chính cống, nhưng lại lớn lên ở Sàigòn, nên Sàigòn đối với tôi là một ‘quê nhà’ thắm thiết vô cùng. Tôi đến với Sàigòn, thuở Sàigòn còn là một thành phố với những hình ảnh mộc mạc thanh khiết. Gái Sàigòn đơn giản hiền hòa với áo bà ba trắng, với quần đen ống thật rộng, với đôi guốc mộc nhẹ tênh hình cái thuyền, với mái tóc dài ôm trọn khuôn mặt không chút phấn son.
Hồi mới tới Sàigòn, gia đình tôi tạm trú tại nhà bà dì ở đường Quai de Belgique, sau này đổi thành bến Chương Dương. Ðứng ở trên lầu, tôi có thể nhìn thấy quang cảnh thuyền bè đi lại tấp nập. Những chiếc thuyền chở đầy những buồng chuối vàng au, những lồng gà, lồng vịt, những chùm dừa xiêm còn nguyên cả cành nằm chen chúc nhau, khoe cái vỏ xanh láng mướt.  Tất cả tượng trưng cho sự trù phú của miền Nam.
Nhà dì tôi ở gần chợ Cầu Kho nên ngày đầu tiên chúng tôi đã được một ông chú họ dẫn đi chợ. Tôi mê nhất là gian hàng trái cây bởi vì có nhiều thứ ngoài Bắc không có.  Tôi còn đang trố mắt ngó những trái to tròn như trái banh có hai mầu khác nhau, trái xanh mướt như ngọc, trái tím thẫm như mầu trái bồ quân thì cô bán hàng đã đon đả nhìn ông chú tôi:
– Mua ‘dú sữa’ đi thầy hai.  ‘Dú sữa’ của em đặc biệt ‘giường nhà’ ngọt lắm đó.
Thì ra mấy trái mà tôi đang ngó là mấy trái vú sữa ở vườn nhà cô ta.  Hồi đó tôi mới có 12 tuổi, còn ngây ngô chưa biết nói tiếu lâm nên hơi ngạc nhiên khi thấy ông chú tôi nhìn cô ta cười tủm tỉm với đôi mắt tinh nghịch :
– Vú sữa của cô ngon thiệt hả ?
Cô ta gật đầu lia lịa :
– Ngon thiệt mà thầy hai.
Chú tôi chọn mua một chục trái, cô ta đưa thêm 4 trái và nói :
– Thường một chục có 12 trái thôi nhưng là của ‘giường nhà’ nên một chục em tính 14 trái lận.
Chú tôi đưa tiền trả, thay vì phải thối lại 50 xu, cô ta cầm tờ 1$ xé toạc ra làm đôi, đưa chú tôi một nửa. Chúng tôi đi từ ngạc nhiên này sang ngạc nhiên khác.  Ngày đầu tiên đã học được hai cái đặc biệt của Sàigòn. Một chục là 12 hoặc 14, nửa tờ giấy 1$ là 50 xu.
Phải công nhận người miền Nam rộng rãi và đơn giản. Một chục mà cho thêm thành 12 tới 14 và thay vì mất công đi tìm tiền xu thì cứ việc cầm tờ giấy 1$ xé béng ra làm 2 là xong ngay.  Giản dị và tiện lợi biết bao.
Sàigòn đã thu phục tình cảm của tôi một cách nhanh chóng. Hai mươi mốt năm sau, khi rời bỏ Sàigòn tôi đã khóc như phải rời bỏ nơi chôn nhau cắt rốn. Sàigòn đã trở thành một nơi chốn thân thiết vô cùng. Không yêu Sàigòn sao được khi Sàigòn là nơi chứng kiến tất cả kỷ niệm vàng son của thời con gái. Sàigòn với ngôi trường Trưng Vương yêu dấu, nơi đã cho tôi biết bao nhiêu người thầy đáng kính, bao nhiêu người bạn dễ thương, bao nhiêu tình cảm quí mến chân thành.
Làm sao quên được con đường Nguyễn Bỉnh Khiêm rợp lá me bay, những chiều tan học, tràn ngập những tà áo trắng quấn quít gót chân son.  Thảo cầm viên đã được nghe không biết bao nhiêu lời thì thầm tâm sự của các nàng Trưng Vương, những giờ nghỉ học, vừa chuyện trò, vừa lang thang hái trộm những cánh hoa mầu tím, ép vào những trang sách học trò.
Con đường Thống Nhất rộng thênh thang đưa tới rạp Norodom tưng bừng rộn rã của những ngày Đại hội Văn nghệ học sinh. Tôi như vẫn còn mường tượng thấy khung cảnh rộn ràng trong hậu trường sân khấu. Tuy bận rộn sửa soạn cho những màn trình diễn, nhưng các chàng Chu Văn An vẫn không bao giờ quên gửi đến các nàng Trưng Vương những ánh nhìn say đắm.  Chỉ một cái nhìn thật nhanh, thật nhẹ mà sao cũng đủ làm cho ai kia má phải ửng hồng.
Vòng ra bờ sông là bến tàu lộng gió của những sáng đón đưa, những chiều hò hẹn.  Con đường Lê Lợi với những chiều thứ bẩy đẹp trời cùng bạn bè dạo phố.  Mỗi lần đi qua tiệm Kim Sơn ở góc đường, chúng tôi luôn luôn phải vờ chăm chú ngó mấy món hàng linh tinh bầy bán lề đường, để tránh những cặp mắt nhìn hau háu của mấy ‘ông nội’ ngồi ‘pẹc mơ năng’ ở ngoài hiên giống như mấy ‘Side-walk café’. Tiệm sách Khai Trí là nơi hấp dẫn nhất.  Luôn luôn làm chúng tôi mê mẩn trước những cuốn tiểu thuyết còn thơm mùi mực mới.
Màn cuối cùng của buổi dạo phố thường thường là góp tiền lại, rủ nhau vào một tiệm kem. Vừa nhấm nháp những thìa kem dâu, kem dừa mát rượi, vừa nghe những bản nhạc ngoại quốc nổi tiếng thịnh hành mà chúng tôi thay phiên nhau yêu cầu nhà hàng để dĩa hát, như A Certain Smile, You’re My Destiny, I Went to Your Wedding, Diana v.v…
Hôm nào có phim hay cả bọn lại rủ nhau chui vào một trong hai rạp ciné permanent Lê Lợi hay Vĩnh Lợi. Mỗi lần vào đây là chúng tôi phải đề cao cảnh giác. Vì luôn luôn có một số các chàng thanh niên hay lợi dụng sự đông đúc chen lấn để dở trò ba mươi lăm. Một hôm có một chàng làm bộ đứng sát sau lưng, tôi bèn làm như vô tình quay ngang người lại hích cho chàng một cái cùi chỏ nên thân.
Tan ciné, tôi kể chuyện cho lũ bạn nghe, chúng cười hi hí có vẻ khoái chí lắm.  Từ đó các bạn tôi học được màn hích cùi chỏ để trừng trị các chàng gian manh.  Sau khi xem ciné, nếu còn đủ tiền rủng rỉnh trong túi, chúng tôi rủ nhau vào hẻm Casino làm một chầu bánh tôm, bún chả. Nếu chỉ còn ít tiền, thì ra góc Viễn Ðông. Ðứng ở lề đường ăn phá lấu với thịt bò khô. Ăn xong, ớt còn cay xè trong miệng mà vẫn đủ tiền uống một ly nước mía cốt vắt thêm miếng chanh nhỏ xíu, hoặc sang hơn, vắt nguyên nửa quả quít thì còn gì sướng hơn nữa.
Có hôm thay vì ăn ở góc Viễn Ðông, chúng tôi lại đi ngược chiều ra góc chợ Bến Thành. Nơi có hàng bò viên nóng hổi, thơm phức mùi tiêu với hành ngò.  Sau đó, tráng miệng bằng một ly đậu đỏ bánh lọt. Hoặc rủ nhau vào quán Bà Ba Bủng ở đường Thủ Khoa Huân, sau chợ Bến Thành, ăn bún riêu, bánh cuốn. Sàigòn có không biết bao nhiêu món ngon, hấp dẫn những cái miệng thích ăn quà vặt của các nàng Trưng Vương thuở đó.
Mùa Giáng Sinh tới. Sàigòn tưng bừng như mở hội. Người ta không phải bận tâm lo mua quà tặng nhau như ở xứ Mỹ. Ðêm Noel, có đạo hay không, mọi người cũng thích rủ nhau đi dạo trên đường Tự Do. Trai thanh, gái lịch, quần áo lượt là, chen vai, thích cánh, suốt dọc hè phố từ nhà Quốc Hội đến nhà thờ Ðức Bà.
Người trẻ đi để ngắm nhau. Người lớn tuổi đi tìm không khí Noel, cái không khí mà suốt 26 năm sống trên đất Mỹ tôi không làm sao tìm lại được. Hầu như tất cả dân ‘chịu ăn chịu chơi’ của Sàigòn đều có mặt trên đường Tự Do.  Ði dạo mỏi chân, mọi người lại rủ nhau vào ngồi trong Givral, La Pagode, Continental hay ngồi ở công viên rộng lớn trước nhà Quốc Hội hoặc trước tòa Ðô chánh để chờ nghe tiếng chuông đổ hồi rền rã của nhà thờ Ðức Bà báo hiệu lễ nửa đêm mừng Chúa ra đời.
Sau lễ, mọi người về nhà ăn Réveillon. Nồi cháo gà nóng hổi, khói lên nghi ngút, là món không thể thiếu trong bữa tiệc mừng Giáng Sinh đặc biệt này.  Noel của Sàigòn thật vui, thật đầm ấm, thật nhẹ nhàng, thoải mái.  Không có quá nhiều lo nghĩ về vấn đề tài chánh phải chi tiêu cho quà cáp.  Không khí Noel ở đất Mỹ mang tính cách thương mại nhiều hơn là không khí thiêng liêng đặt biệt của ngày lễ mừng Chúa Giáng Sinh.
Trước Noel cả mấy tháng người ta đã trưng bầy cây Noel để bán. Bắt mọi người phải nhìn ngắm mãi đâm nhàm chán. Gần sát ngày lễ Noel ai cũng tất bật lo chuyện mua quà, gói ghém cho kịp giờ mở quà đêm mừng Chúa ra đời.  Tất cả chỉ có vậy. Ðêm Noel người ta chỉ thấy quá mệt mỏi.  Rộn ràng được một chút lúc mở quà. Sau đó là hết. Trống vắng buồn tênh. Thời tiết lạnh lẽo.
Nhà thờ Việt Nam thì ở xa. Kiếm được chỗ đậu xe không phải là dễ. Mùa đông buốt giá, chưa kể nếu có tuyết, đường trơn trượt nguy hiểm. Do đó ít ai nghĩ đến chuyện đi lễ nửa đêm. Bởi vậy cứ mỗi lần mùa Giáng Sinh tới là tôi lại nhớ Sàigòn da diết. Nhớ thánh lễ nửa đêm thật tưng bừng ở nhà thờ Ðức Bà. Nhớ con đường Tự Do tràn ngập người đi của những đêm Noel đầm ấm năm xưa.
Tết đến còn vui hơn nữa.
Xung quanh chợ Bến Thành những gian hàng bán bánh mứt được dựng lên san sát với nhau.  Tiếng rao hàng của những lao phóng thanh vang lên rộn rã.  Người đi mua sắm tấp nập.  Ai cũng tay sách nách mang. Ngày Tết không nhà nào là không có đủ thứ mứt, hạt dưa, bánh chưng, dò chả.
Nhắc đến Tết ở Sàigòn là ai cũng phải nhớ ngay đến chợ hoa ở đường Nguyễn Huệ với những cành đào, cành mai tươi thắm. Những chậu cúc, chậu thược dược đủ màu đua nhau khoe sắc.  Những chậu quất trĩu quả vàng tươi.  Những bát thủy tiên toả hương thơm thật dịu dàng, thanh khiết.  Nhưng có một thứ hoa đẹp nhất làm chợ rực rỡ hẳn lên đó là hoa biết nói.  Các nàng thiếu nữ yểu điệu trong những tà áo dài đủ mầu tha thướt đi dạo trong chợ hoa là hình ảnh đẹp nhất của ngày Tết ở Sàigòn.
Tôi còn nhớ thời con gái, cứ 23, 24 Tết là chúng tôi đã nôn nao sửa soạn quần áo để rủ nhau đi chợ hoa.  Dạo chợ hoa là một náo nức không thể thiếu của các nàng thiếu nữ mỗi lần Tết đến.  Cũng như đi chợ hoa để ngắm người đẹp là một điều bắt buộc, không thể nào quên của các chàng trai.
Chợ hoa ở đây sao tẻ nhạt quá. Có lẽ vì hoa không đủ thắm, lại chỉ có lưa thưa, bầy bán rải rác nên không hấp dẫn được người đi.  Vả lại các chàng nếu có muốn đi chợ hoa để ngắm người đẹp, thì cũng chỉ tìm thấy những áo ‘cốt’ dầy cồm cộm, to xù xù di động. Chứ làm sao có thể tìm lại được những bóng dáng yêu kiều trong tà áo dài lả lướt của chợ hoa Nguyễn Huệ năm xưa.
Thời tiết lạnh lẽo quá, ít ai ở đây còn nghĩ đến chuyện mặc áo dài đi chợ Tết, nên hình ảnh chiếc áo dài trở nên hiếm quí vô cùng. Thật tội nghiệp cho những người Việt Nam xa xứ. Phải cố gắng tưởng tượng mùa xuân trong cái giá buốt của mùa đông. Hoa tuyết rơi mà phải tưởng tượng là hoa đào nở, gió đông lạnh lẽo mà cứ cố nhắm mắt lại để mơ tưởng đến ánh xuân nồng. Tết năm nào tôi cũng cố gắng tìm cho được một cành hoa forsythia để trang hoàng nhà cửa.  Ðể tự đánh lừa mình là nhà ta cũng có mai vàng.
Tết nhất đến nơi mà sao giọng Don Hồ cứ buồn não nuột, anh chàng đang hát một bài mà tôi rất thích của nhạc sĩ Ðức Huy:…’ Tôi hay nhớ về quê nhà vào buổi chiều. Nhất là những buổi chiều hay mưa.  Cũng may Cali trời mưa ít không như Sàigòn.  Nếu không, tôi đã khóc một giòng sông…’
Ngoài cửa sổ, chiều nay trời thật đẹp.  Những giải nắng vàng còn vương vấn trên mấy ngọn cây cao.  Mấy hôm nay trời tạnh ráo, không có lấy một giọt mưa nhỏ.  Vậy mà không hiểu sao bỗng nhiên lòng tôi chùng hẳn xuống và hình như hồn tôi đang ‘Khóc một giòng sông..’
 (theo Hồng Thủy, WDC)

NGUỒN
Hồng Công chuyển

vendredi 9 novembre 2018

BÍ QUYẾT SỐNG VUI

BÍ QUYẾT SỐNG VUI



Tâm tư thay đổi…
Ngày một ngày hai trôi qua, mình bắt đầu nhận ra nhiều điều thay đổi trong tâm mình. Mỗi sáng, mình đứng nhìn dòng người dài ngoằn đang xếp hàng để được phân chia công tác. Có một hôm mình tò mò đứng đếm, trên 200 người mỗi ngày. Họ từ khắp nơi đổ về đây để làm từ thiện. Mình hỏi thăm, thì có người đến từ Tây Ban Nha, Đức, Pháp, Chile, Brazil, Mỹ, Canada, Trung Quốc, Hồng Kông, Nhật, vv…và họ thuộc đủ mọi tôn giáo khác nhau. Ai ai cũng đều tự móc tiền túi ra để mua vé đến nơi này làm việc thiện. Mình đã tự hỏi rằng: “Tại sao? Công việc của các nữ tu trong Hội của Mẹ Têrêsa có gì mà hấp dẫn đến vậy? Hội chưa hề bao giờ quảng cáo, kêu gọi đóng góp, xin tiền… hay gì gì cả. Thế mà mọi người vẫn biết đến và tìm về”. Mỗi thứ tư, đều có ngày “hướng nghiệp” (orientation day). Thành phố Calcuta có 7 cơ sở, nói cho oai chứ thật ra là 7 căn nhà được phân loại ra theo thành phần cần giúp đỡ: những bệnh nhân sắp chết, những người mắc bệnh AIDS, những trẻ em không có khả năng tự lo, những trẻ tật nguyền nhưng còn biết chút chút vv…


Bí quyết sống vui
Tối về mình không ngủ được, cứ tự hỏi tại sao trên đời có nhiều người bất hạnh đến thế và lại có nhiều người hy sinh đến vậy? Động lực nào đã giúp các sơ luôn mỉm cười mỗi ngày và vui sống? Tò mò lắm, nên mình đã sống và làm theo y hệt công việc của một nữ tu hàng ngày. Bảy ngày trôi qua đã giúp mình tìm ra đáp số. Có những đến 3 phần tạo nên câu trả lời đầy đủ nhất.


1.  Nguyện cầu trong cuộc sống
Mỗi sáng sớm, các sơ đều tập trung tại nhà chính để đọc kinh và cầu nguyện. Các thiện nguyện viên đều vậy. Họ đến, không phân biệt tôn giáo, im lặng, ngồi bệt dưới đất và cùng nhau cầu nguyện. Họ cầu nguyện hết sức chân thành và liên tục trong 2 tiếng đồng hồ. Mỗi chiều, sau khi xong công việc, các sơ lại họp nhau nơi đây và tiếp tục cầu nguyện trong một tiếng rưỡi đồng hồ, rồi mới đi ngủ. Mình đã tham dự những buổi cầu nguyện như vậy, và lần nào mình cũng đều xúc động. Mình biết là ở trên cao, Mẹ Têrêsa luôn mỉm cười khi các con của Mẹ đã và đang tiếp tục làm tròn nhiệm vụ Mẹ giao. Và mình hiểu ra rằng nhờ có sự che chở và ban phước lành của Ơn Trên, các sơ mới làm được những điều vĩ đại ấy.


2..  Sự đơn giản
Bạn cứ thử hình dung ra một buổi hội họp với hơn 200 người trong vòng 2 tiếng đồng hồ mà không hề có một tiếng phone reo? Con người ở đây sống với sự đơn giản tuyệt đối. Không cell-phone, không máy fax, không wifi, không computer, không laptop, không internet, cũng không cần texting hay ipad. Họ không có cả cái ghế để ngồi. Ghế của họ là sàn đất, không xi-măng, không gỗ, không thảm. Bởi thế suy nghĩ của họ đơn giản hơn chúng ta nhiều lắm. Không tính toán, không lo toan, không ích kỷ, không ganh tỵ hẹp hòi, không thù hằn đố kỵ. Và vì vậy đầu óc họ cũng thảnh thơi hơn chúng ta nhiều lắm. Không sợ mất nhà, mất tiền, mất job, không sợ tai tiếng thị phi, không sợ cả cái chết dù ngày mai có đến.


3.  Niềm vui tự có
Lúc mới tới đây mình gớm công việc giặt đồ quá đi. Đã có lúc muốn bỏ về. Nhưng khi tiếp xúc với các em, mình mới nhận ra là mình hạnh phúc hơn nhiều người lắm. Mình không phải nghèo (the poor), còn họ lại là những người nghèo khổ nhất (the pourest). Họ không ăn được, không tự đái ỉa được, không tự lo được, thì còn gì là cuộc sống. Vậy mà đã có em bé nhìn mình mỉm cười. Nụ cười vô tư và dễ thương làm sao!
Mình cười, nhưng tim mình thắt lại, và lòng mình chùng hẳn đi. Liệu em có hiểu biết gì không, có cảm nhận được gì không khi tặng mình nụ cười vô tư ấy? Có một buổi chiều khi làm xong hết việc, sắp đi về ngủ thì tình cờ mình trông thấy một bông hoa nở bên một khe lạch. Mình chạy lại xem ngay, và mừng rỡ đứng ngắm thật lâu bông hoa lạ kia. Hạnh phúc và niềm vui cứ tự đâu tràn về. Mình happy quá, vì mình còn đôi mắt để nhìn, để ngắm, còn đôi chân để chạy lại xem, còn hai tai để nghe tiếng nước chảy tí tách. Và mình chợt hiểu ra rằng niềm vui không phải là những trò game trên máy tính, không phải là những bữa ăn buffet anh ách cả bụng, cũng không phải là những text message cứ trao đổi nhau mỗi ngày xoành xoạch. Đừng tính toán cho cái tôi của mình nhiều quá. Khi không tìm thì niềm vui sẽ tự đến. Bảy ngày đã mang đến cho mình biết bao là niềm vui nho nhỏ…


Không xin – không từ chối… Mình xin kể một kỷ niệm gây “shock” nữa đây. Hôm cuối cùng sắp sửa về, vì quá xúc động trước những điều tai nghe mắt thấy, mình và người bạn tìm đến gặp một nữ tu, nói lời từ biệt rồi ngỏ ý muốn đóng góp chút tiền cho hội. Sơ chỉ tay về phía mộ Mẹ Têrêsa và bảo tụi mình đến bỏ tiền vào thùng đó (nơi mộ Mẹ có một thùng nhỏ bằng gỗ, không hề khóa, để mọi người tùy hỷ đóng góp).
Mình nói to: “Con gúp 1000 đô!” (mà trong lòng đinh ninh rằng sơ tưởng mình tặng món tiền nhỏ nên mới bảo bỏ vào cái thùng ấy, chứ cả ngàn đô thì… lỡ ai rinh thùng đó đi luôn thì sao?) Sơ gật đầu, vẫn chỉ tay về hướng ấy. Mình lặp lại lần nữa to hơn: “One thousand dollars!”. Sơ gật đầu, mỉm cười cúi chào rồi… tiếp tục rảo bước. Mình ngạc nhiên cùng cực, không lẽ nơi đây không ai tham lam và ăn cắp? Sau đó trên chuyến bay về lại Mỹ, mình có dịp trò chuyện với một thiện nguyện viên người Nga. Cô cho biết cô đến Calcuta đây là lần thứ ba. Khi mình kể lại món quà “một ngàn đô”, cô cười và giải thích: “Hội Missionary Sisters of Charity do Mẹ Têrêsa sáng lập có một câu phương châm, đó là: không xin, không từ chối (Ask for nothing. Refuse nothing). Nghĩa là, chúng tôi không quảng cáo, không kêu gọi đóng góp. Nhưng nếu bạn có lòng, thì chúng tôi nhận tất cả những gì bạn tặng: tiền bạc, thời gian, công sức, một lời cầu nguyện, hay ngay cả một nụ cười”. Giờ nhớ lại, mình vẫn còn thấy ngượng cho danh tự xưng “nha sĩ từ Mỹ” mà mình tự khoe với mọi người, cũng như về món quà “to tát một ngàn đô” mà mình “sợ mất giùm cho các nữ tu”.
Có dịp trò chuyện với các thiện nguyện viên đến từ khắp nơi, mình đi từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác. Một cô bé đến từ Trung Quốc, chừng hơn hai mươi tuổi, nói rằng cô đến đây là lần thứ hai. Mình tò mò hỏi lại: “Cô sống tại một nước cộng sản chưa đủ khổ hay sao mà còn tìm đến đây giúp đỡ?” Cô cười: “Có đến nơi này, tôi mới biết là không nơi đâu nghèo khó và cùng cực như ở Calcuta và cũng không nơi đâu có thể tìm thấy những con người hơn cả vĩ đại như các nữ tu nơi này”.


Hạnh phúc xả ly…
-.  Thế chuyến đi Ấn Độ vừa qua đã giúp anh Bình điều gì?
-.  Hai tuần ở hai thành phố nhỏ nơi miền Tây và miền Đông Ấn Độ đã tặng cho mình một kinh nghiệm sống tuyệt vời. Lúc rời Mỹ, tôi cứ tưởng mình tới đó để “dạy cho người ta, ban phước cho người ta, bố thí cho người ta”. Hai tuần trôi qua, mình mới nhận ra là mình may mắn đã “học được rất nhiều từ người ta, được người ta ban phước và được người ta bố thí”. Các nữ tu và những con người cùng khổ nhất trong những người nghèo khổ đã tặng cho mình một món quà vô giá: giúp mình hiểu thế nào là hạnh phúc Xả Ly. Con người ta thường cho rằng hạnh phúc là “có” tài sản, có quyền lực, có danh vọng, có địa vị… Khi chưa có thì muốn có, và làm đủ mọi cách để mà có. Khi có rồi thì sợ mất hay lại muốn đòi có cái khác cao hơn, mắc hơn, xịn hơn. Nếu không có thì buồn phiền, bất mãn, khổ sở.


Hạnh phúc: Có và không!
Nhưng với các nữ tu nơi đây thì “không có” là một hạnh phúc. Họ nghèo hơn chúng ta nhiều lắm, vì tài sản của họ chỉ là hai bộ đồ và hai bàn tay trắng. Nhưng họ giàu hơn chúng ta biết bao, bởi họ thật sự có trái tim và tấm lòng. Và những người bất hạnh cũng vậy. Với họ, sống được thêm một ngày đã là một niềm vui. Có những em bé mồ côi khi mình tắm cho, em ôm lấy mình bi bô câu gì đó, rồi em cười hạnh phúc. Có những ông cụ gầy giơ xương khi được phát trái chuối thì bẻ ngay một mẩu cho vào miệng móm mém nhai một cách ngon lành. Có những bà cụ già bị bỏ rơi, khi mình kéo tấm chăn lên ngực thì bà nhắm mắt ngủ ngay một giấc thật ngon. Ở quốc gia này, chẳng thấy ai cần đến thuốc an thần hay thuốc trị trầm cảm. Phải chăng sự đơn giản đã giúp tâm hồn người dân nơi đây thanh thản hơn chúng ta?
Đi hai tuần trở về, mình nghiệm ra một điều rằng: Trong cuộc sống, có những thứ “cho đi” là “đón nhận”. Phải chăng hạnh phúc thì “không” chính là “có”? Nắm giữ cho nhiều rồi khi nhắm mắt thì có cũng thành không…


Quà tặng cuộc sống
-.  Cuối cùng thì anh Bình còn điều gì muốn chia sẻ?
-.  Về lại Mỹ, mình có suy nghĩ khác đi. Mình sắp xếp lại thời khóa biểu cho công việc, gia đình và cho chính bản thân. Dành thêm thời gian quan tâm đến người khác, và tự cho phép mình có những phút thảnh thơi – một mình, với thiên nhiên, hay… chẳng làm gì cả.
Mình tập bỏ bớt các sự ham muốn, bám víu vật chất bên ngoài. Bớt ngồi chít chát meo, bớt đổi iPad, iPhone mỗi lúc ra mặt hàng mới. Mình cũng bớt cưng chiều các con quá đáng như xưa, dành thời gian dạy dỗ các con về giá trị thật của hạnh phúc và con người. Mình kể về hai chuyến đi này chỉ mong mọi người hiểu rằng: Ở một nơi thật xa, những góc rất khuất của cuộc đời, vẫn có những con người – tuy bất hạnh nhưng thảnh thơi hơn chúng ta nhiều lắm, tuy tay trắng nhưng lại giàu có hơn chúng ta biết bao. Nếu có thể, hãy tự thưởng cho mình hay cho con cháu một vé đi Ấn Độ, thay vì tự mua một chiếc xe mới, hay tặng cho con một cái laptop đắt tiền. Chỉ một tuần thôi, chắc chắn sẽ thay đổi hoàn toàn cái nhìn của chúng ta về cuộc sống và hạnh phúc trong đời. Chắc chắn đây là món quà mà mình sẽ tặng cho các con khi chúng 18 tuổi.

Thanh Võ

Sơ Hằng chuyển