mercredi 25 novembre 2020

Cô gái với những trái táo. Nguyên Trần lược dịch

  Xin vui lòng đọc câu chuyện thú vị này sắp được quay thành phim “Cô gái với những quả táo”. Một câu chuyện có thật về nhừng người còn  sống sót từ cuộc thảm sát Holocaust kinh hoàng của Đức Quốc Xã trong Đệ Nhị Thế Chiến và những cách thức bí ẩn của  Chúa đã cứu vớt nhiều người đến nước Mỹ sau khi sinh mạng của họ cần kề những ngày tháng đen tối dưới chế độ Hitler.

 

Tháng 8 năm 1942. Piotrkow, Ba Lan

 

      Bầu trời ảm đạm sáng hôm đó khi chúng tôi hồi hộp chờ đợi. Tất cả đàn ông, phụ nữ và trẻ em ở khu phố ổ chuột Do Thái  Piotrkow đã bị dồn vào một quảng trường.

      Tin đã nhận được rằng chúng tôi sẽ phải di chuyển. Cha tôi vừa mới chết vì bệnh ban sốt. Cơn bệnh nầy đã  tràn lan qua khu ổ chuột đông đúc. Nỗi sợ hãi lớn nhất của tôi là gia đình chúng tôi sẽ bị chia cách. 

- “Dù em có làm gì đi nữa”, Isidore, anh cả của tôi, thì thầm với tôi, “ thì cũng đừng nói với họ tuổi thật của em. Cứ nói rằng em đã 16  tuổi.”

     Thực ra, tôi hơi cao với số tuổi 11, vì vậy tôi có thể nói lớn hơn con số đó. Như vậy,  tôi có thể được như là một công nhân.

       Một người lính Phát Xít SS tiến lại gần tôi bằng đôi giầy sô dẫm trên đám đá sỏi. Anh nhìn hết cả người tôi, rồi hỏi tuổi tôi.

- “Mười sáu” tôi nói. Anh biểu tôi quay sang trái, nơi ba anh em tôi và những thanh niên khỏe mạnh khác đang đứng.

       Mẹ tôi được chuyển sang bên phải với những người phụ nữ, trẻ em, người bệnh và người già.

      Tôi thì thầm với Isidore  “Tại sao?”

Anh không trả lời.

     Tôi chạy đến bên mẹ tôi và nói tôi muốn ở lại với bà.

“Không” Mẹ tôi nghiêm khăc nói. “Đi đi. Đừng làm phiền. Hãy đi với mấy anh em của con đi”

        Bà chưa bao giờ nói quá gay gắt trước đây. Nhưng tôi hiểu: Mẹ tôi đang bảo vệ tôi. Bà thương tôi rất nhiều nhưng chỉ lần này thôi, bà  giả vờ không. Đó là lần cuối cùng tôi từng thấy bà như vậy. 

        Anh em tôi và tôi được chở trong một chiếc xe gia súc đến Đức.

       Một đêm sau, chúng tôi đến trại tập trung Buchenwald và được dẫn vào một doanh trại đông đúc. Ngày hôm sau, chúng tôi được cấp đồng phục và số căn cước.

     - “Đừng gọi tôi là Herman nữa”. Tôi nói với anh em tôi. “mà hãy gọi tôi là 94983”.

      Tôi được đưa vào làm việc trong lò thiêu của trại mà công việc là  đưa người chết vào thang máy quay tay.

      Tôi cũng vậy, cảm thấy chết. Căng thẳng đã biến tôi trở thành một con số.

       Chẳng mấy chốc, anh em tôi và tôi đã được gửi đến Schlieben, một trong những trại tập trung chi nhánh gần Bá Linh.

        Một buổi sáng, tôi nghĩ rằng tôi nghe thấy giọng nói của mẹ tôi. “Con trai” bà nói giọng nhẹ nhàng nhưng rõ ràng “Mẹ sẽ gởi cho con  một thiên thần”

     Rồi tôi tỉnh dậy. Chỉ là giâc mơ. Một giấc mơ đẹp.

     Nhưng ở nơi này không thể có thiên thần. Chỉ có công việc. Và đói. Và sợ hãi.

      Vài ngày sau, tôi đang đi dạo chung quanh trại, xung quanh khu nhà ở, gần hàng rào kẽm gai nơi lính canh không thể dễ dàng nhìn thấy. Tôi đứng đó một mình.

      Ở phía bên kia của hàng rào, tôi phát giác ra một người đúng ra là một cô bé với những lọn tóc xoăn nhẹ, gần như ánh dạ quang. Cô che khuất  một nửa người sau một cây bạch dương.

     Tôi liếc nhìn xung quanh để chắc chắc rằng không ai nhìn thấy tôi. Tôi khẽ gọi cô bằng tiếng Đức. “Em có gì để ăn không?”

      Cô không hiểu.

      Tôi nhích lại gần hàng rào và lặp lại câu hỏi bằng tiếng Ba Lan. Cô bước về phía trước. Lúc bấy giờ tôi thật gầy và hốc hác, với đám giẻ rách quấn quanh chân, nhưng cô gái có vẻ không sợ hãi. Trong đôi mắt sinh động của cô bé, tôi mới ý thức được cuộc sống.

     Cô ta lấy một quả táo từ áo khoác len của mình và ném nó qua hàng rào.

    Tôi nhanh tay chụp lấy và khi tôi bắt đầu chạy trốn, tôi vẫn nghe được cô bé với giọng nhỏ nhẹ dịu dàng: “Em sẽ gặp anh vào ngày mai nha”.

      Thế là kể tử đó, tôi tới cũng ngay chỗ hàng rào vào cùng một thời điểm mỗi ngày. Cô bé luôn ở đó với một món gì đó để tôi ăn - một miếng bánh mì hay khá hơn là một quả táo.

      Chúng tôi không dám nói hay nấn ná lại vì nếu bị bắt gặp đồng nghĩa là cái chết cho cả hai chúng tôi.

      Tôi không biết gì về cô ấy, chỉ biết đó là một cô gái nhà quê  tốt bụng và cô ấy hiểu tiếng Ba Lan. Thế thôi! Tên cô ấy là gì? Tại sao cô ấy liều mạng vì tôi?

       Chỉ hy vọng là nguồn cung cấp nhỏ nhoi như vậy sẽ được kéo dài, và cô gái ở phía bên kia hàng rào đã cho tôi một ít để nuôi dưỡng tôi bầng  bánh mì và táo.

    Gần bảy tháng sau, tôi và anh em tôi bị dồn nhét vào một chiếc xe than và được chuyển đến trại Theresienstadt ở Tiệp Khắc ...

"Đừng trở lại" tôi nói với cô gái ngày hôm đó. “Chúng tôi sẽ rời khỏi đây”.

     Tôi quay về phía doanh trại và không ngoảnh lại, thậm chí không nói lời tạm biệt với cô bé mà tôi chưa bao giờ biết tên, cô gái với những quả táo.

      Chúng tôi đã ở Theresienstadt trong ba tháng. Chiến tranh đã kết thúc và các lực lượng Đồng Minh cũng đã giải tán, nhưng số phận của tôi dường như bị phong kín.

     Vào ngày 10 tháng 5 năm 1945, tôi dự định chết trong buồng đầy hơi gas  lúc 10:00 sáng.

      Trong sự yên tĩnh của bình minh, tôi cố gắng chuẩn bị xong xuôi để ra đi về vùng miên viễn. Rất nhiều lần cái chết dường như đã sẵn sàng đến với tôi, nhưng bằng cách nào đó tôi vẫn còn sống sót. Bây giờ, nó đã kết thúc.

     Tôi nghĩ đến bố mẹ tôi. Ít nhất, tôi nghĩ chúng tôi sẽ được đoàn tụ.

    Nhưng lúc 8 giờ sáng đã có một cuộc hỗn loạn. Tôi nghe thấy tiếng hét, và thấy mọi người chạy khắp mọi nơi trong trại. Và nhờ đó, tôi gặp được hết mấy anh em của tôi.

    Quân đội Nga đã giải phóng trại! Cánh cổng mở toang. Mọi người đều chạy, nên tôi cũng vậy. Thật đáng kinh ngạc, tất cả anh em của tôi đều sống sót; Tôi không biết nhờ vào phép mầu nào... Nhưng tôi biết rằng cô gái với những quả táo là chìa khóa cho sự sống còn của tôi.

    Ở một nơi mà cái ác dường như chiến thắng thì lại có lòng tốt của một người đã cứu mạng tôi, đã cho tôi hy vọng ở một nơi không có tín hiệu gì.

     Mẹ tôi đã hứa sẽ gởi cho tôi một thiên thần, và thiên thần đã đến rồi đây.

     Cuối cùng, tôi tìm đường đến Anh, nơi tôi được một tổ chức từ thiện Do Thái bảo trợ. Tôi được đưa vào một nhà trọ với những cậu bé khác sống sót sau cuộc tàn sát Holocaust và được đào tạo về ngành điện tử. Sau đó tôi đến Mỹ, nơi anh trai Sam của tôi cũng đã chuyển đến đó. Tôi phục vụ trong Quân đội Hoa Kỳ trong Chiến tranh Triều Tiên, và trở về Thành phố Nữu Ước sau hai năm.

     Đến tháng 8 năm 1957 tôi đã mở cửa hàng sửa chữa điện tử của riêng mình và cuộc đời bắt đầu ổn định.

     Một ngày nọ, người bạn Sid mà tôi quen biết từ Anh gọi cho tôi nói: “Tôi đã có người yêu. Cô ấy có một cô bạn Ba Lan. Bạn hãy hẹn hò với cô bạn đó cho chúng ta thành hai cặp.”

      Một cuộc hẹn hò chưa thấy mặt nhau? Không, đó không phải là cách của tôi. Nhưng Sid cứ kèo nài tôi, và vài ngày sau chúng tôi đã đến khu vực Bronx cùng tham dự cuộc hẹn hò của anh ấy và cô bạn Roma.

      Tôi đã phải thừa nhận, đối với cuộc hẹn hò chưa biết mặt quả thật không tệ lắm. Roma là một y tá tại bệnh viện Bronx. Nàng tốt bụng và thông minh. Xinh đẹp quá, với những lọn tóc nâu xoáy và đôi mắt màu xanh lá cây hình quả hạnh nhân lấp lánh trong cửa sổ linh hồn..

     Bốn người chúng tôi lái xe ra đảo Coney. Roma rất hòa mình thân thiện và dễ gần. Hóa ra nàng cũng có cùng cảm giác với những cuộc hẹn hò một người chưa từng gặp mặt!

     Lúc ban đầu, cả hai chúng tôi chỉ đển với nhau vì nễ lòng tốt bạn bè muốn kết hợp. Chúng tôi đi dạo trên cầu tàu, tận hưởng làn gió Đại Tây Dương mặn nồng, rồi ăn tối bên bờ biển. Tôi không thể nhớ có một thời gian nào tốt hơn như vậy.

    Chúng tôi cùng lên  xe của Sid, Roma và tôi ngồi hàng ghế sau.

     Là những người Do Thái Châu Âu sống sót sau chiến tranh, chúng tôi nhận thức rằng còn nhiều điều chưa nói hết với nhau. Roma thì thầm bên tôi: “Anh ở đâu” cô khẽ hỏi “trong chiến tranh?”

     "Các trại" tôi nói. “Những ký ức kinh hoàng vẫn còn sống trong anh, những mất mát không thể khắc phục. Anh đã cố quên. Nhưng chắc em  không bao giờ có thể quên”. Nàng  gật đầu. "Gia đình em đã trốn trong một trang trại ở Đức, cách Berlin không xa" Roma nói với tôi. “Cha em biết một linh mục, và ông ấy đã đưa cho gia đình em giấy tờ Aryan”

      Tôi tưởng tượng làm thế nào mà nàng phải chịu đựng sự sợ hãi như một người bạn đồng hành liên tục. 

     Nhưng ở đây, cả hai chúng tôi đều sống sót trong một thế giới mới.

    “Có một trại bên cạnh nông trại” Roma tiếp tục. 'Tôi thấy một cậu bé ở đó và tôi đã ném táo mỗi ngày.'

     Thật là một sự trùng hợp đáng kinh ngạc khi nàng đã giúp đỡ một cậu bé khác. “Cậu ấy trông như thế nào? Tôi hỏi.

    “Cậu ta cao, gầy và đói. Em đã nhìn thấy cậu ta mỗi ngày trong vòng sáu tháng”

    Trái tim tôi đã rộn lên Tôi không thể tin được. Điều này hoàn toàn là không thể. “Có phải cậu ta đã nói với em là đến một ngày nào đó đừng quay lại vì cậu ấy đã rời khỏi Schlieben?”

     Roma kinh ngạc nhìn tôi “Đúng!”

      -“Em ơi! Người con trai đó chính là anh đây” Tôi đã sẵn sàng để vỡ òa trong niềm vui và sự sợ hãi, cũng như tràn ngập cảm xúc. Tôi không thể tin được! Thiên thần của tôi đây rồi.

“Anh không để cho em đi đâu”. Tôi nói với Roma. Và ngay ở phía sau xe vào ngày hẹn hò không biết trước,  tôi đã cầu hôn nàng Tôi không muốn chờ đợi.

“Anh thật điên rồi!” nàng nói. Nhưng vẫn mời tôi đến gặp cha mẹ nàng – hay nói rõ hơn là ông bà nhạc tương lai của tôi-cho bữa ăn tối  Shabbat vào tuần sau.

       Có rất nhiều điều tôi mong đợi để tìm hiểu thêm về Roma, nhưng điều quan trọng nhất tôi luôn biết: sự kiên định, lòng tốt của nàng.

Bằng cớ là trong nhiều tháng, trong hoàn cảnh tồi tệ và nguy hiểm nhất, nàng đã đến hàng rào để nuôi sống tôi bằng những quả táo ân tình và nhất là đã cho tôi niềm hy vọng. Bây giờ tôi đã tìm thấy Roma  một lần nữa, tôi không bao giờ có thể để nàng rời đi.

      Hôm đó, nàng gật đầu ưng thuận và tôi sung sướng đã giữ lời. Sau gần 50 năm kết hôn với sự ra đời của hai đứa con và ba đứa cháu, tôi chưa bao giờ để nàng ra đi và tôi đã ngụp lặn trong hạnh phúc tuyệt vời với Roma, người vợ yêu dấu và cũng là thiên thần xếp đôi cánh trắng để ở lại bên chồng./.

 

 

 

Câu chuyện này đang được dựng thành phim có tên là Hàng Rào. Email này dự định sẽ tiếp cận 40 triệu người trên toàn thế giới.

Xin hãy tham gia với chúng tôi để tạo thành một liên kết trong chuỗi tưởng niệm và giúp chúng tôi phổ biến trên khắp thế giới.

Xin đừng xóa bỏ. Bạn sẽ chỉ mất một phút để vượt qua điều này.

Cảm ơn!

mardi 24 novembre 2020

TÌNH NGƯỜI





Cô gái trẻ để lộ bầu ngực, quần áo xộc xệch cho ông lão ngậm bầu ngực của cô ta .

Đó là họa phẩm "Simon và Perot" - Bức tranh sơn dầu của Rubens.

Những người lần đầu tiên bước vào viện bảo tàng đã cảm thấy vô cùng kinh ngạc khi nhìn thấy bức tranh này, có người còn cười và chế nhạo. Sao có thể treo bức tranh như vậy ngay cửa chính viện bảo tàng chứ?

Nhưng người dân nước Puerto Rico thì rất kính trọng bức tranh này, hoặc cảm động rơi nước mắt. Cô gái trẻ để lộ bầu ngực là con gái của ông, ông lão chính là cha cô gái. Simon trong bức tranh chính là người anh hùng đã đấu tranh đòi độc lập cho nước Puerto Rico, nhưng bị bắt giam vào ngục và bị kết tội "cấm thực".

Ông già chết dần chết mòn, lúc lâm chung con gái ông vừa sinh con đến thăm cha. Nhìn thấy cơ thể suy nhược của cha, không muốn cha chết thành con ma đói... Cô đã cởi áo, đưa dòng sữa của mình cho cha bú. Cùng một bức tranh, có người cười nhạo, có người cảm động. Người không biết được câu chuyện thật sự đằng sau bức tranh sẽ chế giễu, người biết sẽ cảm thấy đau lòng.

Con người thường chỉ nhìn thấy bề nổi của sự việc, không nhìn thấy bản chất. Nhiều lúc sự thật không như ta thấy. Đáng sợ nhất không phải bị người ta gạt, mà chính là sự ngộ nhận của bản thân. Rất nhiều thứ không thể đánh giá qua bề ngoài. Hãy dùng trái tim tĩnh lặng, đôi mắt sáng suốt và trí tuệ minh mẫn để học thông bài học cuộc đời!

- Mình mua xe, hỏi ý người này người kia. Cuối cùng tiền mình bỏ ra nhưng mua một chiếc xe người khác thích.

- Tìm người yêu, người này một câu người kia một câu, cuối cùng tìm được nhưng không phải là người mình muốn.

- Sự nghiệp bản thân, nghe ý kiến của người thân bạn bè. Cuối cùng bỏ lỡ cơ hội thay đổi cuộc đời, đi trên con đường của người khác chứ không phải của mình.

Đôi giày mình mang, vừa hay không vừa bản thân mình biết. Hãy mang đôi giày của mình đi trên con đường của chính mình.

Dưới đây là một câu chuyện có thật đã xảy ra trong đời thường :

Tại một thành phố ở Ấn Độ.. có vị thương gia nọ bận rộn cả ngày vì công việc.. mệt mỏi.. ông vào một nhà hàng tự thưởng cho mình bữa tối thịnh soạn..!

Khi những món ăn đã được dọn sẵn trên bàn.. bất chợt ông nhìn thấy một cậu bé đang nhìn trộm ông qua cửa kính với ánh mắt thèm thuồng.... hình ảnh ấy như có gì làm nhói tim ông..!

Ông đưa tay vẫy cậu bé.. cậu liền bước vội vào.. theo sau cậu là 1 bé gái nhỏ.. 2 đứa trẻ nhìn chăm chăm vào những đĩa thức ăn còn nóng hổi.... mà chẳng cần biết người vừa gọi chúng vào là ai..?

Vị thương gia bảo chúng cứ tự nhiên mà ăn thỏa thích...

Không nói.. không cười.. cả hai ngấu nghiến ăn hết các món ăn trên bàn một cách ngon lành...

Vị thương gia im lặng.. nhìn hai đứa trẻ ăn đắm đuối.. và khi chúng rời đi.. chúng đã không quên nói lời cám ơn với ông..!

Cơn đói trong lòng vị thương gia lúc ấy được xua tan một cách lạ kỳ.. kèm theo một cảm giác khó tả đang lâng lâng trong lòng...

Mãi một hồi sau.. vị thương gia gọi tiếp các món ăn lần nữa.. rồi từ từ thưởng thức.. đến khi gọi thanh toán.. nhìn tờ hóa đơn.. không ghi số tiền.. mà chỉ là một hàng chữ:

- “Thật đáng tiếc.. tiệm chúng tôi không in được HÓA ĐƠN THANH TOÁN CHO TÌNH NGƯỜI.. xin chúc ngài mãi luôn hạnh phúc..!”

Một giọt nước mắt đã rơi từ vị thương gia.. ông quay nhìn người đàn ông đang đứng tại quầy thu ngân rồi gật đầu mỉm cười.. ông ta đáp lại bằng một nụ cười rạng rỡ...

Vị thương gia đã dùng “Đức” đối xử với người nghèo.

Chủ nhà hàng dùng “Nghĩa” đáp lại “Đức” không biết ai hơn ai.?

Người xưa có câu :

- Ngồi trên đống Cát.. ai cũng là hiền nhân.. quân tử.
- Ngồi trên đống Vàng.. mới biết rõ.. ai mới là quân tử.. hiền nhân.

Tình yêu thương luôn đem đến những sự kỳ diệu từ hai phía : "người cho và người nhận".

Hạnh phúc của TÌNH NGƯỜI là cảm giác bình yên và thật sâu lắng.. xóa tan tất cả những đau khổ và bất hạnh.

Vạn vật tồn tại trên thế giới này đều không thể sống mãi với thời gian.. ngay cả con người cũng không thể đi ngược lại hay cưỡng cầu với quy luật ấy.

- Theo thời gian.. mọi thứ đều biến hóa và thay đổi..

- Tất cả có thể sinh ra hoặc mất đi.. có thể phát triển hay lụi tàn..

- Cái gì có đến chắc chắn sẽ rời đi.. không bao giờ là tồn tại mãi mãi.

- Vật chất là ngoại thân..

 TÌNH NGƯỜI là vĩnh cửu

Kim Hạnh sưu tầm

Tu viện Saint Catherine

 Tu viện Saint Catherine ở Ai Cập được xây dựng ở chân núi Moses hay còn gọi là núi Sinai vào khoảng thời gian từ năm 527 đến năm 565 dưới triều đại của Hoàng đế Justinian.





Vị trí xây dựng Tu viện Saint Catherine được cho là nơi nhà tiên tri Moses nhìn thấy Chúa Trời. Sau khi nhìn thấy Chúa Trời, nhà tiên tri Moses đã dẫn dắt người dân Do Thái đến ngọn núi này nhưng tại đây chỉ mình ông lên núi để gặp thần Jehovah và được Thần ban Mười điều răn.



Trên thực tế Tu viện Saint Catherine được xây dựng lên để làm nơi tưởng niệm nữ thánh tử đạo Catherine. Tương truyền, một thầy tu đã tìm thấy thân thể của Catherine tại đỉnh cao nhất của núi Sinai (nơi mà sau này được đặt tên là đỉnh Catherine).



Các tòa nhà của tu viện được xây dựng theo kiến trúc Byzantine. Tu viện như một pháo đài với các bức tường thành bao quanh bằng đá vôi và có mặt bằng gần vuông: Dài 75m về phía Tây, 88m về phía Bắc; 75m về phía Đông và 89m về phía Nam.



Chiều cao của bức tường thành bao quanh tu viện từ 8m tại phía Nam đến 35m về phía Bắc. Tường dày 2- 3m. Tu viện có một lối vào tại phía Tây. (Hiện có một lối vào mới tại phía Bắc).



Tu viện Saint Catherine thật sự một bảo tàng nghệ thuật vô giá. Những đồ trang trí, trưng bày ở đây đều có từ thế kỷ thứ 6 được mang về từ Ả rập, Hy Lạp và Nga.



Mặc dù có vô số hiện vật, tranh và đồ điêu khắc quý giá nhưng giá trị lớn nhất của Tu viện nằm ở bộ sưu tập bản thảo chép tay. Những bản thảo Thánh Kinh chép tay tại tu viện gồm 3.500 cuốn được chép bằng tiếng Hy Lạp, Ai Cập, Armeni, Do Thái, Slavic và tiếng Xyri cổ.



Theo nhiều tài liệu thì Tu viện Saint Catherine còn có một nhà thờ Hồi giáo tên là Fatimid, được xây dựng cách đây ít nhất là 10 hoặc 11 thế kỷ. Nhà thờ này được xây dựng lên để tỏ sự nhượng bộ đôí̉ với người Hồi giáo lúc bấy giờ.



Tại đây cũng có cả một nhà nguyện nhỏ khác (nhà nguyện Thánh Triphone, được biết đến dưới cái tên Skull House), nơi chứa đầu lâu của những thầy tu đã từng sống và qua đời tại đây.

Tổ chức Khoa học, Giáo dục và Văn hóa của Liên hiệp quốc UNESCO đã công nhận Tu viện Saint Catherine của Ai Cập là Di sản văn hóa thế giới năm 1979.

Minh Châu


T.Phước chuyển

Hai Covid-19 vaccines mới được công bố của Mỹ ngăn ngừa coronavirus như thế nào và hiệu quả của chúng ra sao ?



 

Moderna, một công ty dược phẩm của Hoa Kỳ, hôm thứ hai cho biết vaccine COVID-19 của họ có hiệu quả 94.5% dựa trên dữ liệu sơ bộ từ cuộc thử nghiệm.
Một công ty dược phẩm khác của Mỹ, Pfizer hợp tác với công ty BioNTech của Đức, đã công bố một tuần trước rằng vaccine COVID-19 của riêng họ có hiệu quả 90%.
Cục Quản lý Thực phẩm và Dược phẩm Hoa Kỳ - Food and Drug Administration (FDA) - đảm bảo an toàn (safety), hiệu quả (efficacy) và sẵn sàng (availability) của vaccine cho Hoa Kỳ. Trước khi FDA cấp phép (phê duyệt) vaccine, nó được thử nghiệm rộng rãi bởi nhà sản xuất. Các nhà khoa học và chuyên gia y tế của FDA sau đó cẩn thận đánh giá tất cả các thông tin có sẵn về vaccine để xác định độ an toàn và hiệu quả của nó.

 How the two new vaccines work ?

Khác với các loại vaccines truyền thống thường sử dụng phiên bản virus đã suy yếu hoặc đã chết, hoặc một loại protein được tạo ra trong phòng thí nghiệm.
Cả hai loại vaccines mới của công ty Moderna va Pfizer được điều chế dựa trên một kỹ thuật hoàn toàn mới gọi là mRNA (Messenger RNA):
  • Vaccine điều chế qua kỹ thuật này sử dụng một đoạn mã di truyền được trích ra từ loại protein đặc biệt phát nguồn từ những chiếc gai trên bề mặt của coronavirus.
  • Các đoạn mã di truyền này được đặt trong những giọt chất béo (lipid droplets) và sau đó được tiêm vào cho bệnh nhân. Vaccine sau khi được chích vào người sẽ kích hoạt các tế bào của người được chích để sản xuất ra những phiên bản của những protein nầy.
  • Những tê bào bị nhiễm bởi những protein của coronavirus sẽ giúp hệ thống miễn nhiễm của người được chích vaccine nhận ra coronavirus và khởi động cơ chế đề kháng qua việc:
    • dùng những T-cells để phát hiện và tiêu diệt những tế bào bị lây nhiễm bởi virus,
    • và dùng các chất kháng thể (antibodies) từ các B-cells ngăn chặn không cho coronavirus lây nhiễm các tế bào khỏe mạnh.

image.png


image.png

Mỗi người sẽ cần bao nhiêu liều (dose)?
Ưu điểm chính của vắc xin của Moderna là không cần bảo quản ở nhiệt độ cực lạnh như Pfizer, nhờ vậy sẽ giúp dễ dàng bảo quản và phân phối hơn.
Cả hai loại vaccine đều cần hai liều. Vaccine của Pfizer’s sau liều đầu tiên, liều thứ hai (thường được gọi là booster shot) cần được chích sau ba tuần; Vaccine của Moderna’s cũng cần 2 liều, chich cách nhau 4 tuần.

 

Tại sao hầu hết các bức ảnh của nhà bác học thiên tài Einstein đều chụp phần trên của cơ thể?

Tại sao hầu hết các bức ảnh của nhà bác học thiên tài Einstein đều chụp phần trên của cơ thể? Khi bạn xem bức ảnh toàn thân của ông, bạn sẽ hiểu.
Thiên tài Albert Einstein là nhà vật lý lý thuyết sinh người Đức và được đánh giá là một trong những cha đẻ của vật lý hiện đại. Đến ngày này, vẫn có rất nhiều thông tin thú vị về nhà vật lý thiên tài này được khám phá.

Albert Einstein sinh ra trong một gia đình gốc Do Thái tại thành phố Ulm, bên dòng sông Danube, tiểu bang Baden-Württemberg, nước Đức ngày 14 tháng 3 năm 1879.


Từ nhỏ đến lớn ông là một người rất thông minh và ham học hỏi. Ông cũng đã có nhiều đóng góp cho nhân loại và có nhiều thành tựu trong cuộc đời. Ông đã trở thành một trong những nhà vật lý vĩ đại nhất cùng với Newton và Galileo. Các thành tựu nghiên cứu của Einstein cũng đã đặt nền móng cho sự phát triển năng lượng hạt nhân sau này.




Bạn phải biết rằng Einstein đã làm việc chăm chỉ và luôn phản đối việc sử dụng vũ khí hạt nhân trong các cuộc chiến tranh. Ông là một người yêu chuộng hòa bình. Đến ngày nay, trên các phương tiện thông tin, truyền thông không khó để bắt gặp hình ảnh của Albert Einstein, những hình ảnh rất phong phú và thú vị. Điều này chứng tỏ rằng ông là một người rất thú vị trong cuộc sống đời thường mặc dù ông đã dành gần như cả cuộc đời để tham gia nghiên cứu.

Biểu cảm hài hước của Einstein trên bức ảnh cũng có thể cho thấy ông không phải là một nhà khoa học kiêu ngạo, mà là một người bình thường dễ gần. Điều đáng chú ý là những bức ảnh này chỉ có phần thân trên của Albert Einstein và hiếm khi có phần thân dưới. Tại sao lại như vậy?




Như chúng ta có thể thấy từ những bức ảnh này, trong cuộc sống đời thường, ông không thích ăn mặc quá cầu kỳ, ông chỉ diện những trang phục giản dị, đặc biệt chỉ cần một chiếc quần đùi là đủ. Nhưng bù lại, ông thường mặc những chiếc áo lịch sự ở trên người. Cùng với đó, hãy nhìn kỹ đôi dép của ông ấy, có có vẻ trông hơi giống dép của phụ nữ.


Vì vậy, nhiếp ảnh gia chỉ chăm chú chụp những bức ảnh thể hiện phần nửa trên của Albert Einstein giúp ông trông chững chạc và trưởng thành hơn. Mặc dù hình ảnh của ông có như thế nào thì trong tâm trí của tất cả mọi người trên thế giới, ông luôn được nhớ đến là một trong những nhà vật lý vĩ đại nhất lịch sử nhân loại.

Lại có cớ Tự Hào hai chữ SÀI GÒN…

SAIGON - cái tên địa danh 1 trong 40 thành phố nổi tiếng trên thế giới được khắc tên trên mặt đồng hồ Thuỵ Sỹ từ những năm 1953.

 Chiều qua uống cafe với đứa em, buôn chuyện khắp thế giới mới biết em cũng cùng sở thích mê đồng hồ (mình chỉ mê thôi nha). Em gởi hình cái đồng hồ và hỏi có biết tin thú vị này không ? Xem xong thật sự mình rất rất ngạc nhiên xen lẫn tự hào cái tên SAIGON được khắc trên mặt đồng hồ của một thương hiệu nổi tiếng nhất thế giới - PATEK PHILIPPE - model 2523 của Thuỵ Sỹ. 

Tin quá hay và quá thú vị không phải ai mê đồng hồ cũng biết. Tối mình về nhà lật đật “lục tung” internet tìm hiểu mới càng “nổi da gà”, khi biết nó được sản xuất năm 1953, khi miền Nam lúc đó do Pháp đô hộ, nhưng thành phố SAIGON được khắc tên 1 trong 24 múi giờ thế giới. Cái tên được ngạo ngễ đứng chung với 40 thành phố nổi tiếng đại diện trên thế giới: Sydney, Montreal, Moscow, New York, California, Rio De Janeiro, London, Paris, Geneva, Tokyo,…..có cả Singapore (mình hơi thắc mắc nước Singapore thành lập năm 1965, nhưng đồng hồ này lại được sản xuất năm 1953 ?).

Tương truyền, vào năm 1876 sau khi lỡ chuyến tàu ở Ireland, kỹ sư đường sắt người Scotland - Mr.Stanford Fleming bắt đầu tìm cách chuẩn hóa thời gian. Phát biểu trước Viện Hoàng gia Canada ở Toronto năm 1879, ông đề xuất chia trái đất thành 24 múi giờ, mỗi múi cách nhau một tiếng với thời gian chung cho từng múi giờ riêng lẻ. Ý tưởng của ông đã vấp phải sự phản đối đáng kể từ các chính phủ và cộng đồng khoa học nhưng sự kiên trì của ông đã được đền đáp khi khái niệm mang tính cách mạng của ông cuối cùng được thông qua vào năm 1884 tại Washington, khi 25 quốc gia tham gia hội nghị Kinh tuyến Quốc tế quyết định rằng kinh tuyến gốc của kinh độ 0 ° sẽ đi qua Greenwich, nước Anh.

Đồng hồ giờ thế giới dường như ít được các tín đồ đồng hồ quan tâm cho đến khi nhà chế tác đồng hồ thiên tài Mr.Louis Cottier thiết kế một bộ máy đồng hồ bỏ túi có giờ địa phương với kim giờ và kim phút ở trung tâm, được liên kết với một vòng xoay 24 giờ và được bao quanh bởi một vòng quay số cố định bên ngoài với tên của các thành phố khác nhau được ghi trên đó. Đồng hồ bỏ túi giờ thế giới, tiền thân của tất cả đồng hồ giờ thế giới, hiển thị đồng thời mọi múi giờ trên thế giới, đồng thời cho phép xem giờ địa phương dễ dàng và chính xác, và tất cả trên một mặt số duy nhất.

Cottier đã thu nhỏ phát minh của mình vào cuối những năm 1930, xuất hiện trên chiếc Patek Philippe model 1415. Đến năm 1953, Patek Philippe model 2523 có hệ thống hai núm vặn mới, một để lên dây cót và một ở vị trí 9h để điều khiển đĩa các thành phố. Khi được giới thiệu ra thị trường, đồng hồ hai núm mới này không thành công về mặt thương mại, nên rất ít sản phẩm được sản xuất. Chỉ có 7 cái được chế tác bằng vàng hồng, 5 cái có bản đồ thành phố Âu châu và Bắc Mỹ. Trong đó, 1 trong 2 cái duy nhất dùng bản đồ Âu Châu & Á châu có mặt sứ màu xanh nước biển, khi lặn xuống nước màu trên mặt có một chiều sâu như dưới biển. Đồng hồ duy nhất này có cả 2 thứ trên mặt mà các nhà sưu tập đồng hồ mong muốn là mặt bằng men Enamel (loại sứ trên cái mặt tròn ở giữa) phải nung 2 lần mới thành. Và mặt trang trí vói những pattern bằng máy (do huyền thoại Louis Cottier phát minh, sau đó hãng Patek Philippe sử dụng). Đặc biệt được sản xuất trong thập niên 50 thế kỷ trước, thập niên hoàng kim của chế tạo, thiết kế, kỹ thuật điêu luyện của đôi tay những bậc thầy.

Và…..chiếc đồng hồ Patek Philippe 2523 giờ thế giới có khắc tên SAIGON được sản xuất năm 1953 trở thành chiếc đồng hồ đắt nhất được bán ở Á châu. Nghe nói đâu vài triệu đô chứ mấy ?!? Ahihi...!


SaiGon - Nov. 16, 2020.

Minh Hoà Photographer

T.Hải chuyển

lundi 23 novembre 2020

Pâte à tarte santé

 Pâte à tarte santé

REF




  • TempsTEMPS

    Préparation :
    15 minutes

  • FacileFACILE
  • RendementRENDEMENT

    8 portions


Ingrédients

Ingrédients principaux

  • 375 ml (1 ½ tasse) de farine de blé entier
  • 125 ml (½ tasse) de poudre d'amandes*
  • 60 ml (¼ tasse) de sucre
  • 5 ml (1 c. à thé) de cannelle (facultatif**)
  • 125 ml (½ tasse) de cubes de beurre froid
  • 75 ml (5 c. à soupe) d'eau glacée

Préparation

Étapes principales

  1. Au robot culinaire, mélanger la farine, la poudre d'amandes, le sucre et la cannelle.
  2. Sans arrêter le robot, ajouter le beurre, quelques cubes à la fois.
  3. L'appareil toujours en marche, verser 15 ml (1 c. à soupe) d'eau glacée à la fois jusqu'à la formation d'une boule de pâte. Laisser tourner le robot une trentaine de secondes entre chaque cuillerée d'eau.
  4. Retirer la pâte du robot.
  5. Sur un plan de travail, aplatir la boule de pâte de façon à former un disque de 8 po (20 cm).
  6. Emballer le disque dans une pellicule plastique et placer au réfrigérateur 30 minutes. Pendant ce temps, préparer les garnitures de votre tarte.
  7. Une fois abaissée, cette pâte à tarte peut être utilisée pour toutes vos recettes de tartes sucrées dont la méga-giga tarte aux pommes (REF:: voir recette).

Note

NOTE

Se conserve 5 jours au réfrigérateur et 6 mois au congélateur.


Astuce

ASTUCE

*Pour préparer de la poudre d'amandes maison, il suffit de réduire en poudre fine des amandes entières naturelles au robot culinaire.


Note

NOTE

**La cannelle convient bien aux tartes aux pommes, mais vous pouvez l'omettre pour les autres types de tartes sucrées.


Variante

VARIANTE

Cette pâte à tarte sucrée se transforme facilement en pâte à tarte salée. Remplacez la poudre d'amandes par la même quantité de farine et omettez le sucre et la cannelle.


Info santé

INFO SANTÉ

En cas d'allergie, remplacer la poudre d'amande par ½ tasse de farine de blé entier.

Notre version contient deux fois plus de fibres qu'une pâte à tarte classique préparée à partir de farine tout usage. Elle contient aussi la moitié moins de beurre que la pâte à tarte traditionnelle.


Valeur nutritionnelle

Recette principale

  • Calories257
  • Protéines5 g
  • Lipides16 g
  • Glucides24 g
  • Fibres3 g
  • Sodium55 mg


dimanche 22 novembre 2020

Bánh Bông Lan bằng khoai lang Vành Khuyên

 

Dành cho người ĂN KIÊNG - BÁNH BÔNG LAN - Cách làm Bánh Khoai Lang Dừa thơm mềm Xốp by Vanh Khuyên

NGUYÊN LIỆU

- Khoai Lang 500gr - 3 Trứng Gà - 1mcf Chanh - Muối 1 nhúm - 40gr Đường - Dừa Khô hoặc Hạnh Nhân
- Bột mỳ 80gr
- 1/3 bột nổi Baking powder
- 1ts vanille
INGREDIENTS - Sweet potatoes 500gr - 3 eggs - Lemon juice 1tsp. - Pinch of salt - Sugar 40gr - Coconut flakes or Almond

À l'automne, les courges sont au menu

 A l’automne, les courges sont au menu

A l’automne, les courges sont au menu

La saison automnale est marquée par l’arrivée des courges. Si certaines ne sont pas comestibles, d’autres sont un régal dans des recettes salées, ou sucrées et regorgent de bienfaits santé. 

Les grandes familles de courges

Toutes les cucurbitacées ne sont pas comestibles, certaines peuvent même être toxiques. On les reconnaît à leur goût amer (cucurbitacines). Les symptômes d’une intoxication sont des vomissements, des crampes intestinales, des diarrhées parfois sanglantes, des vertiges, une salivation abondante et des palpitations quelques minutes seulement après l’ingestion. Mieux vaut donc acheter ses courges en magasin ou les cultiver soi-même. 

Les variétés comestibles les plus connues sont : le potiron, le potimarron (plus petit que le potiron), la citrouille, la courge spaghetti, la courge butternut, la christophine, la courgette, le pâtisson et la courge patidou.

Des bienfaits sur la santé

Les courges renferment de nombreux minéraux et oligoéléments : calcium, cuivre, fer, magnésium, manganèse, phosphore, potassium, zinc... Ces apports sont utiles pour stimuler les défenses de l'organisme et limiter les risques de carences, notamment en fer.

Le potimarron

Le potimarron ou le portiron a une chair orangée et ferme à la saveur douce, plus fine et plus sucrée que celle de la citrouille. La peau se consomme si le potimarron a été bien lavée et brossée. Il se déguste le plus souvent en soupes ou en gratins mais peut également constituer l’ingrédient de base de certains gâteaux et certaines tartes dont la fameuse pumpkin pie.

Exemple de recette : Pumpkin pie

Faites cuire la chair du potiron dans de l'eau bouillante et faites-en une purée. Dans un saladier, battez 3 oeufs et 150 g de sucre roux, une pincée de cannelle, de muscade, de gingembre et mélangez le tout. Ajoutez ensuite la purée et 20 cl de lait concentré jusqu'à obtention d'un mélange homogène. Versez ce mélange sur la pâte brisée et enfourner à 180°C (thermostat 6) pendant 15 à 30 minutes. Laissez refroidir à température ambiante puis placez la tarte au frigo. Servez avec de la crème fouettée à la vanille. 

La courge butternut

La courge butternut (ou doubeurre) a une forme allongée particulière en forme de poire ayant un goût doux avec une chair onctueuse. Elle se cuisine de multiples façons : en soupe, en gratin, en frites, farcie, etc.

Exemple de recette : Butternut farci au riz et aux noisettes

Faites cuire la butternut à l'eau pendant 20 min et le riz dans deux casseroles Coupez la courge en deux, retirez les pépins et creusez la pulpe délicatement. Faites revenir un oignon émincé finement puis ajoutez la pulpe de la courge 5 min de plus. Salez avec de la sauce soja, poivrez et ajoutez une pincée de curry. Hors du feu, mélangez cette farce avec le riz cuit, de la ciboulette émincée, 10 cl de crème liquide et des noisettes concassées. Servez tel quel. 

La courge Patidou

La chair de la courge patidou est orange. Sa saveur est sucrée, avec un petit goût de noisette. Tout comme le potimarron, il n’est pas nécessaire de le peler, si vous ne le cuisinez pas farci. Toutefois, comme il est un peu dur à trancher, il se cuisine surtout farci. Au niveau de la garniture, le choix est varié : oeufs, crème fraîche, jambon, fromage, lardons, etc. 

Exemple de recette : Courge Patidou en oeuf cocotte

Coupez les chapeaux des courges patidou. Retirez les pépins puis faites-les cuire à l'eau bouillante pendant environ 20 minutes. Égouttez-les. Mettez quelques lardons au centre de chaque patidou, déposez 2 cuillères à soupe de crème fraîche et un oeuf. Saupoudrez de parmesan râpé, salez et poivrez avant d’enfourner à 180° pendant 15 minutes.

REF

vendredi 20 novembre 2020

Nos trucs faciles pour nettoyer les chaudrons, poêlons et planches

Rassurez-vous, je ne vais pas vous donner des trucs pour laver les assiettes et les ustensiles aujourd'hui ; je suis pas mal certaine que vous savez déjà comment faire! Mais pour les gros morceaux comme les chaudrons, plaques, cocottes, planches, poêlons et compagnie, c'est parfois moins évident de savoir comment s'y prendre. Il y a des trucs et des particularités pour chacun; les voici!

1. Aliments brûlés et collés au fond



Ce truc s'applique autant à une casserole qu'un poêlon ou une plaque... Dans le cas de la plaque, on peut utiliser deux ronds sur le poêle.
Remplir le récipient d'eau, au moins à la hauteur des particules brûlées.
Verser entre 2 et 4 c. à soupe de bicarbonate de soude dans le récipient, selon l'ampleur du dégât.
Porter à ébullition.
Après quelques minutes, les particules brûlées commencent à se détacher. Il est aussi possible de gratter un peu avec une spatule en bois, pour accélérer le travail.
5 à 10 minutes de grosse ébullition plus tard, le chaudron sera comme neuf!

2. Aliments particulièrement collants

Par exemple du glaçage, de la guimauve, des carrés aux Rice Krispies, du caramel, du sucre à la crème, etc.
Remplir le bol ou le chaudron d'eau bouillante, puis laisser tremper 5 à 10 minutes.
Après ce temps, la mixture collante devrait être bien dissoute. Sinon, répéter à nouveau! 

L'eau doit être vraiment bouillante, car ça ne fonctionne pas aussi bien dans l'eau simplement chaude. 

3. Poêlons anti-adhésifs



D'abord, ne jamais les passer au lave-vaisselle, ni les laisser tremper longtemps (pendant des heures). Ceci endommagera l'enduit; vous êtes-vous déjà demandé pourquoi vos poêlons presque neufs se mettaient à coller très rapidement?
Si quelque chose est vraiment collé dedans, par exemple des œufs, le remplir d'eau et faire bouillir avec du bicarbonate de soude, tel qu'indiqué plus haut.
Si par contre on a affaire à un résidu gras, faire plutôt bouillir le poêlon avec un mélange d'eau et de vinaigre en quantités égales, pendant quelques minutes.

Conseils d'utilisation

Pour protéger ces poêlons, éviter les enduits en vaporisateur (de type Pam). Vous pouvez par contre utiliser votre propre huile dans un bouteille avec un embout vaporisateur! C'est moins cher et moins toxique de toute façon. 

4. Planches à découper



Les planches en bois ne devraient jamais être trempées ou passées au lave-vaisselle.
Parsemer 1/4 de tasse de gros sel sur le dessus, puis frotter avec la moitié d'un citron.
Laisser ensuite pénétrer pendant 5 minutes et jeter le sel.
Rincer avec une éponge ou un linge humide, puis sécher avec une serviette à vaisselle propre. 
Il est possible de les passer rapidement à l'eau et au savon de temps à autre (pas à chaque utilisation, pour ne pas endommager la surface), mais la technique du sel et du citron est beaucoup plus efficace pour déloger les taches!

Les planches en plastique peuvent évidemment mieux résister au trempage, au lave-vaisselle et à un simple lavage à l'eau et au savon. Mais elles gagnent à être désinfectées avec du vinaigre de temps en temps!

5. Poêlons en fonte

Pour ne pas endommager l'enduit, qui assure que le poêlon en fonte ne colle pas, ne jamais laisser tremper ce type de poêlon.
Dans un monde idéal, il ne faudrait même pas utiliser de savon!

Le meilleur moyen de les nettoyer est de passer un linge à peine humide dedans, pendant que le poêlon est encore tiède-chaud (juste au point de pouvoir le manipuler sans se brûler).

Conseils d'utilisation
Jamais de visite au lave-vaisselle ou de trempage pour ce type de poêlon!
Pas de laine d'acier ou d'autre élément abrasif non plus.
S'il y a de la nourriture vraiment collée, utiliser un peu de gros sel avec un linge mouillé ou une éponge douce pour nettoyer le poêlon comme il faut.
Par la suite, l'essuyer parfaitement avec un linge à vaisselle propre, puis appliquer une petite couche d'huile végétale neutre (par exemple de l'huile de canola) partout sur le poêlon avec un papier essuie-tout. Il faut même le faire sur les côtés et le dessous, afin de prévenir la rouille. 
Pour refaire l'enduit lorsque les aliments commencent à coller plus : appliquer une couche généreuse d'huile puis mettre au four à 500 F pendant une heure. Fermer le four et laisser refroidir avant de manipuler et de ranger le poêlon.

6. Cocottes émaillées (de type Creuset)




Nettoyer avec de l'eau chaude, du savon et une spatule au besoin.
Elles peuvent être trempées pour aider à les nettoyer.

Pour prévenir que les aliments ne collent, enduire le fond de la cocotte avec un peu d'huile végétale avant de l'utiliser (avec un papier essuie-tout). 

Conseils d'utilisation
Pas d'abrasif pour nettoyer ce type de chaudron, ce qui pourrait abîmer l'émail.

Que ce soit dans le four ou sur le poêle, ces cocottes ne doivent jamais être utilisées à forte chaleur (pas plus que 350°F et chaleur moyenne). Ceci aidera à préserver leur enduit et facilitera le nettoyage. 

REF