jeudi 4 juin 2020

ABU DHABI 03-2020


Abu Dhabi là thủ đô của tiểu vương quốc Abu Dhabi, và là emirate lớn nhất, thịnh vượng nhất và đông dân nhất trong bảy tiểu vương quốc tạo nên Các Tiểu vương quốc Ả Rập Thống nhất. Thành phố nằm trên một hòn đảo hình chữ T nhô lên trong Vịnh Ba Tư (Pesian Gulf) phía Tây đất liền. Thành phố có dân số khoảng 1.5 triệu người vào năm 2014[3]. Abu Dhabi cũng là thành phố đông dân thứ hai của Các Tiểu vương quốc Ả Rập Thống nhất (thứ nhất là thành phố Dubai).




Louvre Abu Dhabi, bảo tàng nghệ thuật lớn nhất bán đảo Ả Rập

Kiến trúc rất đặc biệt và công trình xây cất rất công phu



























Chỗ đua xe rộng bát ngát



dấu vết của những tay đua nổi tiếng





khu giải trí, ăn uống ở trên lầu








Ferrari World shopping Center
Ferrari Centre d'achat










Vào đây tìm cảm giác với Sky diving








Mosquée



Souq Aljamy



















Tổ hợp Tháp Etihat

Emirate Palace













































Abu Dhabi

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
Buớc tưới chuyển hướngBước tới tìm kiếm
Abu Dhabi
أبوظبي
—  Thành phố  —
Abu Dhabi
Abu Dhabi Night Skyline Panorama.jpg
139px139px
Abu Dhabi on 27 December 2007 Pict 13.jpg139px
Theo chiều kim đồng hồ, từ trên xuống: Đường chân trời Abu Dhabi, tòa nhà Aldar, tổ hợp tháp Etihad, một góc nhìn dưới phố, thánh đường hồi giáo Sheikh Zayed
Hiệu kỳ của Abu Dhabi
Hiệu kỳ
Abu Dhabi trên bản đồ Các Tiểu vương quốc Ả Rập Thống nhất
Abu Dhabi
Abu Dhabi
Vị trí của Abu Dhabi trong Các Tiểu vương quốc Ả Rập Thống nhất
Trực thuộc sửa dữ liệu
Quốc giaCác Tiểu vương quốc Ả Rập Thống nhất Các Tiểu vương quốc Ả Rập Thống nhất
Tiểu vương quốcAbu Dhabi (tiểu vương quốc) Abu Dhabi
Chính quyền
 • KiểuQuân chủ chuyên chế
 • Quốc vươngSheikh Khalifa bin Zayed
 • Thái tửMohammed bin Zayed Al Nahyan
Độ cao27 m (89 ft)
Dân số (2015)[1]
 • Tổng cộng1,202,756
Múi giờGiờ chuẩn UAE (UTC+4)
Mã điện thoại00971 sửa dữ liệu
Thành phố kết nghĩaMinskBethlehemMadridHoustonBrisbaneIslamabadNicosiaIquiqueJakartaRoskilde sửa dữ liệu
GDP (danh nghĩa)USD 262 billion[2]
GDP bình quân đầu ngườiUSD 95,000[2]
Trang webwww.abudhabi.ae
Abu Dhabi, hay cũng gọi là ʼAbū Ẓaby (nghĩa là "cha của linh dương gazelle"), toạ lạc bên bờ Vịnh Ba Tư, là thủ đô và là thành phố đông dân thứ hai của Các Tiểu vương quốc Ả Rập Thống nhất (thứ nhất là thành phố Dubai. Abu Dhabi cũng là thủ đô của tiểu vương quốc Abu Dhabi, và là emirate lớn nhất, thịnh vượng nhất và đông dân nhất trong bảy tiểu vương quốc tạo nên Các Tiểu vương quốc Ả Rập Thống nhất. Thành phố nằm trên một hòn đảo hình chữ T nhô lên trong Vịnh Ba Tư (Pesian Gulf) phía Tây đất liền. Thành phố có dân số khoảng 1.5 triệu người vào năm 2014[3].
Văn phòng chính phủ liên bang Abu Dhabi là trụ sở chính của Hội đồng Liên bang Quốc gia UAE (FNC). Đây cũng là nơi ở của Tổng thống Các tiểu vương quốc Ả Rập Thống nhất và Gia đình Hoàng gia Abu Dhabi của ông. Sự phát triển và đô thị hóa tốc độ cao của Abu Dhabi, cùng với mức thu nhập bình quân đầu người khá cao biến thành phố thành một đô thị lớn và hiện đại. Hiện nay Abu Dhabi là trung tâm chính trị và hoạt động công nghiệp, đồng thời cũng là trung tâm văn hóa thương mại, tương xứng với vị trí thủ đô của nó. Nền kinh tế Abu Dhabi chiếm khoảng 2/3 trong nền kinh tế trị giá gần 400 tỉ đô-la của UAE.[4]
Đây cũng là thành phố đắt đỏ thứ 4 với người lao động trong khu vực, đồng thời là thành phố đắt đỏ thứ 25 trên thế giới (2016).[5]

Lịch sử[sửa | sửa mã nguồn]

Lịch sử của Abu Ahabi được bắt đầu từ 5 khu định cư năm 1761 và năm 1793 đây là nơi quyền lực của dòng họ al-Nahyan, dòng họ đang cai trị tiểu vương quốc Abu Dhabi cho đến ngày nay. Tuy nhiên, thị trấn này chỉ trở nên quan trọng hơn khi trữ lượng dầu mỏ lớn được phát hiện tại tiểu vương quốc này cuối thập niên 1950 và đầu thập niên 1960. Cho đến những năm 1960, thị trấn ở đảo vẫn chỉ bao gồm các tòa nhà đơn giản, đôi khi không có điện, cống thoát nước và ô tô. Các nguồn thu nhập chính của là đánh cá và lặn mò ngọc trai, cũng như việc trồng chà là. Sự khởi đầu chương trình khai thác mỏ dầu thay đổi tình huống nhanh chóng, Abu Dhabi vào những năm 1970 với một quy hoạch tổng thể mở rộng thành một đô thị hiện đại. Kế hoạch này được hoạch định cho dân số 600.000 người, một con số lớn so với tương quan thời đó. Tuy nhiên vì trải qua một giai đoạn tăng trưởng vượt bậc trong mấy thập niên qua, con số đạt được chỉ sau hai mươi năm; sự tăng trưởng từ đó lan ra các đảo nhân tạo và các bãi biển.Thành phố được quy hoạch theo ô vuông với các tuyến đường phố theo hướng Đông-Nam đến Tây Bắc. Nhiều công viên và vườn hoa đã được trồng ở những khu vực mà trước đây là sa mạc khô cằn. Thành phố có một tổ hợp thể thao lớn và một trung tâm văn hoá.
Theo thoả hiệp năm 1971, thành phố Abu Dhabi đã được chọn làm thủ đô lâm thời của Các tiểu vương quốc Ả Rập thống nhất mới thành lập. Người ta dự tính rằng một thủ đô mới, lâu dài sẽ được xây sau này ở biên giới giữa Abu Dhabi và Dubai, tiểu vương quốc Ả Rập quan trọng thứ hai trong Các tiểu vương quốc Ả Rập thống nhất. Tuy nhiên, vào năm 1996, Abu Dhabi đã được tuyên bố chính thức là thủ đô lâu dài của Các tiểu vương quốc Ả Rập thống nhất.
Abu Dhabi có từ năm 1981 Sân bay Quốc tế Abu Dhabi. Nó nằm 30 km bên ngoài thành phố trên đất liền, trên đường cao tốc chính giữa Abu Dhabi và Dubai; được thiết kế bởi các kiến ​​trúc sư mã đã chịu trách nhiệm xây dựng sân bay Charles-de-Gaulle ở Paris. Sân bay Al-Bateen, nằm trên đảo Abu Dhabi sau đó đã ban đầu chỉ được sử dụng bởi quân đội và gia đình cầm quyền. Kể từ năm 2008, nó hoạt động như một sân bay thương mại cho máy bay phản lực tư nhân. Các tiểu vương quốc còn có một sân bay quốc tế tại thành phố ốc đảo Al-Ain, nhưng tuyến đường dài chỉ được máy bay của một chi nhánh Anh của hãng du lịch TUI bay tới.

Địa lí[sửa | sửa mã nguồn]

Thành phố Abu Dhabi nằm ở phía đông bắc Vịnh Ba Tư trên bán đảo Ả Rập. Nó nằm trên hòn đảo cách đất liền chưa đến 250m và được nối với đất liền bởi hai cây cầu là Al Maqta'a và Mussafah. Cây cầu thứ 3 mang tên Sheikh Zayed được thiết kế bởi nữ kiến trúc sư Zaha Hadid đã khánh thành vào cuối năm 2010[6]. Đầu năm 2011, cây cầu Al-Mafraq trong dự án kết nối Abu Dhabi với Dubai và các vùng miền Tây cũng được hoàn thành. Đây là cây cầu cao tốc với 27 làn, có khả năng tiếp nhận 24.000 phương tiện giao thông trong 1 giờ. Trước đó, ba cây cầu trong dự án đã được mở theo các giai đoạn, bao gồm cây cầu chính cao 75 m với bốn làn xe theo hướng Dubai-Al Sila'a và hai cây cầu nhỏ khác: từ Abu Dhabi đến Al Shahama và từ Al Ain Đến Al Sila'a.[7]
Phần lớn thành phố đều nằm trên đảo này, tuy nhiên có nhiều phần ngoại ô lại nằm trên đất liền như Khalifa City A,B và C; bãi biển Al Hara[8].

Khí hậu[sửa | sửa mã nguồn]

Abu Dhabi có khí hậu sa mạc nóng. Trời trong xanh và nắng thường xuyên cả năm. Từ tháng 6 tới tháng 9, nhìn chung thời tiết rất nóng và ẩm với nhiệt độ trung bình lên tới hơn 38 °C. Trong khoảng thời gian này thường xuyên xảy ra bão cát, tầm nhìn có thể bị giảm xuống còn vài mét[9].
Mùa mát là từ tháng 11 đến tháng 3, dao động từ nóng vừa đến nhẹ. Thời kỳ này cũng thấy sương mù dày đặc vào một số ngày và một vài ngày mưa. Trung bình, tháng một là tháng mát nhất trong năm, trong khi tháng tám là nóng nhất. Kể từ khi chí tuyến của ung thư đi qua tiểu vương quốc, phần phía nam nằm trong vùng nhiệt đới. Tuy nhiên, mặc dù tháng mát nhất có nhiệt độ trung bình 18,8 °C (65,8 °F), khí hậu của nó quá khô để được xếp vào loại nhiệt đới.
ẩnDữ liệu khí hậu của Abu Dhabi
Tháng123456789101112Năm
Cao kỉ lục °C (°F)33.738.143.044.746.948.848.749.247.743.038.033.449,2
Trung bình cao °C (°F)24.126.029.534.539.340.842.142.940.436.531.126.334,5
Trung bình ngày, °C (°F)18.819.622.626.431.233.034.935.332.729.124.520.827,4
Trung bình thấp, °C (°F)13.214.617.520.823.826.128.829.526.623.218.715.821,6
Thấp kỉ lục, °C (°F)5.05.08.411.216.019.816.517.019.012.010.57.15,0
Lượng mưa, mm (inch)7.0
(0.276)
21.2
(0.835)
14.5
(0.571)
6.1
(0.24)
1.3
(0.051)
0
(0)
0
(0)
1.5
(0.059)
0
(0)
0
(0)
0.3
(0.012)
5.2
(0.205)
57,1
(2,248)
độ ẩm68.067.063.058.055.060.061.063.064.065.065.068.063,1
Số ngày mưa TB (≥ 0.2 mm)1.22.82.81.20.10.00.00.10.00.00.21.59,9
Số giờ nắng trung bình hàng tháng246.1232.6251.1280.5342.2336.9314.2307.5302.4304.7286.6257.63.462,4
Nguồn: NOAA (1971–1991)[10]
Nhiệt độ biển trung bình tháng[11]
MộtHaiBaBốnNămSáuBảyTámChínMườiMười mộtMười hai
22.2 °C20.6 °C22.4 °C25.0 °C29.0 °C31.6 °C32.7 °C33.8 °C33.4 °C31.5 °C28.3 °C24.5 °C

Chính quyền[sửa | sửa mã nguồn]

Dưới sự quản lí của Bộ nội vụ, Abu Dhabi có chính quyền riêng, được thông qua bởi vua.
Các hội đồng như Hội đồng quy hoạch đô thị và Cục quy định và giám sát sẽ chịu trách nhiệm về các dự án cơ sở hạ tầng của thành phố. Vấn đề tài chính chủ yếu được thông qua bởi chính quyền bang.

Nhân khẩu[sửa | sửa mã nguồn]

Tiểu vương quốc Abu Dhabi có diện tích 67.341 km2 (26.001 dặm vuông Anh), chiếm gần 87% diện tích UAE, với mật độ dân số 21,73 /km²[Chuyển đổi: Đơn vị bất ngờ]. Đây là tiểu vương quốc lớn nhất ở UAE.[12]
Abu Dhabi cũng đứng thứ 67 trong số những thành phố đắt đỏ nhất thế giới, đứng thứ hai ở UAE sau Dubai.[13]
Vào năm 2014, 477.000 trong số 2.650.000 người sống trong tiểu vương quốc này là công dân. Khoảng 80% dân số là người nước ngoài.[14] Độ tuổi trung bình ở Abu Dhabi là khoảng 30,1. Tỉ lệ sinh thô, tính đến năm 2005, là 13,6%, trong khi tỉ lệ tử thô là khoảng 2%.[15]
Lịch sử dân số
NămSố dân±%
196025.000—    
196550.000+100.0%
196946.400−7.2%
1975127.763+175.4%
1980243.257+90.4%
1985283.361+16.5%
1995398.695+40.7%
2003552.000+38.5%
2009896.751+62.5%
2013921.000+2.7%
20141.205.963+30.9%
Cuộc điều tra dân số đầu tiên của Abu Dhabi thực hiện năm 1968. Những con số trước năm 1968 là ước tính theo populstat.info.
Sources:[1][16][17]
Điều 7 Hiến pháp tạm thời của UAE tuyên bố Hồi giáo là tôn giáo chính thức của UAE.[18] Chính phủ trợ cấp gần 95% các nhà thờ Hồi giáo và thuê tất cả các imam. Phần lớn đền thờ Hồi giáo có xu hướng Maliki hay Muwahhid.[19] Phần lớn cư dân của Abu Dhabi là công nhân xa xứ từ NepalẤn ĐộPakistanEritreaEthiopiaSomaliaBangladeshSri LankaPhilippinesAnh và các quốc gia khác nhau từ khắp thế giới Ả Rập. Một bộ phận trong số những người nước ngoài này đã ở đây trong nhiều thập kỷ, song chỉ với một ít người trong đó được cấp quốc tịch.[20] Do đó, các ngôn ngữ như tiếng Anhtiếng Hindustan (Hindi-Urdu), tiếng Mã Laitiếng Tamiltiếng Tulutiếng Somalitiếng Tigrinyatiếng Amhara và tiếng Bengal được sử dụng rộng rãi.[21]
Dân bản xứ là những người Ả Rập và nói tiếng Ả Rập, sống theo một xã hội dựa trên gia tộc. Gia đình Al Nahyan, một phần của nhánh al-Falah của dòng tộc Bani Yas, quản lý tiểu vương quốc và có một vị trí trung tâm trong xã hội.[22] Ngoài những người Ả Rập có quốc tịch UAE, cũng có những người Ả rập đến từ các nước khác thuộc thế giới Ả Rập.

Cảnh quan thành phố[sửa | sửa mã nguồn]

Quang cảnh thành phố.

Các vùng ngoại ô[sửa | sửa mã nguồn]


Cao ốc nhìn từ bờ biển phía Tây. Bên phải là Tổ hợp tháp Etihad

Kiến trúc[sửa | sửa mã nguồn]

Tập tin:ADIAToweri.jpg
Tháp AIDA bên trái và tòa nhà The Landmark bên phải.

Góc nhìn dưới phố.
Kế hoạch xây dựng thành phố được chỉ đạo bởi Sheikh Zayed cùng với kiến trúc sư người Nhật Bản Dr Takahashi vào năm 1967 với dân số ban đầu là khoảng 40000 người[23]. Mật độ dân số Abu Dhabi thay đổi nhanh với mật độ lao động cao ở khu vực trung tâm, mật độ dân số cao ở các khu phố trung tâm và thưa hơn ở vùng ngoại ô. Khu vực đông dân cư cũng là khu vực tập trung nhiều cao ốc, đặc biệt ở quận tài chính có nhiều tòa nhà nổi tiếng như Tổ hợp tháp Etihad, Tòa nhà ủy ban đầu tư Abu Dhabi[24], Trụ sở ngân hàng quốc gia Abu Dhabi, Khách sạn Baynunah của Tập đoàn Hilton[25]. Một công trình đáng chú ý khác là Khách sạn Emirates Palace với thiết kế nổi bật lấy cảm hứng từ kiến trúc Ả-rập cổ[26].
Việc phát triển các công trình cao tầng được khuyến khích trong kế hoạch phát triển dài hạn đến 2030 của thành phố, mở đường cho việc sẽ có nhiều cao ốc mọc lên hơn nữa trong thập kỉ tới đặc biệt tập trung mở rộng tại các quận thương mại trung tâm[27]. Hiện tại các cao ốc chọc trời đang được xây dựng khắp thành phố, trong đó: Trung tâm thương mại thế giới Abu Dhabi (cao 382m), Tòa nhà Landmark 74 (cao 324m), Tháp Sky Tower (cao 310m) đã được hoàn thành. Nhiều dự án nhà cao tầng (trên 150m) đang lên kế hoạch xây dựng hoặc chờ giấy phép xây dựng. Tính đến tháng 7 năm 2008, đã có 62 cao ốc (từ 23m đến 150m) đang được xây dựng, chờ cấp phép xây dựng hoặc đang được lên kế hoạch xây dựng.

Thánh đường Hồi giáo Sheikh Zayed[sửa | sửa mã nguồn]

Tập tin:Grand-Mosque-SheikhZayed.jpg
Mặt trước của thánh đường.
Công trình kiến trúc nổi bật nhất của Abu Dhabi là Nhà thờ Hồi giáo Sheikh Zayed. Đây được cho là một trong những công trình có giá trị kiến trúc quan trọng bậc nhất của xã hội UAE hiện đại - và là một trong những nhà thờ đẹp nhất Trung Đông. Ý tưởng cho việc xây dựng thánh đường này đến từ ông Sheikh Zayed bin Sultan Al Nahyan - cố tổng thống Các tiểu vương quốc Ảrập thống nhất - với mong muốn sẽ đoàn kết cả đất nước và thế giới Hồi giáo.[28]
Thiết kế của thánh đường được dựa trên ý tưởng "một thế giới đoàn kết", sử dụng các nghệ nhân và vật liệu xây dựng từ nhiều nước như: ÝĐứcMa-rốcPakistanẤn ĐộThổ Nhĩ KỳIranTrung QuốcAnhNew ZealandHy Lạp và tất nhiên là từ Các Tiểu vương quốc Ả Rập Thống nhất[29]. Hơn 3,000 công nhân và 38 công ty xây dựng nổi tiếng đã tham gia xây dựng nhà thờ Hồi giáo. Nhiều hạng mục của công trình sử dụng các vật liệu tự nhiên, bao gồm đá cẩm thạch, đá, vàng, đá bán quý, tinh thể và gốm sứ nhờ khả năng sử dụng lâu dài của chúng. Việc xây dựng bắt đầu vào ngày 5 tháng 11 năm 1996. Nhà thờ có khả năng tiếp nhận tối đa khoảng 41,000 người, tổng diện tích là 22.412 mét vuông, các gian phòng cầu nguyện chính được khánh thành vào tháng 12 năm 2007[30].
Là một trong những công trình được nhiều người viếng thăm nhất tại UAE, Trung tâm quản lí Thánh đường Hồi giáo lớn Sheikh Zayed được thành lập nhằm quản lý các hoạt động hàng ngày, như là một nơi cầu nguyện và tập trung vào ngày Thứ Sáu và là trung tâm học tập và tìm hiểu thông qua các chương trình giáo dục và du lịch.

Không gian xanh[sửa | sửa mã nguồn]

Thành phố có hơn 2000 công viên hiện đang được chăm sóc thường xuyên và hơn 400 km đường bờ biển, trong đó có 10 km là bãi tắm công cộng.[31]

Kinh tế[sửa | sửa mã nguồn]


Tổ hợp tháp Etihad lúc hoàng hôn.
Nguồn dầu mỏ và khí đốt tự nhiên vô cùng phong phú giúp UAE trở thành đất nước có GDP trung bình cao nhất thế giới và Abu Dhabi sở hữu phần lớn nguồn tài nguyên trên: chiếm 95% trữ lượng dầu và 92% lượng khí đốt.[32]. Abu Dhabi chiếm 9% trữ lượng dầu hiện tại của thế giới (98.2 tỉ thùng) và gần 5% trữ lượng khí đốt (5.8 tỉ mét khối). Sản lượng dầu của UAE đạt mức 2,3 triệu thùng mỗi ngày vào năm 2010 và UAE đang đẩy mạnh năng suất nhằm đưa sản lượng đạt mức 3 triệu thùng mỗi ngày. Trong những năm gần đây, trọng tâm khai thác chuyển sang khí đốt do nhu cầu tiêu thụ điện trong nước, khử muối và bơm khí trở lại các mỏ dầu tăng cao. Việc khai thác khí đốt không hẳn là dễ dàng, được chứng minh bằng dự án khí lưu huỳnh tại Shah, nơi có nhiều chất hydrogen sulfide, rất tốn kém để khai thác và phát triển[33].
Gần đây chính phủ đã thực hiện kế hoạch đa dạng hóa nền kinh tế nhầm giảm bớt sự lệ thuộc vào dầu mỏ. GDP đến từ khí đốt và các ngành phi dầu mỏ đã chiếm 64% tổng GDP của UAE, vượt qua ngành năng lượng. Xu hướng thay đổi này cũng ảnh hưởng tới Abu Dhabi với việc vốn đầu tư được đổ vào các ngành như công nghiệp, bất động sảndu lịch và dịch vụ bán lẻ. Do Abu Dhabi là nơi sản xuất dầu lớn nhất của UAE nên nó được hưởng nhiều lợi ích nhất từ ​​xu hướng này. Các chương trình đa dạng hóa và tự do hóa nền kinh tế đang hoạt động nhằm giảm sự phụ thuộc của UAE vào ngành dầu mỏ. Sự đa dạng hóa các ngành công nghiệp được thể hiện rõ với việc xây dựng các vùng đặc khu kinh tế, thành phố công nghiệp Abu Dhabi, đặc khu giải trí và truyền thông tự do twofour54 và khu công nghiệp hỗ trợ ICAD II. Các ngành du lịch và bất động sản càng có thêm động lực phát triển sau khi Ủy ban du lịch Abu Dhabi và Công ty đầu tư phát triển du lịch thực hiện một số dự án phát triển quy mô lớn. Những dự án này sẽ được hỗ trợ bởi một loạt cơ sở hạ tầng giao thông mới bao gồm một cảng mới, mở rộng sân bay và dự án đường sắt nối Abu Dhabi với Dubai đang được đề xuất phát triển.

Etihad Airways, một trong những hãng hàng không lớn nhất thế giới, có trụ sở ở Abu Dhabi.
Abu Dhabi là tiểu vương quốc giàu nhất của UAE xét về tổng sản phẩm quốc nội (GDP) và thu nhập bình quân đầu người. Hơn một nghìn tỷ đô la được đầu tư trên toàn thế giới chỉ trong thành phố này. Trong năm 2010, GDP bình quân đầu người cũng đạt 49.600 USD, đứng thứ 9 trên thế giới sau QatarLiechtenstein và Luxembourg và nhiều nước khác. Thuế ở Abu Dhabi, như ở phần còn lại của UAE, không có ở một đối tượng cư trú và đối với một công ty phi ngân hàng, không phải là dầu mỏ. Abu Dhabi cũng đang lên kế hoạch cho nhiều dự án trong tương lai chia sẻ với Hội đồng hợp tác cho các quốc gia Ả Rập vùng Vịnh (GCC) và chiếm 29% tổng số kế hoạch trong tương lai của GCC. Các Tiểu vương quốc Arập thống nhất là một nền kinh tế đang phát triển nhanh: năm 2006 thu nhập bình quân đầu người đã tăng 9%, cung cấp GDP bình quân đầu người là 49.700 đô la và đứng thứ ba trên thế giới về sức mua tương đương. Quỹ đầu tư Abu Dhabi (ADIA), hiện đang ước tính 875 tỷ đô la Mỹ, là quỹ tài sản giàu có nhất thế giới về tổng giá trị tài sản. Etihad Airways duy trì trụ sở tại Abu Dhabi

Cảnh sát Abu Dhabi ở khách sạn Emirates.
Chính phủ của Abu Dhabi đang tìm cách mở rộng doanh thu từ sản xuất dầu và khí đốt sang du lịch và các loại khác có thể thu hút được nhiều loại người khác nhau. Mục tiêu này được nhìn thấy trong số lượng sự chú ý mà Abu Dhabi đang dành cho sân bay quốc tế của mình. Sân bay, trong năm 2009, đã tăng 30% về sử dụng hành khách. Ý tưởng đa dạng hoá nền kinh tế cũng được thấy trong Tầm nhìn kinh tế Abu Dhabi năm 2030 do Hội đồng Quy hoạch Đô thị Abu Dhabi lên kế hoạch. Trong kế hoạch này, nền kinh tế của Abu Dhabi sẽ bền vững và không phụ thuộc vào bất kỳ khía cạnh hay nguồn thu nào. Cụ thể hơn, phần thu nhập không phải dầu mỏ dự kiến ​​sẽ tăng từ khoảng 40% lên khoảng 70%.
Nhiều tổ chức sản xuất phim Hollywood và các quốc gia khác đã sử dụng UAE làm địa điểm quay phim. Trong khi Dubai lân cận được chú ý nhiều, trong những năm gần đây, Abu Dhabi đã trở thành điểm đến phổ biến. Tháp Etihad và khách sạn Emirates là một số địa điểm được sử dụng làm địa điểm quay phim Furious 7. Trong bộ phim này, những chiếc xe lướt qua toà nhà và đập vỡ cửa sổ của tháp Etihad.

Văn hóa[sửa | sửa mã nguồn]


Bên trong Louvre Abu Dhabi, bảo tàng nghệ thuật lớn nhất bán đảo Ả Rập
Abu Dhabi có một xã hội đa dạng và đa văn hóa. Dấu ấn văn hoá của thành phố là một cộng đồng ngọc trai đồng nhất nhỏ và đồng nhất về sắc tộc đã được thay đổi với sự xuất hiện của các nhóm dân tộc khác và các dân tộc khác - đầu tiên là người Iran vào đầu những năm 1900, và sau đó là các sắc dân châu Á và châu Âu vào những năm 1950 và 60. Abu Dhabi đã bị chỉ trích vì đã duy trì một xã hội dựa trên tầng lớp, nơi mà những người lao động di cư thuộc tầng lớp thấp hơn và bị lạm dụng "là đặc hữu của hệ thống". Các ngày lễ lớn ở Abu Dhabi bao gồm Eid al Fitr, đánh dấu sự kết thúc của lễ Ramadan, Eid ul-Adha, đánh dấu sự kết thúc của Hajj và Ngày Quốc khánh (2/12), đánh dấu việc hình thành các Tiểu vương quốc Ả Rập Thống nhất.
Sự phát triển kinh tế xã hội độc đáo này ở Vịnh Ba Tư có nghĩa là Abu Dhabi nói chung là khoan dung hơn so với các nước láng giềng, bao gồm Ả Rập Xê Út. Emiratis đã được biết đến với sự khoan dung của họ; Các nhà thờ Thiên chúa giáo, các đền thờ Hindu, và những ngôi nhà thờ Sikh (nhưng không có giáo đường) có thể được tìm thấy bên cạnh những nhà thờ Hồi giáo. Bầu không khí quốc tế đang phát triển dần dần và kết quả là có rất nhiều trường học châu Á và phương Tây, trung tâm văn hóa và nhà hàng theo chủ đề.
Abu Dhabi là nơi tổ chức các cơ sở văn hoá bao gồm Tổ chức Văn hoá và Nhà hát Quốc gia. Quỹ Văn hoá, trong khi đóng cửa để xây dựng lại vào mùa xuân năm 2011, là nhà của Thư viện Công cộng và Trung tâm Văn hóa UAE. Các hiệp hội văn hoá khác nhau như Hiệp hội Âm nhạc Cổ điển Abu Dhabi có một thành phố mạnh mẽ và dễ nhìn thấy ở thành phố này. Quỹ Emirates đã đưa ra các khoản tài trợ để hỗ trợ nghệ thuật, cũng như thúc đẩy khoa học và công nghệ, giáo dục, bảo vệ môi trường và phát triển xã hội. Giải thưởng Quốc tế về Văn học Ả Rập (IPAF) sẽ có trụ sở tại Abu Dhabi. Thành phố này cũng có hàng trăm hội nghị và triển lãm hàng năm tại các địa điểm hiện đại bao gồm Trung tâm Triển lãm Quốc gia Abu Dhabi (ADNEC), trung tâm triển lãm lớn nhất của Vịnh Ba Tư và đón khoảng 1,8 triệu du khách mỗi năm.
Dòng Race Red Bull Race Thế giới đã trở thành một yếu tố thể thao ngoạn mục cho thành phố trong nhiều năm, đưa hàng chục ngàn người đến bờ sông. Một sự kiện lớn khác là Triển lãm và Hội nghị Dầu khí Quốc tế Abu Dhabi (ADIPEC).
Sự đa dạng của ẩm thực ở Abu Dhabi là sự phản ánh bản chất toàn cầu của xã hội. Ẩm thực Ả Rập rất phổ biến và có sẵn ở khắp mọi nơi trong thành phố, từ shawarma nhỏ đến các nhà hàng cao cấp trong thành phố của nhiều khách sạn. Thức ăn nhanh và ẩm thực Nam Á cũng rất phổ biến và có mặt rộng rãi. Việc bán và tiêu thụ thịt lợn, mặc dù không bất hợp pháp, được quy định và chỉ được bán cho người không phải là người Hồi giáo ở các khu vực được chỉ định. Tương tự như vậy, việc bán đồ uống có cồn được quy định. Cần phải có giấy phép rượu để mua rượu; tuy nhiên, rượu, mặc dù có sẵn trong các quán bar và nhà hàng trong khách sạn bốn hoặc năm sao, không được bán rộng rãi như ở Dubai tự do hơn của nó Dubai. Các cửa hiệu Shisha và qahwa cũng phổ biến ở Abu Dhabi.
Thơ ở Abu Dhabi và UAE được đánh giá cao và thường tập trung vào các chủ đề châm biếm, tôn giáo, gia đình, hiệp sĩ và tình yêu. Theo một bài báo từ một trang du lịch ở Abu Dhabi, những người đạo sư, giáo viên, thuỷ thủ và hoàng tử đã tạo ra một số lượng lớn các nhà thơ trong UAE. Một hình thức độc đáo của thơ cho UAE đã được Al Khalil bin Ahmed thành lập vào thế kỷ 8 và nó được viết trong 16 mét (52 feet). Nhà thơ đầu tiên được biết đến từ UAE, Ibn Majid, được sinh ra vào khoảng giữa năm 1432 và 1437 ở Ras Al Khaimah. Theo trang du lịch Majid đến từ một gia đình thủy thủ và 40 tác phẩm của ông đã sống sót. Một nhà thơ Emirati, Ibn Daher là từ thế kỷ 17. Daher rất quan trọng vì ông đã sử dụng thơ Nabati (thơ AKA Bedouin), thơ viết bằng tiếng địa phương thay vì tiếng Ả Rập cổ điển / tôn giáo. Các nhà thơ quan trọng khác của UAE là Mubarak Al Oqaili (1880-1954), Salem bin Ali al Owais (1887-1959) và Abdulla bin Sulayem (1905-1976). Những nhà thơ này đã tạo bước tiến trong lĩnh vực thơ cổ điển Ả Rập như trái ngược với thơ Nabati của thế kỷ 17.
Một trong những tác phẩm nổi bật nhất của Ibn Masjid là cuốn sách có tên là Kitab al-Fawa'id fi. Usul 'Ilm al-Bahr wa' l-Qawa'id (Sách Thông tin hữu ích về Nguyên tắc và Điều lệ Điều hướng), và nó đã được viết vào năm 1490. Cuốn sách này thực sự là một bách khoa toàn thư về chuyển hướng và đi thuyền buồm trong và xung quanh Ấn Độ Dương. Masjid cũng đi vào chi tiết về những phức tạp và công nghệ của các kỹ thuật thuyền buồm Ả Rập. Một trích đoạn trong cuốn sách của ông là:
Ngày nay ở Abu Dhabi có một nhóm được gọi là Quỹ Văn hóa Abu Dhabi hoạt động để bảo vệ nghệ thuật và văn hóa của thành phố. Theo một bài viết từ Bản đồ Bồ Đào Nha tiếng Anh Al jawaher wal la'li là bản thảo đầu tiên được đưa ra khỏi UAE. Theo một bài báo khác, cuốn sách này được viết vào những năm 1990 và đã bị cấm trong thành phố một thời gian.

Thành phố kết nghĩa[sửa | sửa mã nguồn]

Tham khảo[sửa | sửa mã nguồn]

  1. a ă “Middle East:: United Arab Emirates”. Central Intelligence Agency. Truy cập ngày 5 tháng 4 năm 2013.
  2. a ă “GDP thế giới 2014”. Brookings Institution. Bản gốc lưu trữ ngày 4 tháng 6 năm 2013. Truy cập ngày 18 tháng 11 năm 2014.
  3. ^ “Dân số Abu Dhabi tăng gấp đôi trong 8 năm”. TheNation. 4 tháng 11 năm 2014. Truy cập ngày 6 tháng 6 năm 2017.
  4. ^ “Abu Dhabi tăng trưởng 5.3% năm 2013”. Gulf Business. Truy cập ngày 5 tháng 6 năm 2017.
  5. ^ “Khảo sát mức sống cơ bản 2016”. Mercer. 22 tháng 6 năm 2016. Truy cập ngày 8 tháng 6 năm 2017.
  6. ^ “Thông tin chung về cầu Sheikh Zayed”. Structurae. Truy cập ngày 8 tháng 6 năm 2017.
  7. ^ “Cầu Al Mafraq được chính thức thông xe”. Gulf News. 9 tháng 11 năm 2010. Truy cập ngày 8 tháng 6 năm 2017.
  8. ^ “Khách sạn biển Al Hara”. Truy cập ngày 8 tháng 6 năm 2017.
  9. ^ “Bão cát quét qua khu vực”. TheNation. 13 tháng 2 năm 2009. Truy cập ngày 8 tháng 6 năm 2017.
  10. ^ “Thời tiết Abu Dhabi”. National Oceanic and Atmospheric Administration. Truy cập ngày 10 tháng 2 năm 2013.
  11. ^ “Dữ liệu nhiệt độ trung binh tháng”. Seatemperatures.org. Truy cập ngày 20 tháng 1 năm 2014.
  12. ^ “UAE Permanent Mission in Vienna » The UAE-Seven Emirates”.
  13. ^ “Gulfnews: Cost of living rises for expats in Abu Dhabi and Dubai”. Archive.gulfnews.com. Bản gốc lưu trữ ngày 9 tháng 7 năm 2009. Truy cập ngày 7 tháng 7 năm 2009.
  14. ^ “Updated version of "Explore Abu Dhabi through Statistics, 2015" released”. UAE interact. Bản gốc lưu trữ ngày 29 tháng 10 năm 2015. Truy cập ngày 12 tháng 11 năm 2015. Đã bỏ qua tham số không rõ |df= (trợ giúp)
  15. ^ “The People: AbuDhabi”. Abudhabi.info. Bản gốc lưu trữ ngày 30 tháng 8 năm 2009. Truy cập ngày 7 tháng 7 năm 2009.
  16. ^ “The UNITED ARAB EMIRATES: urban population”. Populstat.info. Truy cập ngày 15 tháng 9 năm 2011.
  17. ^ Census 2005 Lưu trữ 19 June 2008 tại Wayback Machine.
  18. ^ Al-Muhairi, Butti Sultan Butti Ali (1 tháng 1 năm 1996). “The Position of Shari'a within the UAE Constitution and the Federal Supreme Court's Application of the Constitutional Clause concerning Shari'a”. Arab Law Quarterly 11 (3): 219–244. JSTOR 3381877doi:10.2307/3381877.
  19. ^ 2010 M izady Mideast religion statistics
  20. ^ “Moving to Abu Dhabi – expats living in Abu Dhabi – Expat Arrivals”. 18 tháng 10 năm 2013.
  21. ^ Focus, Expat. “Abu Dhabi - Speaking the Language - ExpatFocus.com”.
  22. ^ Pendleton, Devon (11 tháng 3 năm 2009). “The Gulf's Newest Billionaire – Forbes”.
  23. ^ “Thành phố mọc lên từ cát”. TheNation. 11 tháng 9 năm 2008. Truy cập ngày 13 tháng 6 năm 2017.
  24. ^ “Trụ sở ủy ban đầu tư”. Emporis. Truy cập ngày 13 tháng 6 năm 2017.
  25. ^ “Khách sạn Hilton Abu Dhabi”. Hilton. Truy cập ngày 13 tháng 6 năm 2017.
  26. ^ “Khách sạn 5 sao Emirates Palace”. Kempinski. Truy cập ngày 13 tháng 6 năm 2017.
  27. ^ “Kế hoạch dài hạn 2030”. Truy cập ngày 13 tháng 6 năm 2017.
  28. ^ “Thánh đường Hồi giáo đẹp nhất Trung Đông”. VNexpress.net. 19 tháng 10 năm 2013. Truy cập ngày 16 tháng 6 năm 2017.
  29. ^ “Theory and implementation”. Truy cập ngày 16 tháng 6 năm 2017.
  30. ^ SZGMC www.szgmc.ae
  31. ^ "Welcome to Abu Dhabi – Beaches and Coasts".”.
  32. ^ “Abu Dhabi's oil reserves to last another 150 years”. Emirates 24/7. 31 tháng 3 năm 2010. Truy cập ngày 16 tháng 6 năm 2017.
  33. ^ “Hành trình khai thác dầu của Abu Dhabi”. GEOExPro. Truy cập ngày 16 tháng 6 năm 2017.
  34. ^ “Bethlehem Municipality”. www.bethlehem-city.org. Bản gốc lưu trữ ngày 24 tháng 7 năm 2010. Truy cập ngày 10 tháng 10 năm 2009. Đã bỏ qua tham số không rõ |df= (trợ giúp)
  35. ^ “Mapa Mundi de las ciudades hermanadas”. Ayuntamiento de Madrid. Bản gốc lưu trữ ngày 26 tháng 5 năm 2012. Truy cập ngày 22 tháng 7 năm 2009.
  36. ^ Abu Dhabi, Houston to sign 'Sister City' pact UAE – The Official Web Site – News. Uaeinteract.com. Retrieved on 2009-07-16.
  37. ^ Zawya.com Lưu trữ 29 June 2012 tại Archive.is Abu Dhabi, Brisbane ink sister city agreement
  38. ^ “Twin towns and Sister cities of Minsk [via WaybackMachine.com] (bằng tiếng Russian). The department of protocol and international relations of Minsk City Executive Committee. Bản gốc lưu trữ ngày 2 tháng 5 năm 2013. Truy cập ngày 21 tháng 7 năm 2013.

mardi 2 juin 2020

How Vietnam managed to keep its coronavirus death toll at Zero

How Vietnam managed to keep its coronavirus death toll at Zero

(CNN)When the world looked to Asia for successful examples in handling the novel coronavirus outbreak, much attention and plaudits were paid to South Korea, Taiwan and Hong Kong.
But there's one overlooked success story -- Vietnam. The country of 97 million people has not reported a single coronavirus-related death and on Saturday had just 328 confirmed cases, despite its long border with China and the millions of Chinese visitors it receives each year.
This is all the more remarkable considering Vietnam is a low-middle income country with a much less-advanced healthcare system than others in the region. It only has 8 doctors for every 10,000 people, a third of the ratio in South Korea, according to the World Bank.
After a three-week nationwide lockdown, Vietnam lifted social distancing rules in late April. It hasn't reported any local infections for more than 40 days. Businesses and schools have reopened, and life is gradually returning to normal.



Motorbike riders with face masks are stuck in traffic during the morning peak hour on May 19 in Hanoi.
To skeptics, Vietnam's official numbers may seem too good to be true. But Guy Thwaites, an infectious disease doctor who works in one of the main hospitals designated by the Vietnamese government to treat Covid-19 patients, said the numbers matched the reality on the ground.
"I go to the wards every day, I know the cases, I know there has been no death," said Thwaites, who also heads the Oxford University Clinical Research Unit in Ho Chi Minh City.
"If you had unreported or uncontrolled community transmission, then we'll be seeing cases in our hospital, people coming in with chest infections perhaps not diagnosed -- that has never happened," he said.
So how has Vietnam seemingly bucked the global trend and largely escaped the scourge of the coronavirus? The answer, according to public health experts, lies in a combination of factors, from the government's swift, early response to prevent its spread, to rigorous contact-tracing and quarantining and effective public communication.

Acting early
Vietnam started preparing for a coronavirus outbreak weeks before its first case was detected.
At the time, the Chinese authorities and the World Health Organization had both maintained that there was no "clear evidence'' for human-to-human transmission. But Vietnam was not taking any chances.
"We were not only waiting for guidelines from WHO. We used the data we gathered from outside and inside (the country to) decide to take action early," said Pham Quang Thai, deputy head of the Infection Control Department at the National Institute of Hygiene and Epidemiology in Hanoi.


A woman practises social distancing while shopping for groceries from behind a line at a wet market in Hanoi.
By early January, temperature screening was already in place for passengers arriving from Wuhan at Hanoi's international airport. Travelers found with a fever were isolated and closely monitored, the country's national broadcaster reported at the time.
By mid-January, Deputy Prime Minister Vu Duc Dam was ordering government agencies to take "drastic measures" to prevent the disease from spreading into Vietnam, strengthening medical quarantine at border gates, airports and seaports.
On January 23, Vietnam confirmed its first two coronavirus cases -- a Chinese national living in Vietnam and his father, who had traveled from Wuhan to visit his son. The next day, Vietnam's aviation authorities canceled all flights to and from Wuhan.
As the country celebrated the Lunar New Year holiday, its Prime Minister Nguyen Xuan Phuc declared war on the coronavirus. "Fighting this epidemic is like fighting the enemy," he said at an urgent Communist Party meeting on January 27. Three days later, he set up a national steering committee on controlling the outbreak -- the same day the WHO declared the coronavirus a public health emergency of international concern.
On February 1, Vietnam declared a national epidemic -- with just six confirmed cases recorded across the country. All flights between Vietnam and China were halted, followed by the suspension of visas to Chinese citizens the next day.
Over the course of the month, the travel restrictions, arrival quarantines and visa suspensions expanded in scope as the coronavirus spread beyond China to countries like South Korea, Iran and Italy. Vietnam eventually suspended entry to all foreigners in late March.


A Vietnamese People's Army officer stands next to a sign warning about the lockdown on the Son Loi commune in Vinh Phuc province on February 20.
Vietnam was also quick to take proactive lockdown measures. On February 12, it locked down an entire rural community of 10,000 people north of Hanoi for 20 days over seven coronavirus cases -- the first large-scale lockdown known outside China. Schools and universities, which had been scheduled to reopen in February after the Lunar New Year holiday, were ordered to remain closed, and only reopened in May.
Thwaites, the infectious disease expert in Ho Chi Minh City, said the speed of Vietnam's response was the main reason behind its success.
"Their actions in late January and early February were very much in advance of many other countries. And that was enormously helpful ... for them to be able to retain control," he said.

Meticulous contact-tracing
The decisive early actions effectively curbed community transmission and kept Vietnam's confirmed cases at just 16 by February 13. For three weeks, there were no new infections -- until the second wave hit in March, brought by Vietnamese returning from abroad.
Authorities rigorously traced down the contacts of confirmed coronavirus patients and placed them in a mandatory two-week quarantine.
"We have a very strong system: 63 provincial CDCs (centers for disease control), more than 700 district-level CDCs, and more than 11,000 commune health centers. All of them attribute to contact tracing," said doctor Pham with the National Institute of Hygiene and Epidemiology.
A confirmed coronavirus patient has to give health authorities an exhaustive list of all the people he or she has met in the past 14 days. Announcements are placed in newspapers and aired on television to inform the public of where and when a coronavirus patient has been, calling on people to go to health authorities for testing if they have also been there at the same time, Pham said.


A woman stands in a queue to provide a sample at a makeshift testing centre near the Bach Mai hospital in Hanoi on March 31.
When the Bach Mai hospital in Hanoi, one of the biggest hospitals in Vietnam, became a coronavirus hotspot with dozens of cases in March, authorities imposed a lockdown on the facility and tracked down nearly 100,000 people related to the hospital, including medics, patients, visitors and their close contacts, according to Pham.
"Using contact-tracing, we located almost everyone, and asked them to stay home and self quarantine, (and that) if they have any symptoms, they can visit the health centers for free testing," he said.
Authorities also tested more than 15,000 people linked to the hospitals, including 1,000 health care workers.
Vietnam's contact-tracing effort was so meticulous that it goes after not only the direct contacts of an infected person, but also indirect contacts. "That's one of the unique parts of their response. I don't think any country has done quarantine to that level," Thwaites said.
All direct contacts were placed in government quarantine in health centers, hotels or military camps. Some indirect contacts were ordered to self isolate at home, according to a study of Vietnam's Covid-19 control measures by about 20 public health experts in the country.

A roadside barber donning a face mask gives a haircut to a customer in Hanoi.


As of May 1, about 70,000 people had been quarantined in Vietnam's government facilities, while about 140,000 had undergone isolation at home or in hotels, the study said.
The study also found that of the country's first 270 Covid-19 patients, 43 percent were asymptomatic cases -- which it said highlighted the value of strict contact-tracing and quarantine. If authorities had not proactively sought out people with infection risks, the virus could have quietly spread in communities days before being detected.

Public communication and propaganda
From the start, the Vietnamese government has communicated clearly with the public about the outbreak.
Dedicated websites, telephone hotlines and phone apps were set up to update the public on the latest situations of the outbreak and medical advisories. The ministry of health also regularly sent out reminders to citizens via SMS messages.
Pham said on a busy day, the national hotlines alone could receive 20,000 calls, not to count the hundreds of provincial and district-level hotlines.


A propaganda poster on preventing the spread of the coronavirus is seen on a wall as a man smokes a cigarette along a street in Hanoi.
The country's massive propaganda apparatus was also mobilized, raising awareness of the outbreak through loudspeakers, street posters, the press and social media. In late February, the health ministry released a catchy music video based on a Vietnamese pop hit to teach people how to properly wash their hands and other hygiene measures during the outbreak. Known as the "hand-washing song," it immediately went viral, so far attracting more than 48 million views on Youtube.
Thwaites said Vietnam's rich experience in dealing with infectious disease outbreaks, such as the SARS epidemic from 2002 to 2003 and the following avian influenza, had helped the government and the public to better prepare for the Covid-19 pandemic.
"The population is much more respectful of infectious diseases than many perhaps more affluent countries or countries that don't see as much infectious disease -- Europe, the UK and the US for example," he said.
"The country understands that these things need to be taken seriously and complies with guidance from the government on how to prevent the infection from spreading."

Comment faire de la boisson d'avoine maison

Comment faire de la boisson d'avoine maison

Une solution de rechange au lait de vache qu’on peut faire soi-même à l’aide d’un simple mélangeur.
Photo: iStock
Ouste la boisson d’amandes! Le nouveau chouchou au rayon des boissons non laitières est fait à partir d’un ingrédient qui se trouve dans presque tous les garde-mangers: l’avoine.
Ce lait de substitution se taille petit à petit une place sur les tablettes des supermarchés (au pays, on trouve notamment les marques SoFreshet Dream au rayon des produits laitiers). Mais il contient souvent des additifs alimentaires (phosphate tricalcique, carraghénine), utilisés pour blanchir et épaissir la boisson afin de lui donner un aspect plus appétissant et une consistance plus crémeuse. Il y a moyen de concocter sa version maison (voir recette plus loin) en réduisant la liste d’ingrédients à ses deux éléments essentiels: de l’avoine et de l’eau. Sa texture lisse et soyeuse fera très bien l’affaire dans le café matinal et, pour les personnes intolérantes au lactose, pour boire tel quel.

Valeur nutritive de la boisson d’avoine

Bien sûr, cette boisson d’avoine maison ne possède pas la même valeur nutritive que d’autres boissons non laitières, comme la boisson d’amandes, vendues dans le commerce et qui sont souvent enrichies de calcium et de vitamines. Pour bénéficier de la pleine valeur nutritive de l’avoine, on peut toutefois conserver la pulpe d’avoine après avoir filtré le liquide et la consommer réchauffée, garnie de sirop d’érable et de petits fruits, arrosée d’un trait de boisson d’avoine. Un petit-déjeuner très santé!

Mais il y a d’autres raisons d’aimer la boisson d’avoine maison:

La boisson d’avoine coûte moins cher que les autres boissons non laitières.

Le calcul est simple. Un emballage de 700 g d’avoine découpée (ou steel cut, faite de grains entiers coupés en petits morceaux) coûte environ 4 $. Chaque tasse d’avoine (160 g) donnera environ 3 tasses de boisson d’avoine. Ce qui veut dire qu’une tasse de boisson d’avoine revient à environ 0,30 $!

La boisson d’avoine ne requiert que deux ingrédients.

On n’a pas besoin non plus d’un appareil mélangeur sophistiqué. Le trempage de l’avoine découpée pendant la nuit fait ramollir le grain et l’amidon, rendant l’avoine facile à mélanger. Il ne faut pas oublier d’égoutter et de rincer l’avoine après le trempage, car l’eau de trempage contient un surplus d’amidon. Mélanger l’avoine avec de l’eau froide donnera une plus belle consistance à la boisson. Il faut cependant éviter de brasser l’avoine plus de 30 secondes, car la boisson risque alors de devenir visqueuse plutôt que crémeuse.

C’est une boisson végétale et non allergène.

La boisson d’avoine maison est exempte de noix, lactose, soya et gluten. On voudra peut-être cependant s’assurer d’acheter de l’avoine certifiée sans gluten. L’avoine est naturellement dépourvue de gluten, mais elle est souvent traitée dans des installations où il y a également du blé.

La boisson d’avoine est rassasiante.

L’avoine contient un taux élevé de bêta-glucanes, des fibres solubles qui forment un gel épais en se gorgeant d’eau dans le système digestif, sous l’effet de la chaleur interne du corps. C’est ce gonflement des fibres qui procure la sensation de satiété. Et c’est aussi la raison pour laquelle il est déconseillé de faire chauffer la boisson d’avoine maison, car le liquide épaissirait et prendrait une consistance gélatineuse qui le rendrait impropre à la consommation comme boisson.

Son goût neutre en fait un ingrédient polyvalent.

Un verre de boisson d’avoine maison goûte un peu… le gruau! Cependant, utilisée dans les recettes, la boisson d’avoine ne confère pas de goût particulier aux préparations, contrairement au lait de coco. C’est donc un excellent substitut aux produits laitiers, qu’on peut consommer avec des céréales ou du granola. On peut aussi y ajouter un soupçon de vanille et de miel pour en faire une boisson encore plus délectable.

Boisson d’avoine

Préparation: 5 minutes
Attente: 9 heures
Pour 750 ml (3 tasses)
Ingrédients
  • 1 tasse d’avoine découpée
  • eau
Préparation
  1. Dans un bol de grosseur moyenne, faire tremper l’avoine dans de l’eau froide du robinet. Couvrir et laisser reposer à température ambiante 8 heures ou toute la nuit.
  2. Passer dans un tamis fin, puis bien rincer l’avoine sous l’eau froide du robinet. Mettre l’avoine égouttée dans le récipient du mélangeur et y ajouter 3 1/2 tasses d’eau froide. Mélanger à vitesse élevée jusqu’à ce que l’avoine soit à peine moulue, de 20 à 25 secondes. (Si on utilise un mélangeur Vitamix ou un autre appareil à haute puissance, réduire le temps à 10 secondes. Si l’on mélange trop longtemps l’avoine, la boisson aura une consistance visqueuse.)
  3. Verser le mélange dans le tamis au-dessus d’une grande tasse à mesurer en verre clair. (Réserver la pulpe d’avoine pour une autre utilisation.) Réfrigérer le liquide jusqu’à ce qu’apparaisse une couche de couleur foncée au fond de la tasse à mesurer, environ 1 heure. Cette étape permet à la pulpe de se déposer au fond et évite la texture graveleuse et crayeuse qu’ont souvent les boissons non laitières maison. Sans remuer ou secouer la préparation, verser délicatement la boisson d’avoine dans une bouteille ou un pichet, en laissant le dépôt au fond de la tasse à mesurer.
  4. Conserver la boisson au réfrigérateur, couverte, jusqu’à 3 jours. La remuer avant de l’utiliser, et y ajouter de la vanille, du sirop d’érable ou du miel, si désiré.
Conseil fraîcheur: Utiliser de l’avoine achetée récemment.
Boisson express: Si on manque de temps, on peut remplacer l’avoine découpée par de gros flocons d’avoine, et réduire le temps de trempage à 30 minutes. Les flocons d’avoine donneront un liquide moins crémeux et moins consistant, mais on obtiendra une boisson d’avoine maison prête à utiliser en moins d’une heure.
À lire aussi: Muffins santé aux fruits