CHÚA NHẬT 2 MÙA CHAY. B
(Mc 9, 2-10)
CHỨNG KIẾN
Chúa cùng môn đệ lên cao,
Biến hình sáng láng, bước vào đám mây.
Áo Người chói lọi trời tây,
Tông đồ hiện diện, ngất ngây tâm hồn.
Môi-sen xuất hiện kính tôn,
Ê-li-a đến, thiền môn dự phần.
Ở đây tốt lắm ẩn thân,
Ba lều xin dựng, cõi trần linh thiêng.
Đám mây bao phủ tư riêng,
Các ông hoảng sợ, thần thiêng đón chào.
Tòa mây lên tiếng xen vào,
Con Ta Yêu Dấu, từ cao vọng về.
Hãy nghe Lời Chúa mọi bề,
Loan tin cứu độ, trọn thề trung kiên.
Khổ đau cõi chết trước tiên,
Ngày sau sống lại, nơi miền trường sinh.
Mầu nhiệm Nhập Thể ẩn dấu nơi con người của Chúa Giêsu. Chúa mang thân xác như mọi người, nhưng người đó chính là Con Thiên Chúa. Chúa thường biểu lộ bản tính của Ngài qua các dấu lạ Ngài đã thực hiện. Với một quyền năng vô biên, Chúa đã chữa lành tất cả các loại bệnh hoạn tật nguyền, truyền khiến thiên nhiên vâng phục và còn cho kẻ chết sống lại.
Biến hình trước mắt các tông đồ, đó chính là bản tính thật của Ngài. Chúa biến hình trong sáng chói. Quyền năng bao trùm vạn vật. Ngắm nhìn Chúa thay đổi diện mạo, các tông đồ đều hoảng sợ. Thầy mà các ông vẫn chung đụng, hàng ngày đối thoại, gặp gỡ, ăn uống và dạy bảo, giờ đây là Chúa uy linh của trời đất. Ngài chính là Con Yêu Dấu của Chúa Cha.
Từng bước, Chúa đã mặc khải cho chúng ta chương trình cứu độ. Biết bao nhiêu phép lạ Chúa đã thực hiện, nhưng nhiều người vẫn không nhận ra quyền năng của Chúa. Họ nghi kỵ, ghen tương và tìm đủ mọi cách để loại trừ Chúa ra khỏi đời sống và xã hội của họ. Họ đã gán cho Chúa biết bao danh xưng nào là mất trí, phạm thượng, phản quốc và nào là dùng quyền tướng qủy Bêelzebut để trừ qủy. Họ không muốn chấp nhận một Thiên Chúa làm người cách khiêm hạ và nghèo khó.
Con đường Chúa đi là con đường của thập giá và khiêm nhượng khổ đau. Chúa đi từ thấp lên cao. Chúa từ trời cao hạ thân làm người trong nghèo khó. Chúa muốn đồng hành cùng với những người cùng khổ, yếu đuối và bị khinh rể nhất. Chúa muốn xuống thấp để rồi nâng mọi người lên làm con Chúa. Chúa đi ngược dòng từ đáy nguồn để cùng kéo mọi người lên thượng nguồn chính là tình yêu nơi Chúa Cha.
Hãy nghe lời Ngài. Được nghe lời của Chúa là một hạnh phúc tuyệt vời. Có biết bao người chưa hề được nghe lời Chúa dạy. Chưa biết quyền phép lạ lùng của Chúa. Nhiều người không biết, không nghe, không chứng kiến viêc Chúa làm. Họ không nhận biết để tôn thờ Chúa cho phải đạo. Còn chúng ta rất hạnh phúc khi được lắng nghe lời Chúa dạy. Lời Chúa là lời hằng sống, có sức thánh hóa và đổi mới con người.
Trong Mùa Chay Thánh, chúng ta chứng kiến các biến cố xảy ra trong cuộc đời của Chúa Giêsu. Chúa đã chọn con đường của khổ đau thập giá. Con đường của tình yêu hy sinh mạng sống. Chúa đã hiến thân chịu chết vì tội lỗi chúng ta, nhưng Chúa sẽ sống lại vinh hiển. Qua thập giá tới vinh quang. Đây chính là con đường Chúa đã đi qua.
THỨ HAI, TUẦN 2 MÙA CHAY
(Lc 6, 36-38).
THA THỨ
Chúa luôn thương xót gian trần,
Nhân từ quảng đại, toàn dân kính thờ.
Thực hành đức ái nương nhờ,
Xin đừng xét đoán, nghi ngờ dối gian.
Cũng đừng kết án dở gàn,
Hằng mong thoát khỏi, muôn vàn tội khiên.
Kêu mời nhân đức dịu hiền,
Lãnh ơn tha thứ, ân thiêng diệu vời.
Trao ban rộng lượng ở đời,
Hồng ân chan chứa, rạng ngời tấm thân.
Đấu đầy hảo hạng muôn phần,
Dư tràn vạt áo, vạn lần thưởng công.
Công bằng bác ái hằng trông,
Yêu thương chan chứa, cảm thông phận người.
Chúa thương ban phúc bởi trời,
Gia ân phù trợ, một đời lạc an.
THỨ BA, TUẦN 2 MÙA CHAY
(Mt 23, 1-12).
THỰC HÀNH
Trên tòa Biệt Phái truyền rao,
Những điều họ nói, khát khao mong chờ.
Thực hành tuân giữ hưởng nhờ,
Đừng theo hình thức, mập mờ thực thi.
Không làm, mà nói điều chi,
Đặt vai gánh nặng, ai bì xả thân.
Không thèm lay thử cán cân,
Trình làng công việc, mong dân chúc mừng.
May dài tua áo lưng chừng,
Thẻ kinh nới rộng, không ngừng khoe khoang.
Chọn ngồi chỗ nhất huy hoàng,
Ghế đầu nhà hội, dân làng kính tôn.
Làm thầy lãnh đạo dạy khôn,
Tâm hồn trống rỗng, tự tôn lấp đầy.
Một người chỉ đạo là Thầy,
Giê-su chí thánh, tràn đầy quyền năng.
THỨ TƯ, TUẦN 2 MÙA CHAY
(Mt 20, 17-28).
SỨ MỆNH
Dọc đường chia xẻ đôi điều,
Thầy trò tiến bước, gặp nhiều khổ đau.
Con người bị nộp trước sau,
Nhóm đầu Thượng tế, cùng nhau vào hùa.
Các thầy Luật sĩ ganh đua,
Nhạo cười phỉ báng, nhạo vua đánh đòn.
Treo Người thập giá héo hon,
Cực hình hấp hối, chết mòn tấm thân.
Thứ ba sống lại thiện chân,
Vinh quang chiếu tỏa, nhân trần kính tôn.
Thương con, bà mẹ dủ hồn,
Khấn xin con cái, học khôn bên Người.
Chúa rằng chén đắng trong đời,
Các con dám uống, gọi mời bước lên.
Việc ngồi tả hữu ngay bên,
Cha Ta chuẩn bị, ai trên Nước Trời.
THỨ NĂM, TUẦN 2 MÙA CHAY
(Lc 16, 19-21).
BÁC ÁI
Một nhà phú hộ giầu sang,
Vận toàn gấm vóc, an khang gia đình.
Ngày ngày yến tiệc linh đình.
Vui chơi ăn uống, vô tình ngó xem.
Một người hành khất bên rèm,
Mình đầy ghẻ chốc, đói thèm miếng ăn.
Chó con liếm ghẻ hôi tanh,
Khổ thân tới chết, nằm lăn vệ đường.
Thiên thần đón tiếp yêu thương,
Đưa về hưởng phúc, tựa nương cõi trời.
Ông nhà phú hộ qua đời,
Cực hình hỏa ngục, một thời xa hoa.
Sống đời ích kỷ mù lòa,
Trần gian hưởng phúc, giờ xa thiên đàng.
Thực hành bác ái cưu mang,
Thưởng công nhân đức, dễ dàng qui thiên.
THỨ SÁU, TUẦN 2 MÙA CHAY
(Mt 21, 33-43. 45-56).
THỪA TỰ
Chủ ông trồng một vườn nho,
Đào hầm ép rượu, giao cho tá điền.
Phương xa lữ bước điền viên,
Đến mùa thu hoặch, lấy tiền làm thuê.
Ông sai đầy tớ đi về,
Thu phần hoa lợi, lời thề kết giao.
Tá điền phản phúc tự hào,
Giam cầm đánh đập, kéo rào vây quanh.
Chủ sai nhóm khác đồng hành,
Xua trừ đánh đuổi, tranh dành lợi thu.
Người làm thất tín gây thù,
Mong rằng chiếm đoạt, cả khu làm giầu.
Ông sai con một làm đầu,
Chúng liền giết chết, âu sầu khổ thân.
Chủ đành xử bọn ác nhân,
Trao vườn kẻ khác, chia phần phước ân.
THỨ BẢY, TUẦN 2 MÙA CHAY
(Lc 15, 1-3.11-32).
TRỞ VỀ
Dụ ngôn Chúa dậy hôm nay,
Cha già nhân hậu, ơn này không phai.
Yêu con chia cắt gia tài,
Người em thu nhặt, trên vai gánh gồng.
Ra đi thỏa chí tang bồng,
Tiêu xài hoang phí, mọi đồng cha cho.
Hết tiền, hết của trong kho,
Gặp cơn đói kém, lắng lo bội phần.
Xin vào giúp việc nơi cần,
Cám heo rau cỏ, nợ nần khổ đau.
Hồi tâm tự nhủ trước sau,
Xin cha thứ lỗi, quay mau về nhà.
Cha già trông ngóng từ xa,
Yêu thương ôm ẵm, thứ tha tội tình.
Người anh khó chịu em mình,
Cha đành êm dịu, dủ tình xót thương.
Lm. Giuse Trần Việt Hùng
Bronx, New York