NGƯỜI DÂN SÀI GÒN ĐÃ PHẢI THỐT LÊN: Người Công Giáo văn minh quá, đạo lý Công Giáo thật ý nghĩa nhân văn
Những ngày qua, với sự kiện đông đảo người Công Giáo tiễn đưa và tham dự thánh lễ an táng Đức Tổng Giám Mục Phaolô Bùi Văn Đọc (đặc biệt đoàn rước linh cữu lúc 20h, tối 16.03.2018), dân saigon đã thấy gì? Họ đã nghĩ gì, nói gì? Chúng ta có thể làm gì cho họ?
1.NÉT ĐẸP CỦA NIỀM TIN CÔNG GIÁO!
Rất nhiều người đi đường và hàng triệu người theo dõi trên các trang mạng xã hội đã nhìn thấy rõ nét đẹp thật sự của niềm tin Công Giáo khi chứng kiến cảnh tượng hàng chục ngàn tín hữu để tang tiễn đưa linh cữu Đức Tổng Phaolô. Giữa biến cố tang thương, sự ra đi của người cha chung và đứng trước cái chết, sự chia ly; nhưng người Công Giáo đã minh chứng rõ nét về niềm tin phục sinh, niềm hy vọng vĩnh cửu mà cái chết chỉ là sự bắt đầu.
2.NGƯỜI CÔNG GIÁO THẬT VĂN MINH, LỊCH SỰ!
Chưa từng có đoàn rước linh cữu nào linh thiêng và trang nghiêm đến thế. Đoàn rước kéo dài gần 3km từ nhà thờ Đức Bà, dọc đường Lê Duẩn, dẫn về Đại Chủng Viện không một tiếng kèn trống, không xô sát, ồn ào; nhưng thay vào đó là bầu khí thinh lặng và du dương của những bài hát thánh ca. Trái ngược với những gì dân Saigon quen thấy ở các đám tang ngoài Công Giáo với những đám rước kèn trống inh ỏi, kèm theo “cơn mưa rác” tiền vàng mã.
“Xem kìa, họ yêu thương nhau dường bao!”. Hình ảnh một rừng người, không liên hệ huyết thống nhưng cùng để tang, cùng chung một niềm tin và cùng hướng lòng về một niềm hy vọng đã cho thấy sự đoàn kết, yêu thương và xem nhau như anh em một nhà đúng nghĩa. Đoàn người tín hữu đã làm chứng về giáo lý yêu thương, chính tình yêu đã quy tụ họ và họ quy tụ là để yêu thương, chứ không phải để bạo động. Điều đó ngược hẳn và xoá tan những nghi kị mà người ta vẫn đồn đoán không tốt về người Công Giáo.
Cuộc sống xô bồ, tấp nập lo toan, cùng với ý thức hệ vô thần đã làm cho dân Saigon mất dần ý thức linh thiêng về sự chết và niềm tin phục sinh; tệ hơn là mất cả niềm hy vọng vào đời sống. Nhưng hình ảnh đoàn rước linh cữu với nến sáng trên tay, vừa đi vừa hát vang bài thánh ca: “Tôi tin rằng Đấng Cứu chuộc tôi hằng sống, và ngày tận thế tôi sẽ từ bụi đất sống lại…” đã thắp lên trong lòng người dân Sài Thành này sáng mãi niềm tin Kitô Giáo, niềm tin vào đời sống vĩnh cửu và giá trị linh thánh của phẩm giá con người.
– Hình ảnh đông đảo tín hữu đã một lần nữa khẳng định đặc tính công giáo, tính phổ quát của Giáo Hội. Thật vậy, Giáo Hội mang tính công giáo nghĩa là dành cho tất cả mọi người, chính Chúa Giêsu thiết lập Giáo Hội để dành cho tất cả mọi người: “ hãy làm cho muôn dân trở thành môn đệ…” (Mt 28,19-20). Và mặc dù không có chung niềm tin, nhưng mọi người cũng được mời gọi bước vào gia đình Thiên Chúa, hướng đến niềm hy vọng lớn lao mà Thiên Chúa đã đặt sâu thẳm nơi lương tâm Mỗi con người.
5. VÀ ƯỚC MƠ…!
Cùng với các thầy chủng sinh Đại Chủng Viện Saigon, con đã không khỏi xúc động khi hoà mình vào đoàn rước linh cữu tiễn đưa Đức Tổng. Con đang cảm nghiệm sức sống của Giáo Hội và sức mạnh niềm tin cộng đoàn. Nhưng con cũng không khỏi bồi hồi, thương xót cho những người lương dân đang đứng xa xa ngoài kia…! Họ đang thiếu vắng niềm tin, niềm hy vọng nơi Chúa.
Chứng kiến cảnh tượng người dân Saigon lương giáo, những con người chưa biết Chúa đang đứng từ xa khao khát, con thật sự thấy mình có trách nhiệm với họ và cũng thầm nguyện xin cho nước Việt, cách riêng là người saigon được ơn Chúa biến đổi và hoán cải, để họ nhận biết Chúa. Tâm nguyện đó lại càng ý nghĩa đặt trong những ngày cuối mùa chay hướng về Tam Nhật Thánh và đại Lễ Phục sinh.
Xin Đức Tổng cầu nguyện cho người saigon và xin mọi người hiệp ý cùng con
Paul Nguyen
Kim Liên sưu tầm