Có
khoảnh khắc nào trong cuộc đời mà chúng ta dừng lại và tự hỏi mình
rằng: “Ta sống để làm gì?”. Bao nhiêu năm trời bôn ba, xuôi ngược, chạy
đua với thời cuộc, lo toan từng miếng cơm manh áo, để rồi giờ đây nhìn
lại, ta được gì? Nhà cao, chức trọng? Tiền tài, danh vọng? Đó là những
ai nhiều phước đức. Thất bại, bẽ bàng, chia ly, tan vỡ? Buồn nhiều cho
những số phận hẩm hiu...
Có
khoảnh khắc nào trong cuộc đời, mà chúng ta dừng lại và tự hỏi mình
rằng: “Ta yêu để làm gì?”. Bao nhiêu năm trời lao đao lận đận, chạy đuổi
theo tiếng gọi của trái tim, để rồi giờ đây nhìn lại, ta được gì? Vợ
đẹp, con ngoan? Mái nhà đầm ấm? Đó là những ai nhiều phước đức. Nửa đêm
thức giấc, nhìn quanh một mình? Buồn nhiều cho duyên kiếp đìu hiu...
Cuộc
đời này có mấy ai dám bảo rằng, tôi sống mà chưa từng bao giờ yêu? Con
mới chào đời, Mẹ đã yêu con. Khi bắt đầu cất tiếng khóc, con yêu bầu sữa
Mẹ. Ba yêu tiếng bi bô khi con tập nói. Bà yêu đôi chân chập chững lúc
cháu tập đi. Cu Tèo yêu chiếc diều giấy mỗi chiều lộng gió. Bé Tí yêu cô
búp bê bằng gỗ chẳng muốn rời.
Trưởng
thành hơn, tuổi trẻ thường yêu tiền, yêu sự nghiệp, yêu công danh, yêu
vật chất. Chữ Yêu của tuổi trẻ gần như đồng nghĩa với yêu đời, bởi vì
cuộc sống ở lứa tuổi này, đa số thường rất dễ yêu. Có thất bại, chán nản
đi nữa, thanh niên thường cho rằng, mình còn nhiều thời gian để làm
lại, và vì thế cuộc đời nào mất cái vẻ đáng yêu?
Bước
vào tuổi trung niên, con người thường bắt đầu nhận ra được chân lý cuộc
đời, qua mái tóc lắc rắc muối tiêu, khi đã trải qua bao nhiêu thăng
trầm, với đủ vị đời ngọt bùi cay đắng. Có khóc, có cười, có đau, có
sướng. Thế nhưng con người vẫn tiếp tục sống để mà yêu, yêu nửa đoạn
đường đời vẫn còn trước mặt.
Qua
tuổi xế chiều, người già vẫn yêu. Yêu kỷ niệm, yêu nét dễ thương của
“ngày xưa hoàng thị”. Có người yêu quá khứ huy hoàng; có kẻ yêu mối tình
xưa chưa một lần dám tỏ. Và cũng chính vì chữ yêu, mà người ta bám lấy
cuộc sống, vì dầu gì, người già cũng vẫn có trái tim...
Không
phải ai cũng may mắn trong cuộc sống tình yêu. Đâu phải dễ dàng cứ lớn
lên rồi gặp người mình yêu; lại có phước được chung sống với người yêu
mình; và lại còn có duyên bên nhau tới ngày răng long đầu bạc...
Con
người cần tình yêu để mà sống, nhưng con người không có tình yêu vẫn
phải sống. Ta sống vì đã mang thân xác con người. Ta sống vì bổn phận
với người thân. Ta sống vì con người sinh ra, sinh mạng là quý báu. Cho
nên ta sống để mà yêu, và ta yêu để có được niềm vui trong cuộc sống.
Bao nhiêu năm qua, nhiều người đã cố gắng đi tìm định nghĩa chung của hai chữ tình yêu. Nhưng hỡi ôi....
Làm sao cắt nghĩa được tình yêu?
Có nghĩa gì đâu một buổi chiều
Nó chiếm hồn ta bằng nắng nhạt
Bằng mây nhè nhẹ, gió hiu hiu...
Có nghĩa gì đâu một buổi chiều
Nó chiếm hồn ta bằng nắng nhạt
Bằng mây nhè nhẹ, gió hiu hiu...
Thế thì làm sao mới đúng nghĩa là Tình Yêu?
Có
người nói: “Tình yêu chẳng có gì là khó hiểu”. Như khi đói được ăn thì
thấy sướng; như lúc khát được uống thật là vui. Yêu là lâng lâng, là một
cảm giác tuyệt vời mà ai yêu thời khắc biết...
Có
kẻ bảo: “Tình yêu chẳng làm sao hiểu nổi”. Yêu ai yêu cả đường đi. Yêu
làm con người ta mù quáng. Yêu thì trái ấu cũng tròn. Yêu khiến người
thông minh cũng thành kẻ ngu si...
Tình
yêu ngay chính nó cũng đã có rất nhiều mâu thuẫn. Ta yêu nhưng ta lại
không biết làm sao yêu cho đúng với sự mong chờ ở nơi người ta yêu. Và
cả chính người yêu ta, cũng không biết yêu ta đúng như ý mà ta mong muốn
được yêu. Người ta hay nói con người có duyên lắm mới gặp được nhau. Và
có phước lắm hai kẻ yêu nhau mới được sống đời mãi mãi. Còn bằng không,
thì dẫu có muốn yêu cũng không được. Hay có được mà trái tim vẫn chẳng
chịu yêu...
Và
tình yêu đôi khi lại rắn mắc. Người ta bảo: “Theo tình, tình chạy. Bỏ
tình, tình theo”. Ba người yêu nhau thì sẽ thành trò chơi cút bắt. Ba kẻ
trốn tìm cứ mãi lẩn trốn loanh quanh...
Còn với những ai đã từng một lần dang dở, hay vẫn đang tìm kiếm nửa kia của đời mình, xin đừng vội nản. Vì nếu ta không được Yêu để mà Sống, thì ta hãy nên Sống để mà Yêu...
Tình
yêu không chỉ giới hạn trong tình yêu trai gái. Thế giới bao la. Tình
yêu cũng vậy. Ta yêu cha, yêu mẹ, yêu chị, yêu em. Ta yêu bạn yêu bè,
yêu cỏ cây hoa lá. Yêu tiếng cười giòn của em bé không quen biết. Yêu
cái miệng móm mém của cụ già đã rụng hết răng. Và ta yêu rất nhiều thứ
chung quanh ta nữa.
Trong
cuộc sống hàng ngày, chúng ta thường hay quên nói ba tiếng “I love You”
với một người thân nào đó của mình. Phải chăng vì ta bận rộn? Hay là
ta cho rằng chuyện đó không cần thiết mấy mà phải quan tâm. Khi yêu,
người ta thường hay nghĩ rằng “người ấy” luôn luôn đủ thông minh để hiểu
hết tất cả những gì mình làm, những gì mình nghĩ.
Khi
yêu, người ta thường hay cho rằng, lời nói ngọt ngào cũng không quan
trọng là bao. Miễn sao chúng ta hiểu ý nhau là đủ rồi. Vậy thì... bao
nhiêu là đủ?
Tình
yêu của bạn, bất kể là dành cho người yêu, người thân, người bạn, hay
những người chung quanh, đôi khi hãy nên nói thành lời, đôi khi nên là
những phút giây bên người ấy. Khi yêu, ta phải nên biểu đạt tình cảm của
mình bằng mọi phương cách. Đối với nhiều người, phương pháp biểu đạt
qua lời nói và hành động hàng ngày, là dễ dàng và cụ thể nhất.
Hãy nói lên lời yêu thương trong tim bạn, đến những người mà bạn đang yêu mến xung quanh mình.
Em ơi nghe chăng Tình yêu,
Tình yêu hát ở trong lòng
Như Xuân đang sang mênh mang
Như con tim yêu thương nồng cháy...
Tình yêu hát ở trong lòng
Như Xuân đang sang mênh mang
Như con tim yêu thương nồng cháy...
Hãy Sống để mà Yêu, Yêu thật nhiều và Yêu cho đúng ý người ta...
Nhân ngày lễ Tình yêu, xin cho tôi được một lần nữa - Sống để mà Yêu, qua lời nói chân thành nhất:
Tôi yêu bạn, yêu đời và yêu cả người dưng...
Hoàng Thanh.
P.Anh chuyển