Đời người tưởng dài, nhưng khi quay đầu lại mới nhận ra thật ngắn ngủi. Trong cuộc sống xô bồ hối hả ấy, đã bao giờ bạn tự hỏi: Mục đích sống của mình là gì? Bản thân cố gắng nỗ lực cả đời vì điều gì?
Mọi người đều ao ước có được một cuộc sống vui vẻ và hạnh phúc tuy nhiên có lẽ đời người nỗi buồn thường chiếm nhiều hơn. Vậy, rốt cuộc lý do gì đã khiến bạn không cảm thấy vui vẻ và mệt mỏi với cuộc sống này như thế? Câu chuyện ngụ ngôn của người Hy Lạp dưới đây sẽ giúp bạn tìm ra câu trả lời.
Một ngày đẹp trời, có nhóm khách du lịch đi tới một ngôi làng Hy Lạp nhỏ. Họ thấy một người đánh cá câu được một con cá ngừ lớn. Một du khách lại gần và khen ngợi chất lượng cá của người ngư dân và hỏi ông phải đánh bắt nó trong bao lâu.
“Không lâu lắm đâu”, người ngư dân đáp.
“Vậy thì tại sao chú không ở lại biển lâu hơn và bắt thêm nhiều hơn?” Khách du lịch thắc mắc.
Người ngư dân từ tốn trả lời rằng chỉ một con cá này đã đủ đáp ứng nhu cầu của gia đình ông rồi.
“Vậy chú làm gì với thời gian còn lại ạ?” du khách tò mò.
“Vì chỉ câu một con cá thôi nên tôi có thể ngủ dậy muộn. Rồi tôi chơi đùa với các con, đến trưa thì ngủ với vợ. Đến chiều, tôi đi vào làng để gặp bạn bè, nhảy một chút, đánh đàn bouzouki, và hát một vài bài hát. Mỗi ngày đều như thế và tôi cảm thấy cuộc sống của mình rất trọn vẹn” người ngư dân hiền hậu đáp.
Khách du lịch nói: “Chú ạ, tôi có bằng MBA (Thạc sỹ Quản trị kinh doanh) của Đại học Harvard và tôi có thể giúp chú. Thế này nhé, chú nên bắt đầu bằng việc câu cá cả ngày. Sau đó, chú có thể bán những con cá chú bắt được. Sau khi bán ra được rất nhiều tiền, chú có thể mua một chiếc thuyền lớn hơn. Khi có được nhiều tiền hơn, thì thuyền của chú cũng lớn hơn, điều đó cũng đồng nghĩa việc chú sẽ có được nhiều tiền hơn và chú có thể mua một chiếc thuyền thứ hai, rồi một chiếc thuyền thứ ba, và cứ thế cho đến khi chú có cả một đội tàu đánh bắt.
“Không những thế, thay vì bán cá cho người trung gian, chú có thể thương lượng trực tiếp với các nhà máy chế biến, và thậm chí có thể mở nhà máy của chú. Sau đó giàu có rồi, chú có thể rời khỏi ngôi làng nhỏ này và chuyển đến Athens, London, hoặc ngay cả New York! Từ đó, chú sẽ thành tỷ phú “.
Lúc này, người ngư dân hỏi: “Tôi làm được điều đó trong bao lâu?”
“Hai mươi, có lẽ hai mươi lăm năm,” người khách du lịch liền đáp.
“Và sau đó thì sao?” Người ngư dân lại hỏi.
“Sau đó ư? Sau đó thì còn hấp dẫn hơn. Khi hoạt động kinh doanh của chú thực sự lớn, chú có thể bắt đầu bán cổ phiếu và kiếm được hàng triệu đô la!” Người khách du lịch trả lời.
“Hàng triệu đô la? Có thật không? Và sau đó thì sao nữa?” Người ngư dân hỏi tiếp.
“Sau đó, chú sẽ nghỉ ngơi và sống trong một ngôi làng nhỏ gần bờ biển. Ở đấy chú có thể chơi với con, bắt một vài con cá, ngủ trưa với vợ, và ngủ dậy muộn. Vào buổi tối, chú có thể hát hò, nhảy múa, và chơi đàn bouzouki với bạn bè!”
“Vậy đó chẳng phải là những điều hiện tại tôi đang tận hưởng sao!” – người đánh cá mỉm cười đáp.
Nếu chỉ nghe qua, có lẽ nhiều người sẽ nghĩ rằng câu chuyện trên thật là tiêu cực, bởi người ngư dân này quá mù quáng không có chí cầu tiến, không muốn thay đổi cuộc sống nghèo kém của mình. Thế nhưng ẩn sâu trong đó lại là một đạo lý vô cùng sâu xa: hãy tận hưởng cuộc sống ngay trong từng phút giây hiện tại.
Con người làm việc để sống chứ không phải sống để làm việc. Khách du lịch nếu chăm chỉ đánh cá, bận rộn cả đời cuối cùng cũng là mong muốn về già được nghỉ ngơi ở một ngôi làng nhỏ gần bờ biển và chơi đùa cùng các con, nhảy múa và hát hò cùng bạn bè.
Người ngư dân chỉ đánh đủ số cá cần dùng nhưng trong cuộc sống hàng ngày đã có được điều mà khách du lịch kia mong muốn. Vậy ai là người sống mù quáng hơn đây?
Quả thực, trong cuộc sống, có rất nhiều thời điểm chúng ta sống trong mù quáng như vị khách du lịch kia. Vì muốn chiếm giữ được thanh danh, lợi ích, tình yêu, vật chất, thậm chí là một hơi thở mà lại không hề nghĩ rằng, những thứ ấy rốt cuộc có tác dụng gì đối với thân thể và tâm linh của đời mình?
Cuộc sống có thể hạnh phúc hơn chỉ khi con người biết hài lòng với những gì mình đang và đã có. Kỳ thực, người ngốc nghếch nhất trên đời này là người tham lam, vì luôn muốn có được nhiều hơn những gì đang sở hữu, nên họ lúc nào cũng phải tranh tranh đấu đấu, đêm ăn không ngon, ngủ không yên, khiến thân tâm mỏi mệt, không còn thời gian để tận hưởng những điều tốt đẹp của cuộc sống, vậy nên không biết được hạnh phúc thực sự là gì.
Vốn dĩ, cuộc đời con người chỉ như một chiếc thuyền. Người ta càng mang theo ít đồ đạc, thì con thuyền cuộc đời càng nhẹ, lướt càng nhanh. Do đó, nếu người ta tiêu bỏ đi lòng tham, con thuyền có thể tiến lên nhẹ nhàng và cuộc sống sẽ trở nên dễ dàng hơn.
Khi con người chết đi, chẳng ai có thể mang sang thế giới bên kia được thứ của cải gì. Nếu người ta có thể kiềm chế lòng tham về sự giàu sang và danh tiếng, cuộc sống sẽ trở nên êm đềm vui vẻ và có thể đạt đến đích dễ dàng hơn.
ST