Tối Thứ Sáu trước khi đi ngủ, xem thời tiết đoán sáng
Thứ Bẩy 07-Dec-2013 ở Simi có mưa tuyết làm tôi trước khi đi ngủ hí hửng như sắp
sửa được dự đêm tân hôn. Bắc Mỹ mùa Đông là mùa mưa nên ở các thành phố về phía
Bắc thì 100% sẽ có mưa tuyết, không năm nào thoát. Ở vùng Los Angeles thì năm có
năm không. Lần này họ tiên đoán cơn bão khá lạnh từ miền Bắc xuống có thể mang
tuyết đến Simi Valley. Tôi ở Simi 24 năm, chỉ thấy tuyết rơi trước nhà có một
lần nên nếu được xem lần thứ hai thì có phải ăn cơm thiu một tháng tôi cũng muốn
xem tuyết rơi ngay sân sau nhà.
Vài tuần trước ăn một miếng bánh chưng mua, cậu con
trai hỏi tôi chừng nào nấu bánh chưng nên tôi đã chuẩn bị tất cả mọi vật
liệu để ngày mai gói nấu. Sáng sớm dậy gói bánh chưng mà ngoài trời lại có mưa
tuyết thì tưởng không còn gì bằng. Con trai của tôi chỉ thích thức ăn Mỹ, phở nó
cũng không mê, thế mà nó lại thích ăn bánh chưng. Tôi thì thú thật có một thời
không thích bánh chưng, thế nhưng khi tôi bắt đầu nấu ở nhà thì lại thấy ngon,
đặc biệt là khi vừa mới nấu xong bánh chưng nóng hổi thì bảo đảm không thua gì
bánh bao của bà Năm Sa Đéc. Thế cho nên tôi quyết định mua vật liệu về nhà nấu,
không cần đợi Thanh Tuyền hát bài "Trên đường đi lễ xuân đầu năm" để mới biết
Tết sắp đến, báo hiệu thời điểm nấu bánh chưng.
4 giờ rưỡi sáng thức dậy tôi thấy trời đã mưa bên ngoài
nhưng khi xem thời tiết, họ tiên đoán không còn mưa tuyết ở Simi Valley vì nhiệt
độ chỉ xuống một độ C. Buồn năm phút, nhưng chuyện đại sự gói bánh chưng vẫn
phải tiếp diễn.
Tối hôm qua tôi đã chuẩn bị sẵn: ngâm nếp, luộc đậu
(mục đích để cho nếp và đậu mềm đi, thời gian nấu nhanh hơn) , trộn thịt, hành
hương và muối tiêu để qua đêm.
Sáng nay thì chỉ
cần lau và cắt lá chuối, cắt dây buộc để sẵn lên bàn là chỉ còn có việc
gói.
Bát nước bên tay phải để rửa tay. Sau mỗi lần bỏ hết
thịt, đậu, và nếp vào khuôn rồi dùng tay đè nếp xuống thì tay mình dính đầy nếp.
Do đó nhúng tay vào bát nước để nếp không dính tay, mình có thể buộc bánh. Góc
trên bên tay phải của tấm hình là máy hút bụi để thỉnh thoảng hút chiến trận cho
sạch.
Tôi đóng khuôn, dùng khuôn gói bánh chưng nên gói
bánh rất dễ. Cô bạn Ngọc Lan bên Pháp của chúng tôi gói bánh chưng bằng lá dong,
không dùng khuôn mà bánh chưng thật vuông vức. Đó là những người gói bánh chưng
với Đệ Thất Đẳng Huyền Đai đáng kính phục, so với bánh chưng của tôi nếu có
vuông vức thì chỉ vì nhờ có khuôn.
Tôi dùng bát ăn cơm là đơn vị đo lường. Một bát nếp,
một bát đậu, thịt, rồi lại một bát đậu và một bát
nếp.
Sau hai giờ rưỡi
đồng hồ, tôi gói được 18 bánh chưng.
Nếu ai có thắc mắc tôi gói 18 cái bánh chưng ở Mỹ tốn
bao nhiêu tiền thì đây là giá cả (tính chẵn giá):
-Nếp: Một bao 25
lbs (11.33 kg) bán $23 dollars, số lượng tôi dùng cho 18 bánh khoảng $15
dollars.
-Thịt heo: $20
dollars.
-Lá chuối: 3
bao, $1 dollar một bao.
-Hành hương: $2
dollars.
-Đậu xanh, 8
bịch, 1 dollar một bịch.
-Gas propane:
$11 dollars.
-Dây gói: 1
dollar.
Tiền tốn tổng cộng là $60 dollars. Dĩ nhiên số tiền
này chưa tính tiền xăng lái xe đi chợ mua vật liệu (10 dollars), và tiền một đêm
không ngủ với vợ vì tôi phải dậy từ ban đêm để chuẩn bị gói bánh (theo tôi trị
giá $500 dollars, nhưng theo vợ tôi thì chỉ trị giá 5
dollars).
Nấu bánh chưng
bằng hơi gas propane.
Ở Mỹ garage để
xe hơi đậu, chỉ còn dư chỗ rất ít để đồ đạc.
Nhiều người thay vì đậu xe thì họ dùng garage để đồ
đạc lỉnh kỉnh. Tôi đậu cả ba chiếc xe vào trong garage nên phải chứa đồ
đạc ít dùng ở phần dưới mái nhà trên lầu, tiếng Anh gọi là
attic.
Để nồi nấu bánh chưng cùng đồ đạc cắt cỏ thường dùng
ở một nhà kho phụ trội nhỏ bên hông nhà, tiếng Anh gọi là
shed.
Cái nồi của tôi
chứa được 34 bánh chưng (gạch đè cho bánh khỏi nổi lên).
Lần này tôi chỉ gói có một nửa, 18 cái. Châm nước thì
đã có vòi nước tưới cây, cuộn tròn sau cái nồi trong
hình.
Bình hơi propane nấu hơn bẩy tiếng thì hết bình. Lần
này tôi muốn thử xem thời gian nấu ít nhất là bao nhiêu nên tôi thử nấu ba giờ
hơn rồi tắt lửa, lấy một cái ra nếm thử xem có còn sống hay
không.
Nếm xong thì tôi thấy đã chín, nhưng vẫn còn thua món
bún bò Huế vợ tôi nấu (Mấy ông chồng nên để ý: Mỗi lần có dịp là mình phải
khen vợ khen lấy khen để như thế này thì bảo đảm muốn gì vợ cũng cho. Phần này
là trích từ trang 287 của quyển sách tôi đã xuất bản: "Nghệ Thuật Chinh Phục Vợ
Cho Phép Mình Về Việt Nam Thăm Đào Nhí").
Tôi vớt hết bánh
ra phơi cho ráo nước.
Sáng hôm nay khi
viết bài này, tôi bắc nồi chiên một cái bánh chưng. Ăn miếng bánh chưng mà tôi có
lời khuyên cho các đấng nam nhi chưa lấy vợ là mỗi
lần gặp nàng, cứ khoe là mình biết nấu bánh chưng.
Tuy là dễ òm nhưng ai cũng có khái niệm sai lầm
là nấu bánh chưng khó lắm, khó như đậu Thủ khoa ở Đại học Harvard, khó như được
lên làm Chủ Tịch Hội Đồng Thành Phố, khó như được chọn làm phi hành gia bay vào
không gian. Nếu biết được anh nấu bánh chưng, bảo đảm nàng sẽ trố mắt, thất
thần, kinh ngạc, sững sờ, khâm phục, ấp úng, hỏi anh:
-Trời ơi, nấu bánh chưng
khó lắm. Anh biết nấu bánh chưng thiệt sao anh? Trước khi trả lời, mắt anh phải
nhìn vào một phương trời xa lạ, vai nhún lên một cái như tỏ ra việc mình biết
nấu bánh chưng không quan trọng, rồi trả lời cho nàng như thế này:
-Ừ, nấu bánh
chưng khó lắm, chỉ có rất ít người như anh biết thôi, bằng chứng là 270 triệu
người Mỹ sinh ở Mỹ không ai biết nấu bánh chưng hết. Bảo đảm khi nghe
xong, 100% nàng sẽ nghĩ rằng dịp may muôn thuở mới gặp được một người tài ba
xuất chúng biết nấu bánh chưng, nàng sẽ quấn đít lên, về nhà năn nỉ bố mẹ mang
quà cưới đến xin lấy anh gấp gấp.
Đây là bài thơ tôi đã làm đề tài về bánh chưng mà tôi
thật là thích:
Mối
tình bánh chưng
đêm
nay thức
nấu
bánh chưng,
ngày
mai tết
đến,
đón mừng
xuân sang.
từ
ngày em bước
sang ngang,
xuân
về
gợi
mảnh
tình tàn trong tôi.
tình
mình như
bánh chưng
sôi,
lúc
đun nóng bỏng,
nguội
rồi
lạnh
băng.
em
giờ
ấp
ủ
gối
chăn,
cạnh
người
yêu mới,
ái ân mặn
nồng?
đời
em hạnh
phúc bên chồng,
riêng
tôi vẫn
tiếc
đóa hồng
xa bay.
em
nằm
bên ấy
có hay,
yêu
em tôi vẫn
đêm ngày nhớ
nhung?
chồng
em không nấu
bánh chưng,
trai
gì dở
tệ,
em đừng
thương
chi.
bánh
chưng
tôi nấu
thùng phi,
thịt
nhiều,
mỡ
ít, không xì nếp
ra.
nếu
em nghĩ lại
tình ta,
tôi
xin nghỉ
việc,
ở
nhà; không ngưng:
tối
ngày lo nấu
bánh chưng,
tặng
em nghìn cái, ăn mừng
đôi ta.
Nguyễn Tài
Ngọc