CHÚA NHẬT LỄ LÁ. B
SỰ THƯƠNG KHÓ
Con đường thánh giá Chúa đi,
Trải bao gian khó, ngại chi khổ sầu.
Vào thành muôn thuở khởi đầu,
Lưng lừa Chúa ngự, dân chầu đôi bên.
Tung hô vạn tuế xưng tên,
Tay cầm cành lá, rước lên đền thờ.
Mặt đường trái áo ai ngờ,
Toàn dân chúc tụng, tôn thờ Chúa ta.
Lòng người thay đổi phôi pha,
Trắng đen đen trắng, hét la chối Người.
Vinh quang trần thế cõi đời,
Phù hoa tiếp nối, một thời đã qua.
Đám người nông nổi ba hoa,
Ùa theo dư luận, mù lòa dõi theo.
Đánh đòn gai nhọn thân neo,
Tử hình thập giá, chết treo giữa trời.
Hôm nay chúng ta bước vào Tuần Thánh. Gọi là Tuần Thánh, vì Giáo Hội tưởng niệm công cuộc chịu nạn, chịu chết và sống lại của Chúa Kitô là Đấng Thánh.
Khởi đầu Tuần Thánh là nghi thức làm phép lá và rước lá. Nhớ lại năm xưa khi Chúa vào thành Giêrusalem, dân chúng đã hân hoan đón chào Chúa. Họ tung hô vạn tuế Đấng Nhân Danh Chúa mà đến. Dân chúng đã lấy cành lá vẫy chào và có người đã cởi áo trải đường cho Chúa đi. Họ vui mừng hoan hỉ đón Chúa vào thành thánh Giêrusalem.
Cũng nhóm người này, sau ít ngày, họ lại giơ tay đả đảo chối từ và kết án Chúa. Họ muốn tha cho tên trộm cướp là Baraba và đòi giết Chúa Giêsu. Họ khạc nhổ khinh dể và tẩy trừ Chúa. Tại sao có những thái độ trái ngược và thay đổi nhanh chóng như thế? Chỉ vì nhẹ dạ, tiểu tâm, nhẫn tâm và ác tâm. Chẳng riêng gì các nhà chức trách trong đạo đời, quân lính và dân chúng a dua nịnh bợ, ngay cả các tông đồ yêu qúi của Chúa cũng thế, người thì phản bội bán Chúa, kẻ thì bỏ áo chạy thoát thân, kẻ thì nhút nhát bỏ trốn và người tông đồ cả thì chối Chúa. Ông Phêrô chối rằng ông không biết Chúa là ai ba lần.
Chúa đã bị bắt và chịu tra tấn cực hình trước mặt quan quyền. Một Thiên Chúa quyền năng khôn lường, nhưng thinh lặng trước sự nhục mạ khiêu khích của con người. Trước quan tòa, Chúa lặng thinh không biện hộ. Chúa tự nguyện chấp nhận mọi khổ đau để đền tội cho tất cả mọi người. Chúa lặng lẽ cam chịu khổ đau trong cô đơn và cảm thấy bị ruồng bỏ bởi chính Cha của Ngài. Ngài đã thốt lên rằng: “Lạy Cha, lạy Cha, Cha bỏ Con sao đành Cha”. Nhưng Chúa đã chấp nhận chén đắng này và uống cạn. Chúa đã chết tất tưởi trên Thánh Giá.
Chúng ta nhận biết lòng dạ con người thật hiểm độc và lật lừa thay trắng đổi đen. Tâm tình của chúng ta ngày nay cũng không khác gì tâm tư của những người Do Thái thuở xưa. Chúng ta đã sai lạc trong phán đoán, yếu đuối trong sự phấn đấu và sa ngã trong các cơn cám dỗ. Chúng ta không chịu nổi sự nghi oan giáng họa hay nhục mạ phỉ báng. Chúng ta dễ bị lôi kéo vào những phản ứng tiêu cực và thiếu suy nghĩ. Nói rằng: Người ta làm sao, tôi làm vậy. Chúng ta không muốn lập dị, cho dù biết điều đó là sai và vô lý. Chúng ta im lặng đồng lõa chấp nhận. Ngày đó, có nhiều người lên án Chúa vì họ hùa theo dư luận, chứ không hẳn là thù ghét Chúa. Thật đáng tiếc!
Treo thân trên thánh giá, Chúa nghe biết tất cả những khiêu khích và nhục mạ của quân lính. Chúa cũng hiểu thấu trái tim của từng con người. Chúa không chấp tội họ. Chúa còn xin Chúa Cha tha tội cho họ, vì họ lầm chẳng biết. Lòng nhân hậu của Chúa vô bờ bến. Chúa yêu thương và tha thứ tất cả. Chúa hy sinh đến giọt máu cuối cùng cũng chỉ vì yêu.
THỨ HAI, TUẦN THÁNH
(Ga 12, 1-11).
XỨC DẦU
Sáu ngày trước lễ Vượt Qua,
Bê-ta-ni-á, nơi nhà dấu yêu.
Ghé cùng môn đệ buổi chiều,
Chúa làm phép lạ, ban nhiều phúc ân.
Người ta dọn bữa ân cần,
Ma-ry quỳ gối, sát gần bên chân.
Mar-tha lo việc tiếp tân,
La-gia-rô đó, xác thân phục hồi.
Chị em đón Chúa bồi hồi,
Dầu thơm hảo hạng, khúc nhôi giãi bầy,
Xức dầu chân Chúa tràn đầy,
Hương thơm tỏa ngát, ơn Thầy tri ân.
Tâm tư chia sẻ người thân,
Xức dầu hoan lạc, vọng ngân cao vời.
Gần ngày kết thúc cõi đời,
Vượt Qua sự chết, rạng ngời vinh quang.
THỨ BA, TUẦN THÁNH
(Ga 13, 21-33. 36-38).
THỬ THÁCH
Tâm hồn xao xuyến bồi hồi,
Tông đồ môn đệ, đơn côi lạc đàn.
Một người mắc bẫy Sa-tan,
Bỏ Thầy phản phúc, dối gian gạt người.
Nhìn nhau tự hỏi đôi lời,
Phụ lòng bán Chúa, xin mời ra đi.
Chúa thương rộng lượng từ bi,
Không lời phiền trách, thị phi thói đời.
Ai ngờ quản lý một thời,
Lòng gian dạ ác, nghe lời quỉ ma.
Phản Thầy bỏ bạn đi xa,
Kết cùng cuộc sống, thật là xót thương.
Ba năm huấn luyện tinh tường,
Lời hay lẽ thật, như sương sáng ngày.
Tín trung mời gọi hôm nay,
Kiên trì tin vững, phúc thay tâm hồn.
THỨ TƯ, TUẦN THÁNH
(Mt 26. 14-25).
VƯỢT QUA
Giu-đa ý định nộp Thầy,
Bao nhiêu đồng bạc, xin bầy kế hay.
Mưu tìm thuận dịp ra tay,
Trao Thầy nộp bạn, vào tay kẻ thù.
Vượt Qua lễ hội trong khu,
Thầy trò chia sẻ, đêm thu sầu buồn.
Một người sa ngã mất hồn,
Tâm tư lầm lạc, bán buôn tội tình.
Buồn rầu tự hỏi lòng mình,
Xin Thầy cho biết, thật tình là ai?
Người cùng chấm dĩa công khai,
Lòng đầy thâm độc, một mai phản Thầy.
Giu-đa lòng dạ ác dầy,
Khốn thay kẻ nộp, sa lầy trí tâm.
Cuộc đời hiện hữu sai lầm,
Tiện tâm bán Chúa, âm thầm chết treo.
THỨ NĂM, TUẦN THÁNH
(Mt 13, 1-15).
PHỤC VỤ
Vượt Qua ngày lễ âm thầm,
Thầy trò trao đổi, thâm trầm thâu đêm.
Chúa truyền bài học nhẹ êm,
Lấy khăn cởi áo, bên thềm cúi sâu.
Rửa chân dơ bẩn phục hầu,
Thắt lưng bưng chậu, khẩn cầu rửa chân.
Phê-rô từ chối đôi lần,
Xin Thầy hãy rửa, cả thân con này.
Có người không sạch hôm nay,
Lòng tham ý tiện, khốn thay cuộc đời.
Nêu gương phục vụ mọi người,
Là Thầy là Chúa, đôi lời nhủ khuyên.
Rửa chân phục vụ thường xuyên,
Theo gương Thầy rửa, rao truyền thực thi.
Anh em luôn nhớ khắc ghi,
Thực hành đức ái, đại bi sống đời.
THỨ SÁU, TUẦN THÁNH
(Ga 18, 1-19. 42).
THẬP GIÁ
Giu-đa phản bội nghĩa Thầy,
Ba mươi đồng bạc, một bầy toán quân.
Vệ binh đèn đuốc đi tuần,
Xông vào bắt Chúa, gian truân cực hình.
Tông đồ bỏ trốn cứu sinh,
Một mình Chúa chịu, cung đình xét tra.
Thâu đêm đánh đập xót xa,
Giam trong ngục tối, gian tà bủa vây.
Kết hình tử tội treo thây,
Mạo gai đâm thấu, ngất ngây tủi hờn.
Vai mang thánh giá cô đơn,
Quỵ đau xô ngã, từng cơn mỏi mòn.
Mồ hôi máu chảy héo hon,
Thân tàn thịt nát, đánh đòn không nương.
Đóng đinh thập giá sầu thương,
Hiến thân chịu chết, thiên đường trổ hoa.
THỨ BẨY, TUẦN THÁNH
(Mc 16, 1-8).
MỒ TRỐNG
Thuốc thơm xức xác sẵn sàng,
Hừng đông ngày mới, trên đàng viếng thăm.
Mộ phần cửa lấp xa xăm,
Xác thân tẩm liệm, đặt nằm bên trong.
Ngạc nhiên mồ trống, rối lòng,
Các bà khiếp sợ, ước mong gặp Thầy.
Thiên thần bên phải ngồi đây,
Nhắn lời ‘đừng sợ’, vì Thầy phục sinh.
Hãy đi loan báo thanh minh,
Tông đồ môn đệ, chúng sinh Tin mừng.
Tin yêu chan chứa nổi bừng,
Buồn đau biến mất, vang lừng tâm can.
Chúa nay sống lại khải hoàn,
Niềm tin hy vọng, hân hoan rạng ngời.
Vinh quang sự sống muôn đời,
Chương trình cứu độ, cao vời thánh ân.
Lm. Giuse Trần Việt Hùng
Bronx, New York
T.Anh chuyển