jeudi 30 juillet 2015

Phép lạ của Đức Mẹ, 28-07-2015 tại đại học Sherbrooke

Phép lạ của Đức Mẹ,

28-07-2015,

Mai Trinh **

Gia đình chúng tôi đi chơi từ Montréal đến Sherbrooke, đường đi khoảng 2 giờ lái xe, đi ngang qua Lac Memphré de Magog, nơi nổi tiếng đẹp với cảnh thiên nhiên, hùng vĩ với núi-đồi và thơ mộng với sông-nước, dừng chân chụp hình và cho các con vui chơi nơi parc gần Plage de Magog, rồi lại lên đường tiến thẳng đến Université de Sherbrooke.

Cỡ 6:30pm đến nơi, đậu xe bên kia đường, trước faculté de Génie, nơi mà anh Ngọc ra trường và tôi học 1 năm tại đây trước khi về lại Montréal vô trường Nha Khoa trước đây đúng 20 năm. 

Trở lại chốn cũ với bao kỷ niệm đẹp của thời sinh viên. Anh Ngọc và gia đình đi bộ qua bên kia đường để chụp hình, các con tôi theo sau. Tôi thì vừa cúp phone với chồng để báo tin chúng tôi đã đến nơi bình an, loay hoay đang gỡ seat belt cho cô bé út 2 tuổi, thì nghe một tiếng BOUM thật thật thật mạnh, Mẹ tôi hét thất thanh: "thôi chết rồi"...như một phản xạ tự nhiên, chưa kịp mở seat belt cho con bé thứ 5, tôi lao ra đường, thì đúng lúc đó, con bé gái thứ 4 của tôi, 7 tuổi, đang đi qua đường thì bị xe auto đụng mạnh thẳng vào người, văng ra phía tôi. Tôi ôm con trong vòng tay với tư thế i chang như Đức Mẹ ôm Chúa Giêsu trong tay, gần 2000 năm trước, dưới chân Cây Thánh Giá. Con bé ngồi xõng xoài đôi chân, giày văng mãi ra thật xa, khóc to và luôn miệng "mama, mama", kêu thảm thiết. Tôi, bình tĩnh khác thường, ôm con, một tay ôm sau đầu, bàn tay đẫm máu chảy từ đầu xuống và tay kia tôi không ngừng làm dấu Thánh Giá cho con từ đầu xuống tới chân, để dâng đứa con yêu quý của mình cho Chúa Mẹ gìn giữ...

 Anh chàng sinh viên lái xe tông con tôi quá sợ hãi đã thành thật tả lại cảnh và nhận là anh ta lỗi 100%, vì anh chàng đã lo nhìn về phía gia đình Anh tôi đang chụp hình, thay vì nhìn trước mặt, vì vậy đã không thấy và tông thẳng vô con tôi khi con bé đang vô tư đi qua đường trên những vạch kẻ sẵn, đừơng dành riêng cho người đi bộ...

Con gái cả của tôi, 11 tuổi, thì nhìn cảnh tượng em mình bị một tai nạn quá lớn như vậy, đã không ngừng khóc trong run rẩy sợ hãi. 

Mẹ tôi, chị dâu tôi thì miệng không ngừng đọc từ kinh này đến kinh kia, làm chuỗi Lòng Thương Xót Chúa. 

Anh tôi lo trả lời cảnh sát và cùng Bố tôi để mắt coi chừng nhiều những đứa cháu khác...

Ở tỉnh nhỏ, xa thành phố lớn, nên gọi xe cứu thương cũng khá lâu, cỡ 15 phút sau họ mới tới. Nhưng trong thời gian đó, có một chị y tá qua đường, thấy vậy, chị dừng xe và xuống giúp tôi khám tay chân cho con tôi. Và tôi mừng thầm vì tay-chân con bé coi bộ vẫn nhúc nhích được... bình thường. Chúng tôi, bây giờ lo ngại nhất là cái đầu, cổ, và xương sống. Nơi đầu thì máu vẫn còn rỉ.

Làm các thủ tục cần thiết và tôi cùng con lên xe cứu thương chở đến bệnh viện nơi có département de traumatologie gần nhất: CHUS Fleurimont. Trên xe, tôi nghẹn ngào phone nói chuyện với Bố bé cho biết tin và để đến với bé ngay, vì hôm nay Bố bé đi làm, nên không cùng đi với chúng tôi. Cùng lúc, liên lạc với Cha quản nhiệm, nhờ Ngài hiệp ý cầu nguyện cho cháu và xin Ơn chữa lành. Hung tin con tôi bị tai nạn cũng được nhanh chóng lan ra cho toàn thể đại gia đình chúng tôi. Và mọi người đã cùng chúng tôi khẩn khoản nguyện xin Bình An cho đứa con thân yêu.

Tôi vẫn nói chuyện thường xuyên với bé để biết bé vẫn tỉnh táo và hiểu biết mọi chuyện xảy ra chung quanh bé. Thời gian trôi qua, dần dần bé đỡ sợ hơn, đỡ khóc hơn, nói chuyện  rõ ràng hơn, hỏi thì bé trả lời là còn đau ở đầu và đau ở bụng.

Khi xe cứu thương đến được bệnh viện thì équipe de traumatologie đã chờ bé sẵn, họ làm một loạt các tests, chụp hình, examens...

Bé nằm yên, không được cử động trên giường bệnh, nhưng bắt đầu vui vẻ, nói cười như một bé Bảo-Châu dễ thương của Bố Mẹ hằng ngày. Cùng Mẹ đọc kinh Lạy Cha để cảm tạ Thiên Chúa. Bé hát bài Ave Maria, bài hát mà bé sẽ dâng hoa vào ngày 16/8, Lễ Đức Mẹ Lavang tại giáo xứ. 

Trong khi chờ đợi kết quả, Mẹ hỏi chuyện bé nhớ gì lúc tai nạn xảy ra? Bé nói, bé chắc chắn có nhìn đường không có xe, trước khi bước qua bên kia đường. Và vô tư hồn nhiên như một thiên thần bé nhỏ, bé kể chuyện là lúc đó có Đức Mẹ ôm bé vào người. Đức Mẹ thật đẹp và Đức Mẹ mặc áo màu hồng. Một trùng hợp kỳ diệu: tên Thánh của bé là Marie-Rose! 

Bé bắt đầu được ngồi lên, đi-lại và cử động bình thường. Mọi kết quả thử nghiệm đã có. Bác Sĩ báo cho gia đình là mọi khám xét bình thường. Sau 4 tiếng giữ lại tại nhà thương, bây giờ bé có thể ra về. Bé cùng gia đình hân hoan ra về, dù trên người có vài chỗ trày trụa ngoài da không đáng kể và một vết rách nhỏ trên đầu đã được dán lại và máu đã hoàn toàn hết chảy.

Đại gia đình chúng tôi tin đây thật là một phép lạ của Đức Mẹ, hơn thế nữa, đây là một Đại Phép Lạ, Chúa-Mẹ đã làm cho gia đình của tôi và cho đại gia đình của chúng tôi. Để nói lên Tình Yêu vô biên, vô điều kiện và liên lỉ của Ngài.

 Chúng tôi Tôn Vinh Danh Thiên Chúa,

Chúng tôi Ngợi Ca Thiên Chúa,

Chúng tôi Cảm Tạ Thiên Chúa.

Và chúng tôi xác tín là Đức Mẹ đã cầu bầu trước mặt Thiên Chúa, để con chúng tôi được cứu.

Chúng con dâng lời Cảm Tạ Mẹ.

Ghi khi đang trên xe trở về lại Montréal, 12:49 AM, 29-07-2015.


Lê Đình Mai Trinh.

**Gởi đến các anh chị  và thân hữu một điều lạ mới xảy ra ngay trong sân đại học Sherbrooke hôm thứ ba 28-07  vừa qua. Mẹ của cháu bé bị tai nạn là Mai Trinh tác giả bài viết  mà KĐ cũng đã biết khi cô học ở Sherbrooke cách đây 20 năm.

Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire