Các vị vua, hoàng hậu tự phong trên khắp thế giới có cuộc họp mặt thường niên tại Cộng hòa Tự do Alcatraz. Dưới đây là danh sách 10 nhà nước tự phong kỳ lạ đó.
1. Vương quốc Redonda
2. Lãnh địa Sealand
3. Cộng hòa Conch
4. Cộng hòa Molossia
5. Cộng hòa Uzupis
6. Thị trấn tự do Christiania
7. Đại công tước xứ Flandrensis
8. Lãnh địa Hutt River
9. Lãnh địa Outer Baldonia
10. Vương quốc “Dễ Thương”
Hiện nay đang có ít nhất 4 người cùng chanh trấp quyền sở hữu quốc đảo nhỏ bé Redonda |
Nằm giữa đảo Nevis và đảo Montserrat thuộc vùng biển Ca-ri-bê, hòn đảo nhỏ Redonda thuộc quyền sở hữu của Matthew Dowdy Shiell từ năm 1865 theo sự chấp thuận của Văn phòng Thuộc địa Anh.
Như trong văn bản, danh hiệu của ông là “vua”. Sau đó, danh hiệu này được trao lại cho con trai ông, Matthew Phipps Shiell, khi con trai ông lên ngôi năm 15 tuổi trước sự chứng giám của một giám mục đến từ Antigua.
Hiện nay đang có ít nhất 4 người cùng chanh trấp quyền sở hữu quốc đảo này.
Vào thế chiến thứ 2, đây là một pháo đài biển nằm cách bờ biển Suffolk 7 dặm, bị tên cướp biển Paddy Roy Bates chiếm đóng và tuyên bố chủ quyền năm 1967. Năm 1968, tòa án Anh gián tiếp ủng hộ Bates khi công bố pháo đài nằm ngoài phạm vi pháp lý của nước Anh. Trước đó Bates bị triệu tập vì đã nổ súng vào 2 công nhân đang lắp phao định hướng gần đó.
Pháo đài rộng 2,5 hecta này có đầy đủ hiến pháp, quốc kỳ, quốc ca, quốc phục, tiền tệ và hộ chiếu riêng. Pháo đài từng bị người Đức đánh chiếm nhưng bất hành. Bates mất năm 2012 và lãnh địa nay được thừa kế bởi con trai Bates, hoàng tử Michael của xứ Sealand.
Năm 1982, trong nỗ lực hạn chế bạn buôn lậu thuốc, Đồi tuần tra Bờ biển Mỹ tiến hành một cuộc kiểm tra lớn trên đường nối giữa Florida Keys và đất liền, dẫn tới tắc nghen giao thông và làm giảm lượng du khách.
Thị trưởng Key West, Dennis Wardlow, cho rằng đường giao thông bị chặn như thế chẳng khác gì đường biên giới và ông đã làm một điều điên rồ: tuyên bố độc lập hoàn toàn khỏi nước Mỹ. Thậm chí ông còn tuyên chiến với nước Mỹ, nhưng đã phải nhanh chóng đầu hàng sau đó vài phút.
Sự phô diễn này đã thu hút sự chú ý tới thành phố Key West, và cuộc điều tra chuyển hướng. Ngày nay, cái tên Công hòa Conch vẫn đường dùng cho mục địch quáng bá thương mại.
Xuất phát từ một dự án trường học năm 1977 thực hiện bởi kevin Baugh, Cộng hòa Molossia thành lập năm 1999, bao gồm chỉ duy nhất ngôi nhà rộng 1 mẫu Anh của Baugh ở Nevada. Baugh miêu tả đất nước mình với cụm từ kỳ quoặc “Cộng hòa Chuyên chế Chuối”. Molosia mặc dù chưa hề được công nhận nhưng lại có rất nhiều hiệp ước với những tiểu quốc gia khác. Molosia cho rằng mình là một trong những nước đầu tiên công nhận chủ quyền của Kosovo.
Những nỗ lực của Baugh không hẳn đều vô ích. Ít ra “đất nước” của ông vẫn thu hút một lượng nhất định khách du lịch, thậm chí họ còn phải đặt lịch trước khi đến đây.
Một trường hợp khác còn kỳ quái hơn cả đất nước có 1 căn nhà duy nhất của Kevin Baugh, đó là tiểu quốc gia Uzupis, vốn là một quận thuộc Vilnius, Lithuania.
Tuyên bố chủ quyền năm 1997, tiểu quốc gia này có một bộ hiến pháp với những điều khoản khá “vui”: “Chó có quyền được làm chó” hay “Người dân có qyền sống bên bờ sông Vilnele, còn dòng sông Vilnele có quyền chảy qua con người”, hoặc “Con người có quyền mang đặc thù cá nhân”. Uzupis thậm chí có cả quốc kỳ, quốc ca và quân đội. “Dự án” này thật rầm rộ và hài hước.
Thị trấn tự do Christiania, thành lập năm 1971, có 850 người sinh sống, nằm trong quận Copenhagen của Christianshavn. Đây là một trong những trường hợp tuyên bố chủ quyền thành công khi các nhà chức trách Đan Mạch thông qua quyền tự trị cho thị trấn này.
Biểu diễn nghệ thuật, yoga, thiền là những hoạt động phổ biến ở Christiania. Ma túy làm từ cây dầu gai được mua bán công khai. Khách thăm quan đên đây sẽ ngạc nhiên trước những bức tường và kiến trúc có phần khác thường của thị trấn.
Thành lập bởi một người Bỉ tên Niels Vermeersch năm 2008, Flandrensis tuyên bố chủ quyền bao gồm 5 hòn đảo Nam cực là Siple, Cherry, Maher, Pranke và Carney dựa trên Diễn giải Hiệp ước Nam cực năm 1959. Vùng đất này có thẻ căn cước, tiền tệ, báo, hiến pháp và quốc ca riêng. Hiện có hơn 100 công dân đến từ 21 nước khác nhau.
Nằm cách Perth, Tây Úc 350 dặm, lãnh địa Hutt river được sáng lập bởi Leonard George Casley (nay là ‘hoàng tử Leonard”) năm 1970 trong một cuộc phản kháng chính sách ruộng đất của chính phủ. Nơi đây bây giờ là một điểm thu hút du lịch với 40.000 lượt khách mỗi năm.
Tuy rộng lớn, 75 km2, nhưng cả lãnh địa chỉ có 23 người định cư. Hutt River có đồng tiền riêng, thậm chi còn chấp nhận các trường hợp thành lập công ty (tuy nhiên Văn phòng Thuế Australia đã lên tiếng nghi ngại về tính pháp lý của nó).
Tiểu quốc gia đã chìm trong quên lãng này được thành lập năm 1948 bởi Russell Arundel, một thương gia người Mỹ làm việc cho PepsiCo, nằm trên đảo Outer Bald Tusket. Arundel đã để ý thấy hòn đảo trong khi đi câu cá và mua nó với giá 750 USD. Đơn vị tiền tệ ở đây là cá hồi.
Vì vậy, bất cứ ai muốn đánh bắt cá hồi phải có sự chấp thuận của hoàng tử. Năm 1973, Arundel đã bán lại lãnh địa cho Cộng động Chim Nova Scotia.
Tạo ra bởi Danny Wallace nhằm phục vụ cho chương trình tài liệu “Làm thế nào để sáng lập đất nước của riêng bạn” của đài BBC, Vương quốc “Dễ Thương” có trụ sở đặt tại một căn hộ ở Đông Luân Đôn.
Vương quốc này cũng có quốc kỳ, quốc huy riêng, cùng với khẩu hiệu “Die dulci freure” nghĩa là “Chúc bạn một ngày vui vẻ”. Nhờ vào internet, vương quốc đã thu hút được 50.000 “công dân”.
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire