06 Tháng Ba
Những Tác Phẩm Để Đời
Nguyện đường Sixtina trong nội thành Vatican đã
được Đức Giáo Hoàng Sixto thứ 4 cho xây cất vào cuối
thế kỷ thứ 15. Không những là nơi các vị Hồng Y tụ
tập để bầu Giáo Hoàng hay còn là nơi để tổ chức
những buổi họp quan trọng khác có tính chất thượng
đỉnh, nguyện đường Sixtina còn là một bảo tàng viện
với những tác phẩm nghệ thuật bất hủ, nhất là những
bức bích họa của Michelangelo.
Bất cứ du khách nào đến Roma cũng tìm đủ
mọi cách để được một lần chiêm ngắm các bức tranh
được vẽ trên tường và trên trần nhà này. Người
thưởng lãm không những chỉ ngắm nghía dưới khía cạnh
lịch sử, nghệ thuật, văn hóa, nhưng còn để hồn hòa
nhập vào niềm tin sâu sắc của nhà nghệ sỹ. Thật thế,
tất cả những bức tranh mà Michelangelo đã thực hiện
trong nhà nguyện Sixtina đều được cảm hứng từ Kinh
thánh.
Nguyện đường Sixtina 04-2013*
Nhà danh họa của chúng ta đã phải nằm ngửa
trên một giàn gỗ hướng mặt về trần bản ròng rã
không biết bao nhiêu năm tháng. Nóng lòng chờ đợi các
tác phẩm của ông, ngày kia, đức Sixto đã to tiếng hỏi
vọng lên từ dưới đất: "Michelangelo, chừng nào ông
mới hoàn thành công việc?". Từ trên giàn gỗ, nhà
danh họa đáp lại: "Chừng nào con có thể!". Vị
Giáo Hoàng dường như mất hết kiên nhẫn: "Thế ông
có biết là ông đã bắt đầu mấy năm rồi chưa? Thế
mà tôi vẫn chưa thấy gì hết...". Một cách điềm
tĩnh, Michelangelo trả lời: "Thưa Đức Thánh Cha, con
không làm việc cho đời tạm này, mà cho đời sau...".
Có những bản nhạc, có những tác phẩm văn
chương, có những công trình kiến trúc đã trở thành bất
hủ. Nghĩa là, qua dòng thời gian, người ta sẽ không bao
giờ quên được những kiệt tác ấy. Nhiều khi chính tác
giả của những công trình bất hủ ấy không bao giờ dám
nghĩ đến sự trường tồn của tên tuổi mình như thế.
Danh họa và điêu khắc gia Michelangelo đã tiên
đoán về những tác phẩm của mình. Quả thực, ông đã
để lại muôn thế hệ tên tuổi của ông qua các sáng
tác của ông. Tượng Pieta, tượng Maisen, tượng David và
các bức bích họa trong nguyện đường Sixtina sẽ không
bao giờ mai một với thời gian.
Tuy nhiên, cái bất hủ nơi con người chỉ là
một cái bóng mờ đối với cái vĩnh cửu nơi Thiên Chúa.
Một cuộc chiến tranh tàn phá, một thiên tai vùi dập:
tất cả mọi tên tuổi và dấu vết của con người cũng
đều tan biến. Duy chỉ có những gì được xây dựng
trên nền tảng của Vĩnh Cửu mới được trường tồn.
Thiên Chúa không tạo dựng tất cả mọi người
đều là thiên tài để ai cũng có thể để lại cho hậu
thế danh thơm tiếng tốt của mình. Tuy nhiên, tất cả
mọi người đều được tạo dựng như một kiệt tác
của vũ trụ. Kiệt tác đó sẽ mãi mãi đi vào Vĩnh Cửu
của Thiên Chúa. Nhưng mỗi đời người là một công
trình cho vĩnh cửu. Mỗi một việc làm vô danh và nhỏ bé
nhất cũng đều mang một giá trị vĩnh cửu.
cảm ơn cô bác đã có bài viết rất hay, nguyện xin Thiên Chúa ban bình an cho cô bác
RépondreSupprimerCám ơn cháu đã khen, mong cháu sẽ đến thăm Blog thường xuyên nhé.
SupprimerKĐ+AT